Sáu giờ chiều, cô nhìn đồng hồ, bắt tay vào làm cơm tối.
Bảy
giờ tối, cô nằm ở sô pha xem TV, xem lướt qua các chương trình từ CCTV1
đến CCTV12 một lần, sau đó nhìn đồng hồ treo tường lần thứ hai bảy.
Tám giờ tối, cô cầm di động, chuyển lên chuyển xuống nhìn, cuối cùng tâm trạng bất định ngưng mắt nhìn màn hình đen kịt.
Chín giờ tối, trong lòng đột nhiên cảm thấy có một trận tâm phiền ý
loạn, cầm di động lên nhìn, vẫn chưa có ai gọi đến. Bấm số 100806, nghe
thấy trong di động truyền đến giọng nữ, cô thì thào tự nói “Không hỏng
mà”……
Mười rưỡi, cô rốt cục không nhịn được, nhảy dựng lên từ trên sô pha, cầm di động bấm tám dãy số nào đó..
Khi điện thoại “Tút” đến tiếng thứ năm, cuối cùng cũng có người bắt máy.
Nghi vấn Miên Miên nghẹn trong ba tiếng đồng hồ trong phút chốc được hạ xuống: “Cơ Mẫn! Cậu bây giờ ở đâu? Sắp đến mười một giờ rồi, cậu sao
lại ——”
“Đợi chút!” Cơ Mẫn ở bên đầu kia điện thoại lập tức cắt ngang lời cô, “Cho tớ mười giây!”
Tiếp theo Miên Miên nghe được điện thoại truyền đến tiếng chạy bộ
“Huỵch huỵch huỵch”, cùng với tiếng đóng cửa vang dội. Cuối cùng, tiếng
thở hổn hển của Cơ Mẫn lại truyền đến lần nữa: “Phù, tớ về nhà bị tên
kia tra khảo, sau khi vặn hỏi một tiếng, anh ấy cuối cùng cũng đi tắm,
tớ cuối cùng cũng được giải thoát rồi. Không dễ dàng nha. Được rồi, tớ
bây giờ trốn ở trong phòng, an toàn thật sự, cậu muốn hỏi cái gì thì hỏi đi!”
Trách không được. Miên Miên thở ra một hơi, sau đó ngực
lập tức căng thẳng, ngừng thở thấp giọng hỏi: “Như vậy, việc kia…… Cuối
cùng như thế nào?”
Đầu kia điện thoại vang lên một tiếng hít
mạnh: “—— Miên Miên! Cậu tìm được cực phẩm nam ở đâu!!! Mau thành thật
khai ra cho tớ! Tim của tớ, cả đêm đều đập dồn dập khiến tớ sắp bị suy
tim! Nếu không phải người ta đã có Tiểu Tân, tớ, tớ…… Tớ sẽ kìm nén
không được, bắt lấy anh ta! May mà ý chí của tớ kiên định! Bây giờ nghĩ
lại, thật sự là nguy hiểm thật, nguy hiểm thật á!” Cảm xúc của Cơ Mẫn
dâng trào hô to gọi nhỏ trong di động, xem ra cô nàng hình như cũng
nghẹn mất cả đêm.
“Anh ta…… Tớ không phải nói đã sao, tớ trong
lúc vô ý quen trong trò chơi” Miên Miên do dự một lát, vẫn quyết định
trước tiên nên giấu diếm quan hệ công việc của mình và Hỏa Nhạ, dù sao
nói ra cũng không có ý nghĩa, “Vậy, vậy giấy chứng nhận trao giải cậu ký à?”
“Ừ, ký. Tới chiếu theo sự phân phó của cậu, ký tên của tớ, anh ta còn nói tên của tớ rất đặc biệt đó, hắc hắc” Cơ Mẫn tươi cười
đầy mặt, lần đầu tiên cảm thấy cái tên xấu của mình đáng yêu động lòng
người như vậy.
“Anh ta không nhìn ra sơ hở gì chứ?” Đây là vấn đề Miên Miên quan tâm nhất.
Quả nhiên Cơ Mẫn suy tư sau một lúc lâu, sau đó thoải mái trả lời:
“Chắc là không có rồi. Dù sao tớ không nhận thấy có manh mối gì. Anh ta
cũng không hỏi nhiều vấn đề, cho nên nhiều hạng mục cậu bảo tớ nhớ kỹ
trước đó cũng không có tác dụng”
Nghe cô nói như vậy, trong
lòng Miên Miên khẽ thở ra một hơi. Nhưng mà đột nhiên nhớ tới cái gì, ấp úng hỏi: “Các cậu…… Cả buổi tối đều hàn huyên những gì? Mấy tiếng đó”
“Ha ha, tán gẫu thôi!” Tâm tình Cơ Mẫn hình như rất khoái trá, “Ngay từ đầu trong lòng tớ có chút khẩn trương, cho nên nói không nhiều lắm, đều là anh ta khơi mào đề tài. Nói đến việc này tớ không thể không khen anh ta một chút, thật sự là người đàn ông rất có cá tính mị lực! Nói như
thế nào nữa, tóm lại sau khi tớ nói chuyện với anh ta mười lăm phút, đã
có thể chậm rãi mà nói, tuyệt không khẩn trương, hắc hắc”
Miên
Miên nghe thế, nhớ tới mình luôn khẩn trương lắp bắp, không ngừng lúng
túng trước mặt anh, hai tròng mắt hiện lên sắc thái ảm đạm sắc.
Cơ Mẫn nói tiếp: “Nhưng thật ra chúng tớ cũng không tán gẫu bao lâu,
hơn tám giờ đã đi rồi. Ha ha, tha thứ cho tớ, tớ vốn dĩ tính sau khi về
nhà thì báo cho cậu, ai ngờ lại bị tên kia nhà tớ vừa vặn bắt được.
Nhưng mà nói ——” Cô chuyển sang chuyện khác, “Người tên Hỏa Nhạ này,
theo ý tớ mà nói là cực phẩm không thể cực phẩm hơn nữa. Sự nghiệp, có;
tướng mạo, có; tính cách, có. Xin hỏi Nguyễn đại tiểu thư cậu là có điểm nào không hài lòng với anh ta, mà muốn tớ thay thế lên sàn diễn?”
Đây là chuyện Cơ Mẫn không thể hiểu được. Vốn dĩ cô còn tưởng rằng
khẳng định đối phương lớn lên giống bản đồ thế giới, cho nên Miên Miên
mới xin giúp đỡ. Không thể tưởng tượng được khi cô đi đến vị trí chỉ
định, lại kinh ngạc khi thấy có một tuyệt sắc mĩ nam ngồi ở đó, ánh mắt
mĩ nam sắc bén chuyên chú nhìn cô, trong lúc nhất thời cô sợ tới mức như lĩnh được bản án tử hình, do đó trực tiếp dẫn tới một màn khẩn trương
vụng về của cô.
“Việc này……” Miên Miên bỗng nhiên thất thần,
nhớ tới hình ảnh ngày đó bất ngờ gặp Sở Sính Đình cửa hàng, chân mày cau lại, “Anh ta đã có bạn gái” Tuy rằng bạn gái hình như có dấu hiệu ngoại tình.
“A! Không phải chứ?” Cơ Mẫn sửng sốt, lập tức vô cùng
đau đớn hô to: “Đã có bạn gái, anh ta còn kết hôn trong trò chơi với
cậu? Trời ạ, tớ không tiếp thu được loại kích động này” Hỏa Nhạ trong
cảm nhận của cô tụt dốc không phanh, tuyến tiêu chuẩn bắt đầu lung lay
sắp đổ.
“Dù sao cũng là trò chơi thôi, có liên quan gì chứ”
Miên Miên nói xong câu đó, trong lòng lại nhắc lại một lần: Dù sao cũng
là trò chơi thôi, có liên quan gì chứ?
Sau khi cúp điện thoại,
Miên Miên nhìn đồng hồ, hơn mười một giờ. Hơi suy tư một chút, cô vẫn
kiềm chế không được xúc động trong lòng, đăng nhập vào trò chơi lần đầu
tiên trong ngày.
Sau khi hình ảnh trò chơi quen thuộc xuất
hiện, trước tiên cô mở danh sách bạn tốt, nhìn quét nhanh qua một lần
danh sách, không phát hiện người muốn tìm. Từ từ di con chuột, một loạt
biểu tượng u ám xuất hiện ở trước mắt, ánh mắt của cô nhìn một cái ở
giữa, hai mắt không hề chớp nhìn chằm chằm vào, đôi môi lại im lặng
không nói.
Năm phút đồng hồ sau, cô rời khỏi trò chơi, tắt máy tính.
Không lên mạng thì không lên mạng, dù sao cũng chỉ là trò chơi mà thôi, không phải sao?
Nhưng mà……
Vì sao trong lòng lại có một chút, một chút…… phiền muộn?
~~***~~
Hôm sau, trong văn phòng của “Dịch Du”, một nữ đồng thau xuất hiện trong giang hồ.
Nhưng mà, lúc này Tiểu Lương cũng không dám tùy ý phóng thích tình cảm
thương yêu với đồng nghiệp, chỉ có thể cắn bút, thỉnh thoảng nhìn hai
mắt của “hàng xóm”.
“Aizzz” Một tiếng thở dài truyền đến.
Trong lòng Tiểu Lương khẽ động. Đây đây đây…… Chẳng lẽ là thiếu nữ hoài xuân thở dài trong truyền thuyết? Khẽ hà ra một hơi, lại ý vị thâm
trường như thế, khát khao như thế, giống như đã muốn nói hết thăng trầm
và tang thương trong cuộc sống!
Cậu há miệng muốn nói: “Miên ——”
“Miên Miên!”
Một giọng nữ cao vút khoan khoái vang lên giữa không trung khiến tiếng
nói của Tiểu Lương bị đứt đoạn, một nữ nhân viên vóc dáng đẹp, mắt ngọc
mày ngài tóc dài cười tủm tỉm xuất hiện ở giữa hai người.
Miên Miên nâng mắt lên sững sờ nhìn khuôn mặt tươi cười kia, lập tức nhận ra người tới: “Chị Trần ——”
“Đáng ghét!” Nữ nhân viên bị gọi “Chị Trần” yêu kiều chậc một tiếng,
bất mãn vỗ nhẹ vai Miên Miên một cái, ý cười trên mặt lại không giảm đi
nửa phân nào, “Đã nói không cần gọi tôi chị này chị nọ! Gọi tôi là Tiểu
Phương, hoặc là Phương Phương là được!”