Vân Mật Tuyết đang chủ trì Thanh Công Tháp thì rất nhanh đã nhận được tin tức từ Cố Sâm, lúc trước thông qua Yến Trục Quang và Vân Mật Tuyết biết được Kiều Thịnh Giao có điểm bất thường, Cố Sâm lập tức phái thân tín bí mật điều tra, nay đã có kết quả.
Sau khi biết được tin tức này, dù là người trầm ổn như Vân Mật Tuyết cũng khó tránh khỏi lộ ra một ít sơ hở.
“Đại sư tỷ, đã xảy ra chuyện gì?”
Vân Mật Tuyết là người chủ trì việc mở ra Thanh Công Tháp, nhất cử nhất động của nàng, cho dù chỉ là chút biến hóa rất nhỏ cũng sẽ khiến cho những người khác chú ý.
Vân Trường Nguyệt cũng là một trong những phong hào đệ tử duy trì việc mở ra Thanh Công Tháp lần này, nàng chú ý thấy sắc mặt Vân Mật Tuyết có hơi biến hóa a, liền hỏi thẳng ngay trước mặt công chúng.
Chử Ngưng Yên đang canh giữ gần đó không khỏi liếc nhìn Vân Trường Nguyệt một cái, lại nhìn về phía Vân Mật Tuyết, ánh mắt có chút lo lắng.
Thanh Công Tháp tuy rằng không thường mở ra hoàn toàn, nhưng xưa nay cũng đã mở ra không biết bao nhiêu lần rồi, vẫn chưa từng nghe nói có vấn đề gì.
Có thể khiến cho Đại sư tỷ thay đổi sắc mặt đương nhiên không phải là vấn đề nhỏ, những người đang duy trì sự vận hành Thanh Công Tháp như các nàng không có khả năng không phát hiện ra, sắc mặt Đại sư tỷ khác thường như vậy, hẳn là bởi vì việc khác.
Chử Ngưng Yên từ trước đến nay luôn cảm thấy Vân Trường Nguyệt không có ý tốt với Đại sư tỷ, hỏi trước mặt mọi người như vậy chẳng phải là khi dễ Đại sư tỷ không có khả năng từ chối nàng, cũng không thể giấu diếm hay sao?
Có một số việc có thể đề cập trước mặt công chúng sao?
Cũng không biết là trùng hợp hay là cố ý, sau khi thông báo tin tức về Kiều Thịnh Giao cho Vân Mật Tuyết, Cố Sâm liền đề cập với Vân Mật Tuyết, quyết định công bố nguyên nhân chết của chưởng môn tiền nhiệm với mọi người.
Vân Trường Nguyệt lên tiếng hỏi, ngay khi những người bên ngoài Thanh Công Tháp nhìn về hướng Vân Mật Tuyết, nàng liền nói: “Đã điều tra được hung thủ sát hại chưởng môn tiền nhiệm.”
Lời nói từ miệng Vân Mật Tuyết, hầu như không có ai hoài nghi.
“Cái gì? Đã điều tra được?”
“Rốt cuộc là người phương nào làm? Giết hại chưởng môn tiền nhiệm là khiêu khích Phong Hoa Tiên Tông chúng ta, Tiên Tông nhất định phải nghiêm khắc trừng trị hung thủ, tuyệt đối không thể dễ dàng bỏ qua!”
Vân Trường Nguyệt cũng không hoài nghi, ngữ khí của nàng có chút vội vàng: “Đại sư tỷ, là ai, là ai giết chết chưởng môn?”
Vân Mật Tuyết nói: “Cụ thể như thế nào thì vẫn nên đợi chưởng môn cùng trưởng lão công bố rõ ràng. Chúng ta hiện giờ cần xem trọng việc duy trì Thanh Công Tháp, các vị sư đệ sư muội an tâm chờ đợi chỉ thị của chưởng môn, đừng nên phân tâm làm ảnh hưởng đến việc tu hành của các đệ tử.”
Chưởng môn sẽ không công khai ân oán giữa Tô U Ma Quân và chưởng môn tiền nhiệm cho thiên hạ, rốt cuộc kế hoạch như thế nào Vân Mật Tuyết vẫn chưa rõ ràng lắm, nàng không thể tiết lộ bất cứ thứ gì vào thời điểm này để tránh làm hỏng kế hoạch của chưởng môn, điểm này trong lòng Vân Mật Tuyết rất rõ ràng.
Vân Mật Tuyết không thích tính kế, nếu để nàng làm chưởng môn, vì để cho Tu chân giới một công đạo, sợ rằng nàng cũng chỉ đành công khai hết ngọn nguồn sự tình, bất luận là thân thế của Tô Kiền Nhi hay là ân oán giữa chưởng môn cùng Tô U Ma Quân.
Hành động này tuy quang minh lỗi lạc, nhưng tất nhiên là không tốt cho Phong Hoa Tiên Tông. Thế lực khác cũng mặc kệ Phong Hoa Tiên Tông có chính trực lỗi lạc hay không, bọn họ chỉ biết nhân cơ hội này để công kích Phong Hoa Tiên Tông.
Dưới sự công kích của những thế lực khác, Phong Hoa Tiên Tông vốn dĩ đang lung lay sắp đổ có lẽ sẽ phải chịu đả kích lớn hơn nữa, đến lúc đó cho dù có đền bù cũng chẳng kịp.
Cho nên, Vân Mật Tuyết biết bản thân không thích hợp làm chưởng môn.
Cố Sâm có lẽ sẽ sử dụng một số thủ đoạn nàng không thể tán thành để bảo vệ tông môn, nhưng Vân Mật Tuyết sẽ không đi chỉ trích, thậm chí nguyện ý phối hợp hành động. Chỉ cần có lợi cho tông môn, nàng sẽ không ngại lừa mình dối người.
Tỷ như giấu đi lý do thật sự khiến nàng thay đổi sắc mặt, sau đó tung ra một tin tức khác có chút mập mờ để đánh lạc hướng dư luận, việc như vậy nàng có thể dễ dàng làm được.
Thấy các phong hào đệ tử quả nhiên đều chú ý đến nguyên nhân cái chết của chưởng môn tiền nhiệm, Vân Mật Tuyết thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này Yến Trục Quang còn đang ở trong Thanh Công Tháp, không hề hay biết rằng những điểm đáng ngờ mà lúc trước nàng hoài nghi Kiều Thịnh Giao giờ đã có manh mối, nàng đã đột phá vài không gian chân ý, hiện giờ lại đang ở trong một không gian chân ý khác.
Trong Thanh Công Tháp, chân ý nối tiếp hết vòng này tới vòng khác, hầu như không cho người ta cơ hội thở dốc, đương nhiên, đây là lựa chọn của bản thân Yến Trục Quang, nếu nàng muốn chậm rãi thì vẫn có thể lựa chọn tạm thời dừng lại.
Nhưng mà Yến Trục Quang cũng không có ý định nghỉ ngơi.
Lần này nàng tiến vào tháp chỉ là vì muốn lĩnh hội thực lực của nhiều thế hệ đệ tử Phong Hoa Tiên Tông, cũng không cần “mượn” chân ý của người khác để tu hành.
Dùng chân ý đối địch với chân ý sẽ tiêu hao tinh lực nhưng lại không tiêu hao quá nhiều linh khí, cho nên chỉ cần nàng có dư thừa tinh lực, nàng hoàn toàn có thể tiếp tục khiêu chiến.
Trong Thanh Công Tháp có vô số chân ý của nhiều thế hệ đệ tử, cho dù là những đệ tử hiện tại đang ở trong tháp đi chăng nữa, thì tất cả chân ý mà bọn họ phát ra bên trong tháp cũng sẽ bị Thanh Công Tháp thu thập lại, ngưng tụ thành một loại chân ý, bị Thanh Công Tháp lưu trữ.
Chứa đựng nhiều chân ý từ các loại đạo pháp khác nhau như vậy, cho dù là Yến Trục Quang khiêu chiến không ngừng nghỉ, muốn trải nghiệm hết tất cả chân ý Trúc Cơ kỳ thì cũng không có khả năng cho lắm.
Cho nên, gặp được một số chân ý tương đối thường thấy, hoặc là tương tự như không gian chân ý mà nàng từng đi qua, Yến Trục Quang đều sẽ không muốn thăm dò thêm nữa, nàng trực tiếp dùng thủ đoạn đặc biệt để phá vỡ không gian, tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
Ngoài việc thăm dò không gian chân ý và rèn luyện độ linh hoạt cho thân thể này, cũng như dần dần khôi phục thân thủ đời trước ra, trong lòng Yến Trục Quang còn có một ý tưởng khác.
Hiện giờ nàng đã ở thực lực Trúc Cơ hậu kỳ, tuy rằng tính ra mới đột phá chưa được bao lâu, nhưng đối với người tu luyện lại từ đầu như Yến Trục Quang mà nói, chỉ cần nàng muốn, nàng cũng không phải không thể đột phá đến Kim Đan kỳ.
Trước kia vì sợ tốc độ tu hành quá nhanh sẽ khiến người khác hoài nghi nên Yến Trục Quang vẫn luôn áp chế tu vi, không vội vã đột phá. Hơn nữa, Độc Linh Căn của nàng còn chưa chuyển hóa hoàn toàn, đột phá đến Kim Đan kỳ quá nhanh cũng không tốt.
Nàng phải chủ tu Độc Linh Căn, Kim Đan nàng cần ngưng kết tất nhiên không thể nào là một viên Kim Đan chủ yếu là mộc hệ thôi được. Đến lúc chuyển hóa hoàn toàn thành Độc Linh Căn, nàng lại phải đổi Kim Đan mộc hệ thành độc hệ thì thật là phiền toái.
Bất quá, hiện tại nàng đã có Thiên Tâm Liên Tử, lại còn có phòng luyện công mà hệ thống khen thưởng, hơn nữa bây giờ còn đang rèn luyện trong Thanh Công Tháp, đem hết tất cả đột phá đều đẩy cho việc “Ngộ Đạo” trong Thanh Công Tháp thì cũng chẳng có ai hoài nghi nàng.
Có lẽ nàng nên lên kế hoạch kết đan.
Hiện giờ Yến Trục Quang không ngừng rèn luyện trong các không gian chân ý, cũng là vì muốn nâng cao thực lực của bản thân đến mức cao nhất để chuẩn bị cho việc kết đan.
Kỳ thực Yến Trục Quang vốn cũng không định đột phá đến Kim Đan kỳ quá nhanh. Nhưng bất luận là nhiệm vụ chủ tuyến bảo hộ Đại sư tỷ, hay do kẻ thù Tô U Ma Quân còn đang tiềm tàng kia đều nhắc nhở nàng rằng thực lực của nàng hiện tại quá kém, hoàn toàn không thể đứng vững ở Tu chân giới này, không thể bảo vệ Đại sư tỷ an toàn trong Tu chân giới nguy cơ tứ phía.
Cho nên, nàng không thể không cố gắng một lần, dùng tốc độ nhanh nhất nâng cao thực lực của bản thân. Đến lúc đó, nàng mới có thể có đủ tự tin cùng tư cách để bảo hộ Đại sư tỷ.
Yến Trục Quang không ngừng xuyên qua các không gian chân ý để rèn luyện, Tô Kiền Nhi cùng nàng tiến vào Thanh Công Tháp cũng đang điên cuồng gia tăng thực lực của bản thân.
Nàng tựa hồ có cùng mục đích với Yến Trục Quang, cũng không dừng lại một chút để thể ngộ mỗi khi đi qua một không gian chân ý như những người tu chân khác, mà vừa tiếp thu xong những gì mới trải qua, nàng sẽ lại tiếp tục tiến vào không gian chân ý tiếp theo.
Nàng cũng giống như Yến Trục Quang, sau khi vừa xông qua một không gian chân ý, một chút cũng không hề ngừng nghỉ, ngựa không dừng vó liền tiến vào nơi tiếp theo, giống như đằng sau có thứ gì đó đang đuổi theo nàng.
Nhưng nàng lại khác Yến Trục Quang ở chỗ, Yến Trục Quang từ đầu đến cuối đều bình tĩnh, cho dù gặp phải một số tình huống ngoài dự đoán thì đều có thể nhanh chóng đối phó, đặt bản thân vào vị trí bất bại.
So với Yến Trục Quang thì Tô Kiền Nhi lại có vẻ chật vật hơn nhiều, cho dù hiện tại đang ở trong chân ý của người tu chân Luyện Khí kỳ nhưng nàng cũng rơi vào tình huống cửu tử nhất sinh, cơ hồ là cắn răng cố gắng vượt qua, suýt chút nữa đã bị truyền tống ra bên ngoài tháp, mỗi một lần đều là sống lại từ chỗ chết.
Tuy vậy nàng vẫn không muốn từ bỏ, cho dù hết lần này đến lần khác hao hết tinh lực nhưng cũng không có ý định tạm dừng.
Nàng có nghị lực kinh người, có vẻ như không ngừng đột phá trong lúc rèn luyện, tình trạng tựa hồ càng ngày càng tốt, giống như gặp phải chuyện tốt đẹp. Nhưng nếu Yến Trục Quang ở đây, nàng sẽ có thể phát hiện ra khí tức trên người Tô Kiền Nhi đã càng ngày càng trở nên nguy hiểm, khoảng cách nhập ma cũng càng ngày càng gần.
Đáng tiếc là ở bên trong Thanh Công Tháp, người vào tháp hầu như không có cơ hội gặp nhau, hiện giờ không có ai có thể phát hiện trạng thái hiện tại của Tô Kiền Nhi, cũng chẳng ai ngăn cản được nàng.
...
“Vút!”
Một sợi roi dài thật lớn được tạo thành từ vô số thảo diệp quất mạnh một cái, Yến Trục Quang nhích thân mình, nhanh chóng di chuyển, nhưng chúng cũng không cho nàng cơ hội né tránh, sợi roi bằng thảo diệp vừa vung lên lại có một tấm lưới cỏ thật lớn bay về phía nàng.
Yến Trục Quang không chút nghi ngờ, nếu bị tấm lưới cỏ này bao lấy, tất nhiên nàng sẽ bị nó siết ra thành từng mảnh nhỏ!
Yến Trục Quang vừa cử động ngón tay, lập tức có một dòng khí tức màu đen bay ra đánh vào trên lưới cỏ, xì một cái, lưới cỏ bị ăn mòn tạo ra một cái lỗ hổng thật lớn.
Trong lúc lưới cỏ chưa kịp vá lại, Yến Trục Quang đã chui qua cái lỗ đó, thuận tay ném ra độc linh khí, ăn mòn lưới cỏ đến mức gần như không còn sót lại gì.
Bất quá, dù nàng chui qua lưới cỏ rồi nhưng vẫn chưa hết nguy hiểm, ngay sau đó là vô số roi cỏ vun vút đánh về phía nàng, roi cỏ rậm rạp đan chéo vào nhau thành một cái lưới, hầu như không có chút kẽ hở nào để chạy thoát.
Cũng may trải qua một khoảng thời gian rèn luyện, tốc độ của Yến Trục Quang đã tăng lên đến một mức độ nhất định, đối phó với roi cỏ kiểu này vẫn rất dễ dàng.
Nàng không vội vã đi qua, chỉ nhanh chóng né tránh giữa vô số roi cỏ, đồng thời có thể tìm được kẽ hở dưới sự công kích của chúng.
“Ta cảm thấy không gian chân ý này giống với đạo pháp mà ký chủ tu hành nga.”
Trong khoảnh khắc mấu chốt, hệ thống cũng không dám quấy rầy Yến Trục Quang, lúc này phát hiện nàng hơi thả lỏng tinh thần một chút mới dám nói chuyện với nàng.
“Cũng không phải giống, đây chính là của ta.”
Đường đường là một người tu chân, không thể nào đến cả đạo pháp của bản thân mà Yến Trục Quang cũng không nhận ra được.
“Ách...”
Tuy rằng theo lý thuyết, vào trong Thanh Công Tháp có khả năng gặp phải chân ý của chính mình, nhưng chân ý được thu nạp trong Thanh Công Tháp cực kỳ nhiều, vận khí của ký chủ là thế nào a, vậy mà cũng gặp được sao?
Bản thân đánh nhau với chính mình, thật là trùng hợp a.
Tuy rằng gặp phải chân ý của mình, nhưng Yến Trục Quang cũng không cảm thấy khó giải quyết. Pháp bảo Thanh Công Tháp này đương nhiên là vô cùng lợi hại, nhưng chân ý còn sót lại mà nó ghi nhận cũng chỉ cùng với cường độ mà người tu chân dùng trong Thanh Công Tháp thôi.
Nói cách khác, nếu chân ý chủ nhân có chút tiết chế, vậy thì Thanh Công Tháp chỉ ghi lại theo cường độ mà người đó đã dùng.
Hơn nữa, cho dù hiện tại Yến Trục Quang có dùng đến chân ý cường đại hơn thì chân ý mà Thanh Công Tháp ghi lại cũng không thể lập tức hiện ra trong không gian mà nàng đang ở.
Cho nên, toàn lực đối phó với bản thân không toàn lực, Yến Trục Quang sao có thể thua được?
Nhưng Yến Trục Quang không lập tức phá vỡ không gian chân ý của mình, cơ hội này thật ra rất khó gặp, không bằng tranh thủ đột phá Kim Đan kỳ trong không gian chân ý của chính mình đi?
Nghĩ vậy, Yến Trục Quang nảy ra một ý tưởng, nàng lập tức đi vào phòng luyện công ngưng đọng thời gian kia.
“Đổi Thiên Tâm Liên Tử giúp ta.”
“A?” Hệ thống ngoáy ngoáy lỗ tai không hề tồn tại của mình, hoài nghi bản thân có phải là nghe nhầm rồi không.