Vũ Văn Bác 1m88, mình mới 1m57, đứng chung một chỗ giống người khổng lồ và con khỉ, thế nào lại giống phụ nữ chứ? Hay là ánh mắt Vũ Văn Bác không giống với người bình thường? Cảm giác dáng dấp mình giống anh ta khi còn bé? Vì vậy bắt đầu toả ra tình thương của cha?
Vũ Văn Bác nhìn đôi mắt to, nhẹ nhàng vuốt ve, cảm nhận lông mi rung động trong lòng bàn tay, khóe miệng khẽ giơ lên.
"Đây là trời cao an bài, không có vì cái gì, con nhớ, con là con gái của Vũ Văn Bác, một ngày hay cả đời đều như vậy. Quên thân phận nằm vùng của con đi, đừng để cha có cơ hội bóp chết con." Vũ Văn Bác ôm Y Hi Nhi trước ngực, cằm chống đỡ trên đầu cô.
Nhìn thấy Y Hi Nhi nôn mửa, nhìn lúc nửa đêm tỉnh giấc cô sợ hãi núp trong ngực mình, anh làm sao không đau lòng. Thế giới của anh, con gái của anh, nếu phải đối mặt anh không muốn nhìn thấy ánh mắt đó lần nữa. Thời điểm Lam Đế chết, Y Hi Nhi không thể tin, sợ hãi ánh mắt của mình.
Tựa vào trong ngực Vũ Văn Bác, nghe tiếng tim cường tráng có lực, Y Hi Nhi an ổn ngủ, cô quá mệt mỏi, mấy ngày nay không có một ngày ngủ ngon .
. . . . . .
Đại sảnh đường hoàng lộng lẫy, đèn chùm vàng cam tinh xảo treo ngược, trên đèn gắn hạt lấp lánh, phối cùng ánh sáng rực rỡ bao trùm màn che. Trên vách tường là các điêu khắc tinh mỹ, dưới ánh đèn mang theo vẻ trang nghiêm, nơi này, không chỗ nào không xa hoa quý khí.
Ba mươi mấy nhạc công say mê biểu diễn âm nhạc , từng vũ công mặc đồng phục xinh đẹp bắt đầu nhẹ nhàng tung bay. Một mảnh say sưa ca hát, làn gió thơm tràn ngập.
Nhìn người khác đều mặc dạ phục chấm đất, vừa cao quý lại ưu nhã, nhìn lại bộ váy công chúa của mình. Y Hi Nhi mặt cũng xanh lá, nhưng cha ruột nói rồi, đây là lễ phục dành cho thiếu nữ, cho nên cô phải mặc, hơn nữa anh còn tự mình chọn một cái màu hồng cho cô.
trong trường hợp như vậy, Y Hi Nhi nhìn thấy chính khách các nước, trong đó không thiếu những người đại phú đại quý, thậm chí còn có minh tinh điện ảnh. Y Hi Nhi biết đây là một yến hội lớn.
Vũ Văn Bác dắt tay Y Hi Nhi, đi lên giữa sân khấu, có người lấy Microphone, ban nhạc dừng trình diễn, tất cả khách mời đều an tĩnh nhìn Vũ Văn Bác trên sân khấu.
Giơ ly rượu trong tay, Vũ Văn Bác hướng mọi người nói: "Cảm tạ mọi người tham gia tiệc sinh nhật mười bảy tuổi của tiểu nữ, một ly này, tôi mời mọi người." Dứt lời, uống một hơi cạn sạch.
Hiện trường lập tức xuất hiện một mảnh chúc mừng, ánh sáng chớp nhoáng, một mảnh kiều diễm.
Vũ Văn Bác đây là đang mượn danh nghĩa của mình lôi kéo lòng người, lấy danh nghĩa sinh nhật Y Hi Nhi phát thư mời, người tham gia là bạn bè. Không tới chỉ có kẻ địch của hội Liệt Diễm, Vũ Văn Bác đang muốn dò xét mọi người.
Không ai hỏi Vũ Văn Bác chưa cưới đã có con gái lớn như vậy, bọn họ chỉ cần biết Vũ Văn Bác là hội trưởng hội Liệt Diễm là đủ rồi, những thứ khác đều không quan trọng.
Đối với người khác mà nói, con gái Vũ Văn Bác không phải mấu chốt, mấu chốt là gia tộc mình và hội Liệt Diễm có thể lui tới buôn bán, đối với vợ chưa cưới của Vũ Văn Bác cũng vô cùng tò mò .
Đã sớm nghe nói Vũ Văn Bác tại Trung Quốc nhận một con gái nuôi, nhưng chưa công bố chính thức. Bây giờ Vũ Văn Bác hướng mọi người tuyên bố, điều này làm cho Đại Lệ Ti không nén đuọc tức giận.
Cô là vợ chưa cưới của Vũ Văn Bác, không có sự đồng ý của cô, cô gái này sao có thể tồn tại?
Cho nên, cô tới, vội vàng kết thúc ở hành trình Indonesia , Đại Lệ Ti chạy về.
Mặc toàn thân băng là dạ phục lam sắc, hở toàn bộ tấm lưng ưu tú khêu, làn váy bên trái xẻ cao, mãi đến đạt thắt lưng, để lộ hai chân thon dài xinh đẹp như ẩn như hiện.
Cô tựa như nữ vương cao ngạo.
Thoáng chốc, bữa tiệc náo nhiệt nhất thời vắng lặng không tiếng động, ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên người mỹ nhân cao ngạo khêu gợi. Đó là một bông hồng có gai, trong hắc đạo không ai không biết, không người không hiểu xà hạt mỹ nhân. Cô là con gái lão đại Italy Mafia, cũng đang đảm nhiệm vị trí thứ hai trong bang Mafia. Thương pháp (kỹ thuật múa thương) của cô vô cùng tinh chuẩn, trong truyền thuyết cô có thể để cho đạn bay cong.
Người này, sáu năm trước quen biết Vũ Văn Bác, hơn nữa định ước, tất cả mọi người đều biết, Vũ Văn Bác chỉ cần cưới Đại Lệ Ti liền lấy được thế lực Nam Âu.
Nhưng, hôm nay Vũ Văn Bác lại đột nhiên tới, nhìn dáng vẻ của anh không hề muốn mượn lực lượng Đại Lệ Ti, điều này nghĩa là gì? Nghĩa là thế lực Italy Mafia anh nhìn không thuận mắt sao? Hay là anh không muốn thực hiện hôn ước cùng Đại Lệ Ti?
Không có ai biết, cũng không có ai dám can đảm phỏng đoán.
"Bác, chúc mừng anh." Đại Lệ Ti từ tay người hầu bàn cầm lên một ly sâm banh, chậm rãi đến gần Vũ Văn Bác.
Vũ Văn Bác buông tay Y Hi Nhi, ôm Đại Lệ Ti, sau đó khi bên môi Đại Lệ Ti nở một nụ hôn, cầm lên một ly sâm banh uống cạn.
Đại Lệ Ti quan sát Y Hi Nhi, mắt phượng dài nhỏ không nhìn ra thâm ý.
Đưa tay bóp gò má của Y Hi Nhi một cái, Đại Lệ Ti khẽ cười nói: "Thật đáng yêu."
Thấy Đại Lệ Ti, Y Hi Nhi liền suy nghĩ, tại sao đều là phụ nữ giống nhau, người ta lại có dáng dấp xinh đẹp như vậy, cao 1m73, trước sau lồi lõm phong tình vạn chủng, ngay cả đôi mắt đều có thể câu hồn phách người khác, không nhịn được , cô nhớ lại cái tên Vương Hi Phượng.
Mặc dù người phụ nữ trước mắt là một cô gái tóc vàng mắt xanh, nhưng phong tình trên người vẫn giống Vương Hi Phượng, Y Hi Nhi buồn bực, người nọ dáng dấp thế nào, tất cả cô đều muốn chiếm hết.
Xem một chút này bộ ngực lớn 38E, khó trách Vũ Văn Bác cảm giác mình nhỏ, so sánh mình với bánh bao hấp Thiên Tân.
Đều do viện trưởng vô lương, khi còn bé không cho cô bú sữa mẹ, tùy tiện lấy sữa đậu nành lừa gạt xong việc, hiện tại muốn lớn cũng không được. Y Hi Nhi cúi đầu nhìn mình 36C, buồn bực nghĩ.
Vũ Văn Bác thấy Y Hi Nhi không trả lời, đưa tay vỗ ót cô một cái, không vui cau mày.
Y Hi Nhi phục hồi tinh thần, hơi sợ nhìn Vũ Văn Bác, vội vàng cười ngọt ngào lấy lòng nói một ít Anh văn sứt sẹo: "Chào cô! Cô thật xinh đẹp, giống như tiên nữ trên trời."