Cuộc Sống Thú Vị Của Nữ Phụ

Chương 6: Chương 6




6 năm sau:

-" con xuống máy bay r? what? mẹ nói ai đến đón con ? alo.. alo"- một cô gái xinh đẹp hút hồn , làm người ta không thể không nhìn cô mà mê đắm, cùng với bộ đồ hiệu cô đang khoác trên người cũng đủ làm ng ta choáng.kể cả lúc cô đang tức giận cũng làm người ta có cảm giác là thiên thần đang làm nũng . mọi người xung quanh ai cũng muốn tình nguyện làm nơi chút giận cho cô .

- tên dịch phong chết tiệt , đáng lẽ giờ này đang tình chàng ý thiếp bên nữ chính ? vậy mà gia đình cô còn cố ý kêu hắn đi đón cô, ba mẹ à mọi người lo con sẽ sống thọ thêm vài năm làm sâu gạo sao, bây h con tự kiếm tiền nuôi mình được nha- cô vừa nói vừa cảm thương cho số phận mình.

Cô mẫn lạc 20t , vừa tốt nghiệp đại học thiết kế thời trang ở mỹ, tính ra từ lúc cô đi du học đã làm được rất nhiều điều

, đi du lich từ châu âu qua châu á, miễn cô rảnh là đi, ngoài ra lâu lâu còn đến mấy nước châu phi , trung đông để cứu trợ nhân đạo , cuộc sống thật hết sức ý nghĩa và tươi đẹp. chỉ vì một cuộc điện thoại của ba cô mà cảm tưởng tất cả sụp đổ ngay trước mắt . lúc cô đi quên mất cô còn cái hôn ước chết tiệt với tên sát nhân kia , đáng lẽ cô định ở nước ngoài đến khi nào 2 ng kia thành đôi thành cặp sẽ yên tâm trở về, giờ thì hay rồi nghe nói mẹ tên kia dọa chết lên xuống nên hắn tạm chấp nhận hôn ước, còn ba mẹ cô thì háo hức bắt cô trở về làm kỳ đà , huhu khô thân mình.

-" nhất định phải dẹp bỏ cái hôn ước tào lao này , tương lai mình mới tươi sáng được"- cô lẩm bẩm tự hứa.

ngước lên nhìn xung quanh , thấy một cô bé cầm bảng tên mình, kế bên là một người con trai có vầng hào quang sáng ngời thiệt chói mắt , thiệt là đẹp trai là tai ương mà. cô đi về phía họ , lúc lại gần thấy hơi hồi hộp nha.

-" tôi là mẫn lạc" - cô lên tiếng như xác nhận đồng thời cởi kiếng mác xuống

cô quan sát cô bé đang ngơ ngẩn nhìn mình, có khuôn mặt có thể nói là thanh tú ,đáng yêu, dáng ng hơi mũm mĩm làm tăng thêm vẻ đáng yêu của cô bé. à mà khoang đã sao nhìn cô dữ vậy không khí im lặng vậy là sao?

tiếng ho nhắc nhở của dịch phong làm không khí đang ngưng đọng như vỡ tan

- lạc tiểu thư , xin lỗi tôi không cô ý , vì cô quá đẹp tôi không kiềm chế đươc- an bình thật sự cảm thấy quá bất ngờ trước vẻ đẹp của vị tiểu thư này nhất là đôi mắt cô như cả đại dương cho ngta cảm giác yêu thích lạ kỳ.

Dịch Phong liếc mắt thấy an bình ngây người ngố tàu ra , trông thật buồn cười, đảo mắt qua mẫn lạc bằng ánh mắt chán ghét nhưng không thể phủ nhận bộ dạng cô ta đúng là lớn lên thật xinh đẹp.

gì đây nữ chính cái gì mà không kiềm chế được cô động tình với tôi sao, chồng tương lai của cô rất ghen nha tha cho tôi đi. tại sao cô nhận ra đây là nhân vật chính đơn giản cô ta mặc đồ hầu gái , bình thường tên ôn binh này chịu dẫn theo ai sao, không những v nhìn cô bé ngốc nghếch trong lời nói v thì cô dám khẳng định r.

- "đi thôi , tôi không có thời gian"- dịch phong lên tiếng

- "dạ, lạc tiểu thư để e xách hành lý cho chị"- an bình vừa lên tiếng vừa túm lấy hành lý trên tay cô.

chỉ thấy dịch phong liếc sơ cô một cái rồi đi thẳng về phía trước

- oan quá bao đại nhân ơi, là cô bé đó giành mà cô nào có lỗi lầm chi, cô vừa đi theo họ vừa khóc thầm trong lòng.

lên xe an bình không ngừng ríu rít tự giới thiệu, nào em làm ng hầu ra sao thiếu gia xấu tính thế nào, LM nghe mà loạn hết lên ,chỉ biết cười trừ. mà thông tin quan trọng, LM đã nắm được an bình mới làm việc 2 tháng. nghĩa là cách thời gian yêu nhau của họ còn khá lâu, giống thỉnh kinh v? phải qua thử thách mà yêu quái chính là cô đây. mà bây h không có cô nữa họ cũng gặp muôn vàn chắc trở khác thôi. cô đồng cảm suy nghĩ.

dịch phong không hề lên tiếng, đến khi xe ngừng lại ở một nhà hàng sang trọng.

-" là sao? tôi muốn về nhà".- lạc mẫn ngạc nhiên nói

-"mọi người đang ở trong , muốn dùng bữa cùng cô. đi"- DP lạnh lùng phun ra mấy từ giải thích

sau đó anh ta chỉ vào an bình đe dọa:" cô theo tài xế đem hành lý nhà cho cô ta, rồi trở về biệt thự dọn dẹp đi. làm cho tốt vào không cô chết với tôi."

-"dạ , thiếu gia"- an bình hậm hực đáp

-đi- DP nói rồi quay thẳng đi

LM nãy h nghe 2 ng trò chuyện đang suy nghĩ, thì nghe tiếng kêu nên vô thức đi theo. mà khoang anh ta làm như mình là chó sao mà ra lệnh kiểu đó, thiệt tức chết cô mà.

Nhìn bóng lưng hai ng rời khỏi an bình có cảm giác mất mác trong lòng, họ thật xứng đôi, cô sao v chứ cậu chủ ác ma suốt ngày hành hạ cô, lôi cô đi hết nơi này đến nơi khác hành hạ , lấy nỗi của cô làm niềm vui, sắp có ng trị anh ta r , cô phải vui mới phải, cô xua tan suy nghĩ và bắt đầu việc mình cần làm mà DP đã căn dặn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.