Đa Dạng Sắc Tình

Chương 29: Chương 29




Cô bé uống say, vô cùng nhiệt tình quấn quýt lấy hắn liếm hôn, hắn bế cô bé lên, trở vào phòng riêng làm thêm vài hiệp, cô bé mệt đến ngủ thiếp đi. Đến chiều, thằng bạn trở về, hắn nói cô bé uống chai bia trái cây bị say, hắn thấy trên ghế ngủ chật chội nên bế con bé về phòng mình ngủ tạm. Thằng bạn gật đầu tin tưởng.

Hắn âm thầm thở phào.

Ăn xong bữa tối, cô bé làm nũng với thằng bạn muốn ngủ lại. Thằng bạn lấy lý do không còn phòng trống tống cô bé về nhà. Cô bé có vẻ rất thất vọng nhìn hắn. Hắn móc trong túi ra một bịch kẹo, xé bỏ, nhét vào cái miệng nhỏ bĩu ra.

“Ngoan. Mai có thể đến chơi được mà.”

Lúc này con bé mới nở nụ cười gật gật đầu.

Tiểu thiếu thao.

Hắn thầm nghĩ.

Đêm đó, hắn đang lướt web, đột nhiên nhớ đến ngày mai tiểu thiếu tao sẽ tới, bàn tay click chuột chọn mua một bộ đồ loli gợi cảm. Mắc như vậy?

Bỏ đi.

Hắn cũng không cần mấy thứ này trợ hứng.

Nghĩ như vậy, nhưng tay hắn vẫn nhịn không được nhấn mua.

Ngày mai, nhất định phải thao sợ tiểu tao hóa, cho hết dám quyến rũ hắn.

Đến ngày hôm sau, hắn ngồi trên ghế làm việc trên mạng kiếm chút tiền xài, vừa chờ đợi tiếng gõ cửa, nhưng đã quá muộn, cô bé vẫn chưa đến. Hắn có chút ngồi không yên đứng dậy, phiền chán lấy áo khoác rồi đi ra ngoài. Đến đầu đường vào chung cư, hắn buồn cười với hành động này của mình. Chỉ là một đứa trẻ, nói sẽ đến nhưng lại không đến rất là bình thường, bản thân lại phải lo lắng cái gì không biết. Khi hắn toan quay về, lại thấy trong góc khuất rơi một món đồ nhỏ.

Hắn lập tức nhận ra là một món trang sức đeo trên tay cô bé. Tim hắn đập nhanh, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới. Tiếng ư ư nho bé từ trong cơn hẻm truyền ra, hắn không chút nghĩ ngợi lao vào. Nhìn thấy một gã đàn ông nhem nhuốc đang vuốt vuốt côn th*t trước mặt cô bé, hắn lập tức phẫn nộ đấm thẳng vào mặt gã, lại đạp vài cước vào nơi đó. Gã đàn ông tru lên như heo bị chọc tiết, sau đó mắt trợn trắng rồi ngất xỉu. Hắn còn chưa hết hả giận đạp thêm vài cước.

Đồng phục cô bé bị xé rách, hắn lập tức dùng áo khoác bọc lấy cô bé, bế lên, vỗ vỗ đầu nhỏ.

“Không sao rồi. Không sao. Đừng khóc.”

Cô bé vùi đầu vào hõm vai hắn, nức nở.

“Em không thích ông ấy....không muốn chơi trò người lớn với ông ấy...nhưng mà...ông ấy không chịu...còn xé rách đồ của em...em sợ lắm...hu hu...em chỉ muốn chơi với anh thôi...”

“Ừ. Nếu sau này em lớn lên. Vẫn không hận anh. Anh sẽ chịu trách nhiệm với em.”

“Em thích anh nhất...vừa mới gặp anh đã thích...anh rất đẹp...còn tốt với em... thích anh nhất.”

“Nhưng chịu trách nhiệm là sao anh?”

“Là sau này em lớn lên, anh sẽ lấy em. Em và anh sẽ ở bên nhau như cha mẹ em vậy.”

“Thật sao? Vậy anh phải chịu trách nhiệm với em nhà. Em muốn ở bên anh.”

Cô bé cọ cọ đầu vào vai hắn, nở một nụ cười thỏa mãn.

Hắn ngước mắt nhìn trời, trong lòng thật không phải tư vị, súc sinh khoác da người thật nhiều, hắn cũng vậy. Nhưng súc sinh vẫn có trái tim, hắn lại bị một cô bé quấn đến không có cách.

Thật là.

P/s: Ay da. Truyện sau H tiếp. Hắc hắc. Mọi người không nên ăn quá nhiều thịt. Phải kết hợp với rau xanh để duy trì sức khỏe.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.