Sáng sớm Vi Vi đã đến công ty của anh. Đến bên quầy tiếp tân.
“ Dạ, xin hỏi cô cần gì?”
“ Tôi muốn gặp giám đốc của mấy người.”
“ Vậy xin hỏi cô có hẹn trước với giám đốc không ạ?”
“ Không.”
“ Vậy xin lỗi, tôi không thể giúp gì cho cô.”
Vi Vi lấy điện thoại ra gọi cho trợ lý của anh. Vi Vi nói chuyện xong với người trợ lý thì chuông điện thoại ở quầy tiếp tân vang lên.
“ Dạ, mời cô đi hướng này.”
Đi lên tầng cao nhất của toà nhà. Bước đến gõ cửa.
' Cốc... cốc... cốc...'
“ Vào đi.” Giọng nói trầm thấp, lạnh lùng.
“ Dạ thưa giám đốc, có cô Vi Vi đến nói là muốn gặp ngài.”
“ Được rồi cô ra ngoài đi.”
Cô lễ tân nghe theo bước ra ngoài. Vi Vi đi lại ngồi xuống sofa, hai chân vắt chéo.
“ Cô đã suy nghĩ kĩ rồi à? Nói... cô muốn thứ gì: tiền, xe hơi, biệt thự...?”
“ Những thứ đó tôi đều không cần.”
“ Chứ cô muốn gì ở tôi?”
“ Tôi muốn làm vợ của anh.”
“ Làm vợ tôi? Cô chắc chứ... cô chắc là muốn trở thành vợ của tôi?”
Vi Vi gật đầu thay cho câu trả lời của mình.
“ Hahaha, cô đang nằm mơ giữa ban ngày đấy à? Cô đối với tôi chẳng qua chỉ là thú vui 419 của chính tôi mà thôi.”
*419: là “một thuật ngữ trong tiểu thuyết, 419 = for one night = tình một đêm“. Tình một đêm là một thuật ngữ dùng để diễn tả một “cuộc tình” chỉ diễn ra trong một đêm duy nhất, có thể xem đây là một cuộc gặp gỡ một lần tình dục mà người không có bất kỳ mong muốn cho bất cứ điều gì.
“ Muốn làm vợ của tôi, cô đừng có hòng.”
“ A... Anh...”
“ Nếu cô không cần gì thì thôi vậy. Mời về, không tiễn.”
“ Hừ.” Vi Vi tức giận đứng dậy đùng đùng bỏ về.
“ Hạng phụ nữ giả tạo, ngu ngốc.”
Mùi oải hương dịu nhẹ, anh xoa nhẹ hai thái dương. Hoài niệm một thứ đã không còn thuộc về mình.