Tinh cốt thảo
Hai chiếc xe lối đuôi nhau vào trong ngõ,dừng trước ngôi nhà
được làm bằng gỗ theo kiến trúc cổ xưa ba gian hai chái,Bích Trâm xuống xe mở cổng,đây
là nhà của ba mẹ cô Lão Tô và Bích Lan,chờ mọi người tiến vào cô cất tiếng:
-mấy khi các em mới về nhà cô chơi,và cảm tạ Hắc Thạch đã cứu
giúp ba cô,hôm nay cô mời mọi người ở lại thưởng thức đặc sản quê của cô.
Bích trâm rời khỏi nhà đi chợ được một lúc,để mặc mọi người
ngồi nói chuyện với ba mẹ Trâm,Hắc Thạch cũng men theo con ngõ nhỏ lang thang
ra ngoài phố,ghé vào tiệm tạp hoá mua một bao Thăng Long mềm Hắc Thạch tản bộ
dưới giếng cổ của thị trấn,vừa lúc này thì Bích Trâm cũng đi chợ về,cô nhìn thấy
Hắc Thạch liền bước tới.
-Cậu đi đâu đó?
-Tôi đi mua bao thuốc
Hắc Thạch nhìn cô và trả lời.
Hai người sánh bước dưới tán lim xanh dọc con đường về.
-Đây là những cây lim sót lại của ngàn năm trước,hơn ngàn
năm trước nơi này là một rừng lim,khi giặc phương bắc chuẩn bị xâm lược nước
ta,có một vị tướng quân đã về đây chặt rừng lim làm thành rừng chông,cắm xuống
dòng xông để phá thuỷ quân của giặc.
Hắc Thạch tản bộ cùng Bích Trâm dưới tán Lim già thì bỗng
nhiên cảm nhận thấy một làn linh khí mỏng manh thẩm thấu qua làn da,Hắc Thạch
tiến lại gốc lim xanh,hắn nhìn thấy ở chạc giữa hai cây lim có 1 gốc linh thảo
nhô ra,tiến lại gần dường như mao mạch toàn thân dựng đứng,khẽ lẩm bẩm”
đây không phải là Linh Cốt Thảo hay sao”một cụm Linh cốt Thảo đủ để đột
phá lên tầng một Cửu cốt chiến thần quyết hay sao,hắn hí hửng vui mừng quên mất
là có Bích Trâm đang ở bên,cụm Tinh Cốt Thảo có 5 nhánh,một nhánh chính giữa to
như ngón tay cái mập mạp mũm mĩm màu xanh lục trong suốt,trên thân có 7 phiến
lá như được khắc bằng lục ngọc,4 mầm Tinh Cốt Thảo xung quanh,mỗi mầm đều trổ
hai,ba lá,Hắc Thạch đánh giá,theo kích thước của mầm chính này chắc cũng phải tầm
hai ba mươi năm,nếu ở Thiên Tinh Đại Lục thì riêng mầm này cũng có giá gần vạn
linh thạch hạ phẩm,cũng thuộc hàng hạ phẩm linh thảo cao giai.
Bữa trưa được Bích Trâm chuẩn bị rất chu đáo,ngoài món sam xào
chua ngọt,trứng sam kho đường,tiết canh sam
còn có món nem chạo đặc sản của thị trấn Yên Quảng,lão Tô bê ra một vò
rượu vừa đặt lên bàn vừa quảng cáo.
-Đây là vò mã kích tím được ta ngâm 10 năm hôm nay có Thạch
thần y ta phá lệ đào lên.
Vừa nói lão tô vừa cười,tiếng cười hào sảng của lão làm tất
cả mọi người cười theo,Tô mẫu cũng cười kèm theo ánh mắt chìu mến và hạnh phúc,
Kết thúc bữa ăn mọi người đi nghỉ,Tô lão gọi riêng Hắc Thạch
ra tiểu đình.
-Vợ chồng ta chỉ có mỗi Bích Trâm là đứa con duy nhất,tuy
đây là lần đầu gặp cậu nhưng ta cảm giác rất tin tưởng ở cậu,hi vọng ở trường cậu
có thể chiếu cố tới Bích Trâm giúp vợ chồng ta.
-Cháu sẽ làm hết khả năng có thể,dù sao Bích Trâm cũng là cô
giáo chủ nhiệm của bọn cháu,quan tâm và bảo vệ đó là trách nhiệm của bọn cháu.
Vừa mồi điếu thuốc Hắc Thạch vừa tiếp lời Lão Tô.
Rời nhà Bích Trâm về tới trường lúc này cũng gần 5h chiều,Hắc
Thạch tách khỏi nhóm hướng về nơi ở,trên đường đi không quên ghé qua tiệm nam
dược mua thêm vài vị phối dược rồi về nhà,một chuyến đi ngắn ngủi nhưng không
ngờ hắn lại lấy được một phần ân tình của Bích Trâm,và thu hoạch lớn nhất là Hắn
lấy được một gốc linh dược Tinh Cốt Thảo.
Tắm táp xong Hắc Thạch mang cụm Tinh Cốt Thảo trồng vào chậu,rồi
dùng chân nguyên vẽ lên chậu Linh dược một đồ án tụ linh trận,sau khi làm xong
Hắc Thạch Ngắt một lá Tinh cốt thảo nghiền cùng với phối dược tạo thành một thứ
chất lỏng màu ngọc bích sền sệt đang toả ra một lớp sương mù linh khí,đưa chất
lỏng đó vào miệng khi dược dịch vừa trôi xuống một luồng linh khí như hoả diễm
chạy tán loạn trong đan điền như muốn thiêu đốt hắn,Hắc Thạch vội vàng vận dụng
cửu cốt chạy theo các đường kinh mạch tiến về Cốt Thủ,một lớp quang mang bao phủ
bên ngoài hiện nên linh khí được chuyển hoá thành nguyên khí như nước vỡ bờ
xông pha mọi ngóc ngách tôi luyện Cốt Thủ của hắn lúc này các tập chất được đẩy
hết ra ngoài qua các chân tóc Cốt thủ hiện lên trong suốt như ngọc một luồng
quang diễm chạy khắp toàn thân như đốt cháy hết những tạp dịch trong người,cơ
thể Hắc Thạch loé lên,hắn đã Thành công Vượt qua tầng một của Cửu Cốt Chiến Thần
Quyết là độ bì.từ từ mở mắt nhìn làn da sáng bóng và trắng mịn hơn hắn đứng dậy
đi vào nhà tắm để gột rửa hết mọi tạp chất hôi hám dính trên người.vừa bước ra
hắn cầm con dao khứa nhẹ vận cửa cốt chiến thần quyết rồi cứa lên bàn tay,nhìn
lưỡi dao chạy đi chạy lại làn da lõm xuống không có bất kỳ thương tổn nào,Hắc
Thạch ngừng Vận chân quyết cứa nhẹ một dòng máu chảy ra nhưng miệng vết thương
lại dính lại chứ không mở ra như vết thương bình thường,lúc này hắn lại vận
chân quyết nhìn vào vết thương bằng tốc độ mắt thường có thể trông thấy vết
thương từ từ biến mất,trả lại làn da như cũ,như chưa hề có một thương tổn
nào,tiếng bụng đói cồn cào lam như hắn phải một tuần chưa ăn gì.giờ mà có con
chó nướng chắc gã cũng có thể gặm hết,đóng cửa lại bước nhanh vào thang máy.