Cửu U Long Giới

Chương 368: Chương 368: Đấu thánh (1)




Bạch Khởi cũng không do dự, hắn biết Song Đầu Hoàng Đô có một số thứ muốn đưa cho Khiếu Thiên, có điều chắc chắn vẫn có một số điều muốn dặn dò, chỉ là không muốn để cho Bạch Khởi biết mà thôi, Bạch Khởi cũng không phải là người tự tìm những chuyện không hứng thú, chuyện trong nội bộ chủng tộc Ma thú Bạch Khởi cũng không muốn biết quá nhiều, vì vậy đã không chút do dự mà trực tiếp rời khỏi nơi này, quay trở về chỗ thủ hạ của mình.

- Các ngươi đợi ở đây… không cần căng thẳng, tên kia không có ác ý, ta đi một lát rồi về.

Bạch Khởi dặn dò một câu rồi trực tiếp xông vào hang động giữa núi, có điều không cho thủ hạ của mình đi theo.

Không phải là Bạch Khởi không tin tưởng những thủ hạ này của mình, chẳng qua là Bạch Khởi không muốn để bọn họ đi theo mình mà thôi, ở đây có một kho báu lớn, người nhìn thấy càng ít càng tốt, tuy những người này hết sức trung thành với mình nhưng bọn họ đi vào cũng không có tác dụng gì, để cho bọn họ nhìn thấy những của cải này trái lại có chút không hay, chi bằng tự mình vào lấy, hơn nữa bên trong không chừng có những thứ như cơ quan gì đó, những người này tuy thực lực không kém nhưng đi theo mình trái lại là một gánh nặng. Mình đã là Tam Tinh Đấu Đế rồi, những người này đi theo cũng chẳng giúp được gì, khi thực sự gặp phải nguy hiểm trái lại sẽ rắc rối, mặc dù Bạch Khởi cũng biết hầu như là sẽ không có nguy hiểm gì, bên ngoài đã có một Song Đầu Hoàng Đô coi giữ, còn cần cơ quan nào nữa?

Cho dù có những thứ như cơ quan gì đó, nếu người bên ngoài là người mà Song Đầu Hoàng Đô không chống lại nổi thì những thứ này cũng là phí công, tin rằng cái gã đó của Đế Quốc Huy Hoàng sẽ không làm những thứ vô dụng như vậy, cho nên Bạch Khởi căn bản không cần lo lắng điều gì.

Sau khi Bạch Khởi xông vào trong hang động này, bên trong là một màn tối tăm, hầu như nhìn không rõ mọi thứ xung quanh, Bạch Khởi lấy ra một mồi lửa, sau đó tiếp tục đi vào bên trong, dưới ánh lửa lờ mờ tối tăm, Bạch Khởi thấy một ngọn ngọn đèn, sau khi từ từ châm lửa, vô số cây đuốc theo đó mà sáng lên, chiếu sáng cả hang động.

Trong hang động này rộng rãi vô cùng, có điều lại không có bất kỳ sự trang trí nào, ngoài ngọn đuốc ra, những thứ đặc biệt đều không có, rõ ràng là hang động tự nhiên chưa từng trải qua bất kỳ sự trang trí nào, có điều nghĩ cũng là đây là nơi cất giữ kho báu, lại không phải là lăng mộ, bên ngoài trang trí huy hoàng như vậy để làm gì, lẽ nào sợ người ta không biết kho báu ở chính nơi này sao? Huống chi Đế Quốc Huy Hoàng lúc đó đã ở bên bờ hủy diệt, làm gì có thời gian để xây dựng những thứ này, lãng phí công sức và thời gian.

Đương nhiên ngoài hang động thiên nhiên này ra, trên mặt đất xung quanh toàn là đầu lâu… Xương và đầu lâu xếp chồng như núi rải rác khắp nơi tứ phía, xung quanh còn có một số vũ khí giáp trụ đã rỉ sét, không khó nhìn ra những thứ này hẳn đều là thi thể của những dân phu xây dựng quặng mỏ và những binh sĩ phụ trách trông coi nơi này. Có điều nhìn số lượng có vẻ không nhiều, đại khái cũng chỉ có khoảng mấy vạn người, ít hơn rất nhiều so với dự tính trước đây, xem ra toàn bộ số còn lại đều ở bên trong, bên ngoài dù sao cũng là số ít.

Đi dọc theo hang động tối tăm này vào trong, cũng không biết sau khi đi được bao lâu, tiến sâu vào trong hang động này, một cánh cửa đá khổng lồ xuất hiện trước mặt Bạch Khởi, cửa đá này cao vô cùng, cao khoảng mười thước, cũng không biết là từ loại đá nào tạo thành, có vẻ rất kiên cố, thế nhưng bên trên bóng loáng, không có một chút thứ gì giống như điêu khắc, lộ ra vẻ chất phác tự nhiên.

Ở vị trí cao khoảng hơn một thước dưới cửa đá khổng lồ xuất hiện một lỗ khóa, nhìn có vẻ không khác biệt nhiều lắm với chiếc chìa khóa đeo trên cổ Bạch Khởi. Bạch Khởi do dự một chút rồi lấy chìa khóa của mình ra, sau đó ấn mạnh vào đó nhẹ nhàng chuyển động, chỉ chốc lát sau, cánh cửa lớn này ầm ầm mở ra, sau một tiếng ầm ầm, cánh cửa đá khổng lồ nặng nề đó từ từ hạ xuống, sau một lát, một đại đạo rộng rãi xuất hiện trước mặt Bạch Khởi.

Đại đạo đá phiến rộng rãi, bằng phẳng giống như bên ngoài hang động, không khó tưởng tưởng tượng đây là sự chuẩn bị để người ta thuận tiện vận chuyển của cải bên trong ra ngoài, đương nhiên cùng lúc con đường rộng lớn thênh thang này xuất hiện, một luồng hơi hôi thối khó chịu xuất hiện trước mặt Bạch Khởi, một mùi mục nát khiến cho Bạch Khởi muốn nôn mửa. Đương nhiên còn có cả những xương cốt chất đầy như núi cũng bày ra hai bên cánh cửa lớn, nhìn có vẻ mười vạn trở nên, nghĩ lại thấy đây mới là những người lao công đã chết ở đây, xét cho cùng là Đế Quốc Huy Hoàng không cho phép bí mật của họ bị tiết lộ ra ngoài, cho nên những người này phải chết không nghi ngờ gì.

Những lao công này chết có chút oan uổng, không khỏi có chút quá không công bằng, có điều Bạch Khởi lại không đồng cảm với họ, trên thế giới này vốn không tồn tại cái gọi là công bằng hay không công bằng, những người này cho dù là vẫn sống, đi ra ngoài cũng chưa chắc có thể sống bao lâu. Đế Quốc Huy Hoàng mặc kệ những người này e là ngay đến Sâm La Tuyệt Vực cũng không đi ra được, dù sao những con Ma thú kia cũng không phải là ngồi không.

Huống chi cho dù bọn họ ra đến bên ngoài một khi bị phát hiện cũng gặp phải sự truy sát khảo vấn, thậm chí sống một cuộc sống sống không bằng chết, còn không bằng chết ở chỗ này, cho nên bọn họ không có gì đáng để tiếc nuối.

Vòng qua những thi thể này, Bạch Khởi nhảy lên đi về phía bên trong, men theo con đường rộng thênh thang đi vào, không biết sau khi đi được bao lâu, Bạch Khởi sau khi vòng mấy chục vòng đã đến được nơi sâu bên trong kho báu này, xuất hiện trước mặt Bạch Khởi là một tòa thành trì khổng lồ, một tòa thành trì khiến cho Bạch Khởi chấn động…

Tòa thành trì này cũng không phải là rất lớn, so với Dung Nham Chi Thành còn nhỏ hơn một chút, quả thực cũng không coi là quá to lớn, còn những thứ như mĩ quan cũng không có gì đặc biệt nổi bật, có điều lại khiến cho Bạch Khởi rung động sâu sắc, so với lần Bạch Khởi nhìn thấy Dung Nham Chi Thành còn chấn động hơn không biết bao nhiêu lần.

Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì tòa thành này hoàn toàn dùng vàng tạo nên, vàng khối khổng lồ chất đống tạo thành, cả thành trì bất luận là tường thành, thành lầu hay đường đi và hàng rào, toàn bộ đều dùng vàng đúc nên, dùng những khối vàng rời rạc nhanh chóng chồng lại, có vẻ cũng không phải là chặt chẽ lắm, lúc nào cũng có thể tháo dỡ. Nhưng có một điểm có thể khẳng định là giá trị của tòa thành này đã vượt qua sự tưởng tượng của con người, tòa thành trì khổng lồ này cũng hoàn toàn dùng vàng chất đống tạo thành. Nếu đổi thành kim tệ, e là không biết bao nhiêu. Có điều ước tính sơ bộ ít nhất có trên dưới ba ức kim tệ, ngoài ra ở vị trí chính giữa của tòa thành này, Bạch Khởi còn nhìn thấy vô số châu báu cùng đồ trang sức đeo tay, còn có vô số những thứ như đồ cổ tranh chữ rơi rải rác trên mặt đất, nói giá trị liên thành một chút cũng không quá.

Sau sự trấn động ngắn ngủi, phản ứng đầu tiên của Bạch Khởi chính là bắt đầu kêu gọi Cửu U…

- Cửu U… Cửu U! Ngươi, cái lão này mau ra đây, nhanh lên một chút! Nhanh lên một chút, hãy thu lại toàn bộ số kim tệ này cho ta, đổi Giao Dịch Điểm… nhanh lên… toàn bộ đổi thành Giao Dịch Điểm!

Bạch Khởi không chịu được gào thét lên, trong nắt hắn đã bắt đầu sáng rực lên.

Bạch Khởi bây giờ quá cần tiền, phải biết rằng… Bây giờ lãnh thổ phương Bắc của Bạch Khởi muốn phát triển thì phải cần có không ít tiền, Bạch Khởi đem trọn số tiền của Tử Kinh Hoa thương hội dành vào phát triển phương Bắc vẫn có chút chưa đủ, vì thế Bạch Khởi rất phiền muộn nhưng cũng không có cách nào, chỉ có thể từ từ. Mà quân đội của Bạch Khởi ở phương Bắc cũng cần cung cấp nuôi dưỡng, Bạch Khởi có số lượng lớn quân đội, mà Đế Quốc đã khấu trừ không ít quân lương, toàn bộ đều cần Bạch Khởi bổ sung vào, về mặt Đế Quốc, mục đích là muốn hạn chế sự phát triển của Bạch Khởi, mà Bạch Khởi muốn phát triển thì phải cung cấp đầy đủ quân lương cho quân đội, chi phí ăn mặc cho ba mươi Quân đoàn vô cùng kinh khủng, Bạch Khởi cho dù đã khống chế thuế má của cả khu vực Gia Lam nhưng vẫn có chút không đủ, dù sao Gia Lam cũng không phải giống trước đây nữa, đã sớm bị tàn phá thảm hại rồi.

Đương nhiên Bạch Khởi cũng cần số lượng lớn kim tệ để cung cấp cho quan quân tướng lĩnh dưới tay mình, cần số lượng lớn kim tệ để giải quyết những quý tộc quan viên đó của Đế Quốc, những thứ này đều cần đến tiền. Nơi Bạch Khởi cần dùng tiền quá nhiều, vì vậy Bạch Khởi mới đi tìm kho báu ở Sâm La Tuyệt Vực gấp gáp như vậy, bây giờ, khi nhìn thấy số tiền này trước mặt mình, tất cả vấn đề của Bạch Khởi đều giải quyết dễ dàng.

- Ha ha ha… Tiểu tử, đồ đạc ở nơi này có lẽ có giá trị không nhỏ, tất cả mọi thứ cộng lại tương đương năm ức kim tệ, ta đổi cho ngươi thành Giao Dịch Điểm, như thế nào?

Cửu U sau khi nghe lời này, ha hả cười một tiếng hướng về phía Bạch Khởi nói như vậy. Không khó nghe ra, Cửu U bây giờ cũng đang rất hưng phấn, phải biết rằng Bạch Khởi chiếm được nhiều kim tệ như vậy, có nghĩa là có rất nhiều thứ muốn đổi lấy từ phía Cửu U, đây chính là một cơ hội tốt để phát tài, cái tên Cửu U tham lam như vậy đương nhiên sẽ lộ ra vẻ rất vui mừng.

- Không cần nhiều như vậy, cho ta đổi một ức Giao Dịch Điểm, giúp ta đổi thành Cửu Tinh Đấu Đế…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.