Sau khi “Hồng Môn Yến” [1] qua đi vài ngày, thiên hạ thái bình, năm tháng bình yên.
Đêm nay sau khi Miên Miên login, nhận được tin nhắn của Thượng Quan Ám Ảnh: Sau khi login đến Vọng Nguyệt Nhai, có việc.
Thời gian gửi đi là 16 phút trước. Miên Miên nhìn về phía hình ảnh của
anh, vẫn sáng, vì thế thi triển kỹ năng vợ chồng “Tâm trí tương thông”.
Hình ảnh thay đổi, Tử Y Nữ Hiệp trong nháy mắt phiêu phiêu đáp xuống
Vọng Nguyệt Nhai đêm lạnh như nước.
Dưới ánh trăng, một thân ảnh đen đỏ đã đứng lặng hồi lâu.
“Có chuyện gì sao?” Miên Miên đi lên trước, không ngại học hỏi nói.
Hắc Y Kiếm Sĩ xoay người, mặt hướng tới Nữ Hiệp, nói: “Kết quả trận thi đấu Cửu huyền thiên la đã có”
“Oh?” Miên Miên nghe vậy nhướng mày, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình tĩnh, “Việc đó cũng không liên quan đến chúng ta……” Dù sao cũng không
thể đứng ở Top 3, “Nhưng Tiêu Dao lần này xếp thứ nhất, thật sự là rất
đáng mừng” Với anh ta mà nói, chắc là có thể chữa lành một chút đau xót
rồi, phải không?
“Không” Giọng nói của Thượng Quan Ám Ảnh đè thấp xuống, “Có liên quan tới chúng ta”
Miên Miên ngây người, khiêm tốn đặt câu hỏi: “Có liên quan gì?” Làm sao cô không biết tình huống xảy ra như thế lại có liên quan gì……
Anh không trực tiếp trả lời, chỉ nói: “Nàng vào diễn đàn xem đi”
Tuy rằng nói Miên Miên hiện tại thuộc đoàn đội 《Phi Thăng》nhưng mà đoàn đội phân công rõ ràng, bộ phận tạo hình mỹ thuật lại là ngành tương đối “Bế quan toả cảng”, cho nên về tin tức giải thi đấu, cô biết rất ít.
Hiện tại nghe anh nói như vậy, trong lòng cô không khỏi bắt đầu lo được
lo mất, nghĩ rằng, chẳng lẽ…… Chẳng lẽ bọn họ lọt vào Top 3? Hắc hắc,
không thể nào.
Trong lòng có chút tâm tình chờ mong lại có chút không yên, cô vào diễn đàn chính thức. Topic công bố kết quả trận đấu
được đánh dấu bằng font chữ màu đỏ, ở ngay trên đầu trang diễn đàn, Miên Miên liếc mắt một cái thì thấy được.
“Click” Bấm chuột vào ——
“A!” Miên Miên dồn sức dán sát vào màn hình máy tính, muốn xác định một chút có phải mình hoa mắt hay không? “Thượng Quan Ám Ảnh & Ngư
Hương Nhục Ti…… Giải thưởng biểu hiện xuất sắc?”
Cô thần tốc gõ bàn phím: “Giải thưởng biểu hiện xuất sắc kia là chuyện gì xảy ra?”
Trước đó có phần thưởng sao như vậy? Cô nhớ không rõ.
“Ba người kia” Thượng Quan Ám Ảnh rủ rỉ nói, “Tuy rằng là bị ta giết chết, nhưng
sau khi ta chết thì tính trên đầu nàng. Người chơi Nguyên Anh Kì, liên
tục thăng cấp, vừa mới đánh chết ba người chơi Độ Kiếp Kì —— việc này
còn không thể xưng là Biểu hiện xuất sắc sao?”
Miên Miên ngẩn
ngơ, nghiêng đầu suy nghĩ, hình như cũng có đạo lý, nhưng mà…… “Nếu
người là huynh giết, phần thưởng phải thuộc về huynh chứ, muội không
cần” Không phải cô thanh cao, mà là người ta vì trận đấu ngay cả mệnh
cũng thêm vào, cô sao lại không biết xấu hổ phân đều công lao.
Phía đối diện trầm mặc một lúc lâu, Hắc Y Kiếm Khách lại lên tiếng lần nữa: “Nàng có biết phần thưởng là cái gì không?”
Lòng hiếu kì vượng thịnh của con cừu nhỏ bị khơi mào: “Là cái gì?” Cho
dù không chiếm được, cũng có thể bát quái một chút chứ nhỉ?
“Độc giác kim tình thú. Linh thú đẳng cấp cao hệ kim, thuộc tính ban đầu là lực 12.0, chịu đựng 12.0, nhanh nhạy 10.0, trí tuệ 10.0, gia tăng
lực cho chủ nhân 5%, gia tăng kinh nghiệm cho chủ nhân 5%” Thượng Quan
Ám Ảnh nói ra một đống số liệu chính xác không sai lầm.
Chấn động liên tiếp khiến cho Miên Miên có phần choáng váng hoa mắt ——
Linh thú này cũng quá cực phẩm rồi!
Cô nhìn câu nói “Phần thưởng phải thuộc về huynh chứ, muội không cần”
của mình vẫn gai mắt treo trên khung nói chuyện giữa màn hình như cũ,
trong lòng bắt đầu nhỏ máu, cắn răng, cực kỳ bi thương gõ xuống: “Phần
thưởng quả thực không tồi, đây là thứ huynh nên nhận được”
Thượng Quan Ám Ảnh từ từ nói, “Hỏa điểu của ta đã thăng tiến lên hình
dạng cuối cùng, cho nên con Độc giác kim tình thú này đối với ta mà nói
đã không có ý nghĩa. Hơn nữa, nhìn vào thuộc tính, linh thú hệ kim cũng
không phải lựa chọn tốt nhất của ta”
Anh đã có linh thú, hệ kim cũng không phải lựa chọn tốt nhất của anh……
Cho nên sao? Rốt cuộc anh muốn nói cái gì?
Tử Y Nữ Hiệp hệ kim Ngũ Hành vừa đúng lúc không có linh thú, trái tim
đập loạn thình thịch, lại cố giữ vững trấn định chờ đợi anh nói tiếp
Hắc Y Kiếm Sĩ không phụ sở vọng, nói ra một câu khiến cho cô mặt đỏ tim đập loạn: “Cho nên, con linh thú này, nàng nhận đi”
Miên Miên cảm thấy ánh trăng ở Vọng Nguyệt Nhai tối nay đặc biệt mê
người, cô cắn môi dưới nhấn kích động xuống, để ngừa tiếng thét chói tai tràn ra khỏi đôi môi, cảm xúc hưng phấn lại nhiễm lên khuôn mặt đỏ
bừng. Không được, không thể biểu hiện một bộ dáng giống như đói như
khát, sẽ bị người ta xem thường. Vì thế cô lễ tiết đưa đẩy một chút:
“Việc này sao có thể được, muội căn bản là không làm cái gì……” Đưa đẩy
vô cùng yếu ớt.
Trên màn hình xuất hiện một câu: “Nếu nàng vẫn kiên trì không cần, ta sẽ rất hao tổn tâm trí”
Miên Miên giật mình, hỏi: “Vì sao?”
“Bởi vì ——” Thượng Quan Ám Ảnh bình tĩnh bắt đầu giải thích, “Con linh
thú này, là phần thưởng của trận đấu, chẳng những thuộc tính thượng
thừa, hơn nữa nó chính là hàng không bán, toàn bộ hệ thống chỉ có một
con duy nhất”
“Cho nên?” Miên Miên chuyên chú nhìn màn hình, biết anh còn có câu tiếp theo.
“Cho nên, họ tiết lộ sẽ nỗ lực bảo vệ quyền lợi của người sở hữu linh
thú. Chỉ cần ký tên ở buổi trao giải, cho dù về sau linh thú không may
bị trộm, chỉ cần đưa ra giấy chứng nhận này, có thể thông qua con đường
đặc thù lấy linh thú về. Đơn giản mà nói, chính là chỉ cần kí tên vào
giấy chứng nhận, linh thú vĩnh viễn chính là của nàng, không có nỗi lo
về sau” Mạch suy nghĩ của Thượng Quan Ám Ảnh rõ ràng sáng tỏ, tự thuật
cẩn thận nghiêm túc.
Nhưng khi Miên Miên nhìn thấy một đoạn văn dài này, đã có chút mơ màng. Ở một mảnh mờ mịt cô mơ hồ cảm giác được
có điểm không thích hợp, nhưng mà trong khoảng thời gian ngắn lại không
có cách nào phá bỏ sương mù giành lấy ánh nắng ban mai, đành phải sử
dụng thuyết logic để phán đoán: “Việc này…… Nói đúng ra, muội phải kí
tên vào giấy chứng nhận, linh thú mới thuộc về muội, phải không?”
“Đúng vậy” Giữa con ngươi đen của Thượng Quan Ám Ảnh lóe ra một tia tán thưởng.
Miên Miên bối rối nhìn màn hình……
Dáng người cao ngất của Hắc Y Kiếm Sĩ, được ánh trăng phía sau chiếu
lên thành một tầng viền vàng, tia sáng lấp lánh, thâm thúy mê người. Anh nhẹ nhàng nói ra: “Ta đợi nàng ở buổi trao giải”
Trên Vọng
Nguyệt Nhai, ánh trăng chiếu xuống, nam nữ thanh niên kiếm khách, chăm
chú nhìn nhau, trong mắt họ, ánh lên một mảnh trời sao lấp lánh.
“Cho nên, chúng ta gặp mặt đi”
Một câu ngắn gọn lại nhẹ nhàng, trong bóng đêm mờ mịt quanh quẩn phiêu
tán, như là ma quỷ khẽ gọi từ phương xa, hư hư thực thực.
…… Hả?
Miên Miên ngây người ngay tại trận.
Gặp mặt? Ngư Hương Nhục Ti và Thượng Quan Ám Ảnh?
Miên Miên nhất thời bị những lời này của anh dọa đến hồn phi phách tán, rõ ràng chính là thời tiết cuối thu, thân thể mềm mại lại lạnh run
không ngừng. Mặt cô không có chút máu nhìn chằm chằm nam kiếm khách trên màn hình, trong đầu cũng hiện lên khuôn mặt tuấn mỹ lạnh lùng của Hỏa
Nhạ.
Gặp mặt? —— Đương nhiên không thể gặp!
Trời ạ, việc đáng sợ như vậy, tuyệt đối tuyệt đối tuyệt đối không thể xảy ra!
Cố gắng ổn định tinh thần, ngón tay vẫn hơi run rẩy gõ xuống bàn phím:
“Việc này…… Có lẽ hơi phiền phức” Tâm niệm chợt xoay chuyển, “Huynh có
thể thay muội ký không?”
“Cái này chỉ có thể tự nàng kí tên” Một lời phủ định.
_______________
Chú thích:
Hồng Môn Yến [1]: Hồng Môn Yến được dùng để chỉ những bữa tiệc “lành ít dữ nhiều”, là cuộc đấu trí mà khách mời thường vượt qua, thoát nạn nhờ
mưu lược và may mắn. Từ này xuất phát từ tiệc Hồng Môn của Hạng Vũ và
Lưu Bang.