Cửu U Long Giới

Chương 233: Chương 233: Trên triều đình (2)




- Đã như vậy… Bệ Hạ, thần cho rằng Tổng Đốc và Thủ Vệ tướng quân của Giang Hải hành tỉnh đã cấu kết với nhau, bọn chúng mưu đồ bất chính với Bệ Hạ, lần này là sứ đoàn, lần sau có thể là Quân đoàn, cho nên thần xin Bệ Hạ, hãy xử tử Tổng Đốc và Thủ Vệ tướng quân của Giang Hải hành tỉnh, thanh tẩy hệ thống quý tộc của Giang Hải. Giang sơn Đế Quốc chúng ta tuyệt đối không thể để mấy con sâu mọt làm hỏng chuyện đại sự của quân dân Giang Nam. Bệ Hạ, một phần ba lượng muối, một phần tám lượng sắt của Đế Quốc đều xuất phát từ Giang Hải hành tỉnh, chuyện này nhất định không được để chậm trễ, xin Bệ Hạ hạ lệnh, thần lập tức phái người đi tiêu diệt bọn chúng trước…

Tể Tướng quỳ rạp xuống đất vẻ mặt nghiêm nghị nói như vậy.

Lời này vừa nói ra trí óc của những người đứng xung quanh đột nhiên được khai thông, phát giác không phải Tể Tướng bị bệnh, cũng không phải lão nhân gia muốn tốt cho Hoàng Đế, một kẻ lọc lõi như Tể Tướng sao thể làm những chuyện như vậy, nói thẳng ra là ông ta muốn mượn chuyện này để thanh tẩy toàn bộ tỉnh Giang Hải…

Tất cả mọi người đều rõ một điều, đó chính là Giang Hải hành tỉnh e là không có lỗi gì cả, không có sự cho phép của Hoàng Đế bọn họ nào dám cho vào? Cho dù cho vào bọn họ cũng nào dám không báo? Giang Hải hành tỉnh mặc dù là trọng thiết, nhưng binh mã không nhiều, chỉ có năm vạn, năm vạn binh mã ngoài ra còn có một số quân đoàn bảo vệ địa phương, cộng thêm cũng chỉ đủ mười vạn người, mười vạn người làm sao có thể dám làm phản Đế Quốc? Quân đoàn mười vạn người sao có thể chống đỡ với toàn bộ ba mươi quân đoàn với quân đội vượt quá sáu trăm vạn người? Sao bọn họ dám? Trừ phi là Tổng Đốc và Thủ Vệ tướng quân của Giang Hải hành tỉnh cùng bị điên, nếu không thì tuyệt đối sẽ không xảy ra chuyện như vậy…

Người có chút suy nghĩ sâu xa sẽ phát hiện ra tin tức cực kì bí ẩn, ẩn giấu bên trong, đó chính là sự ra tay của Hoàng Đế đối với thế lực của Thái tử, ai cũng biết Giang Hải tỉnh đó chính là phạm vi thế lực của Thái tử. Tổng Đốc và Thủ Vệ tướng quân của Giang Hải đều là võ tướng tùy tùng của Thái tử đương nhiệm, là bằng hữu tốt của Thái tử. Hoàng Đế ra tay với nơi này rõ ràng là muốn làm suy yếu thế lực của Thái tử, ngoài ra theo tin đồn bên ngoài, Hoàng Đế có ý phế truất Thái tử để Tam hoàng tử Lý Tầm Hoan lên kế vị, trước đây mọi người còn không tin, nhưng bây giờ xem ra thật sự có khả năng này. Hoàng Đế quả nhiên là có tâm tư không tốt với Thái tử, nếu không thì đã không cố ý gây ra chuyện tranh chấp Giang Hải tỉnh… Ngoài việc làm suy yếu thế lực của Thái tử ra, e là còn muốn phát ra một tín hiệu với đám quần thần đó chính là Hoàng Đế có chút không hài lòng với Thái tử, ông ta chuẩn bị tước bỏ Thái tử, sau khi phế bỏ Thái tử sẽ đưa Tam hoàng tử lên kế vị. Nghĩ đến điều này tâm tư của không ít người cũng bắt đầu lung lay, suy nghĩ mình nên đứng về bên nào. Dù sao nội bộ tranh chấp nếu nói là giữ vị trí trung lập căn bản là không có khả năng, nhất định phải chọn lựa một người, nếu không thì tuyệt đối sẽ không có quả ngon mà ăn. Sợ là nếu ai đó thật sự muốn giữ vị trí trung lập thì e là đến lúc đó tân hoàng kế vị cũng không để cho hắn sống yên…

Tranh quyền đoạt vị cho đến nay đều là máu chảy đầm đìa, là chiến tranh nhất định phải có người ngã uống. Cái gọi là ‘Nhất triều thiên tử, Nhất triều thần’ có nghĩa là nếu bạn đứng đúng vị trí thì đương nhiên có vinh hoa phú quý, cẩm y ngọc thực, nếu như đứng sai vị trí thì đương nhiên nhà tan cửa nát, vợ con tử tán, còn người đứng trung lập e là cũng không có kết quả tốt. Đây là bài học xương máu tổng kết từ lịch sử vạn năm qua của Thiên n Đại Lục, cho nên tất cả mọi người đều bắt đầu suy nghĩ xem mình nên đứng cổ vũ cho ai, cổ vũ cho Thái tử cũng có chỗ tốt. Địa vị của Thái tử bây giờ rất chắc chắn, cho dù là Hoàng Đế muốn phế truất Thái tử cũng không phải là chuyện dễ dàng. Dù sao Thái tử ra đời vẫn là Thái tử, đã làm Thái tử bốn năm rồi, cho đến giờ thế lực cũng thâm căn cố đế từ lâu, người trung thành với hắn không biết có bao nhiêu, cho dù là Hoàng Đế cũng không dám tùy ý động đến hắn, nếu không thì giang sơn bất ổn, nếu Thái tử an phận thủ thường, để Hoàng Đế không bắt được sai lầm nào của hắn thì tương lai vẫn sẽ là Hoàng Đế…

Mà ủng hộ cho Tam hoàng tử Lý Tầm Hoan cũng có chỗ tốt, Tam hoàng tử thế đơn lực độc, về quân đội chỉ có sự ủng hộ của hảo bằng hữu là Bạch Khởi, còn về chính giới chỉ có Lan Lăng gia tộc của Tể Tướng là có thể dựa vào, nhất định là sẽ có được sự trọng dụng nhất định. Hơn nữa có sự ủng hộ của Tam hoàng tử, mặc dù tuổi còn rất trẻ, thế lực đơn độc, nhưng lại có cơ hội rất lớn để kế thừa hoàng vị, cho nên rất nhiều người ở đây trong khoảng thời gian ngắn có hàng vạn suy nghĩ.

Quả nhiên đúng như tất cả mọi người đã nghĩ, Lý Tự Minh hạ lệnh xử tử Tổng Đốc và Thủ Vệ tướng quân của Giang Hải hành tỉnh, hai người đó đáng tiếc không có bất kỳ cơ hội phản kháng nào đã được chủ định là mất mạng. Tất cả những điều này không trách được người khác, có trách là bọn họ đã đắc tội với Hoàng Đế, giang sơn này cuối cùng vẫn là của Hoàng Đế, thế lực của Thái tử mặc dù lớn nhưng vẫn phải dựa vào Hoàng Đế mà sinh tồn, Hoàng Đế muốn giết bọn họ, bọn họ sao có thể sống được chứ?

Còn về phần Bạch Khởi chỉ đứng ở một bên lẳng lặng quan sát, một câu nói cũng không nói ra, mặc dù những người xung quanh ai cũng biểu lộ hàng vạn khuôn mặt, bàn luận xôn xao nhưng Bạch Khởi vẫn giữ nguyên sắc mặt, một câu nói cũng không nói, cứ giữ bộ dạng bình thản như câu cá, phảng phất như chưa hề nhìn thấy.

- Được rồi… chuyện này cứ quyết định như vậy đi, Tang Đức Tư, ta hỏi ngươi, hôm qua ngươi có được tin tình báo này, vậy tình báo có nói lần này Thiên Long sứ đoàn tới đây làm gì không? Bọn chúng có mục đích gì? Lần này Thiên Long sứ đoàn có bao nhiêu người? Những tin tức gì mà ngươi biết cứ nói ra hết đi, để mọi người nghe…

Lý Tự Minh sau khi phất tay ngăn chặn sự ồn ào của đám đông, một cánh tay dựa vào ghế rồng nhìn Tang Đức Tư đang ở trước mặt, thấp giọng nói.

- Chuyện này… Bệ Hạ… Thiên Long sứ đoàn lần này có ba ngàn người, phân thành mười chiếc thuyền lớn, nghe nói còn mang theo vô số kim ngân châu báu, còn có các loại lễ vật. Thủ lĩnh lần này của bọn họ chính là Tứ hoàng tử của Thiên Long, Triệu Vô Cực, nghe nói là người rất được Thiên Long Hoàng Đế sủng ái, đứng hàng Thân Vương chi vị, thống lĩnh chín tỉnh phương Bắc của Thiên Long. Ở đó toàn bộ đều là lãnh địa của hắn, hơn nữa tin tức còn nói Hoàng Đế rất thích hắn, có khả năng sẽ truyền ngôi cho Triệu Vô Cực, bây giờ hắn dẫn theo hộ vệ của mình còn có các cao thủ và một khối lượng lớn tiền bạc châu báu và năm ngàn dân phu đi đến Đế Đô của chúng ta, mục đích rất khó nói… Người của chúng ta cũng không rõ lắm, nhưng đại khái có thể biết là bọn chúng đại khái muốn Bất Diệt Hoàng Triều chúng ta xuất binh tấn công Gia Lam Đế Quốc, còn về mục đích khác, vi thần cũng không biết.

Tang Đức Tư quỳ rạp xuống đó vẻ mặt chân thật đem tin tình báo quý giá về Thiên Long sứ đoàn nói ra toàn bộ, sau khi nói xong đưa mắt len lén nhìn Lý Tự Minh, sau đó lại nhìn bốn phía rồi ngậm miệng lại.

- Năm ngàn dân phu? Ba ngàn hộ vệ? Mười thuyền trân bảo? Ha ha… xem ra lần này Thiên Long đã hạ quyết tâm rồi. Cũng không biết tình hình chiến tranh của bọn chúng và Gia Lam rút cục như thế nào, Thiên Long thậm chí không quản xa xôi phái người tới Bất Diệt Hoàng Triều chúng ta để đưa lễ sao? Xem ra bọn chúng đã rất khẩn trương rồi…

Tể Tướng cười ha ha rồi nói như vậy, nói xong liền đưa ánh mắt nhìn về phía Bạch Khởi. Thân là Tể Tướng của Đế Quốc hắn đương nhiên biết rất rõ toàn bộ tin tình báo của Thiên Long và Gia Lam bây giờ, sẽ đưa về hết chỗ của Bạch Khởi, muốn biết tình báo của bên đó có những gì, e là hỏi Bộ Tình Báo cũng chẳng để làm gì, phải là hỏi Bạch Khởi mới có tác dụng.

Không riêng gì Tể Tướng mà cả Lý Tự Minh cũng như vậy, nhãn thần cũng nhìn về hướng Bạch Khởi, có ánh mắt của hai người tập trung ở đó, các đại thần quý tộc xung quanh đều dần hiểu ra, bộ dạng như bình tĩnh. Bạch Khởi thân là Bắc phương Nguyên Soái, Bệ Hạ lại căm hận Gia Lam lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn âm mưu tiến công Bất Diệt Hoàng Triều, đương nhiên sẽ không để như vậy, nhất định sẽ tìm cơ hội để đả kích Gia Lam. Nói vậy e là tin tình báo của Gia Lam và Thiên Long đều nằm trong tay Bạch Khởi, cho nên Bệ Hạ và Tể Tướng nói đến đây mới đưa ánh mắt nhìn về hướng Bạch Khởi. Không riêng gì Lý Tự Minh và Tể Tướng, Kham Tát Tư Nguyên Soái, La Bá Tì Nguyên Soái và các tướng lĩnh quân đội cũng dần dần đưa ánh mắt nhìn về phía Bạch Khởi, biểu lộ vẻ mặt hiếu kỳ khiến Bạch Khởi có chút đỏ mặt xấu hổ.

Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.