Cửu U Long Giới

Chương 251: Chương 251: Thỉnh cầu của Huyền Vũ (2)




Sau khi Bạch Khởi nghe xong thì thở dài một hơi rồi nói, hắn cũng biết chuyện này hầu như không thể thay đổi được, không thể nghịch chuyển được. Thật ra bản thân Bạch Khởi cũng hiểu rất rõ điều này, chỉ là vừa rồi có chút do dự mà thôi, nhưng bây giờ Bạch Khởi không do dự nữa, trong lòng khẳng định là sẽ không nói nhiều nữa.

- Không, không cần, tên tiểu tử đó lát nữa đến đây, tự ta sẽ sắp xếp được rồi, chỉ cần nội trong ba thước ta có thể hấp thu linh hồn, sau đó tiêu tán linh hồn, chiếm đạt cơ thể, có thể hoàn thành Ma Thần chuyển sinh rồi. Đương nhiên sau đó ta phải ngủ một ngày, ở trạng thái yếu ớt nhất, lúc đó ta cần sự bảo vệ thật tốt vì ta sợ thể chuyển sinh của ta bộc phát ra năng lượng hắc ám sẽ dẫn dụ bọn giáo đình đến. Dù sao lúc này năng lượng hắc ám phát ra quá tinh khiết đồng thời cũng rất đáng sợ, trạng thái của ta bây giờ cũng không có cách nào giấu được, cho nên đệ nhất định phải bảo vệ ta cho tốt.

Giọng nói của Đại Hắc Thiên vang lên bên tai của Bạch Khởi, thanh âm không lớn nhưng lại tràn đầy sự bất đắc dĩ và chờ đợi.

- Ta biết rồi, huynh yên tâm đi…

Sau khi Bạch Khởi nghe xong gật gật đầu, sau đó đi ra giao phó cho những thủ vệ xung quanh chuẩn bị giao tranh. Đồng thời cầm lệnh bài của mình đi Đế Đô Đặc Cảnh Ty và lệnh bài của Bạch Kình Thiên tới Đế Đô Cấm Vệ Quân điều động một vạn binh mà bao vây nghiêm ngặt xung quanh phủ đệ của mình. Ngoài ra Bạch Khởi thậm chí còn kêu bọn họ chuẩn bị xuất binh bất cứ lúc nào, trận địa sẵn sàng, ít nhất điều động cho mình hơn ba vạn binh mã, phòng bị xảy ra sai sót gì, hắn tin là trong vạn quân của mình, còn có nhiều cao thủ bên cạnh, cho dù là giáo đình cũng không thể làm gì. Dù sao đây cũng là Bất Diệt Hoàng Triều, bọn họ mặc dù đã gia tăng sức mạnh ở đây thời gian gần đây nhưng đối với Bạch Khởi mà nói vẫn chưa đủ dùng.

Sau khi đợi Bạch Khởi an bài xong tất cả, A Địch tới trước mặt Bạch Khởi, Bạch Khởi không nói gì nhiều, nhãn thần như an ủi A Địch rồi nói:

- Được rồi, ngươi không cần phải làm gì cả, chuyện của ngươi ta sẽ làm hết, ngươi phải nhớ rõ một lát nữa bất kể có gặp phải chuyện gì cũng không được phản kháng.

Sau khi nói xong Đại Hắc Thiên đã hóa thành một luồng ánh sáng màu đỏ huyết tiến vào trong người của A Địch, trong nháy mắt trên mặt của A Địch xuất hiện biểu hiện rất thống khổ, sau đó chuyển lại thành bình thường, năng lượng hắc ám khổng lồ phóng lên cao, mặc dù thời gian duy trì không lâu, nhưng Bạch Khởi cũng cảm nhận được sự khủng khiếp của luồng sức mạnh này, sức mạnh hắc ám khiến người ta run sợ, Bạch Khởi cũng không phải là ngoại lệ, đương nhiên… sự xuất hiện của năng lượng này không dừng ở Bạch Khởi, mà người khác cũng phát hiện ra.

Trong nháy mắt khi năng lượng xuất hiện, Giáo khu Chủ giáo phụ trách toàn bộ Bất Diệt Hoàng Triều Đa Lộ u Mỗ đang chấn động, kinh hãi, biến đổi sắc mặt, lập tức đứng dậy quát bên ngoài:

- Người đâu… người đâu, mau truyền lệnh ta cho Quang Minh Kỵ Sĩ Đoàn và tất cả các Tế Tự tập trung hết cho ta, năng lượng hắc ám khổng lồ đã xuất hiện rồi, chúng ta nhất định phải lập tức chuẩn bị, chuẩn bị tiêu diệt năng lượng hắc ám tà ác đó!

Mặt khác không riêng gì lực lượng của Quang Minh Thần Điện bắt đầu hành động mà lực lượng của Hắc Ám Thần Điện cũng bắt đầu hành động. Lực lượng của Hắc Ám Thần Điện đã bắt đầu điên cuồng lên, trong Đế Đô lực lượng Hắc Ám Thần Điện không phải là nhiều nhưng lúc này lại hưng phấn kêu gào lên, từng đám hành động bắt đầu tìm nơi phát ra của sức mạnh hắc ám đáng sợ mà tinh khiết đó. Đối với bọn họ đây là chuyện do Hắc Ám Hiền Giả làm, những cao thủ Hắc Ám Nhất Tộc đã ẩn giấu không biết bao nhiêu năm bây giờ lại xuất hiện, mà nơi xuất hiện lại chính là Đế Đô… Khắp cả Đế Đô, hai thế lực mẫn cảm cực độ với sức mạnh hắc ám vào lúc vô cùng mẫn cảm đột nhiên bạo động lên, kéo theo cả vạn người, gây ra một trận tinh phong huyết vũ, điều này Bạch Khởi thật sự không ngờ tới.

Nếu như Bạch Khởi biết sẽ xảy ra chuyện như vậy, tin chắc rằng Bạch Khởi tuyệt đối sẽ không làm chuyện như vậy. Lúc này sợ là Bạch Khởi sẽ giữ lại A Địch, dù sao chuyện này không vội vàng được, hắn sẽ đợi lúc tới phương Bắc mới kêu Đại Hắc Thiên hành động, vì ở đó có quân đội hơn trăm vạn của mình, hơn nữa tuyệt đối an toàn, vì ở đó bất luận là sức mạnh của Hắc Ám Thần Điện hay Quang Minh Thần Điện đều rất khó nhúng tay vào, chắc chắn là sự lựa chọn rất tốt. Nhưng đáng tiếc là Bạch Khởi lại không biết, cho nên mới xuất hiện tình hình như vậy, trong nhất thời Bạch Khởi không biết nên làm thế nào mới tốt.

Sau khi Bạch Khởi bất đắc dĩ cười đau khổ một tiếng, liền đứng dậy, giao phó cho mọi người sắp xếp cho A Địch, sau đó một mình đi ra. Cũng may hắn đã sớm có chuẩn bị, nếu không thì khi tình hình thình lình xảy ra như vậy, hắn thật sự cuống tay loạn chân. Thật ra bây giờ hắn cũng không có chuyện gì khác, chuyện hắn cần làm là ngồi ở đây lẳng lặng chờ đợi, lẳng lặng chờ đợi sự phát triển của chuyện này, hắn tin là mình không cần phải ra tay, chỉ dựa vào sức mạnh tinh khiết vừa rồi, không lâu sau sẽ có người tới tìm mình thôi…

Không cần Bạch Khởi nói, sợ là tới tìm hắn không chỉ có một người mà là một đám người, hơn nữa tuyệt đối không dừng ở một đám đó, nghĩ tới đây Bạch Khởi thấy thật bất đắc dĩ… Nhưng đáng tiếc trên thế giới này không có thuốc hối hận, nếu có Bạch Khởi tuyệt đối sẽ không ngại mà uống hết một lọ, thậm chí nhiều hơn Bạch Khởi cũng đồng ý, vì sắp tới chắc chắn là cực kỳ phiền phức. Hai thế lực này đến bây giờ Bạch Khởi đều không muốn tùy tiện chọc vào, hai thế lực trên Đại lục khiến các nhân vật quan trọng của các quốc gia đều run sợ, hai sự tồn tại không hề dễ chọc vào chút nào.

Nhưng có một điều có thể nói là trong cái rủi có cái may, vì bọn họ không biết sự tồn tại của Đại Hắc Thiên. Nếu bọn họ biết nơi này có sự tồn tại của người đó, chủ nhân của sức mạnh đó là Ma Thần Đại Hắc Thiên thì e là không chỉ một đám lâu la đó mà Hắc Ám Giáo Hoàng và Quang Minh Giáo Hoàng hai gã biến thái vượt cấp cũng xuất hiện ở nơi này, lúc đó tình hình mới thật sự gọi là tình hình.

- Đại nhân… tôi có một số chuyện muốn nói với ngài.

Khi Bạch Khởi vừa mới đi ra thì Huyền Vũ khúm núm đi tới, sắc mặt nặng nề có chút xấu hổ lại có sợ hãi, đau khổ thấp giọng nói với Bạch Khởi, giống như có một chuyện hắn không hề muốn nói chút nào nhưng lại không thể không nói.

Bạch Khởi ngạc nhiên nhìn vẻ non nớt của Huyền Vũ đang đứng trước mặt. Nói thật tên tiểu tử này theo mình làm thân binh cho mình đã bao nhiêu ngày, hai năm nay vẫn chưa hề mở miệng nói chuyện với mình, mà chỉ cẩn trọng làm việc, an phận làm việc, phục vụ rất chu đáo, điều này khiến Bạch Khởi rất mãn nguyện. Huyền Vũ từ trước đến nay giống như ngậm miệng làm việc không dám nói nhiều vậy, lúc này đột nhiên lại chủ động đến tìm mình, đồng thời còn nói có chuyện muốn nói với mình, điều này khiến Bạch Khởi có chút ngạc nhiên, có chút phiền muộn, hắn không rõ Huyền Vũ như thế nào.

Nhìn thoáng qua khuôn mặt non nớt của Huyền Vũ còn có chút biểu hiện phức tạp, sau khi Bạch Khởi hơi phiền muộn, Bạch Khởi ngạc nhiên nhìn Huyền Vũ ở trước mặt nói:

- Ngươi có chuyện gì sao?

- Chuyện này… đại nhân… đại nhân tôi… tôi… tôi có chuyện muốn nhờ ngài giúp…

Huyền Vũ có chút xấu hổ lại có chút vụng về nói, sau khi nói xong liền cúi thấp đầu của mình, sau đó không dám nói thêm gì, dáng dấp khúm núm khiến người ta không biết làm gì, cũng có chút buồn cười.

- A… Nói đi… có chuyện gì ngươi cứ nói đi.

Bạch Khởi nghe xong vỗ vỗ vào vai của Huyền Vũ, có chút yêu thương nói, thẳng thắn mà nói đối với một thân binh kém mình mấy tuổi, Bạch Khởi rất thích, rất yêu thương, cho nên Huyền Vũ vừa mở miệng Bạch Khởi đã mỉm cười gật đầu đồng ý, cho dù là nguyên nhân gì, hay là muốn mình giúp gì cũng không có vấn đề.

- Chuyện này… ngài… biết chuyện của mẫu thân của tôi và muội muội tôi đấy… Ban đầu tôi đi làm lính là vì họ… tôi… tôi muốn nhờ ngài giúp, giúp tôi cứu họ ra từ trong tay của chủ nhân trước đây của tôi… nếu không thì… nếu không thì bọn họ sẽ chết… đại nhân… cầu xin ngài. Đại nhân… cầu xin ngài, ngài nhất định phải giúp tôi…

Huyền Vũ khúm núm nói, sau khi nói xong sắc mặt thay đổi, thấp giọng như vậy, khi nói, giọng nói đã bắt đầu run rẩy, ngữ khí cũng có sự khóc lóc.

Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.