“ Đó là bởi vì mẹ Tuyết Tâm bị bệnh nặng, cần gấp một khoản tiền lớn để chữa trị! Trì Vi, đến cuối cùng vẫn là do tôi nhìn nhầm, lòng dạ cô vốn dĩ đã độc ác như vậy? Ba năm trước, khi cô mới mười sáu tuổi, đã làm ra chuyện như vậy! “
Hoắc Đình Thâm cắt ngang một cách gay gắt, khuôn mặt đầy căm hận.
“ Mẹ cô ta bị bệnh, tại sao không nói cho anh biết. Cô ta cho rằng mình thanh cao, muốn giữ hình tượng bản thân, không muốn lấy tiền của anh. Tuy nhiên, trong nhà đang có việc gấp như vậy, cô ta chỉ có thể cân nhắc hơn thiệt, đưa ra quyết định cuối cùng. Hiện tại lại nói rằng mình là người bị hại, có ý gì đây.”
Trì Vi nhẹ nhàng nói, cảm thấy không có chỗ nào là hợp lí.
“ Lúc trước nếu như cô ấy lựa chọn tình yêu, ở lại bên cạnh anh, thì tôi làm sao có thể buộc hai người chia tay? Là bản thân cô ta tự nguyện từ bỏ, như vậy cũng đủ để chứng minh, cô ta không hề trong sáng, sợ mất cả chài lẫn chì. Còn hơn sớm muộn không còn gì cả chi bằng lấy tiền mà rời đi …”
“ Trì Vi, cô cho rằng trên cõi đời này ai cũng ích kỷ như mình sao? Tuyết Tâm làm như vậy là vì người nhà, hơn nữa lại bị cô ép buộc, không muốn tôi bị làm khó dễ …”
Hoắc Đình Thâm đang trong tận cùng cơn giận dữ với Vi Vi, một câu nói của cô, anh cũng không muốn nghe thêm.
Đặc biệt nghĩ đến mối tình đầu bị tan vỡ trên tay Trì Vi, không thể chịu đựng được!
Nhìn thấy phản ứng của anh ta, hàng lông mi Trì Vi buông xuống như cánh bướm, vẫn bình tĩnh tự tin: “ Chuyện này bác gái đã biết từ sớm, nhưng không tiện giúp đỡ nên đã để tôi làm. Đình Thâm, anh biết bác ấy không bao giờ chấp nhận Lê Tuyết Tâm, anh cố ý bảo vệ cô ấy, làm quan hệ mẹ con căng thẳng! Tôi nghĩ, Lê Tuyết Tâm đã thấy rõ điều này, biết không có cách nào gả cho anh, mới ra nước ngoài không chút do dự! Kết quả bây giờ muốn trở về, cùng anh lên giường rồi mang thai, muốn làm người thứ ba! Người anh muốn tính sổ, không nên tìm tôi, mà là … tìm cô ta! “
Sự lý giải này của Trì Vi thực sự Hoắc Đình Thâm không thể nghe nổi: “ Trì Vi, cô thực sự không thể cứu chữa! Cô cảm thấy cô nói như vậy sẽ hủy diệt được tình cảm của tôi sao? “
Ngừng nói, anh ta lùi về phía sau, nhìn cô gái với vẻ ngoài tốt đẹp nhưng lòng dạ độc ác nói: “ Tôi đáng ra nên thấy rõ, cô có thể tự tay mình đẩy mẹ kế đang mang thai xuống lầu, lại có chuyện gì không làm được. Buồn cười, ta vẫn đau lòng cho cô, đồng ý hôn sự này! “
Nghe câu này xong, Trì Vi nhắm mắt lại, nhất thời im lặng không nói gì.
Tiếp đó, Hoắc Đình Thâm đột nhiên xoay người, đặt một cánh tay lên bờ vai của cô, mang theo nụ cười gằn ép hỏi: “ Trì Vi, cô yêu tôi tha thiết, vì lẽ đó cô không muốn từ hôn, đúng không? “
“ Tuy rằng tình yêu cô dành cho tôi thật quái dị, nó khiến tôi cảm thấy thật buồn nôn! Không sao, tôi sẽ giúp cô đạt được ý nguyện của mình, có thể sẽ không phải từ hôn …”
Bỗng dưng tim Trì Vi nhói lên, có một dự cảm xấu,
Đúng như dự đoán, giọng nói của anh ta sâu thẳm vô tận, những lời nói như đang gào thét: “ Bởi vì cô ép buộc, Tuyết Tâm đã giấu tôi, muốn bỏ đi đứa con của mình. Bác sĩ nói trái tim cô ấy rất yếu, nếu đứa bé bị phá đi, cả đời còn lại sẽ bị vô sinh! Trì Vi, bây giờ tôi cho cô hai lựa chọn...”
“ Hoặc là chính cô đứng ra, chủ động từ hôn, để mẹ tôi hết hy vọng. Hoặc là, Tuyết Tâm sẽ sinh đứa bé ra, cô nuôi dưỡng trên danh nghĩa …
Mẹ Hoắc Đình Thâm rất kiên trì, Hoắc gia nhất định không thể từ hôn, chỉ có bản thân Trì Vi đứng ra, chuyện từ hôn mới có thể giải quyết.
Nếu có từ hôn, anh ta chắc chắn cũng không cưới được Lê Tuyết Tâm.
Bởi lẽ, Lê Tuyết Tâm xuất thân thấp kém, lại không thể sinh đẻ, chỉ có thể sinh ra đứa bé hiện tại …
Nếu như không muốn con mình trở thành đứa con ngoài giá thú, chỉ có thể để vợ tương lai của người nuôi dưỡng!
“ Nếu như, cả hai cái.. tôi đều không chọn thì sao? “
Cuối cùng, Trì Vi mở hai mắt ra, ngẩng đầu lành lạnh nói chuyện.
Lần này, Hoắc Đình Thâm nắm lấy cằm của cô, bắt phải nhìn thẳng về phía mình, giọng nói đầy châm biếm: “ Tại sao lại không lựa chọn? Cô không bị chứng rối loạn tình dục, không chấp nhận tôi đụng chạm vào! Nếu như vậy, nhất định cả đời này cô phải luôn đề phòng, không có cách nào sinh ra đứa con của chính mình! Mà bây giờ, Tuyết Tâm nhẫn tâm đưa con cho cô, cô không có tư cách gì để từ chối.”
Dứt lời, Hoắc Đình Thâm cúi người, ghé sát vào tai cô: “ Không phải, cô một lòng muốn làm Hoắc phu nhân sao, tôi sẽ giúp cô thỏa mãn! Chỉ là Trì Vi cô nên nhớ cho kỹ, Hoắc Đình Thâm tôi sẽ không bao giờ chạm vào cô! Bởi vì, tôi không thích dơ bẩn..”
Nói xong Hoắc Đình Thâm tiện tay buông cằm cô ra, xoay người nhanh chân rời đi.
Trì Vi ngơ ngác đứng tại chỗ,nhìn theo bóng lưng của anh ta, chậm rãi khuất dần.
Ở ngay bên cạnh, đài phun nước đầy hồ bơi rơi xuống không trung, bắn những giọt nước, rơi xuống mặt Trì Vi, để lại chút cảm giác lạnh lẽo.
Nhất thời cơ thể cô run lên, đành vòng lấy hai tay, cảm giác trái tim đóng băng mà cũng rất đau đớn.
***