- Muốn làm gì à? Thật ra cũng không có gì, ta nghe nói Quang Minh Đế Quốc có rất nhiều tiền, trong quốc khố của quí quốc kim tệ chất cao như núi. Ngươi cũng biết là Bất Diệt Hoàng Triều bây giờ đang không ngừng mở rộng thêm quân đội, thật sự rất nghèo, cho nên muốn hỏi mượn các ngươi ít tiền dùng. Ta nghĩ Hoàng Đế Bệ Hạ cũng không để ý đâu.
Sau khi Bạch Khởi nghe xong liền cười ha ha, nói với vẻ dữ tợn, khi nói tiến đến gần sát Tác Luân Sâm, đè lên người hắn.
Cướp đoạt, cướp đoạt trắng trợn, Tác Luân Sâm không phải là kẻ ngốc đương nhiên có thể nhìn ra được, nhưng khổ nỗi đối mặt với loại cướp đoạt trắng trợn như vậy, hắn lại không có cách nào phản kháng, run run liếc nhìn Bạch Khởi ở trước mặt, Tác Luân Sâm nói với chút run rẩy:
- Ngươi cần bao nhiêu?
Khi hắn nói ra lời này đã chuẩn bị nhận một đao của Bạch Khởi rồi, mặc dù hắn không muốn nhưng chuyện này dường như hắn đã không còn sự lựa chọn nào khác.
- Bao nhiêu? Cái này chưa nói được, vậy các ngươi có bao nhiêu.
Bạch Khởi cười cười, bình thản nói.
Lời nói của Bạch Khởi khiến sắc mặt của những người đứng xung quanh trắng bệch, không biết nên nói gì. Trong lòng bọn họ đang ra sức mắng chửi kẻ có lòng dạ hiểm độc như Bạch Khởi đồng thời cũng bắt đầu do dự. Không sai, đúng là Quang Minh Đế Quốc có tiền, rất nhiều tiền. Thân là quốc gia duy nhất ở Trung Ương Đại Lục, phía sau lại có sự giúp đỡ của Giáo Đình, Quang Minh Đế Quốc ngàn năm qua chưa từng trải qua một trận chiến tranh nào, hơn nữa vị trí địa lý lại ưu việt, là nơi giao nhau của đông tây, kinh tế phồn vinh, nhân dân giàu có, quốc gia đương nhiên là phồn thịnh rồi. Mặc dù mỗi năm đều phải giao cho Giáo Đình một món tiền lớn nhưng sự giàu có của Quang Minh Đế Quốc vẫn khiến người ta khiếp sợ. Không dám nói nhiều, trong ngân khố cũng phải có đến mười tỉ kim tệ.
Thế nhưng những cái đó đều là nền tảng của Quang Minh Đế Quốc, là cái mà Quang Minh Đế Quốc dựa vào. Chính nhờ sự chống đỡ của số kim tệ đó mà Quang Minh Đế Quốc mới có thể tiếp tục phồn vinh, nếu không có sự chống đỡ của đó, quỷ mới biết nguy cơ mà Quang Minh Đế Quốc phải đối mặt là gì. Lời của Bạch Khởi đã rất rõ ràng, hắn chuẩn bị cướp sạch toàn bộ kim tệ của Quang Minh Đế Quốc.
- Ngươi, ngươi muốn cướp sạch tiền của chúng ta sao? Không được, tuyệt đối không được, nếu làm như vậy Đế Quốc sẽ bị tiêu diệt, cho dù ngươi có giết chết ta, ta cũng sẽ không cho ngươi.
Lần này Tác Luân Sâm có vẻ rất kiên quyết, nghe xong lời này ngữ khí vô cùng kiên định nói không chút do dự. Vẻ sợ hãi vừa rồi đã biến mất, xem ra lúc này Tác Luân Sâm mới thật sự phù hợp với thân phận của một vị Hoàng Đế Đệ Nhất Đế Quốc.
Lấy chân đạp Tác Luân Sâm ra, Bạch Khởi cười lạnh lùng nói:
- Cho các ngươi mười giây suy nghĩ, ta tin ở đây người biết quốc ngố của các ngươi ở đâu tuyệt đối không chỉ có một mình Hoàng Đế của các ngươi. Nói cho ta biết ta có thể tha cho các ngươi, còn nếu không hôm nay ta sẽ giết tất cả các ngươi.
- Chuyện này…
Các quý tộc đại thần đứng xung quanh đều ngơ ngẩn cả người, nhất thời không biết nên nói gì, im lặng một lát rồi nhìn về hướng lão giả có chút mập mạp đứng ở giữa đợi câu trả lời của ông ta.
Ánh mắt của Bạch Khởi cũng theo đám đông nhìn về phía lão giả đợi câu trả lời, cuối cùng lão giả đó đưa ánh mắt nhìn tất cả xung quanh, lại nhìn về phía Hoàng Đế Tác Luân Sâm, bất đắc dĩ cười đau khổ rồi nói:
- Bệ Hạ, xin lỗi, thần không thể không nghĩ cho gia tộc của mình. Nếu hôm nay thần không nói ra nhất định sẽ phải chịu sự căm thù của tất cả quý tộc, lúc đó gia tộc của thần sẽ bị hủy diệt, cho nên xin lỗi Bệ Hạ.
Nói xong cũng không liếc mắt nhìn Tác Luân Sâm, mà đưa ánh mắt nhìn về phía Bạch Khởi, trầm giọng nói:
- Quốc khố của Đế Quốc nằm ở dưới Hoàng cung.
Bạch Khởi nghe xong mỉm cười, Hóa Huyết Thần Đao trong tay bắt đầu mở đường, cầm thanh thần đao trực tiếp đâm xuống đất. Mặt đất bị Bạch Khởi đánh vỡ tan, trên mặt đất xuất hiện một thông đạo, dưới thông đạo đó là kim khố khổng lồ. Khi Bạch Khởi từ từ bước xuống, xuất hiện trước mặt Bạch Khởi là một tòa kim tệ chất cao như núi.
Không nói nhiều Bạch Khởi trực tiếp thu dọn, một giây sau tiếng nói của Cửu U vang lên:
- Tiểu tử, sáu tỉ ba trăm bốn mươi triệu, ngoài ra trước đây ngươi còn có tám trăm sáu mươi triệu, tổng cộng là bảy tỉ hai trăm triệu.
- Vậy sao? Bảy tỉ hai trăm triệu? Cửu U ngươi hãy đổi thành cấp bậc Tứ Tinh Đấu Thần, chỗ còn lại cứ để dành cho ta là được rồi.
Bạch Khởi đại thể tính toán một chút, thăng lên Tứ Tinh Đấu Thần cần phải có hai tỉ bảy trăm triệu kim tệ, nếu như vậy vẫn có thể thừa lại bốn tỉ ba trăm triệu kim tệ, số tiền này không phải Bạch Khởi không muốn dùng. Nếu sử dụng Bạch Khởi hoàn toàn có thể thăng lên làm Đỉnh cấp Chủ Thần, nhưng Bạch Khởi vẫn muốn lựa chọn đổi thành Thần Tộc Bất Tử Thân, sau đó trực tiếp đổi thành Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể, thứ đó mới là thứ thật sự đáng giá. Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể mới nghe đã biết là thật sự mạnh hơn nhiều lần so với bản thân thăng cấp lên cấp bậc Chủ Thần.
Sau này Bạch Khởi có thể đổi được thứ đó, bất diệt vĩnh hằng, sống mãi không chết, bất cứ thứ gì cũng không thể nào lợi hại bằng. Trừ phi là tự mình hại mình, còn nếu không, có được cơ thể này, sau này sẽ mãi mãi bất diệt, đối với thứ này Bạch Khởi đương nhiên rất thích. Hắn cho rằng thứ đó hơn Chủ Thần, thậm chí so với Chí Cao Thần cũng tốt hơn nhiều. Nhưng muốn đổi được cái đó cần phải có SS Cấp bảo thạch và trăm tỉ Giao Dịch Điểm, đắt hơn rất nhiều. SS cấp bảo thạch Bạch Khởi có thể từ từ kiếm được, sau khi hoàn thành nhiệm vụ Thống Nhất Đại Lục có thể có được, nhưng một trăm tỉ Giao Dịch Điểm bây giờ Bạch Khởi phải bắt đầu tích góp, nhưng đến lúc đó nhất định là rất lâu.
Căn cứ theo kế hoạch của Bạch Khởi, Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể nhất định phải đổi được, vì vậy bây giờ phải bắt đầu tích góp tiền, đợi sau khi bản thân mở được sáu Phong ấn thì tạm thời sẽ khoan hãy mở phong ấn thứ bảy, chỉ giữ lại một cái, vì Thất Đại Phong Ấn một ngày nào đó được mở hết ra thì Chư Thần sẽ sống lại, đó không phải là cảnh tượng mà Bạch Khởi muốn thấy. Cho nên lúc này quyết định đầu tiên là thống nhất toàn bộ Đại Lục, để thu được SS cấp Bảo thạch, sau đó mở tiếp phong ấn thứ bảy trực tiếp đổi lấy Thần Tộc Bất Tử Thân, sau đó trực tiếp đổi thành Vĩnh Hằng Bất Diệt Thể. Chỉ cần hoàn thành tất cả kế hoạch này, việc hoán đổi chẳng qua chỉ cần mấy giây là có thể hoàn thành, đến lúc đó Chư Thần chó má cũng chẳng là gì trong mắt Bạch Khởi.
Thu nạp kim tệ, đổi thành Giao Dịch Điểm, khi Bạch Khởi chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên trên bầu trời xuất hiện một khí tức thần thánh mang khí phách uy nghiêm bao trùm lên toàn bộ bầu trời Quang Minh Thành, sau đó trực tiếp lao về phía Hoàng cung. Điều này khiến Bạch Khởi đầu tiên là sửng sốt, sau đó thì mỉm cười. Hắn biết có người cuối cùng cũng không ngồi yên được nên phải đến tìm mình.
Bạch Khởi đạp chân phi thẳng lên khoảng không, một lão giả thân mặc trường bào màu trắng, đội vương miện viền vàng trên đỉnh đầu, tay cầm Quyền trượng xuất hiện trước mặt Bạch Khởi, vẻ mặt lạnh lùng uy nghiêm quát:
- Kẻ dị giáo Bạch Khởi, ta đại diện cho Quang Minh Thần đến phán quyết ngươi.
- Giáo Hoàng Thánh Lộ Dịch?
Sau khi Bạch Khởi đưa ánh mắt nhìn Thánh Lộ Dịch từ trên xuống dưới, mới thốt ra một câu như vậy.
- Không sai, chính là bản Giáo Hoàng, kẻ dị giáo Bạch Khởi hãy nhận phán quyết của Quang Minh Thần.
Thánh Lộ Dịch cao giọng nói, giữa lúc đang nói Quyền trượng trong tay đã vung lên, một chùm tia sáng bay về phía Bạch Khởi.
Bạch Khởi không nói gì đẩy Hóa Huyết Thần Đao bay ra, ầm ầm chặn đòn công kích đến từ Giáo Hoàng Thánh Lộ Dịch, sau đó lạnh giọng nói:
- Đừng dùng những đòn thế hù dọa này nữa. Nếu ngươi cho rằng những thứ này có thể làm tổn hại đến ta, vậy ngươi hãy lập tức đi chết đi. Hãy tung tuyệt chiêu của mình ra thì có lẽ ngươi sẽ sống lâu hơn một chút.
Bạch Khởi nói vậy nhưng biểu hiện của Giáo Hoàng vẫn không thay đổi, ông ta cũng không hy vọng đòn công kích như vậy có thể làm tổn thương Bạch Khởi, chẳng qua đó chỉ là một đòn thử nhỏ bé mà thôi, sau khi nghe xong lời Bạch Khởi nói sắc mặt chợt biến sắc, sau đó cao giọng nói:
- Đừng phí lời nữa, nơi này không phải địa điểm để giao đấu, nếu ngươi đồng ý thì hãy theo ta.
Nói xong liền quay người biến mất, Bạch Khởi không hề do dự bám theo sau Giáo Hoàng. Sau khi hai người họ bay trên không trung khoảng mười mấy phút, Bạch Khởi và Giáo Hoàng Thánh Thánh Lộ Dịch cùng tới một đỉnh núi trống trải ở ngoài Quang Minh Thành, hai người họ mới dừng bước, dừng lại trên không trung.
Quyển 3: Sát Phạt Nhân Sinh