Cửu U Long Giới

Chương 367: Chương 367: Thượng cổ Bát đại hoàng tộc (2)




Nhưng lúc này, lời của Song Đầu Hoàng Đô lại khiến cho Bạch Khởi sinh ra sự hoài nghi, hoài nghi về những kiến thức mà Bạch Khởi biết trước đây.

- Chư thần? Ha ha… Bọn họ là cái gì! Ngươi có phải muốn nói rằng Chư thần sáng tạo ra tất cả sinh mệnh trên thế giới này phải không? Bọn họ là người tồn tại sớm nhất? Ha ha… ta nói cho ngươi, đó chẳng qua chỉ là những thứ được gọi là Cửu Thiên Chư Thần, Vực Sâu Ma Thần tạo ra lịch sử giả dối, mục đích chính là để che mắt các ngươi… Để ta nói cho ngươi chân tướng sự việc, cái được gọi là Chư thần, thực ra trong thời kỳ Thái cổ, bọn họ đều tồn tại rất bình thường. Sáng Thế Thần sáng tạo ra thế giới, trải qua vô số năm thai nghén mới sinh ra các loại chủng tộc, các loại thiên địa Ma thú, đủ loại sinh mạng. Hơn nữa trong khi Sáng Thế Thần hao tốn hết sức lực của mình chết đi và thân hóa thành vạn vật, ban cho các chủng tộc bản lĩnh thiên phú khác nhau, ban cho tất cả các sinh mạng phương pháp tu luyện. Còn cái gọi là Cửu Thiên Chư Thần, và cả Vực Sâu Ma Thần chẳng qua chỉ là chủng tộc khác, những kẻ tu luyện đơn lẻ thời kỳ Thái cổ mà thôi, sau khi bọn họ tu luyện đến một cấp bậc nào đó sẽ trở thành Chư thần như miệng các ngươi nói. Thực ra bọn họ vốn chẳng khác gì chúng ta, bọn họ đều từng bước từng bước tu luyện lên, nhưng đáng tiếc là sau khi bọn họ đạt đến một cảnh giới nào đó, lại bắt đầu liên thủ lại hạn chế sự phát triển của các chủng tộc khác. Bọn họ sợ, sợ bị kẻ khác vượt qua, vì vậy bọn họ bắt đầu hủy diệt các loại văn minh, tạo ra các tin tức giả dối, biến mình trở thành kẻ cao nhất để người khác thần phục họ, trở nên tin phục bọn họ, từ đó đạt được sức mạnh tín ngưỡng để nâng cao bản thân. Đồng thời bọn họ bắt đầu bắt giết hết thảy những người có thể vượt qua bọn họ… Đây mới là bộ mặt thật của Chư thần… Có điều, ta phải nói với ngươi, trong thời kỳ đầu Thái cổ, cho dù là kẻ được gọi là Chư thần cũng không phải là đối thủ của chúng ta, dưới sự thống lĩnh của Thái cổ Bát đại Hoàng tộc Ma thú chúng ta mới chính là kẻ mạnh nhất, chúng ta thống trị cả Đại lục, cho dù là Chư thần cũng phải lễ nhượng ba phần với chúng ta, bọn họ cũng sợ hãi chúng ta!

Lời của Bạch Khởi khiến cho Song Đầu Hoàng Đô coi thường, chẳng thèm ngó tới, nói ra một bí mật mới mà Bạch Khởi căn bản không biết, vốn chưa từng nghe tới.

Còn về việc bí mật này rốt cuộc là thật hay là giả Bạch Khởi cũng không biết, tuy nhiên có một điều có thể khẳng định là lời của Song Đầu Hoàng Đô đem đến cho Bạch Khởi không ít sự kích động, trong lúc nhất thời lại có chút không thể chấp nhận được.

- Điều ngươi nói là thật?

Bạch Khởi không dám khẳng định hỏi, khi nói lời này, cặp mắt không ngừng chuyển động, cũng không biết là đang nghĩ gì.

- Đương nhiên!

Song Đầu Hoàng Đô khẳng định trả lời.

- Vậy tại sao các ngươi bây giờ lại rơi vào tình cảnh này?

Không thể nghi ngờ, câu hỏi của Bạch Khởi rất sắc bén, trong khoảng thời gian ngắn nói trúng vấn đề.

- Có lẽ ngươi không biết, ban đầu Thái cổ Bát đại Hoàng tộc, theo thứ tự là Thanh Long Tộc, Bạch Hổ Tộc, Chu Tước Tộc, Huyền Vũ Tộc, Lôi Bằng Điểu, Hoàng Đô Tộc, Khiếu Nguyệt Thiên Lang, Cửu Đầu Ma Long, chúng ta lần lượt thống trị tám phương hướng của Đại lục. Trong tám chủng tộc, cường giả vô số, kẻ mạnh nhất không hề thua kém Chủ thần, không có ai đuổi kịp, nhưng cũng chính bởi vì chúng ta quá lớn mạnh, gặp phải sự tính toán của Chư thần và các chủng tộc quật khởi khác. Bọn họ đã lợi dụng sự bất hòa vốn dĩ đã có sẵn của bốn tộc Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ… Đại chiến Tứ tộc từ đó triển khai, Lôi Bằng Điểu ủng hộ Chu Tước Tộc, mà Cửu Đầu Ma Long ủng hộ Thanh Long Tộc, Hoàng Đô Tộc chúng ta ủng hộ Bạch Hổ Tộc, Khiếu Nguyệt Thiên Lang ủng hộ Huyền Vũ Tộc. Từ đó Bát tộc Đại chiến triển khai, trận chiến tranh đó có thể nói là kinh thiên địa quỷ thần khiếp. Trong lúc nhất thời phong vân biến sắc, đánh đến mức trời đất âm u mù mịt vô số Ma thú cao cấp dưới trướng Bát đại Hoàng tộc dồn dập tham chiến, khắp Đại lục đều bị quấn vào chiến hỏa. Cuối cùng trải qua mười năm lăm chiến tranh, Bát đại Hoàng tộc dồn dập đấu đá, Ma thú cao cấp đều chiến tử, cường giả Ma thú chết hết, mà nhân cơ hội này kẻ gọi là Chư thần đã phối hợp các chủng tộc khác lại, tiêu diệt Ma thú, đuổi Ma thú đến Sâm La Tuyệt Vực. Bát đại Hoàng tộc hầu như bị diệt sạch, Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ, chỉ chừa lại một người, lần lượt ẩn cư trấn áp tại tứ phương, cũng không biết là ở đâu. Còn những người còn lại của chúng ta hầu như đều bị tiêu diệt, Lôi Bằng Điểu bị tiêu diệt hoàn toàn. Cuối cùng, một con Cửu Đầu Ma Long hơn sáu vạn năm trước bởi vì muốn phục thù Chư thần mà bị trấn áp hoàn toàn, không biết là còn sống hay đã chết. Hoàng Đô Tộc chỉ còn lại ta, một Song Đầu Hoàng Đô cấp thấp, những Hoàng Đô cao cấp còn sót lại, chính là Song Đầu Hợp Nhất sớm đã biến mất, không thấy nữa rồi, ta vốn tưởng Khiếu Nguyệt Thiên Lang cũng không còn tồn tại nữa, nhưng không ngờ lại vẫn còn… ài…

Thở dài một hơi, mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng Song Đầu Hoàng Đô vẫn kể lại tất cả những chuyện mình biết, khi nói đến đây liền thổn thức, vẻ mặt cảm khái muôn phần.

Nói thực, cũng khó trách Song Đầu Hoàng Đô lại có biểu hiện như vậy, nếu đổi lại thành chính Bạch Khởi, e là cũng sẽ có bộ dạng như vậy, Bạch Khởi có thể hiểu được tâm tình của tên này, bọn chúng đã từng oai phong nột cõi, không ai địch nổi, thậm chí ngay cả Chư thần cũng phải run rẩy, nhưng bây giờ thì sao, lại rơi vào tình cảnh cửa nát nhà tan người chết, chủng tộc điêu linh, sự tương phản khổng lồ trong chuyện này không thể dùng ngôn ngữ để hình dung, nếu như đổi thành bản thân Bạch Khởi, có lẽ cũng sẽ có bộ dạng như vậy, thậm chí còn không bằng Song Đầu Hoàng Đô này.

Lúc này Bạch Khởi lựa chọn giữ vẻ trầm mặc, không nói lời nào thừa thãi vô ích, chỉ lẳng lặng đứng ở đó, cũng không mở miệng nói chuyện, chỉ đợi Song Đầu Hoàng Đô hồi phục trở lại sau đó tiếp tục nói chuyện, Bạch Khởi biết vẫn còn rất nhiều điều vị này vẫn chưa tiếp tục nói ra, bởi vì tuy nói nhiều như vậy rồi nhưng hiện tại vẫn chưa đi vào chủ để chính.

Quả nhiên giống như Bạch Khởi nghĩ, một lát sau, Song Đầu Hoàng Đô trở lại bình thường, nhìn Bạch Khởi, thần sắc vô cùng nghiêm túc nói:

- Ngươi nên biết, bây giờ chúng ta đã rơi đến mức độ này, ta không trông mong Ma thú chúng ta có thể lại đứng lên, bởi vì ta biết điều đó không có khả năng, ta cũng không trông mong giống như Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp đi tìm Chư thần báo thù, Hứa Đức Lạp có kết cục như thế nào ta cũng đã thấy rõ, điều ta trông mong cũng chính là có thể bình bình an an tiếp tục sống. Gần đây ta đã sắp tiến hóa thành Thái cổ Hoàng Đô thực sự, sau khi Song Đầu Hợp Nhất ta có thể tiến vào hàng ngũ Thánh Thú, tự bảo vệ mình không có vấn đề gì. Chỉ cần ta không ra khỏi Sâm La Tuyệt Vực này, sẽ không có ai có thể tìm thấy ta, coi như là Chư thần không phải xuất động số lượng lớn cũng không làm gì được ta. Vốn dĩ ta chỉ phải đợi có người đến lấy kho báu của Đế Quốc Huy Hoàng là đã có thể thực sự yên tâm rồi, có điều không ngờ là ta lại gặp được Khiếu Nguyệt Thiên Lang, ài… Tên của tên tiểu tử đó của ngươi là Khiếu Thiên phải không ồ… Có lẽ ngươi vẫn chưa biết sự lợi hại của Khiếu Nguyệt Thiên Lang, Khiếu Thiên có thể nói là tiềm lực vô hạn, Thôn Thiên Thực Địa của Khiếu Nguyệt Thiên Lang nhất tộc trong thời kỳ Thái cổ cũng đã là chủng tộc lớn mạnh nhất rồi, nếu như không phải Thất Đại Hoàng Tộc khác phối hợp lại hạn chế bọn chúng, e là bọn chúng sớm đã có thể đơn độc đối kháng Chư thần. Nghĩ lại thấy nếu lúc đó chúng ta không liên thủ lại hạn chế bọn chúng, kế hoạch của Chư thần xem ra cũng không như ý muốn. Mặc dù nếu chúng ta như vậy, Khiếu Nguyệt Tộc sẽ có thể trở nên vượt trội hơn chúng ta, thế nhưng dù sao cũng tốt hơn so với diệt tộc… ài… chuyện cũ nghĩ lại mà kinh hãi…

Nói xong hắn liền nghiêm nghị nhìn Bạch Khởi trước mặt, tiếp tục nói:

- Ngươi phải hiểu, kẻ biết được sự kinh khủng của Khiếu Nguyệt Tộc không chỉ có ta, các Chư thần cũng biết, bất luận là Cửu Thiên Chư Thần, hay Vực Sâu Ma Thần, không ai trong số chúng là không muốn tiêu diệt triệt để Khiếu Nguyệt Tộc. Bởi vì sự uy hiếp của Khiếu Nguyệt Thiên Lang với họ là quá lớn, lớn hơn rất nhiều so với Cửu Đầu Ma Long Hứa Đức Lạp, một khi bọn chúng biết được sự tồn tại của Khiếu Thiên thì hậu quả sẽ không dám tưởng tượng… Có điều, cũng may sau khi Đại chiến Chư thần, bất luận là Thiên Thần hay Ma Thần đều đã rơi vào ngủ say, các ngươi cũng an toàn hơn rất nhiều. Có điều ta vẫn phải nói với ngươi, các ngươi phải hết sức giữ kín một chút, dù sao không phải tất cả Chư thần đều rơi vào ngủ say, mặc dù kẻ còn lại chỉ là Thần cấp thấp, nhưng những người này tùy ý có một kẻ đi ra đều không phải là người mà các ngươi bây giờ có thể chống lại, vì vậy vẫn nên chú ý giữ bí mật.

- Ta đã biết rồi…

Bạch Khởi sau khi nghe lời này mặt liền biến sắc, thần sắc nghiêm túc trả lời, Song Đầu Hoàng Đô nói nhiều như vậy, Bạch Khởi đương nhiên hiểu ra sự nghiêm trọng của vấn đề, nếu ngay cả điểm này hắn cũng không thể hiểu thì hắn cũng sống vô dụng…

- Được rồi, nếu như ngươi đã hiểu thì ngươi hãy đi đi, của cải của Đế Quốc Huy Hoàng ở trong sơn động đó, mấy năm qua ta đã có một chút thu thập, bây giờ vừa lúc lấy ra cho tên tiểu tử này dùng, Khiếu Nguyệt Thiên Lang có một điểm có lợi, chỉ cần ăn ma hạch Ma thú, không ngừng cắn nuốt là đã có thể nâng cao vô hạn, không giống Hoàng Đô chúng ta, phải không ngừng chiến đấu nâng cao bản thân, thứ quý giá của ta ở đó không chừng có thể giúp tiểu tử này lại lần nữa tăng lên một chút, dù sao ta ở đây đã nhiều năm rồi, cũng có một số kẻ không có mắt đến đây tìm cái chết, để lại không ít thứ tốt.

Song Đầu Hoàng Đô khẽ mỉm cười, xua tay bảo Bạch Khởi rời khỏi, quay người dẫn Khiếu Thiên đi về phía hang động khổng lồ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.