Đi ra cổng chính, một chiếc Beetle màu đỏ đỗ ở ven đường, Cơ Mẫn dáng
người cao gầy, ngoại hình xinh đẹp tựa đầu lộ ra ngoài cửa sổ, cười vẫy
tay ra hiệu với Miên Miên.
Miên Miên bước ba bước cũng có hai
bước vọt xuống cầu thang, cười mở cửa xe, nghiên cứu những sự khác biệt
hiện lên trên khuôn mặt kiều diễm như hoa của cô ấy: “Cơ Mẫn tiểu thư,
tớ thấy cậu sắc mặt hồng nhuận, mắt tựa hoa đào, xem ra cuộc sống quá
ngọt ngào nha” Cơ Mẫn có một bạn trai rất yêu cô ấy, hai người mến nhau
nhiều năm, nhưng vẫn đang có khí thế tình yêu hừng hực đó.
Cơ
Mẫn khởi động ô tô, ra vẻ thẹn thùng: “Chán ghét, thật ra cũng hoàn hảo, người ta và A Tân chẳng qua ân ái một chút, ngọt ngào một chút, triền
miên một chút. Không tốt như cậu nói đâu”
Trên người Miên Miên
nổi lên một tầng da gà, nhưng vẫn nhịn không được cười tươi như hoa nở.
Hứng thú đùa cợt trêu chọc nhau, vẫn là phương thức biểu đạt tình cảm
của hai người.
Đạt được mục đích, sau khi đỗ xe xong, hai cô
gái hi hi ha ha tiến bước vào trung tâm mua sắm, vào buổi tối trung tâm
mua sắm người ra vào tấp nập, nhưng vẫn không thể che lấp đi những cửa
hàng bày giảm giá đặc biệt, quảng cáo giảm giá. Mắt hai cô gái sáng
ngời, tinh thần chấn động, bước đi nhanh lên.
“Tớ muốn mua áo khoác ngoài!”
“Ớ? Bộ kia trông cũng không tệ nha!”
“Phải không? Ở đâu, ở đâu?”
“Nơi đó có một quầy hàng mới khai trương!”
“Wow! Mau nhìn xem, nơi này có chiết khấu!”
……
Cuối cùng, hai cô cũng nghỉ chân ở một cửa hàng trang được trang trí
rất mới lạ, Cơ Mẫn nhìn trúng một bộ áo khoác ngoài màu đen, Miên Miên
nhìn trúng một chiếc váy lông cừu màu vàng nhạt.
Khi hai người đi ra từ phòng thử đồ, đồng thời cùng kinh hô ra tiếng:
“Đáng giận, cậu cũng quá cao gầy rồi!”
“Miên Miên, thì ra cậu cũng thon thả như vậy!”
Cơ Mẫn chẳng những cao, lại còn gầy, chiếc áo khoác ngoài màu đen tô
điểm thêm cho vóc dáng tiêu chuẩn của người mẫu, chân thon dài lại phối
thêm một đôi bốt màu nâu, giống như những cô nàng thời thượng ở thành
phố lớn.
Miên Miên thì hoàn toàn là một loại phong tình khác.
Da thịt trắng mịn dưới chiếc váy màu vàng không những làm nổi bật thêm
làn da trắng mịn kia, lại khiến cho người ta kìm lòng không được muốn âu yếm. Thiết kế ở eo lộ ra đường cong của phái nữ không bỏ sót, thêm cổ
áo hình chữ V được trang trí những đường thêu hoa tinh xảo, các loại chi tiết đều tràn đầy hương vị mê người của phụ nữ. Chân đi một đôi giày da có đính thêm những chúm lông ngắn màu tuyết trắng lấp lánh, ngọt ngào
thanh thuần, cô nhỏ nhắn, giống như một bé gái khiến người ta thương
yêu.
Nhân viên bán hàng trầm trồ khen ngợi không ngừng, thế
nhưng Miên Miên lại đỏ mặt, không được tự nhiên che cổ áo: “Cổ áo này có vẻ hơi sâu……” Cô chỉ cần cúi đầu có thể nhìn thấy khe ngực như ẩn như
hiện, cô vẫn là lần đầu tiên mặc chiếc váy “Đồi phong bại tục” như vậy.
Cơ Mẫn trầm trọng vỗ vỗ vai cô, vẻ mặt nghiêm túc: “Không sâu, rất đẹp” Không thể tưởng tưởng được Miên Miên mà mình quen biết nhiều năm lại là kiểu người “thâm trường bất lộ” [1] như vậy, quả nhiên là nhìn người
không thể nhìn tướng mạo. Cô lợi dụng đôi chân dài của mình, nhịn không
được ngắm thêm vài lần, aizz, thật tiêu hồn.
Thật ra nếu không
phải cổ áo rất sâu, Miên Miên đúng là rất thích chiếc váy này, sau khi
cân nhắc, cô vẫn nhịn đau nói: “Quên đi, vẫn là không cần. Mùa đông mặc
váy này không đủ giữ ấm” Hơn nữa cô cũng không có can đảm mặc đi ra
ngoài.
Cơ Mẫn cực kỳ bi thương. Chiếc váy này quả thực là thứ
cần thiết khi đi chơi, nam nữ già trẻ cũng bị mê mẩn, là lựa chọn quyến
rũ chồng dụ hoặc tình nhân tốt nhất, sao lại có thể dễ dàng bỏ qua chứ.
Vì thế cô vội vàng ngăn cản: “Thanh niên thì đừng quá kích động như
vậy. Mọi thứ đều có phương pháp để xoay chuyển mà” Cô thần tốc tìm trong một đám quần áo, rốt cục cầm một chiếc khăn choàng khiến cô vừa lòng,
xoay người không cho phép từ chối liền phủ lên người Miên Miên, nhìn
trái nhìn phải, đắc ý nhếch khóe miệng, “Cậu soi gương thử xem”.
______________
Chú thích:
Thâm trường bất lộ [1]: Đây có thể hiểu như giấu diếm cái đẹp, đẹp có ý vị.