Cửu U Long Giới

Chương 435: Chương 435: Trấn Đông Vương Hàn Cửu Không (2)




Hàn Cửu Không nghe câu này đâu dám chậm trễ chút nào, ngay lập tức cho người đi tìm Hàn Tố Thiên. Còn bản thân hắn thì cẩn thận từng chút một, ở lại cùng Bạch Khởi và người của Thiên Kiếm Sơn. Bản thân hắn là chủ nhà, lại là một Thân Vương nhưng khi tiếp khách lại vô cùng lễ độ cùng với tôn kính.

Khoảng sau nửa cây hương, Hàn Tố Thiên và lão bộc Cửu thúc vội vội vàng vàng từ phía hậu viện đi ra. Sau khi nhìn thấy Bạch Khởi, hắn hơi sững sờ một chút, lập tức muốn tới bái hành lễ. Nhưng liếc nhìn Bạch Khởi và Hàn Cửu Không rồi lại nhìn đám người xung quanh, cuối cùng Hàn Tố Thiên thấy Bạch Khởi ra hiệu trong mắt, liền không quỳ bái mà đi tới, cung kính chắp tay nói:

- Tiên sinh ngài đến rồi?

- Hừ. Đến rồi! Nói đi! Ta đây thích nhanh nhẹn dứt khoát. Bây giờ đi giết Hàn Phong, hay đợi đến tối nay cho người đi giết hắn? Nếu các ngươi cảm thấy chưa đến lúc, vậy thì tìm thời gian nào thích hợp cũng được.

Bạch Khởi gật gật đầu, sau đó điềm đạm nói ra một câu kinh động lòng người như vậy.

- Phốc… Ặc ặc…

Hàn Cửu Không đang uống trà, nhịn không được liền phun toàn bộ nước trà trong miệng ra, theo đó ho lên hai tiếng dữ dội. Hắn đang ung dung tự tại, nghe được lời hành thích này, thầm nghĩ có lẽ cũng chỉ có Bạch Khởi mới dám nói ra là giết Hoàng Đế một cách nhẹ nhàng như vậy thôi. Đây đã là tội lớn giết vua, hơn nữa người muốn giết đường đường là Hoàng Đế một Đế Quốc, có thể ở trong miệng người ta bình thản như vậy, giống như tùy tiện giết lợn vậy.

Tình cảnh như vậy làm cho Hàn Cửu Không có chút thừa nhận không nỗi, nhưng hắn gượng cười một tiếng, sau đó nhìn đám người phía sau Bạch Khởi, đang đeo trọng kiếm nhắm mắt dưỡng thần, thì hiển nhiên mới hiểu được rõ ràng. Có lẽ người khác không thể, nhưng có trấn thủ là cường giả Thiên Kiếm Sơn thì việc giết chết Hàn Phong chỉ là một câu nói? tùy lúc tùy nơi đều có thể ai dám đứng lên nói một từ không được.

Ngắm Hàn Cửu Không một cái, không để ý sắc mặt kích thích của đối phương, Bạch Khởi đưa ánh mắt nhìn Hàn Tố Thiên trước mắt mình.

- Việc này… Ta đã nghĩ qua, trước mấy ngày Tiểu Vương gia cho ta biết đã sắp đến sinh thần của Hàn Phong rồi. Đại lễ sinh thần bốn mươi chỉ còn mấy ngày nữa là tới, ta nghĩ trong thời gian đó có thể động thủ. Mấy ngày còn lại cũng có thể để ta liên lạc một chút với các Đại thần trước đây, để sau khi giết Hàn Phong có thể ổn định triều cương. Mà nghe nói lúc đó các cường giả Hàn Băng Tông sẽ dốc toàn lực bảo vệ bên cạnh. Thậm chí Lão tổ tông ẩn thế của Hàn Băng Tông hình như lần này cũng sẽ xuất sơn giúp Hàn Phong để phô trương quốc uy. Nghe nói hắn còn mượn cơ hội này thể hiện một chút sức mạnh của mình, trấn áp lời lẽ phản đối trong Đế Quốc, đồng thời cũng muốn nhân cơ hội đó, tuyên thệ Nam chinh. Cho nên ta muốn lúc đó động thủ là tốt nhất…

Do dự một chút, Hàn Tố Thiên lộ rõ vẻ đứng ngồi không yên, đem suy nghĩ trong lòng mình nói cho Bạch Khởi biết. Đối với Bạch Khởi trong lòng Hàn Tố Thiên kính nể vô cùng, không dám có một chút nào làm trái lại. Lúc nói chuyện, lời nói cũng luôn cẩn thận từng chút một. Một phần là do tôn trọng Bạch Khởi, hai có lẽ là vì sức mạnh của khế ước, là nô bộc trước mặt chủ nhân ngay đến nói cũng không có sức mạnh.

- Như vậy à. Uhm… Tuy ta còn chuyện khác, nhưng nghĩ đến lúc đó cũng không sợ chậm trễ. Mấy ngày này các vị có bận chuyện gì không?

Bạch Khởi nghe lời này do dự một chút, liền gật gật đầu, sau đó nhìn mọi người Độc Cô Bá phía sau mình.

- Chúng ta không có việc gì, thời gian, mọi chuyện nhất thiết theo tiên sinh căn dặn!

Độc Cô Bá mạnh mẽ nói. Khi nói còn khẽ cúi người nghiêm nghị một chút trước mặt Bạch Khởi. Độc Cô Bá trước nay khi nói chuyện với Bạch Khởi vẫn luôn gọi tên hắn, nhưng sau khi Bạch Khởi đến Thiên Kiếm Sơn gặp Độc Cô Cầu Bại, được Độc Cô Cầu Bại xưng là tiểu huynh đệ thì từ đó quan hệ giữa hai người đã hoàn toàn thay đổi.

Đối với Bạch Khởi hiện tại Độc Cô Bá kính nể sâu sắc và thán phục, hắn gọi là tiên sinh cũng không quá chút nào.

- Ồ, đã như vậy… Vậy ngươi hãy sắp xếp nơi chốn đi. Chúng ta tạm thời ở lại mấy ngày, sau đó đi giết Hàn Phong, hỗ trợ ngươi làm Hoàng Đế.

Sự việc cũng xem như xong rồi. Bạch Khởi gật gật đầu thản nhiên nói một câu. Hắn nói năng như vậy làm cho Hàn Cửu Không liên tục gượng cười. Trong Đế Quốc Băng Tuyết này sợ rằng cũng chỉ có nhân vật này dám nói những lời như vậy, nếu đổi là một người khác thử nói vậy không chết mới lạ.

Hàn Tố Thiên vội vàng đưa mắt nhìn Hàn Cửu Không. Hàn Cửu Không không dám thất lễ liền đưa Bạch Khởi cùng mọi người đến hậu viện, sắp xếp ở trong một Lạc Viện hào hoa nhất. Còn những người vốn dĩ sống trong này đều bị Hàn Cửu Không đuổi đi hết, nhường chỗ cho người trên Thiên Kiếm Sơn đến ở. Cho dù là sống trong tẩm cung của Hoàng Đế thì cũng chỉ như thế thôi. Hàn Cửu Không sợ đến nỗi không dám nói ra nửa từ không, còn sợ mình tiếp đãi không chu đáo huống chi là làm khó.

Sắp xếp chỗ ở xong, một mình Bạch Khởi đi vào một gian phòng ở tầng ba Lạc Viện, ngồi xuống khoanh chân tĩnh tại bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần. Đột nhiên trong lúc này Bạch Khởi nghĩ ra một sự việc, đó chính là mình đến lúc này vẫn chưa có vũ khí gì thuận tiện. Tuy có Khai Thiên Thần Quyền uy lực rất lớn, hơn nữa còn có tay của Atula, bản thân mình cũng có thể trở Song thủ vô địch, nhưng nếu không có một binh khí thuận tiện, hoàn toàn dựa vào nắm đấm có lẽ cũng không tốt cho lắm. Nghĩ như vậy, Bạch Khởi vẫn quyết định kiếm một thanh binh khí phù hợp.

Những người chế tạo binh khí bên ngoài kia, cho dù là vũ khí do thợ của Ải Nhân Tộc chế tạo, trong suy nghĩ của Bạch Khởi cũng chỉ là sản phẩm bình thường, cơ bản chưa đủ để thu hút sự chú ý của mình.

Có thể xứng đáng để Bạch Khởi sử dụng sợ rằng phải là Thần Khí mới được. Thần Khí trên thế giới này nếu là không tồi, đều là vũ khí của các Chủ Thần. Thần Khí mà các Chủ Thần bỏ đi, mình cũng không muốn dùng đến. Nghĩ rồi Bạch Khởi quyết định đi tìm Cửu U làm một cuộc giao dịch, cũng chỉ có Cửu U mới đáp ứng được vũ khí mà mình muốn.

Nghĩ tới đây, Bạch Khởi bất giác nhắm mắt lại, trong lòng tĩnh lặng:

- Tu Di Ảo Cảnh!

Qua một chút, đúng lúc Bạch Khởi mở mắt ra, Cửu U đã lần nữa xuất hiện. Vẫn là hình dáng ngồi trên Vương tọa trôi bồng bềnh như trước đây, nhưng khí tức lại lộ ra kinh người khác thường, tuy sự thay đổi không rõ ràng, nhưng với khả năng tu luyện đến mức của Bạch Khởi có thể nhìn ra hơi thở của Cửu U càng ngày càng mạnh.

Dựa vào tình hình hiện tại mà nói, khí tức của Cửu U càng ngày càng mạnh hơn cũng không phải là việc xấu gì, nhưng Bạch Khởi lại luôn cảm giác điều này đối với mình mà nói thì không phải là việc tốt. Cũng không biết vì sao lại luôn có dự cảm không tốt như vậy, nói không ra lý do gì, luôn chỉ là có loại cảm giác này mà thôi.

- Thế nào, tiểu tử có chuyện gì sao? Tìm ta có việc gì?

Cửu U cười khà khà có chút lười nhác nói, thêm một giây nữa đã đến bên cạnh Bạch Khởi, đứng sát vai với Bạch Khởi.

- Chẳng có gì, chỉ là muốn tìm một vũ khí thích hợp mà thôi.

Bạch Khởi khẽ cười nhẹ nhàng nói. Dáng vẻ này của Cửu U, Bạch Khởi sớm đã quen, cũng cho là bình thường, không ngạc nhiên cái gì, vì cũng chẳng có cái gì đáng ngạc nhiên cả.

- Vũ khí thích hợp? Ồ… Chẳng phải tiểu tử Đại Hắc Thiên đó đã đem tay Atula cho ngươi rồi sao? Làm sao vẫn chưa đủ dùng vậy? Còn muốn tìm nữa à?

Cửu U nhìn Bạch Khởi rồi sờ mũi mình một cái không dứt khoát nói.

- Không sai. Ta tuy có tay của Atula tuy rất tốt, cũng rất hợp, nhưng rốt cuộc thì tay của Atula cũng chỉ là dùng để đánh quyền, tuy dùng tốt nhưng uy lực có hạn. Ta muốn có một vũ khí, một vũ khí thích hợp ta sử dụng.

Bạch Khởi thần sắc kiên định nói, hắn đã luyện tập đến mức không chịu sự quấy nhiễu của ngoại lực, đặc biệt là gã Cửu U phiền nhiễu này.

- Vậy à? Uhm… Mười tám loại vũ khí Đao, Thương, Côn, Gậy… ngươi muốn dùng loại nào? Cứ việc nói ra, ta đây sẽ làm cho ngươi vừa lòng.

Cửu U không hề do dự chút nào, sau khi cười thoải mái với Bạch Khởi, liền nói như vậy.

- Cái này. Ta muốn kiếm một thanh đao thích hợp.

Bạch Khởi trầm tư suy nghĩ một chút rồi đưa ra một đáp án như vậy.

- Đao thích hợp với ngươi? Kha kha, không phải ta đã nói, chỗ ta có không ít loại đao, ngươi muốn đao như thế nào, phải nói một cách chính xác ra. Đao không giống nhau giá trị cũng không giống nhau. Chỗ ta đây lại có một thanh đao rất thích hợp với ngươi, nhưng phải trả một quả A cấp Bảo thạch Nhiệm vụ, mười nghìn vạn Giao Dịch Điểm, không biết ngươi muốn hay không. Muốn không?

Cửu U sờ quay hàm mình một chút rồi nhìn Bạch Khởi trước mặt.

- Ngươi đã lâu không phân phối nhiệm vụ gì ngoài nhiệm vụ Thất Đại Phong Ấn cho ta rồi. Ta tạm thời không có cách nào hoàn thành các nhiệm vụ khác. Ta lại không có sẵn. Ngươi nói ta tìm đâu ra A cấp Bảo thạch Nhiệm vụ đưa ngươi? Ngươi đùa ta à?

Bạch Khởi rất không vừa lòng nói. Không biết vì sao thời gian rất lâu rồi Cửu U đã không giao nhiệm vụ cho mình. Tuy không biết nguyên nhân ở đâu, nhưng chí ít thì mình không nhận được nhiệm vụ thật sự. Trăm vạn Giao Dịch Điểm, tuy con số to lớn đủ làm cho Bạch Khởi thở dài một hơi, nhưng vẫn trong phạm vi có thể chấp nhận được. Chỉ là S cấp Bảo thạch Nhiệm vụ này thì Bạch Khởi không có. Bạch Khởi lại không có cách nào để có được. Cho nên Bạch Khởi rất không vừa lòng. Nguyên nhân ở chỗ Bạch Khởi cảm thấy thằng cha Cửu U này đang đùa mình.

.

Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.