- Cái này cũng chưa hẳn không thể không có cách. Kha kha. Kỳ thực trước đây ta quên mất. Tiểu tử à! Không phải ta quên cho ngươi biết, mà nói đúng thì cho ngươi biết cũng chẳng làm được gì. Vì ngươi không có nhiều Giao Dịch Điểm như vậy, cũng không thể lãng phí nhiều Giao Dịch Điểm như vậy để đổi lấy cái này. Nhưng bây giờ lại có thể cho ngươi biết, ở chỗ ta một vạn Giao Dịch Điểm có thể đổi một C quả cấp Bảo thạch, trăm vạn Giao Dịch Điểm có thể đổi một quả B cấp Bảo thạch, một ức Giao Dịch Điểm có thể đổi một quả A cấp Bảo thạch, mười ức Giao Dịch Điểm có thể đổi một quả S cấp Bảo thạch, trăm ức Giao Dịch Điểm có thể đổi một quả SS cấp Bảo thạch, một vạn ức có thể đổi một quả SSS cấp Bảo thạch. Phía sau chúng ta không cần phải nói, tạm thời nói phía trước vậy, mười ức Giao Dịch Điểm đổi một quả A cấp Bảo thạch Nhiệm vụ, ngươi đổi hay không?
Cửu U cười kha kha chớp chớp mắt rồi nói với Bạch Khởi như vậy.
Đối với những lời của Cửu U, Bạch Khởi không có phản ứng nhiều và không hài lòng. Cho dù Cửu U nói với Bạch Khởi những lời này trước đây thì Bạch Khởi sẽ không đổi. Nhưng bây giờ thì khác rồi, Cửu U nói với Bạch Khởi những lời này tự nhiên sẽ biết đi đổi điểm này chứa đầy sự ấm ức.
Mười một ức Giao Dịch Điểm đổi một vũ khí làm cho Bạch Khởi có chút đau đầu. Một thanh vũ khí tốt mức độ nào mà đến giá một ức Giao Dịch Điểm, ngoài ra còn thêm một quả A cấp Bảo thạch Nhiệm vụ cũng đã đến mười ức Giao Dịch Điểm. Đắt quá, đắt đến mức kinh người.
Chắc chắn Bạch Khởi bây giờ không có nhiều tiền như vậy, muốn có nhiều tiền như vậy ngoài đi sử dụng tiền quốc khố Bất Diệt Hoàng Triều hoặc là vét một khoản của Đế Quốc Băng Tuyết này. Dù Hàn Phong này có thể nói là một Hoàng Đế chăm lo việc nước, Đế Quốc Băng Tuyết trong tay ông ta mười năm phồn vinh giàu mạnh. Nếu như quốc khố có đủ, muốn đến vét một khoản dự trữ không ít như thế, thì cũng không nên, Bạch Khởi cũng không làm. Chỉ có thể góp dần dần thôi.
Đương nhiên trước lúc đó Bạch Khởi muốn xem hàng trước. Bất kể Cửu U ba hoa chích chòe, nhưng Bạch Khởi chưa nhìn thấy đồ thì không thể đi gom mười một ức Giao Dịch Điểm để đổi vũ khí mà thậm chí mình chưa biết rốt cuộc là đồ như thế nào.
- Mười một ức, ta trước mắt chưa có nhiều như vậy. Nhưng ta có thể góp dần được, không thành vấn đề. Nhưng chí ít thì ngươi cũng phải cho ta biết rốt cuộc ngươi đưa cho ta thứ gì, nếu không thì làm sao ta yên tâm đi tích góp Giao Dịch Điểm.
Bạch Khởi nghe rồi nhíu mày nói như vậy.
- Ha ha, yên tâm, khẳng định là đồ tốt, vậy ngươi tự mình xem đi.
Cửu U cười ha ha theo đó chỉ tay một cái, một màn hình phản quang xuất hiện trước mắt Bạch Khởi. Một thanh trường đao màu huyết dụ, cán đao đầu rồng xuất hiện trước mắt Bạch Khởi. Trên thân thanh trường đao màu huyết dụ này còn in các loại hoa văn thần kỳ quái dị, tán ra xung quanh huyết quang xem ra hung ác vô cùng.
Nhìn qua thanh đao này dài khoảng một mét hai, một mét ba, uy phong lẫm liệt. Xem ra hình dáng không tồi, làm cho Bạch Khởi có chút mê mẩn. Nhưng mấu chốt thu hút Bạch Khởi không phải là hoa văn. Nếu như nói tạo hình này chỉ làm cho Bạch Khởi có chút cảm khái, thì lời thuyết minh bên cạnh tiếp theo đã làm Bạch Khởi chấn động.
Thuyết minh bên cạnh này là bốn chữ lớn màu máu tươi ‘Hóa Huyết Thần Đao’. Nghe danh từ này, Bạch Khởi liền thở ra một hơi khí lạnh. Bạch Khởi cũng biết thứ này rất nổi tiếng, không phải là nổi tiếng bình thường mà là rất, rất cực kỳ nổi tiếng.
Trên màn hình giới thiệu tỉ mỉ:
- Hóa Huyết Thần Đao, Hậu Thiên ma bảo, hủy diệt thân xác, tuyệt diệt nguyên thần. Có thể nói là tuyệt phẩm song sát linh hồn lẫn thể xác, vô kiên bất tồi, đụng vào người thiêu đốt tinh huyết, giết người hút máu dần dần tăng trưởng.
Đây cũng nói cho Bạch Khởi biết, Hóa Huyết Thần Đao này ngoài vô kiên bất tồi, ngoài việc tổn thương thân thể lại còn tổn thương linh hồn nữa. Hơn nữa sau khi giết người sẽ hút huyết dịch và linh hồn của con người, có thể tự động phát triển lên. Tuy Bạch Khởi không biết người chết dưới đao này tinh huyết và linh hồn bị nó hấp thụ bao nhiêu, nhưng Bạch Khởi lại biết thứ này khủng bố tuyệt đối. Giết người càng nhiều thăng cấp càng nhanh, càng lợi hại. Thứ như vậy một khi trưởng thành cũng không thể hình dung ra nó sẽ đáng sợ như thế nào.
Bây giờ Bạch Khởi có chút hiểu ra vì sao Cửu U lại định giá Hóa Huyết Thần Đao này cao như vậy. Đổi lại là mình thì chắc chắn sẽ định giá sẽ cao hơn nhiều. Nếu phải bỏ ra hai mươi ức mình cũng bằng lòng chứ không cần phải nói chỉ có mười một ức. Bạch Khởi nhìn thấy Hóa Huyết Thần Đao trong chốc lát đã quyết định, cho dù là tốn kém cũng quyết cầm bằng được Hóa Huyết Thần Đao này.
- Đao tốt! Ngươi yên tâm, thứ này ta nhất định lấy, ngươi đợi đó, ta sẽ lấy sớm.
Bạch Khởi khẳng định nói như vậy, cũng chưa có suy nghĩ muốn trả giá với Cửu U. Việc này cũng không phải Bạch Khởi không nghĩ đến mà là Bạch Khởi biết mình nói cũng không có tác dụng gì, Cửu U có lẽ không phải là kẻ dễ trả giá, có van nài cũng chỉ là công không.
- Ha ha. Được! Tiểu tử, ta đợi ngươi, nhưng đừng làm cho ta thất vọng.
Cửu U cười ha ha nói, quay lại trên chỗ vương toạ hư không kia, rồi tan biến bặt vô âm tín. Bạch Khởi ở trong Tu Di Ảo Cảnh này cũng tan biến bặt vô âm tín, khi xuất hiện lại là đã ở trong căn phòng hào hoa tráng lệ.
Hít sâu một hơi, từ trong chấn động do Hóa Huyết Thần Đao mang đến tỉnh ra, Bạch Khởi đứng dậy đi ra ngoài.
o0o
Chẳng mấy chốc mấy ngày đã trôi qua, Băng Tuyết Thành bước vào cảnh không khí tưng bừng nhộn nhịp. Nguyên nhân là Hoàng Đế Hàn Phong của Đế Quốc Băng Tuyết đón sinh nhật lần thứ bốn mươi của mình. Tuy lần này không mời đại biểu các nước nhưng vẫn như cũ có không ít Công Quốc cỡ nhỏ phái Sứ thần của các nước lần lượt đến chúc mừng sinh nhật lần thứ bốn mươi của Hoàng Đế Hàn Phong của Đế Quốc Băng Tuyết. Cả nước trên dưới vui vẻ nhộn nhịp.
Ở đây thậm chí có cả Sứ thần đến từ Thiên Long và Đức Lan. Trong nhiều quốc gia như thế cũng có Sứ thần của hai Đế Quốc lớn này.
Toàn bộ Đế Quốc Băng Tuyết giăng đèn kết hoa. Trấn Đông Vương phủ cũng không ngoại lệ.
Trấn Đông Vương Hàn Cửu Không, một thanh niên mạnh mẽ cùng mấy chục ái thê xinh đẹp trong nhà đem gấm vóc đỏ chót treo trên trước cửa Vương phủ, còn bọn Bạch Khởi thì trong mấy ngày này chuẩn bị theo Trấn Đông Vương Hàn Cửu Không tiến vào Hoàng cung.
Hôm nay chính là ngày Hàn Tố Thiên muốn giết chết Hàn Phong để lần nữa cướp lại địa vị của mình. Còn Bạch Khởi và người của Độc Cô Gia thì lại là người giúp đỡ tốt nhất của Hàn Tố Thiên.
Đội xe đi theo Trấn Đông Vương chậm chậm tiến đến Hoàng cung. Trấn Đông Vương ở trong này cũng không có quyền lực mấy, nhưng lại là thân phận Vương gia, tiến vào Hoàng cung thì không có vấn đề gì, đem theo mấy chục người cũng không có người kiểm tra.
Dù sao thì mấy chục người trong Hoàng cung to lớn thế này cho dù là cường giả như mây cũng làm sao có thể gây ra sóng lớn được.
Trấn Đông Vương lại không là người ngốc, bọn cường giả Hàn Băng Tông đều ở đây, nghe nói vị Lão tổ tông của Hàn Băng Tông đó cũng đã xuất núi. Vị đó có lẽ là Đấu Đế cường giả, trước mặt Đấu Đế cường giả ai dám gây ra sóng lớn.
Chưa có vặn hỏi tường tận, đám thị vệ Hoàng cung kia đã để đám người Bạch Khởi đi vào. Kỳ thực nếu bọn họ không cho vào thì cũng chẳng sao, như thế thì động thủ, trực tiếp giết mà vào. Bọn Bạch Khởi đến không phải làm thích khách mà là quang minh chính đại đến giết người. Làm như vậy chẳng qua cũng chỉ là không thể đợi được tất cả mọi người tập trung đông đủ, trước mặt các đại thần và Sứ thần các nước giết Hàn Phong mà thôi, các chuyện khác không vấn đề gì.
Đám người Bạch Khởi theo sau Trấn Đông Vương này đến bên cạnh chỗ ngồi sắp sẵn của Trấn Đông Vương, từng người mặc áo choàng màu đen đứng sau Trấn Đông Vương Hàn Cửu Không. Mười gã Đấu Vương, năm gã Đấu Hoàng còn có hai Đấu Đế, ngoài ra còn thêm Đấu Thánh Bạch Khởi, tổng cộng là mười tám người. Số người không nhiều nhưng lực lượng này lại đủ để tiêu diệt toàn bộ Băng Tuyết Thành.
Vì bảo vệ một Trấn Đông Vương Hàn Cửu Không, mang theo mười mấy hộ vệ tiến vào Hoàng cung đứng sau mình như vậy cũng không có gì, đây vẫn là ở trong phạm vi quốc pháp cho phép, chỉ có điều Hàn Tố Thiên cũng ngụy trang, khoác áo choàng đen đi vào.
Hôm nay hắn cũng là một nhân vật chính, đương nhiên không thể thiếu hắn được.
Sau khi đám người của Hàn Cửu Không đến, Sứ thần và đại thần từ các ngã cũng chầm chậm lần lượt đến, trong đó có một người quen của Bạch Khởi.
Thiên Long Tứ Hoàng tử Triệu Vô Cực, gã này với tư cách là một đại biểu Sứ thần Thiên Long đến Đế Quốc Băng Tuyết lần này. Điều này làm Bạch Khởi không có ngờ tới. Nhìn thấy Triệu Vô Cực, khóe miệng Bạch Khởi lộ ra một nụ cười nhỏ.
Nếu như chút nữa hắn nhìn thấy mình, cũng không biết hắn sẽ biểu hiện như thế nào. Nhưng nghĩ tốt nhất là không nên đi đến chỗ đó.
- Hoàng Đế Bệ Hạ giá đáo!
Cùng với một âm thanh chói tai vang lên, khung cảnh hỗn tạp lúc đầu trong chốc lát yên lặng lắng xuống. Hoàng Đế Hàn Phong của Đế Quốc Băng Tuyết được một đám người vây quanh từ sau điện bước ra, ngồi ổn định trên Long ngai ở trung tâm. Tướng mạo tuổi tác hắn khoảng bốn mươi, giữa trán vuông vắn mang theo một luồng ánh mắt nham hiểm, nhìn lộ rõ khí thế uy nghiêm mãnh liệt.
- Băng Huyết Đấu Đế, Hàn Băng Tông, Hữu Tình đến.
.
Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh