Yến Trục Quang đánh giá phòng luyện công trong vết nứt thời gian mà nàng đang ngồi, nơi này quả nhiên đúng như lời hệ thống, bên trong chẳng có gì cả, chỉ là một cái phòng nhỏ đen tuyền vừa đủ không gian cho một người hoạt động.
Cái địa phương trống rỗng này cũng không có vật gì để nghiên cứu. Còn nguyên lý ngưng đọng thời gian kia, cũng không phải chỉ cần nhìn xem phòng là có thể lĩnh ngộ.
Yến Trục Quang đợi trong chốc lát, “Hệ thống?”
Hệ thống lấy lại tinh thần, “Ký chủ, ngươi thật sự muốn đổi Thiên Tâm Liên Tử sao?”
Đó chính là Thiên Tâm Liên Tử a, bảo bối có thể chữa trị tất cả khuyết tật, có nó trong tay, hẳn là có thể tăng thực lực lên biết bao nhiêu, vậy mà lý chủ lại muốn đem nó đi đổi, đồ tốt như vậy ký chủ cũng bỏ được sao?
Tuy rằng làm hệ thống, có thể đổi được bảo bối như vậy cũng xem như là một loại công trạng, đối với hệ thống mà nói là chuyện tốt, nhưng nó vẫn cảm thấy sai sai, ký chủ đại nhân là người có thể chịu thiệt thòi sao?
Hệ thống có chút thấp thỏm a.
Thời điểm tiến vào phòng luyện công, Yến Trục Quang liền chủ động cắt đứt chia sẻ ý thức với hệ thống, cho nên hệ thống hiện giờ cũng không nghe được suy nghĩ trong lòng nàng, không biết nàng nghĩ gì: “Vì sao không đổi?”
“Thôi được rồi.” Nếu ký chủ quyết tâm muốn đổi, vậy thì nó cũng chẳng thể nào ngăn cản được đúng không?
“Ký chủ đại nhân muốn đổi cái gì?”
“Vạn Phúc Hạch Châu.” Yến Trục Quang chém đinh chặt sắt nói ra bốn chữ, một chút chần chờ cũng không có, xem ra là đã sớm tính toán hết rồi.
“Ách...” Hệ thống nghẹn họng.
Nó biết ngay mà, vật có thể khiến cho ký chủ đại nhân bỏ ra Thiên Tâm Liên Tử để đổi tất nhiên không phải là thứ gì tầm thường.
“Làm sao vậy?”, Yến Trục Quang hỏi ngược lại: “Ta dùng Thiên Tâm Liên Tử cũng không đổi được sao?”
“Không...” Hệ thống nói: “Với giá trị của Thiên Tâm Liên Tử, xác thật có thể đổi Vạn Phúc Hạch Châu.” Nó chỉ là có chút cảm thán với ký chủ đại nhân thôi.
“Bất quá, ta cũng không có quyền hạn đổi trực tiếp bảo bối như Vạn Phúc Hạch Châu, nếu ký chủ muốn đổi thì phải chờ ta báo cáo vật phẩm giao dịch, sau khi cấp trên đồng ý mở khóa quyền sử dụng Vạn Phúc Hạch Châu cho ta, ta mới có thể giao cho ký chủ.”
Ánh mắt Yến Trục Quang có điểm nghi hoặc: “Ý của ngươi là ta phải đưa Thiên Tâm Liên Tử cho ngươi trước, rồi chờ bọn họ quyết định đưa Vạn Phúc Hạch Châu cho ta sao?”
Hệ thống thật cẩn thận nói: “Đúng vậy, giá trị vật phẩm giao dịch được quyết định bởi cấp trên, ta cũng không thể tự ý quyết định.”
“Nếu cấp trên của ngươi tráo đổi Thiên Tâm Liên Tử của ta thì phải làm sao?”
“Việc này thì ký chủ cứ yên tâm, chúng ta đảm bảo trả lại đồ vật nguyên vẹn cho ngươi, nếu ký chủ nhận phải hàng giả, vậy chúng ta sẽ bồi thường cho ngươi vật mà ngươi muốn đổi.”
“Ký chủ yên tâm đi”, hệ thống nói: “Nếu đồ vật của ký chủ xuất hiện sai sót gì, người sốt ruột đầu tiên không phải là ký chủ đâu.”
Yến Trục Quang gật gật đầu: “Tạm thời tin tưởng ngươi lần này, ngươi lấy viên Thiên Tâm Liên Tử kia đi đi. Viên còn lại là của Đại sư tỷ, ngươi đừng có mà nghĩ đến.”
“Được rồi”, trừ đi một viên Thiên Tâm Liên Tử trong ba lô của ký chủ: “Đồ vật của Đại sư tỷ ta sẽ không động vào.”
Không biết hệ thống dùng biện pháp gì để truyền tống viên Thiên Tâm Liên Tử kia cho cấp trên gì đó, Yến Trục Quang chờ đổi Vạn Phúc Hạch Châu, ở trong phòng luyện công thời gian không trôi đi này cũng không cần gấp gáp làm gì, đơn giản chỉ ngồi xếp bằng trên sàn phòng luyện công, chờ đợi bên kia đưa kết quả.
Có lẽ bởi vì đang ở trong phòng luyện công thời gian không trôi đi, nên ngay khi Yến Trục Quang mới vừa ngồi xuống đất là đã nhận được phản hồi về việc đổi Vạn Phúc Hạch Châu.
Hệ thống nói: “Chúng ta ở phòng luyện công sẽ không tốn thời gian, nhưng truyền tống Thiên Tâm Liên Tử ra bên ngoài, bên kia phải tốn không ít thời gian để liên kết với phòng luyện công, thêm thời gian kiểm tra đo lường giá trị vật phẩm, rồi lại liên kết với phòng luyện công một lần nữa để gửi vật phẩm tới...”
“Tuy thoạt nhìn có vẻ nhanh, nhưng thời gian hao phí để thực hiện cũng không ít. Lúc chúng ta ra khỏi phòng luyện công, cấp trên còn chưa nhận được báo cáo của ta cũng không chừng.”
Yến Trục Quang gật gật đầu, nàng có thể hiểu được đại khái ý của hệ thống.
Bất quá, việc mà nàng quan tâm nhất vẫn là về Vạn Phúc Hạch Châu: “Kết quả thế nào?”
Hệ thống không dám úp úp mở mở: “Kết quả đương nhiên là đồng ý đổi nha, ký chủ yên tâm đi, giá trị của Thiên Tâm Liên Tử vẫn rất cao.”
Quyền sử dụng Vạn Phúc Hạch Châu đã được mở khóa, hệ thống mau chóng lấy nó ra, để vào ba lô hệ thống của ký chủ: “Ký chủ đại nhân, Vạn Phúc Hạch Châu đã về tay.”
Yến Trục Quang gật gật đầu, nàng lấy viên Vạn Phúc Hạch Châu đó ra, đặt trong lòng bàn tay.
Giống như tên của nó, Vạn Phúc Hạch Châu là một hạt châu tròn trịa, bên ngoài sáng lên ngũ sắc, lập loè ánh sáng kỳ lạ, khi cầm trên tay, ánh sáng của hạt châu phản chiếu lòng bàn tay thành màu sắc rực rỡ, xinh đẹp cực kỳ.
Hạt châu cũng không trong suốt, không nhìn rõ cấu tạo bên trong như thế nào.
Bên ngoài hạt châu còn cách một lớp màng mỏng, đây là để phòng ngừa độc khí bên trong tản ra ngoài làm những vật tiếp xúc với Vạn Phúc Hạch Châu bị ảnh hưởng nên mới cố ý bao bọc lại.
Khoảnh khắc Vạn Phúc Hạch Châu vừa xuất hiện, Tế Huyết Linh Đằng biến thành vòng tay đeo trên cổ tay Yến Trục Quang liền kích động, toàn bộ dây đằng đều cử động, thèm nhỏ dãi viên hạt châu kia.
Yến Trục Quang đương nhiên sẽ không để cho Tế Huyết Linh Đằng động vào Vạn Phúc Hạch Châu, nàng vẫn còn cần dùng tới nó mà. Nàng bình tĩnh trấn áp Tế Huyết Linh Đằng, vì bị bản mạng khế ước ảnh hưởng nên Tế Huyết Linh Đằng vô pháp phản kháng Yến Trục Quang, chỉ có thể miễn cưỡng trở lại quấn lấy cổ tay nàng.
Nhưng nó vẫn chưa bỏ cuộc hoàn toàn, thời thời khắc khắc chuẩn bị động thủ thêm lần nữa.
Hệ thống nhìn ký chủ đại nhân trấn áp Tế Huyết Linh Đằng không an phận kia, thuận tiện xem xét hạt châu trong tay ký chủ đại nhân, “Ký chủ đại nhân đổi viên Vạn Phúc Hạch Châu này về làm gì vậy? Không phải ngươi đã có bản mạng linh vật là Tế Huyết Linh Đằng rồi sao?”
Hành động vừa rồi của ký chủ cũng không phải là có ý định đút Vạn Phúc Hạch Châu cho Tế Huyết Linh Đằng ăn. Vậy thì rốt cuộc ký chủ vì sao không tiếc đổi Thiên Tâm Liên Tử để lấy được Vạn Phúc Hạch Châu này cơ chứ?
“Ta muốn dùng viên Vạn Phúc Hạch Châu này để cải tạo linh căn của ta một cách hoàn toàn.”
“Ách”, sau một thời gian ở cùng với ký chủ, hệ thống đã dần dần hiểu được ký chủ định làm gì với linh căn của nàng rồi: “Ký chủ thật sự muốn cải tạo linh căn thành Độc Linh Căn sao? Theo ta thì dùng Thiên Tâm Liên Tử để loại trừ các loại độc linh khí đang bám vào Mộc Linh Căn sẽ tốt hơn. Nếu ký chủ cải tạo linh căn thành Độc Linh Căn thì chẳng phải sẽ không còn phù hợp với Mộc Linh Chi Thể của ngươi sao?”
“Đương nhiên ta sẽ không từ bỏ Mộc Linh Căn, nếu không ngươi nghĩ sao ta lại lấy độc vật có thuộc tính mộc làm bản mạng linh vật?”
Việc có liên quan đến tương lai tu hành của mình, Yến Trục Quang sao lại không suy xét? Nàng đã sớm tính toán tốt từ trước rồi.
Hệ thống có chút ngơ ngác: “Ta cho rằng ký chủ chọn nó là vì tính hung mãnh của nó.” Người tu chân mộc hệ thường khá yếu thế về mặt công kích, cho nên phần lớn người tu chân mộc hệ đều phải dùng một bản mạng linh vật cường đại để bảo vệ bản thân.
Yến Trục Quang lắc đầu: “Tế Huyết Linh Đằng là dùng để cân bằng giữa Độc Linh Căn và Mộc Linh Chi Thể của ta, nó vừa có thuộc tính mộc lại vừa có thuộc tính độc. Ta lấy Tế Huyết Linh Đằng để trấn áp là có thể để hai loại thuộc tính này đồng thời tồn tại trong cơ thể.”
“Đương nhiên, đó chỉ là trong quá trình chuyển biến, chờ sau khi ta dùng linh căn thuộc tính mộc làm cơ sở, cải tạo nó thành Độc Linh Căn rồi thì không cần Tế Huyết Linh Đằng trấn áp thay ta nữa. Đến lúc đó, hai loại thuộc tính độc và mộc có thể tự nhiên tồn tại trong cơ thể ta.”
Hệ thống nghe mà như lọt vào trong sương mù, nó ngẫm nghĩ một chút mới hiểu được đại khái ý của ký chủ: “Nói cách khác, trên cùng một linh căn của ký chủ sẽ có đồng thời cả thuộc tính mộc và thuộc tính độc sao? Vậy sao không dứt khoát trở thành Song Linh Căn?”
Yến Trục Quang nói: “Ngươi lý giải sai rồi”, nàng sờ sờ Tế Huyết Linh Đằng trên tay: “Giống như nó thôi, nó là độc vật có thuộc tính mộc, mà linh căn của ta là Độc Linh Căn có mang thuộc tính mộc. Vừa có thể chuyển hóa ra độc linh khí, lại vừa có thể chuyển hóa ra mộc linh khí, hai loại linh khí này có thể thay đổi cho nhau, nhưng không quấy nhiễu lẫn nhau như Song Linh Căn, ảnh hưởng đến tốc độ tu hành, ngươi hiểu chưa?”
Hệ thống gãi gãi đầu: “Hiểu... đại khái?”
“Cho dù là những loại linh căn có thể hỗ trợ nhau như Thủy Mộc Linh Căn, thuộc tính thủy vẫn là thuộc tính thủy, thuộc tính mộc cũng vẫn là thuộc tính mộc”, Yến Trục Quang giải thích thêm vài câu, “Không thể chuyển hóa qua lại giữa hai loại đúng không?”
“Ân ân.” Hệ thống gật gật đầu.
“Thuộc tính mộc cùng thuộc tính độc trong cơ thể ta hiện tại cũng giống vậy, chẳng những không cân bằng mà còn tách biệt với nhau, không thể chuyển hóa qua lại.”
“Ngươi cũng biết, chỉ có một loại linh khí thì không thể chuyển hóa, nhưng nếu ngũ hành linh khí hỗ trợ lẫn nhau, đồng thời sau khi thêm vào năm loại linh khí như kim mộc thủy hỏa thổ, thì lại có thể dung hợp vào nhau và chuyển hóa.”
“Đúng vậy.”
“Ta vốn là Ngũ Linh Căn, trong đó bốn loại chuyển hóa thành Độc Linh Căn, thêm Mộc Linh Căn còn lại này nữa, đó là Ngũ Độc Linh Căn có đầy đủ ngũ hành, chỉ là Mộc Linh Căn của ta lớn nhất, cho nên Ngũ Độc Linh Căn này của ta, lấy thuộc tính mộc làm chủ đạo.”
“Mà nếu ta thành công chuyển hóa thành Ngũ Độc Linh Căn có thuộc tính mộc độc đáo kia, liền có thể lợi dụng đặc tính ngũ hành linh khí chuyển hóa lẫn nhau, chuyển hóa qua lại giữa mộc linh khí cùng ngũ hành độc linh khí trong cơ thể, đến lúc đó, Mộc Linh Chi Thể này của ta vẫn là thập phần xứng đôi với linh căn.”
Với cách cải tạo này, chẳng những có thể giữ lại thuộc tính độc, mà lại có thể khiến cho người khác không phát hiện ra bất cứ manh mối gì. Trong mắt người khác, nàng vẫn là người tu chân có thuộc tính mộc, ai biết nàng vừa ra tay là lập tức có thể đem mộc linh khí biến thành độc linh khí chứ?
“Nga, ta đã biết.”
“Hành động này của ký chủ tương đương với sáng tạo ra một loại thuộc tính linh khí mới, chính là ngũ độc linh khí có thuộc tính mộc, loại linh khí này có thể chuyển hóa thành mộc linh khí thuần khiết, cũng có thể chuyển hóa thành ngũ độc linh khí thuần tuý, ý của ký chủ là vậy đúng không?”
“Đúng là như thế.”
Linh căn như vậy có thể cho Yến Trục Quang hiệu quả làm ít hưởng nhiều, một kiểu tu hành, hai loại thu hoạch, có thể tùy ý chuyển đổi thân phận giữa người tu chân thuộc tính mộc và người tu chân thuộc tính độc, cũng không có bất cứ ảnh hưởng xấu gì đến thực lực, thuận tiện cho Yến Trục Quang ngụy trang.
Cũng là bởi vì điều này, Yến Trục Quang cần phải chuyển hóa toàn bộ linh khí trong cơ thể thành ngũ độc linh khí có thuộc tính mộc trước khi kết đan, sau đó mới tiến hành kết đan, nếu không thì sau khi kết đan, Kim Đan thuần túy chỉ có thuộc tính mộc sẽ không phù hợp với linh khí mà nàng thật sự đang tu hành.
“Độc vật thuộc tính mộc như Vạn Phúc Hạch Châu chính là vật tốt nhất dùng để thúc đẩy quá trình chuyển hoá Độc Linh Căn của ta.”
“Nhưng mà, ta vẫn chưa rõ”, hệ thống nói: “Ngũ Độc Linh Căn thuộc tính mộc kia, ký chủ không thể trực tiếp dùng Thiên Tâm Liên Tử để cải tạo được sao? Vì sao lại muốn phiền phức như vậy?”
“Ngươi có biết sẽ xảy ra hậu quả gì sau khi ăn Thiên Tâm Liên Tử không?”
“Ách...” Hệ thống dừng một chút, có chút khó hiểu nói: “Có hậu quả gì? Cốt truyện không có nhắc đến a.”
“Cốt truyện không có nhắc đến thì có nghĩa là không có sao?”
Yến Trục Quang hỏi ngược lại như vậy làm hệ thống không biết trả lời thế nào, “Không, không thể nào?”
“Ngươi cho rằng công hiệu cường đại như vậy không cần trả giá đại giới gì sao? Có được càng nhiều, mất đi càng nhiều, ai biết khi nào sẽ xuất hiện di chứng đâu chứ? Ta thà phiền phức một chút, thậm chí có vài khuyết điểm, cũng không muốn để lại hậu hoạn.”
Hệ thống nuốt nuốt nước bọt: “Vậy ký chủ đại nhân đổi Vạn Phúc Hạch Châu với ta, ta đây không phải sẽ thiệt thòi lớn sao?” Ký chủ hại ta!
“Nếu cấp trên của ngươi đã quyết định, trong mắt bọn họ, Thiên Tâm Liên Tử đương nhiên có giá trị tương đương một viên Vạn Phúc Hạch Châu, ngươi hoảng cái gì.”
Cũng đúng nga...
Hệ thống thở phào nhẹ nhõm.
Bất quá, ký chủ quả nhiên là ký chủ a, dù có làm gì đi nữa cũng không để bản thân chịu thiệt.