Cửu U Long Giới

Chương 364: Chương 364: Song Đầu Hoàng Đô (1)




Bạch Khởi cảm thấy bất đắc dĩ với hành vi của Khiếu Thiên, sớm đã biết cái tên này muốn động thủ không phải chỉ đơn thuần như vậy, nhưng không ngờ tên này lại dứt khoát như thế, một cái há miệng mà một miếng ăn hết sạch tất cả Ma thú, điều này khó tránh quá kinh thế hãi tục một chút. Hơn nữa Bạch Khởi còn một số chuyện nữa muốn biết, ví dụ như những con Ma thú này phát động bạo động là vì cái gì, con Đại Địa Chi Hùng to lớn đó tại sao lại chỉ huy Ma thú tiến hành công phá thành, đáng tiếc là Bạch Khởi đã không còn cơ hội nữa rồi.

Tuy nhiên, điều có thể khẳng định đó là sự biến mất của năm ngàn binh sĩ đó có liên quan đến con Đại Địa Chi Hùng to lớn này. Dù sao Đại Địa Chi Hùng tồn tại là Bát Giai Ma thú đỉnh phong, tương đương với Đấu Hoàng cường giả, hơn nữa thể trạng khổng lồ, sức mạnh to lớn vô cùng, không có thành lũy kiên cố nào mà không đạp đổ được, lực phòng ngự có thể nói kinh khủng. Một mình nó là đã đủ tiêu diệt năm ngàn binh sĩ rồi, huống chi còn có rất nhiều Ma thú giúp đỡ như vậy, có thể khẳng định chính là nó đã ra tay, còn mục đích của nó như thế nào, Bạch Khởi lại không thể biết được.

- Thượng Tá, hãy nhớ lấy… ngươi không nhìn thấy cái gì, qua mấy ngày nữa hãy giải ngũ đi, đi đến phương Bắc… đi phương Bắc làm Sư Đoàn Trưởng là được rồi.

Bạch Khởi vỗ vào vai viên tướng lĩnh bên cạnh, sau đó nói như vậy, nói mà không hề để ý đến phản ứng của đối phương, liền trực tiếp dẫn người của mình đi sâu vào. Còn Khiếu Thiên cũng khôi phục hình thể, ợ no một cái, đi theo sau đoàn người của Bạch Khởi trong ánh mắt kinh ngạc sợ hãi của mọi người, biến mất vào trong Sâm La Tuyệt Vực.

Gã tướng lĩnh duy nhất biết thân phận của mấy người Bạch Khởi còn ở lại ngẩn người ra đứng ở đó, vẻ mặt vui mừng lầm bầm lầu bầu nói:

- Phương Bắc? Sư Đoàn Trưởng. Ha ha… Ha ha ha… Ta cuối cùng có thể rời khỏi cái nơi quỷ quái chết tiệt này rồi, cuối cùng đã có thể rồi…

o0o

Đoàn người của Bạch Khởi, một đường nhân mã đi về phía sâu trong Sâm La Tuyệt Vực, tiến vào sâu hàng chục dặm, đoàn người của Bạch Khởi dừng bước, Bạch Khởi nhìn Khiếu Thiên trước mặt một cái, bất đắc dĩ trách cứ Khiếu Thiên, sau đó nói:

- Cái tên tiểu tử ngươi… ta còn muốn biết cái con Đại Địa Chi Hùng đó tại sao lại tấn công Thế giới Nhân loại, nhưng ngươi hay thật, lại ăn mất nó rồi… ài…

- Không có gì, ta biết, khi ta cắn nuốt cơ thể của tên đó đã biết được một số ký ức, tên đó bị kẻ khác đuổi ra khỏi địa bàn của mình, sau đó bất đắc dĩ lựa chọn tấn công tiểu trấn, thế giới của nhân loại, ở dưới lòng đất của tiểu trấn này có ma hạch của Đại Địa Chi Hùng tiền bối mà hắn muốn lấy được để có thể nâng cao thực lực của mình. Ha ha… có điều tên này không biết, khi chúng ta vừa mới vào thành, ta đã tìm thấy ma hạch đó và sớm đã ăn rồi, hắn chẳng qua chỉ tốn công vô ích mà thôi.

Khiếu Thiên đắc ý để lộ ra một hàm răng trắng muốt mà sắc nhọn, cười toe toét miệng nói.

Khiếu Thiên bỗng nhiên mở miệng nói chuyện khiến cho mọi người xung quanh đều sửng sốt, nhưng ngay sau đó lại thoải mái, thực ra bọn họ sớm nên nghĩ đến, cái tên Khiếu Thiên này ngay cả Đại Địa Chi Hùng cũng một miếng ăn hết thì nhất định là Cửu Giai Ma thú, Cửu Giai Ma thú đỉnh phong có thể nói chuyện thì có gì mà kỳ lạ? Mặc dù trên Đại lục đã rất nhiều năm rồi chưa từng xuất hiện Cửu Giai Ma thú kinh khủng này, có điều theo như điển tích mà tổ tiên ghi chép lại, Cửu Giai Ma thú thực sự có trí tuệ hơn con người, hơn nữa còn có thể miệng nói tiếng người.

- Ồ… hóa ra là như vậy, vậy thì cũng chẳng có gì, đi thôi, chúng ta vẫn còn đường phải đi, nơi này của ta có một nơi cần phải đi, sau đó chúng ta hãy đi gỡ bỏ Mộc Hệ Phong ấn.

Bạch Khởi khẽ mỉm cười, vỗ vỗ vào đầu Khiếu Thiên, dẫn theo đại đội nhân mã đi vào sâu trong rừng rậm.

Cái nơi mà Bạch Khởi nói đó không phải là nơi nào khác mà chính là nơi cất giữ bản đồ kho báu của Đế Quốc Huy Hoàng mà lúc đầu Lưu Dịch Tư đưa ra. Nơi Mộc Hệ phong ấn trong Sâm La Tuyệt Vực, ở ngay chính giữa Sâm La Tuyệt Vực, mà tài sản của Đế Quốc Huy Hoàng lại ở nơi cách dải đất trung tâm về phía Nam một ngàn ba trăm dặm. Nói về mặt lý thuyết, hai nơi này là thuận đường, nếu muốn đến được vùng đất trung tâm, buộc phải đi qua nơi cất giữ tài sản của Đế Quốc Huy Hoàng, cũng chính là nằm trên Bảo Trúc Sơn cách vùng đất trung ương của Sâm La Tuyệt Vực một ngàn ba trăm dặm.

Đương nhiên kể cả coi như nơi Mộc Hệ phong ấn của Sâm La Tuyệt Vực này gần hơn so với Bảo Trúc Sơn, Bạch Khởi cũng sẽ không đi đến nơi Phong ấn trước, dù sao trên Bảo Trúc Sơn có lẽ có của cải của cả Đế Quốc Huy Hoàng, của cải có giá trị khổng lồ đủ để giúp cho Bạch Khởi đạt được sự nâng cao cực hạn.

Vì vậy Bạch Khởi vẫn sẽ lựa chọn nâng cao thực lực của mình trước, sau đó mới đi mở Mộc Hệ phong ấn, chỉ có như vậy mới có thể càng nắm được cơ sở chắc chắn hơn. Cho nên việc Bạch Khởi đi tới Bảo Trúc Sơn là cái thế chắc chắn phải làm.

Đoàn người của Bạch Khởi đi vào trong Sâm La Tuyệt Vực hầu như không gặp phải bất kỳ một rắc rối nào, dọc đường tất cả mọi người đều lấy hết tốc độ đi về phía trước. Giống như khi ban đầu Bạch Khởi dẫn theo ba trăm cường giả tiến vào phương Bắc, bọn họ không gặp phải bất kỳ một trở ngại nào. Dù sao Ma thú trong Sâm La Tuyệt Vực này cũng có trí tuệ, hơn một trăm Đấu Vương, một Đấu Hoàng, hai mươi Đại Ma Đạo Sư, một Thánh Ma Đạo Sư và một Đấu Đế, cộng thêm một Cửu Giai Ma thú đỉnh phong mà vừa phóng ra hơi thở, những Ma thú trong Sâm La Tuyệt Vực đó cũng không phải là kẻ ngốc, đương nhiên không thể tự mình nhảy ra tìm cái chết. Đội hình như vậy, cho dù là Cửu Giai Ma thú cũng phải tạm lánh phong ba, trừ phi Cửu Giai Ma thú thành quần kết đội cùng nhau, nếu không tốt nhất vẫn là không được gây sự chú ý đối với bọn họ.

Tuy nhiên điều này là không thể, Cửu Giai Ma thú là cái gì? Có thể được gọi là Ma thú cấp Đế Vương kinh khủng, cho dù là ở thời chủng tộc Ma thú phồn vinh nhất cũng không có nhiều. Bọn chúng, mỗi một kẻ đều là bá chủ một phương thật sự, cho dù là trong Sâm La Tuyệt Vực cũng như vậy, rất ít ỏi, còn quý giá hơn cả Đại Địa Chi Hùng, hơn nữa hầu như mỗi một con Cửu Giai Ma thú đều có lãnh địa và địa bàn của riêng mình, giữa bọn chúng đều coi nhau là kẻ thù, bọn chúng không thể phối hợp lại với nhau.

Đoàn người của Bạch Khởi dọc đường đi trở nên thuận lợi một cách dị thường, dọc theo lộ trình bản đồ kho báu chỉ dẫn, bọn Bạch Khởi đã trải qua thời gian khoảng một tháng, cuối cùng đã đến được Bảo Trúc Sơn nằm ở chính giữa Sâm La Tuyệt Vực về phía Nam một ngàn ba trăm dặm.

Bảo Trúc Sơn là một ngọn núi trụi lủi, cũng không có vẻ cao lớn, xung quanh cũng không có sinh vật gì, giống như ở đây chính là cấm khu sinh mạng, không ai có thể đặt chân vào nửa bước. Khi Khiếu Thiên bước vào nơi này, lập tức không thể kiềm chế được mà dựng hết lông lên, bộ dạng nhe răng nhếch mép, không khó để người khác nhìn ra nơi này có thứ gì đó gây ra sự thù địch của Khiếu Thiên…

Với thực lực hiện tại của Khiếu Thiên, thứ muốn làm cho Khiếu Thiên có biểu hiện này tuyệt đối không nhiều, biểu hiện này của Khiếu Thiên vừa xuất hiện, Bạch Khởi vỗ đang mỉm cười trong nháy mắt sắc mặt ngưng trọng lại, sau khi nheo mắt nhìn thủ hạ của mình một cái liền thấp giọng nói:

- Tất cả mọi người cùng ta đi vào trong, mọi người cẩn thận một chút, nơi này không đơn giản…

Lời của Bạch Khởi vừa thốt ra, những cường giả xung quanh nhanh chóng lấy ra vũ khí của mình, tụ lại với nhau, đề phòng nhìn bốn phía. Ba mươi Ma Pháp Sư dưới sự dẫn đầu của lão Liệt Hỏa, tụ tập lại ở vị trí chính giữa. Sau khi chứng kiến lực lượng của Ma Pháp Sư, bọn họ biết nếu gặp phải nguy hiểm gì, sức công kích đáng tin cậy nhất của họ vẫn là những Ma Pháp Sư này, mặc dù lực phòng ngự của bọn họ yếu ớt nhưng trình độ cũng nổi danh như lực công kích của họ.

Chậm rãi tiến vào trong Bảo Trúc Sơn, mục tiêu của bọn Bạch Khởi là một hang động trong núi. Theo ghi chép, kho báu của Đế Quốc Huy Hoàng chính tại đó. Ban đầu, Đế Quốc Huy Hoàng sử dụng mười vạn dân phu xây dựng một Địa Cung ở đây, do ba vạn tinh nhuệ trông coi, chuyển rời tất cả của cải đến đây. Có điều, sau đó chỉ có một người rời khỏi, đó chính là Tướng quân Hoàng gia phụ trách xây dựng nơi này, còn về những người khác, toàn bộ đều không có bất kỳ tin tức gì, nhưng có một điều có thể khẳng định là bọn họ đã chết. Đế Quốc Huy Hoàng sẽ không cho phép cái bí mật này bị tiết lộ, bởi vậy mười vạn dân phu này và cả ba vạn tinh nhuệ, e là một người cũng không thể sống sót.

Dù sao số của cải này đủ để xây dựng năm Quân đoàn, cung cấp nuôi dưỡng mười năm, đủ để khiến cho bất kỳ người nào trên thế giới cũng phải động lòng, Đế Quốc Huy Hoàng không thể có chút mạo hiểm nào.

- Là ai! Là ai… Là ai tiến vào lãnh địa của ta! Chết tiệt… Chẳng lẽ các ngươi không biết nơi này là nơi nào sao? Kẻ xông vào sẽ chết!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.