Đa Dạng Sắc Tình

Chương 28: Chương 28




Nấu mì cũng rất nhanh, hắn dọn nồi lên bàn, lấy ra hai cái chén, bốn chiếc đũa. Sau đó đi lên nhà gọi người xuống ăn, không ngờ đập vào mắt là hình ảnh cô bé nằm khoanh người trên ghế, hai má đỏ phừng phừng.

“Say rồi?” Hắn lay lay cô bé.

Cô bé phản ứng rất chậm, nhìn hắn rất lâu mới phản ứng được.

“Anh ơi....em rất nhớ anh...”

Hắn không để trong lòng gật đầu.

“Vậy em ngủ đi. Anh đi ăn mì.”

Cô bé chớp chớp mắt nhìn hắn đã quay người dứt khoát bước đi xuống dưới nhà. Sau đó đỏ hồng mắt, cảm thấy hắn không thích cô bé nữa. Nghĩ nghĩ, cô bé chống người ngồi dậy, hít hít mũi đi xuống.

Hắn đang vùi đầu ăn mì, mồ hôi bị hơi nóng xông vã ra. Nhìn thấy cô bé đi đến, hắn chỉ chỉ cái chén không, tỏ ý cô bé đói thì tự xúc ăn.

Cô bé chỉ đứng nhìn chằm chằm hắn.

Húp hết chén mì, hắn đặt đũa xuống, quay đầu nói.

“Em nhìn anh làm gì?”

Cô bé đỏ hồng mắt nhìn hắn, ngữ ra kinh người.

“Em muốn chơi trò người lớn.”

Hắn hơi nghẹn lại, hít sâu một hơi nói.

“Em say rồi. Đi lên nhà ngủ đi.”

Hắn thanh tỉnh, không có dục vọng, tự nhiên cũng không giống như hôm đó nói lời dụ dỗ. Hắn cũng rõ ràng, chuyện này nếu làm nhiều, chắc chắn sẽ bị phát hiện. Hắn còn trẻ, còn muốn kiếm tiền, mua phòng, mua xe...

Cô bé lần này thật sự khóc, thút thít ôm lấy cổ hắn, chu môi hôn lung tung lên mặt hắn.

Hắn nghiêng đầu né tránh, cô bé khóc càng hung, đưa tay vén áo lên, mếu máo nói.

“Anh hôn đi.... Em cho anh hôn hôn ăn...”

Ngực nhỏ nhũ hồng như quả dâu ngon ngon bày ra trước mắt, tròng mắt hắn lập tức tiệm sâu. Hắn trong lòng bốc lên cơn giận dữ, trên mặt trái lại phản cười. Hắn đưa tay vòng qua eo cô bé, kéo người lại, cúi đầu há miệng ngậm lấy, đầu lưỡi trêu chọc lấy đỉnh nhũ đến cứng ngắc.

Nhìn thấy cô bé thoải mái rên rỉ, hắn liền nhả ra. Cô bé liền cau mày đáng thương nhìn hắn.

“Anh... muốn...”

“Em muốn cái gì?” Hắn cười xấu xa đưa gẩy gẩy đỉnh hồng, một tay thì chui vào váy cô bé, đâm một ngón tay đi vào móc móc, cảm nhận huyệt thịt co rút. côn th*t lập tức tỉnh ngủ, cứng ngắc căng phồng trong đũng quần.

Cô bé còn nhớ lời dạy của hắn, hai tay vòng qua cổ hắn, nức nở cầu xin.

“Cầu xin anh thao chết em...”

Hắn không lập tức hành động, chỉ đưa tay gõ gõ mặt bàn.

“Lên đây, giạng chân ra rồi lặp lại một lần nữa.”

Cô bé ngoan ngoãn leo lên ghế rồi bò lên bàn, hai tay chống ra sau, chân nhỏ giạng ra, lộ rõ quần lót trắng nhỏ đã ướt át.

“Cầu xin anh thao chết em...”

Cô bé vừa nói xong, hắn cũng không kìm nén được nữa.

“Tao hoá. Thiếu thao đến vậy sao? Được. Lão tử thao chết tiểu tao ngươi.”

Dù huyệt thịt ướt đẫm, nhưng vẫn còn quá non nớt yếu mềm khi đối chọi với côn th*t thô to cứng rắn. Cô bé đau đớn bật khóc nức nở, vươn tay ôm chặt lấy hắn.

“Đau quá...anh ơi...”

Hắn vừa giận mình vừa giận cô bé, giữ dằn nói.

“Đau còn muốn thao. Đáng đời.”

Nói xong, hắn đưa tay vỗ vỗ mông cô bé, hít thở nặng nề.

“Thả lỏng người nào, thít chặt như vậy.”

Cô bé đưa mắt nhìn hắn, tội nghiệp nói.

“Anh không để ý em... em chỉ có thể rũ anh chơi trò người lớn... lúc này anh mới nhìn em...”

Nghe vậy, hắn cũng chỉ có thể trước dịu giọng dỗ cô bé vui vẻ, nếu không, hắn thật sự không động được.

“Anh sai rồi. Anh chỉ là sợ nhìn em lại muốn làm chuyện này với em. Ngoan, thả lỏng đi anh thương. Em cũng không muốn anh khó chịu đúng không?”

Nói xong, hắn cúi đầu hôn cái miệng nhỏ nhắn của cô bé, mùi hương trái cây lập tức tràn lan khoang miệng, cô bé bị hắn hôn đến chóng mặt, lập tức ngoan ngoãn thả lỏng. Hắn lập tức thủ vững eo nhỏ của cô bé, ra vào mạnh mẽ, tiếng va chạm vang dội khắp căn phòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.