Cửu U Long Giới

Chương 366: Chương 366: Thượng cổ Bát đại hoàng tộc (1)




Do dự một chút, lại nhìn Bạch Khởi một cái lần nữa, bốn con ngươi của Song Đầu Hoàng Đô này cứ chuyển đi chuyển lại, cuối cùng rơi trên người Bạch Khởi, hình như là đang do dự điều gì đó, nhưng cuối cùng nó vẫn thở dài một hơi, cao giọng nói với Bạch Khởi trước mặt:

- Nhân loại, nếu ngươi đã là chủ nhân của Khiếu Nguyệt Thiên Lang thì theo đạo lý mà nói cũng coi như là bằng hữu của ta rồi, ngươi và Khiếu Nguyệt hãy cùng ta qua đây, ta có một số chuyện muốn nói với ngươi.

Trong lúc nói, Song Đầu Hoàng Đô đã biến hóa thành một con tinh tinh có kích thước hai mét, chẳng có gì khác so với tinh tinh bình thường, duy nhất có một điều khác biệt là nó có hai đầu, hơn nữa trên miệng của nó có răng nanh dài, so với tinh tinh thông thường không biết là kinh khủng hơn gấp bao nhiêu lần, hơn nữa cho dù là vóc dáng có sự biến hóa lớn đến thế nào, nhưng hơi thở khiếp người trên cơ thể lại không một chút thay đổi.

Song Đầu Hoàng Đô… không… nói một cách chính xác, những con Cửu Giai Ma thú có thân hình khổng lồ đó có khả năng tùy ý biến hóa kích thước của cơ thể mình. đương nhiên đây chỉ là nói ẩn giấu đi cơ thể vốn có của chúng, biến hóa trở nên to lớn hơn một chút so với những sinh vật đồng loại bình thường mà thôi. Bọn chúng không thể biến thành quá nhỏ, khả năng của chúng không có cách nào co lại cơ thể cao lớn của mình đến mức đó.

Song Đầu Hoàng Đô sau khi biến hóa thể hình, Khiếu Thiên nhìn Song Đầu Hoàng Đô này một cái rồi lại nhìn Bạch Khởi một cái, sau đó cũng tùy thời biến hóa khôi phục lại thể hình trước đó của mình, cùng Bạch Khởi đi theo Song Đầu Hoàng Đô với thân hình nhỏ nhắn rời khỏi nơi này. Ra khỏi nơi này được khoảng bốn năm ngàn thước, ba người dừng bước trên một ngọn đồi, còn những thủ hạ kia của Bạch Khởi lại đứng tại chỗ bất động, đề phòng đứng đó, không dám có chút động tác nào. Những người này đều hiểu thân phận của mình, hiện tại, việc bọn họ cần phải làm chính là chờ đợi, lẳng lặng chờ đợi, những việc đặc biệt khác đều không cần phải làm, cũng không thể làm. Nếu không không những làm cho Bạch Khởi không vui, một điều tồi tệ hơn là nếu Song Đầu Hoàng Đô đó trở mặt cũng đủ để bọn họ không chịu đựng nổi rồi.

- Có chuyện gì? Bây giờ có thể nói rồi.

Đợi đến khi đứng ổn định, Bạch Khởi nhìn tứ phía đồi đá để xác định bốn về vắng lặng không người, hơn nữa nói chuyện không bị người khác nghe thấy, sau đó Bạch Khởi mới mở miệng hỏi trước.

- Không có gì, nhân loại… Ta chỉ là muốn nói với ngươi, sau này, khi dẫn Khiếu Nguyệt Thiên Lang ra ngoài, tuyệt đối không được để hắn lộ rõ năng lực của mình. Cho dù là khi hắn muốn ăn thịt, ngươi cũng có thể giúp hắn lấy ma hạch ra, lặng lẽ để hắn ăn nó, không nên thể hiện tuyệt kỹ Thôn Thiên Thực Địa, cũng không được để người khác nhìn thấy thân hình của hắn, cuối cùng để cho người ngoài cảm thấy hắn không có gì khác biệt so với một con sói bình thường. Hơn nữa, ngươi nên hạ lệnh cho thuộc hạ của ngươi phải quên hết tất cả những chuyện đã nhìn thấy, tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài thân phận của Khiếu Nguyệt Thiên Lang, nếu không nó sẽ mang đến cho ngươi tai họa vô cùng vô tận. Hơn nữa rất có khả năng Khiếu Nguyệt Thiên Lang này vì ngươi mà bị giết chết. Hãy tin ta, dùng hết khả năng không được để cho người ta biết được thân phận của Khiếu Nguyệt Thiên Lang, nếu không ngươi sẽ hối hận.

Song Đầu Hoàng Đô nhìn Bạch Khởi một cái, vô cùng nghiêm túc nói.

Mặc dù không biết tên này tại sao lại nói ra những lời như vậy, nhưng Bạch Khởi trong tiềm thức đã cảm nhận được điều này nhất định là có nguyên nhân, hơn nữa Bạch Khởi cũng tin rằng ở nơi này nhất định có chuyện gì đó mà hắn không biết, nhất định có nguyên nhân gì đó không để cho người ta biết được, tuổi của Song Đầu Hoàng Đô này bày ra ở đó, hơn nữa, thân là Ma thú Thượng cổ, có rất nhiều thứ nó đều biết.

- Tại sao?

Trong lòng hiểu, mặc dù Bạch Khởi biết Song Đầu Hoàng Đô này bảo mình giữ lấy bí mật về Khiếu Thiên, tuyệt đối không được để người ngoài biết được nhất định là có nguyên nhân của nó, nhưng Bạch Khởi rất tò mò đây rốt cuộc là lý do gì.

Có người nói lòng hiếu kỳ của nữ nhân có thể giết chết một con con mèo, thật ra lòng hiếu kỳ của đàn ông cũng không nhỏ, một khi đem ra so sánh với nữ nhân thì lại càng kinh khủng hơn, bọn họ cũng sẽ truy vấn đến cùng, hỏi ra rõ ràng, đặc biệt là khi liên quan đến bản thân mình lại càng như vậy.

Nhìn Bạch Khởi một cái, Song Đầu Hoàng Đô không chính diện trả lời câu hỏi này, chỉ lẳng lặng nhìn Bạch Khởi trước mặt, chỉ thấy hai đầu của Hoàng Đô chụm lại, trong đó một miệng há ra nói:

- Ngươi có biết, ở thời kỳ Thái cổ, bá chủ của thiên địa này là ai không?

- Dĩ nhiên biết, theo ghi chép trong điển tích Thượng cổ, thời kỳ Thái cổ này, trước thời Văn minh Ma pháp, trên Đại lục xảy ra cục diện Ngũ tộc tranh bá, Tinh Linh Tộc, Long Tộc, Thái Thản tộc, Địa Tinh tộc, Thú Tộc… Ngũ tộc tranh bá, mà trong lúc sớm hơn nữa, kẻ thống trị đại địa lại là ba chủng tộc lớn Tinh Linh Tộc, Long Tộc, Thái Thản tộc. Thời kỳ đó được gọi là thời kỳ Thái cổ. Thời kỳ Thái cổ ba chủng tộc lớn cường thịnh vô cùng, Long Tộc thống lĩnh trên bầu trời, Thái Thản xưng bá lục địa, còn Tinh Linh Tộc nắm giữ Ma Pháp. Vì tranh đoạt bá quyền trên lục địa, ba đại chủng tộc đã triển khai trận đại chiến đủ để hủy trời diệt đất, cuối cùng ba nhóm đều bị thương tổn, không bên nào có được lợi ích gì, trái lại khiến cho Địa Tinh chủng tộc Văn minh Khoa Học Kỹ Thuật phát triển lên, ngay sau đó só lượng người trở nên lớn mạnh. Thú Tộc mạnh mẽ có khả năng đơn thể tác chiến cũng từ từ quật khởi, hình thành thời kỳ cuối Thái cổ, năm đại chủng tộc tranh đoạt bá quyền Đại lục. Cuối cùng là thời kỳ Bách tộc tranh bá trước khi nhân loại quật khởi. Sau đó chính là Văn minh Ma pháp Thượng cổ quật khởi, nhân loại thống nhất Đại lục, xua đuổi các chủng tộc khác, trở thành kẻ lãnh đạo Đại lục bên này. Sau đó nữa, Ma pháp Nguyên tố biến mất, Văn minh Ma pháp hủy hoại chỉ trong chốc lát, hình thành nên thời đại Văn minh Đấu khí như hiện nay. Những điều này ta đều biết, trong điển tích đều ghi chép lại, thế nhưng điều này có quan hệ gì đến Khiếu Thiên sao?

Bạch Khởi sau khi nghe lời này tò mò hỏi.

Bạch Khởi thật sự nghĩ mãi mà không rõ, những thiên địa bá chủ thời kỳ Thái cổ này có quan hệ gì đối với thân phận của Khiếu Thiên. Bạch Khởi biết Khiều Thiên hình như có chút giao tình gì đó với Thái Thản tộc, Hoàng Kim Thái Thản Tạp Lạc Tư rất ngưỡng mộ Khiếu Thiên, đối xử với Khiếu Thiên không phải là lòng tốt bình thường, quan hệ giữa hai chủng tộc cũng sâu sắc lạ thường. Mà Nữ Vương Tiên Đế của Tinh Linh Tộc sau khi nhìn thấy Khiếu Thiên cũng không có phả ứng gì đặc biệt khác thường. Long Tộc đã biến mất, sớm đã không biết biến mất bao nhiêu năm rồi, bọn chúng lại càng không có sự uy hiếp nào đối với Khiếu Thiên, đây chính là điều khiến cho Bạch Khởi có chút ngạc nhiên.

- Ha ha, điển tích mà nhân loại các ngươi ghi chép lại có phải là sự thực không? Trong thời kỳ Thái cổ, chủng tộc nhân loại mặc dù đã tồn tại, có điều lại là một chi nhánh nhỏ bé của Thú Tộc, thậm chí lúc đó chủng tộc của các ngươi cơ bản không biết văn tự là cái gì, ngay đến ngôn ngữ của mình cũng không có. Huống chi thời kỳ Thái cổ mà ta nói đó… Thú Tộc cũng vẫn chưa hoàn toàn ra đời, về mặt ý nghĩa nào đó mà nói Thú Tộc chỉ là một chi nhánh nhỏ của Ma thú, một bộ phận Ma thú thực lực không đủ lớn mạnh lựa chọn một con đường phát triển khác vì vậy đã hình thành nên Thú Tộc. Hơn nữa, cái ta muốn nói với ngươi là trước đó, trước thời kỳ Tam đại chủng tộc Long Tộc, Thái Thản, Tinh Linh quật khởi, chủng tộc lâu đời nhất trên Đại lục này, chủng tộc thống trị Đại lục này không phải bọn họ mà là chúng ta… Ma thú chúng ta!

Song Đầu Hoàng Đô không nhịn được vẻ mặt tự hào nói, ánh mắt cũng có chút mơ mơ màng màng, hình như đang hồi tưởng thời kỳ huy hoàng ban đầu của Ma thú.

Nhớ lại Ma thú Thái cổ ngày đó, mỗi một Ma thú đều tồn tại kinh thiên động địa, sự tồn tại của chúng thậm chí còn lâu đời hơn Tam đại chủng tộc Long Tộc, Thái Thản, và cả Tinh Linh, còn về Địa Tinh quật khởi sau này, Thú Tộc cơ bản không được xếp vào, thời đầu Thượng cổ, sau khi sáng thế, bá chủ thực sự trên Đại lục này không phải là Thái Thản, không phải là Long Tộc, không phải là Tinh Linh, thậm chí không phải là Chư thần khi đó… mà là Ma thú…

- Ma thú? Thời kỳ Thái cổ là Ma thú thống trị Đại lục? Vậy Chư thần thì sao?

Bạch Khởi bất giác kinh ngạc, bởi vì đây là điều hắn không thể lý giải được. Theo như kiến thức mà hắn biết hình như không phải như vậy, theo kiến thức mà Bạch Khởi biết, trong thời điểm thiên địa mở ra, các Chư thần đã tồn tại rồi, bọn họ nắm trong tay tất cả, sáng tạo ra vô số chủng tộc và sinh mạng. Mặc dù thế giới này là do Sáng Thế Thần tạo ra nhưng người ban cho các loại sinh mạng trên thế giới này là Chư thần. Tinh Linh Nữ Thần sáng tạo ra Tinh Linh Tộc, Thái Thản Cự Thần sáng tạo ra Thái Thản tộc, Thú Thần sáng tạo ra Thú Tộc, Quang Minh Nữ Thần sáng tạo ra nhân loại, vân vân…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.