Ngày hôm sau, thật giống như đang cố ý trấn an nội tâm không yên bất an
của Miên Miên, khe nhỏ sông dài khác thường, bình tĩnh thần kỳ không gợn sóng. Phố xá vẫn yên tĩnh như cũ, thiên hạ vẫn thái bình như trước,
Miên Miên dưới loại bầu không khí thoải mái an nhàn này, lòng cảnh giác
dần dần giảm xuống không, thậm chí bắt đầu cảm thấy may mắn vì mình có
thể có cơ hội tiến vào đoàn đội hạng nhất của công ty.
Không có cách nào, ai bảo đội hình đoàn đội《Phi thăng 》rất hoa lệ rất đẹp mắt,
Miên Miên đứng ở trong đó, lòng hư vinh được thỏa mãn đến một trạng thái bão hòa trước nay chưa có. Hơn nữa, sự thật chứng minh là cô suy nghĩ
nhiều, Hỏa Nhạ người ta đường đường là giám đốc kỹ thuật, rất nhiều
việc, mới mặc kệ vật trang trí nho nhỏ như cô. Cho nên qua một tuần, hai người trừ bỏ khi nộp giấy tờ nói qua vài câu ra, lại không có việc gì
xảy ra, toàn bộ mọi chuyện đều rất bình thường.
Nhưng trừ lần đó ra, trong trò chơi lại đã xảy ra một chuyện làm cho Miên Miên cảm giác sâu sắc chuyện ngoài ý muốn.
Ngay sau ngày thứ ba chuyện bài viết xảy ra trên diễn đàn, Phong Vũ Tử
Yên tự mình đăng một topic trên diễn đàn, đại khái nội dung là làm sáng
tỏ topic trước đó là cô ta bịa đặt, không liên quan đến Ngư Hương Nhục
Ti, hy vọng mọi người có thể tha thứ cho những hành vi làm càn của cô
ta.
Topic này vừa đăng, lập tức dấy lên sóng to gió lớn. Có ra
sức mắng chửi, có người khinh bỉ, có người đồng tình, có người tiếc
hận…… Bảy miệng tám lưỡi, loạn thất bát tao, diễn đàn sôi nổi hừng hực
chưa bao giờ có. Có người lên tiếng nói trước đó từng thấy qua Thượng
Quan Ám Ảnh và Phong Vũ Tử Yên cả đêm đều đứng ở Đoạn Tình Nhai, nhưng
về phần một đêm kia rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, có liên quan đến việc
lần này Phong Vũ Tử Yên chủ động nhận sai hay không, không người nào
biết, không thể nào khảo chứng.
Miên Miên tuy rằng cảm thấy
kinh ngạc, nhưng nếu chuyện đã giải quyết trọn vẹn, vẫn ngầm thở phào
nhẹ nhõm, không muốn truy cứu ai đúng ai sai.
Hôm nay trước khi hết giờ làm, Miên Miên nhận được một tin nhắn: “Miên Miên! Hôm nay
Parkson vào quý mới, tất cả được chiết khấu, có đi mua sắm không? Tớ lái xe đến đón cậu!”
Người gửi tin là bạn học đại học, cùng một
khoa, tên là Cơ Mẫn. Có lẽ là bởi vì tên hai người đều có nguyên do rất
quái lạ (Miên Miên:……), cho nên hai người vô luận là ngoại hình hay là
cá tính đều trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, nhưng lại ngoài ý muốn ăn
nhịp với nhau, vô cùng hợp ý.
Miên Miên lập tức trả lời lại một câu hào khí vạn trượng: “Đi!!!” Phía sau có ba dấu chấm than chỉ rõ mối quan hệ sâu sắc và chặt chẽ giữa phụ nữ và mua sắm.
Thành phố
miền Nam mùa thu ở lại có vẻ lâu hơn, thời gian đã là cuối tháng mười,
Miên Miên vẫn mặc áo váy mỏng. Thế nhưng bước vào tháng mười một, thời
tiết bắt đầu chuyển lạnh, bây giờ mua thêm quần áo chuyển quý là đúng
thời điểm.
Chiết khấu, chiết khấu toàn bộ. Một cỗ cảm giác hạnh phúc trực tiếp tuôn trào trong lòng Miên Miên.
Thật vất vả đợi cho kim đồng hồ nhích đến số sáu, Miên Miên sớm chờ đến khẩn cấp, cầm túi xách chạy khỏi bàn. Nhưng khi cô vừa quay người lại,
thì bất ngờ đối mặt với Hỏa Nhạ đang đi ngang qua từ phía sau.
Hỏa Nhạ đứng lại, đôi mắt đẹp quan sát khuôn mặt tròn trịa và túi xách trong tay cô.
Nhìn phía khuôn mặt tuấn mỹ kia, Miên Miên chưa cảm thấy chột dạ, kiên
trì giải thích: “Giám đốc, tôi có hẹn với người khác, đi trước nhé” Hey, rõ ràng là thời gian tan tầm quang minh chính đại, cô chột dạ cái nỗi
gì! Chiến sĩ thi đua cũng không phải ngày nào cũng phải tăng ca đúng
không nào.
Hỏa Nhạ buông mắt lạnh băng xuống, môi mỏng khẽ mở:
“Có hẹn?” Giọng điệu nghi ngờ giống như không biết hai chữ này tổ hợp
lại có ý gì.
Miên Miên trịnh trọng gật gật đầu: “Đúng vậy, có hẹn” Cho nên, phiền anh mau nhường đường được chứ?
Con ngươi đen thu lại, trầm mặc một hồi, lại giống như trong nháy mắt
mất đi hứng thú với chuyện này, gật gật đầu liền xoay người rời đi.
Anh ta rốt cuộc là bị làm sao? Thiếu số lượng từ sao? Khó hiểu. Miên Miên le lưỡi với bóng dáng anh