Đối với sự xuất hiện của linh thú tạo thành xôn xao cùng phỏng đoán,
Phong Vũ Tử Yên tựa hồ rất vừa lòng, tay áo lụa vung lên, Băng tinh
tuyết ngưng thú đánh tới yêu thú đang công kích Thượng Quan Ám Ảnh, khi
linh thú đẳng cấp cao dùng toàn lực công kích, yêu thú chống đỡ không
đến mười giây liền gào thét một tiếng, ngã xuống đất không dậy nổi.
Linh thú hiển lộ thần uy, Phong Vũ Tử Yên tâm sinh đắc ý, nhưng vẫn duy trì mặt ngoài trầm tĩnh dịu dàng: “Thượng Quan huynh xem, linh thú này
thực lực không kém đi? Muội lúc trước từng đồng ý với huynh, phải biến
nó thành một linh thú cao cấp nhất, bởi vì…… Đây là lễ vật đầu tiên
huynh tặng cho muội, với muội mà nói có ý nghĩa vô cùng trọng yếu”
Quần chúng vây xem khi thấy lời nói mập mờ không rõ cùng với biểu tình
ngượng ngùng lại bắt đầu suy nghĩ miên man bất định, tuy rằng tất cả mọi người đều rất cố gắng chuyên tâm đánh quái, tuyệt không nhún thuận
trước hình tượng quang huy, nhưng tỉ mỉ nhìn kỹ có thể phát hiện vũ khí
của rất nhiều người đều đã vung vào khoảng không mà không hề biết.
Cô ta nhìn biểu tình tò mò yêu thích và ngưỡng mộ của mọi người xung
quanh, vừa lòng cực kỳ, vì thế ý cười hàm chứa mê người, hai mắt chờ
mong nhìn phía người trong lòng —— lại thấy toàn thân Thượng Quan Ám Ảnh tản mát ra ánh sáng màu đỏ chói mắt, biểu tình lạnh lùng nhìn chằm chằm mình. Cho dù không có lời nào, nhưng khí thế như núi lại trực tiếp bức
người. Đối mặt với loại tư thế này, Nụ cười bên môi Phong Vũ Tử Yên nhất thời cứng lại.
Ngay cả Miên Miên ở cách đó không xa trông ngóng, thấy tình cảnh này cũng không khỏi thay cô ta lau mồ hôi lạnh.
Phong Vũ Tử Yên biết rõ ở trò chơi khi khí thế của Ngũ Hành hiện ra, là điềm báo trước trong lòng sinh ý muốn giết, vì thế hoảng hốt trong
lòng, lập tức thu hồi linh thú, không dám rêu rao khắp nơi, nói bậy mê
hoặc người khác nữa.
Mỹ nhân hoảng sợ, Thượng Quan Ám Ảnh lại
dường như không có việc gì xoay người tiếp tục đánh quái, không có nửa
câu ôn ngôn nhẹ nhàng, chỉ để lại một bóng dáng lạnh như băng.
Mọi người lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ: Thì ra Thần nữ có ý, quân vương vô tình!
Nhưng lòng chấp nhất với tình yêu của phụ nữ lại bền vững kiên cố biết bao, há có thể lại bị đánh bại bởi ngăn trở nho nhỏ?
Mỹ nhân nhu mì sau khi định lại tinh thần, suy tư một lát, lại khẽ mở
môi đỏ thắm: “Thượng Quan, muội biết bây giờ không tiện nói chuyện,
huynh có thể thêm QQ muội không? Muội muốn nói trực tiếp với huynh” Con
ngươi cô ta lóe sáng, thầm nghĩ: Huynh sau khi nhìn được video của muội, tuyệt đối sẽ vì muội mà khuynh đảo, ha ha ha ha……
“Nếu cô muốn vui vẻ, làm gì cũng có thể, đáng tiếc ta không có hứng thú nói chuyện
với cô” Thượng Quan Ám Ảnh hé ra câu nói lạnh bạc như bờ môi của anh.
Bốn phía vang lên những tiếng cười ha ha, Phong Vũ Tử Yên đứng ở giữa
đám người, đỏ mắt: “Huynh…… Huynh vì sao luôn cự tuyệt người ta ra ngàn
dặm xa xôi? Huynh biết rõ muội từ nửa năm trước cũng đã thích huynh,
huynh lại vẫn trốn muội! Muội biết người thích huynh rất nhiều, muội chỉ là một người bé nhỏ không đáng kể, nhưng mà…… Nhưng mà bọn họ có nỗ lực nhiều như muội không, có thâm tình như muội không? —— Muội thậm chí còn vì huynh, chia tay với bạn trai trong hiện thực!”
Một câu cuối cùng của cô ta, khiến mỗi người ở đây đều thay đổi sắc mặt, đều nhìn phía Thượng Quan Ám Ảnh lạnh lùng.
Chậc chậc, thật sự là lam nhan họa thủy [1]!
Lời Phong Vũ Tử Yên mang theo sự nghẹn ngào, tiếp tục nói: “Chẳng lẽ, huynh sẽ không thể tiếp nhận muội sao, muội ——”
“Không được! Huynh ấy không thể ở cùng một chỗ với cô!”
Theo một tiếng nói vang dội kiên quyết vang lên, mọi người bên trong
đột nhiên nhìn Bạch Sam Y Sư đang thở hổn hển. “Cậu ta” tay cầm Mộc liên trượng, khuôn mặt thanh tú, một đôi mắt sáng hơi lo lắng nhìn Phong Vũ
Tử Yên.
Đám người Thối Kiếm Tiêu Dao lập tức liền nhận ra “Cậu
ta”, cũng buồn bực không thôi: Đây không phải Ngư Hương Gia Tử trong môn phái sao? Cậu ta chạy tới làm gì?
_______________
Chú thích:
Lam nhan họa thủy [1]: Thường thì hay có câu hồng nhan họa thủy – câu
này chuyên dùng cho phái nữ, nam giới thì là lam nhan họa thủy.