Cửu U Long Giới

Chương 309: Chương 309: Văn minh Địa tinh (1)




- Tiếp tục thôi… bây giờ chúng ta đánh tiếp…

Bạch Khởi híp mắt nhìn Pháp Khắc nói. Lúc nói trong ánh mắt phát ra một tia hàn quang, lúc Bạch Khởi dang rộng ba đôi cánh màu đen thì cả người khí chất như thay đổi, có một sự thay đổi lớn, ngay cả giọng nói cũng có một số biến hóa…

Nếu như nói lúc trước Bạch Khởi làm cho người ta cảm giác dịu ngoan phóng đãng không kềm chế được, bây giờ Bạch Khởi làm cho người ta có cảm giác lạnh đến thấu xương cùng với cuồng ngạo. Ba đôi cánh đen chẳng những mang đến cho Bạch Khởi sức mạnh, sức mạnh đó trong chốc lát khiến cho Bạch Khởi không nhận thức rõ bản thân mình, lúc này Bạch Khởi khoát trên người hắc ám và đằng đằng sát khí, khiến người khác kinh sợ…

Trong ánh mắt Pháp Khắc có một chút do dự, trong chốc lát hắn cũng không biết nên lựa chọn như thế nào. Sự biểu hiện khí thế của Bạch Khởi đủ để chứng minh một điều, giờ phút này Bạch Khởi hoàn toàn có đủ thực lực tiến vào Đấu Đế cấp. Tồn tại Đấu Đế cấp cho dù hắn là một thiên phú dị bẩm Hắc Thạch Ải Nhân Vương cũng không phải là đối thủ. Dù sao Đấu Hoàng và Đấu Đế chỉ khác nhau có một chữ, nhưng sức mạnh thì khác nhau rất lớn. Chính hắn cũng không phải là đối thủ, một khi động thủ là sẽ bại trận không còn nghi ngờ gì nữa. Có thể nói trận chiến này hắn chưa đấu đã thua, nhưng nếu muốn Pháp Khắc dễ dàng như vậy Pháp Khắc cũng không đồng ý. Cho nên trong khoảng thời gian ngắn tình huống đã giằng co xuống, mặc dù biết chỉ cần giao thủ mình tất bại, nếu bỏ cuộc như thế, tôn nghiêm của Hắc Thạch Ải Nhân còn đâu. Cho dù đối phương là đại biểu của Ma thần, một đại biểu vĩ đại của Ma thần Đại Hắc Thiên cũng không được…

Nhưng Bạch Khởi hiển nhiên không có giỏi kiên nhẫn, nếu như là lúc trước Bạch Khởi có lẽ đợi đối phương trả lời, nhưng giờ phút này Bạch Khởi nhưng không có giỏi kiên nhẫn. Đợi chưa đầy ba giây đồng hồ, đợi không được câu trả lời của Pháp Khắc, Bạch Khởi đã động thủ, sát khí như sấm chớp đùng đùng vọt tới trước mặt Pháp Khắc, sau đó không chút do dự cho đối phương một quyền, trực tiếp đánh vào chiếc chùy lớn của đối phương. Cùng với một lần đối phương oanh kích trước, đáng tiếc là lần này Bạch Khởi không bị văng ra, bay ngược ra ngoài lần này không phải là Bạch Khởi, mà là Pháp Khắc. Cho dù Ải Nhân Vương có được sức mạnh lớn, lúc này sức mạnh, tốc độ, phản ứng, thân thể cường độ tất cả thuộc tính tăng gấp sáu lần của Bạch Khởi, trực tiếp tiến vào Đấu Đế cấp, hắn vẫn không còn sức đâu mà phản kháng, trực tiếp đã bị đánh bay đi ra ngoài.

Trong phút chốc sức mạnh hắc ám xen lẫn hàn khí lạnh băng đã bao vây toàn thân Pháp Khắc, nhưng Bạch Khởi cũng không do dự trực tiếp lao đến, đánh một chưởng trên người Pháp Khắc. Mọi người nghe được tiếng xương gảy lìa, Pháp Khắc ngã xuống trên mặt đất, cả quá trình chưa đầy một giây. Bạch Khởi rơi trên mặt đất, thu hồi ba đôi cánh của mình lộ ra phần lưng da thịt lõa lồ đi tới trước mặt Pháp Khắc. Thản nhiên nói:

- Bây giờ ngươi có thể thực hiện lời hứa của ngươi đi.

- Pháp Khắc… Tham kiến chủ nhân…

Pháp Khắc nghe lời Pháp Lan quỳ rạp xuống đất hướng về phía Bạch Khởi cung kính vạn phần nói, lúc nói không do dự hoặc là bất mãn. Hắc Thạch Ải Nhân Tộc cùng với Hắc Ám Lục Tộc cần người lãnh đạo như vậy, một người lãnh đạo mạnh như thế. Chỉ cần có cường thế cùng với thực lực vô hạn mới đủ năng lực dẫn dắt bọn họ đi trên con đường sáng lạng.

Lúc đầu biểu hiện của Bạch Khởi đặc biệt là tính cách bên ngoài khiến Pháp Khắc vô cùng bất mãn, bởi vì thoạt nhìn không giống như là người thuộc Hắc Ám Lục Tộc, ngược lại giống sự giả dối của phần tử Giáo Đình. Nhưng sau khi Bạch Khởi biến thân, khiến cho Pháp Khắc vô cùng mãn ý. Mặc dù Bạch Khởi đã nặng tay với hắn, nhưng theo cách nhìn của Pháp Khắc như thế mới đúng bản chất của người thuộc Hắc Ám chủng tộc, chỉ có người lòng dạ độc ác mới có thể lãnh đạo tốt Hắc Ám chủng tộc, chỉ có nhân tài như vậy mới là lựa chọn thật sự của Ma thần Đại Hắc Thiên.

- Tốt… ta cũng không cần các ngươi làm điều gì khác… tất cả mọi chuyện ta sẽ tự xử lý, ta muốn Hắc Thạch Ải Nhân các ngươi không ngừng chế tạo binh khí khôi giáp, mà ta sẽ cùng các ngươi tiến hành cuộc giao dịch độc nhất vô nhị, dựa theo giá tiền trước kia của các ngươi thu mua toàn bộ, sẽ không để cho các ngươi đi ra khỏi nơi này tiến vào chiến trường, đợi đến lúc ta cần các ngươi sẽ gọi các ngươi, tạm thời thì không cần các ngươi…

Bạch Khởi gật đầu, đi đến chỗ chiếc ghế Hắc Thạch Ải Nhân Vương Pháp Khắc vừa ngồi lúc nãy, ra lệnh, thể hiện tư thái của một vị vương.

- Vâng… Chủ nhân, Hắc Thạch Ải Nhân lúc nào cũng có thể phục tùng khi ngài gọi… nhưng…

Pháp Khắc không chút do dự nói, nhưng sau lúc nói lại có chút chần chờ. Nói cũng còn chưa hết… thì đã dừng lại.

- Nhưng cái gì?

Bạch Khởi cau mày có chút bất mãn nói, bây giờ Bạch Khởi hoàn toàn trong vị thế cấp trên, hoàn toàn tiến vào vị trí chủ nhân của mình, nghe Pháp Khắc nói của tự nhiên có chút bất mãn.

- Cái này… Không dối gạt gì ngài, cuộc sống của Hắc Thạch Ải Nhân tại đây tuy là an toàn, nhưng không phải là không có kẻ thù. Hắc Thạch Ải Nhân chúng tôi vẫn có kẻ thù, chỉ là người ngoài không biết mà thôi. Hơn nữa những kẻ thù này rất khó đối phó, lôi kéo phần lớn tinh lực của chúng tôi… Ngài xem… trong một thành thị lớn như Hắc Thạch ngài có phải là không thấy được quân đội đúng không? Ngài có cảm thấy được là các cao thủ của Hắc Thạch Ải Nhân hình như là chỉ có vài người? Nhưng thật ra… Hắc Thạch Ải Nhân chúng tôi có đến Thập Đại Trưởng Lão đều là Đấu Vương cấp cao thủ, hơn nữa có được Ải Nhân chiến sĩ chính quy tới ba vạn người. Đội tuần tra phía ngoài kia cũng chỉ là quân dự bị mà thôi, tinh nhuệ chân chính của chúng tôi đều ở chỗ chiến trường của kẻ thù chúng tôi. Mặc dù nhân số cũng không nhiều, nhưng bọn họ đều là tinh nhuệ của Hắc Thạch Ải Nhân chúng tôi, mỗi người đều có trình độ của thế giới loài người. Tất cả bọn họ đều chiến đấu vì kẻ thù, ngoại trừ số này, chín vị Đấu Vương cấp cao thủ đều ở đó. Thật ra mà nói ta cùng Pháp Lan cũng ở đó, nếu không phải vì chuyện của ngài, chúng tôi cũng không trở về Dung Nham Chi Thành, Pháp Lan cũng không ra khỏi núi Hắc Thạch…

Hắc Thạch Ải Nhân Vương Pháp Khắc do dự một chút đem chuyện bí mật của Hắc Thạch Ải Nhân nói ra.

Lời nói của Pháp Khắc làm Bạch Khởi hít sâu một hơi, đều nói Hắc Ám Lục Tộc thực lực kinh người, Bạch Khởi còn chưa tin, bây giờ nhìn lại quả thế. Chỉ với ba vạn Quân đoàn của Hắc Thạch Ải Nhân đủ để đè dẹp Cuồng Sư Vệ, mặc dù có chút chưa đầy đủ, nhưng cả hai giao phong ai thắng ai thua thì khó mà nói. Tuyệt đối là tinh nhuệ trong tinh nhuệ. Mặc dù trên thực lực kém một cấp so với Cuồng Sư Vệ, nhưng Cuồng Sư Vệ tổng cộng bao nhiêu người? Ba nghìn mà thôi… còn Quân đoàn Hắc Thạch Ải Nhân thì ba vạn người, hai bên giao phong, ai thắng ai thua không thể biết… Chỉ thế cũng đủ để cho Bạch Khởi lo lắng… càng không phải nói đến mười tên Đấu Vương cấp cao thủ cùng với Pháp Khắc là Đấu Hoàng cao thủ, cộng thêm mười mấy vạn Hắc Thạch Ải Nhân bình dân, những người này đều đáng trân trọng.

Nhưng trong lúc kinh hãi lực lượng của Hắc Thạch Ải Nhân đồng thời Bạch Khởi cũng có chút hiếu kỳ, kẻ thù của Hắc Thạch Ải Nhân địch rốt cuộc là ai? Bọn họ có lực lượng ra sao, lại có thể tồn tại trong tay trong quân đội của Hắc Thạch Ải Nhân, hơn nữa nhìn thái độ của Hắc Thạch Ải Nhân Vương, có lẽ hắn vẫn kiêng kỵ với sự tồn tại của đối phương. Điều này làm cho Bạch Khởi tràn đầy tò mò, nhưng có thể khẳng định, đối phương nhất định không phải là loài người. Loài người nếu muốn đối phó Hắc Thạch Ải Nhân, phải cử ra vài Quân đoàn nếu không tuyệt đối không thể vào, bọn họ nếu muốn đánh vào Dung Nham Chi Thành thì khó càng thêm khó, cho nên tuyệt đối không thể nào là loài người. Cho nên có thể khẳng định một việc, đối phó Hắc Thạch Ải Nhân nhất định là một chủng tộc hi hữu, rất có thể truyền thuyết trên Đại Lục chủng tộc này cũng đã tuyệt chủng.

- Ở chỗ này các ngươi còn kẻ thù? Bọn họ ở đâu?

Bạch Khởi nghe xong tò mò hỏi.

- Bọn họ cũng ở núi Hắc Thạch, nhưng bọng họ ẩn trốn dưới núi Hắc Thạch, ở Dung Nham Chi Thành chúng tôi có một cái động rất lớn, nơi đó trực tiếp đi thông xuống đất. Mà nơi đó là nơi trọng yếu của Hắc Thạch Ải Nhân chúng tôi khai thác quặng, đồng thời cũng là chiến trường của chúng tôi. Nơi đó thông với một bình nguyên dưới đất, bình nguyên ấy có kẻ thù của chúng tôi… một chủng tộc kinh khủng… Địa Tinh Tộc…

Hắc Thạch Ải Nhân Vương Pháp Khắc có chút cười khổ nói. Nói đến Địa Tinh Tộc một cách tràn đầy bất đắc dĩ.

Đúng vậy bất đắc dĩ, nói thật Địa Tinh thân thể rất yếu nhỏ, lực chiến đấu của bọn hắn cũng không mạnh. Nhưng sức khỏe Địa Tinh tuy nhỏ yếu, nhưng đầu óc của bọn họ so với thân thể bọn họ có sự cách biệt đáng kể. Lực lượng bọn họ không mạnh, nhưng đầu óc của bọn họ kinh người, chế tạo ra những sản phẩm có chút ly kỳ cổ quái, đặc biệt là sản phẩm luyện kim có uy lực kinh người. Cho dù là Hắc Thạch Ải Nhân Tộc cũng không có biện pháp gì với bọn họ. Những loại Khôi lỗi cơ giới của bọn họ cùng với văn minh về kỹ thuật luyện kim, chế tạo vũ khí đủ để chống lại Hắc Thạch Ải Nhân Tộc…

Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.