Dạ Tôn Dị Thế

Chương 1: Q.2 - Chương 1: Từ từ lộ diện




Khấp Huyết Sâm Lâm kéo dài vạn dặm theo hướng nam đến tận Dạ thành, sau đó tiếp giáp với Cửu U nhất mạch - Vô Quy Sâm Lâm, hướng bắc xa nhất có thể tới nơi lịch lãm được hoan nghênh nhất Nguyệt Hoa đại lục, Lưu Vân thành. Hơn nữa cũng thập phần trùng hợp cùng Cửu U nhị mạch – Phệ Ma Sâm Lâm từ xa hô ứng, chỉ cách nhau một dải sông Tịnh Nguyệt yên tĩnh, xinh đẹp.

Vạn dặm Khấp Huyết Sâm Lâm giống như một con cự xà uốn lượn trên phiến thổ địa Nguyệt Hoa rộng lớn vô ngần mà lịch sử lại xa xưa, lâu dài.

Tang thương hùng vĩ, ngạo nghễ đứng thẳng.

Rừng rậm quanh năm in biết bao dấu chân trở nên vô cùng đồ sồ xinh đẹp, nhưng sự xinh đẹp này chỉ để ngắm nhìn cũng là để che dấu. Ai không biết dưới cảnh sắc mỹ lệ đó là bao nhiêu huyết tinh, vô số vong hồn cùng tràn ngập nguy hiểm trập trùng.

Khấp Huyết Sâm Lâm thẳng một đường hướng nam tiếp giáp cùng biên cảnh Lưu Vân Thành, mà ranh giới chính là dòng sông Tịnh Nguyệt xinh đẹp.

Hai phiến ma huyễn rừng rậm trình độ tương xứng với nhau, ở giữa là một dòng sông rộng lớn đồ sộ, một cảnh tượng như thế thật sự là đẹp đến mức không nói nên lời kỳ vĩ, tú lệ! Trong lòng chỉ có thể cảm thán mỹ cảnh giang sơn, cảm thán lực lượng thần kì của thiên nhiên!

Từ trên cao quan sát, trừ bỏ cảnh đẹp đồ sộ còn có thể nhìn thấy sơn thủy trùng trùng nguy hiểm, giờ phút này có một chút bóng dáng màu đen đang dọc theo sông Tịnh Nguyệt đi về phía nam.

Một địa phương thưa thớt người qua lại như thế nào lại có người xuất hiện a? Vì thế, hãy cùng tới gần xem kĩ người đó là ai nào.

Chỉ thấy bóng dáng màu đen kia, là một vị thiếu niên mặc hắc y.

Toàn thân thiếu niên bị vây trụ bởi một bộ hắc y cũ nát, tơi rả, hé ra thân hình tinh tế thon dài. Một đầu mặc phát thuôn dài lúc này đã sớm trở nên hỗn độn không chịu nổi! Rất khó tưởng tượng, thiếu niên này rốt cuộc đã bao lâu không có gội đầu a?

Dưới mái tóc rối tung có thể nhìn thấy một gương mặt dính đầy tro bụi, như vậy cơ hồ khó nhìn thấy được gương mặt thật của thiếu niên!

Nhưng dù cho giờ phút này thiếu niên có chật vật không chịu nổi đến cỡ nào, dơ bẩn cũ nát đến cỡ nào, cũng ngăn cản không được một thân khí chất ngạo thị thiên hạ, trong trẻo mà lạnh lùng cao ngạo. Bởi vậy thiếu niên này cũng phi thường hấp dẫn ánh mắt thế nhân!

Từ lần Nguyệt Vũ chia tay cáo biệt Bạch Thiên Tuyệt ở Khấp Huyết Sâm Lâm đã được một tháng!

Một tháng này, Nguyệt Vũ sống phải nói thật sự là vô cùng thê lương a!

Ngày ấy vội vàng từ biệt, Nguyệt Vũ cũng không có kịp chuẩn bị cái gì liền xuất phát đi về phía nam. Dọc theo đường đi, bởi vì cơ sở ngầm của Dạ gia rất nhiều, hơn nữa gia chủ Dạ gia Dạ Phách Thiên sau khi biết Nguyệt Vũ chưa chết liền không tiếc hạ vốn gốc hạ lệnh truy sát.

Không tiếc trả giá đại giới chỉ vì muốn bắt được Nguyệt Vũ!

Bởi vậy, Nguyệt Vũ căn bản không có bất cứ lựa chọn nào, chỉ ở giữa Khấp Huyết Sâm Lâm vừa đi vừa né tránh Dạ gia đuổi giết.

Nhưng một tháng này đối với Nguyệt Vũ mà nói cũng không chỉ có toàn thê lương, ngược lại nàng được lợi cũng không phải ít!

Một tháng trốn đông trốn tây..

Một tháng vạn dặm lộ trình….

Một tháng giết chóc cùng chiến đấu…

Còn có, một tháng cô đơn tịch mịch….

Những điều này đối với Nguyệt Vũ mà nói đều là một loại tôi luyện, một loại trưởng thành!

Trong vòng một tháng ngắn ngủi, Nguyệt Vũ không chỉ gia tăng kinh nghiệm thực chiến mà còn nâng cao thêm tu vi tâm cảnh.

Ẩn nhẫn kiên trì, bình tĩnh chấp nhất…… điều này ở một phương diện nào đó so với tu luyện buồn tẻ càng tốt hơn nhiều, nó thường thường chiếm một vị trí trọng yếu của huyền giả trên con đường tu luyện. Mà nó cũng là một trong những yếu tố quan trọng để trở thành cường giả.

Như thế nào là cường giả?

Cường giả là nội ngoại kiêm tu, tâm tình cùng thực lực đều đạt tới một độ cao mà người khác khó có thể với tới!

Nhìn bộ dạng vô cùng thê thảm của bản thân, Nguyệt Vũ bất đắc dĩ lắc đầu. Nàng ngẩng đầu nhìn ra xa, muốn tìm một chỗ ven sông có thể tẩy rửa một chút.

Rất nhanh, Nguyệt Vũ thấy được một địa phương vô cùng thích hợp hướng tây vực, vì thế tăng nhanh cước bộ, hướng phía đó chạy đi .

Nước sông Tịnh Nguyệt trong suốt thấy đáy, tựa như một mặt gương sáng lòa. Nó sạch sẽ như vậy, thần thánh như vậy, làm cho người ta nhịn không được muốn nhảy vào trong nước để tẩy đi một thân dơ bẩn, tội ác cùng ưu phiền!

Không lâu sau, từ giữa dòng sông Nguyệt Vũ từ từ bước lên bờ, thay một kiện y phục sạch sẽ từ trong chỉ giới, lại đã khôi phục lại bộ dáng anh tuấn tú sắc khả xán*! (Theo KHTN : *Tú sắc khả xán = đẹp muốn thay cơm , ko ăn cũng no)

Khi lấy quần áo, trong lúc lơ đãng Nguyệt Vũ thấy được quyển trục mời hàm trúng tuyển thông tri thư của Đế quốc học viện cùng cái khuyên tai nho nhỏ tháng trước Bạch Thiên Tuyệt đưa cho nàng.

Khuyên tai bề ngoài khéo léo tinh xảo, làm cho Nguyệt Vũ nhớ tới bộ dáng đầy dụ dỗ cộng thêm khuôn mặt hại nước hại dân của Bạch Thiên Tuyệt, trong lòng thoáng ấm áp không nói nên lời!

Đột nhiên Nguyệt Vũ nở nụ cười, nụ cười này làm xuân thủy cũng muốn say, hai bên hoa cỏ cũng muốn xấu hổ.

Nguyệt Vũ thực thích chiếc khuyên tai này. Kỳ thật Nguyệt Vũ cũng tính đeo lên, nhưng mà sau một ngày một đêm chạy trốn cơ hồ làm nàng quên mất sự tồn tại của nó!

Hiện tại khuyên tai lại bị Nguyệt Vũ thấy được, Nguyệt Vũ liền nghĩ muốn đeo nó! Đây là thứ đầu tiên ở dị thế làm cho hắn cảm thấy ấm áp.

Khuyên tai rốt cục cũng được đeo lên tai phải trắng noãn của Nguyệt Vũ, ánh sáng bạch ngọc chói mắt rất tương xứng với nàng, thoạt nhìn vô cùng hài hòa.

Ngửa đầu nhìn trời, tự tin cười, Nguyệt Vũ dũng cảm tiến lên, đi vào nơi cảnh sắc tượng trưng cho Lưu Vân thành, Phệ Ma Sâm Lâm.

Đối với mấy cái loại rừng rậm, Nguyệt Vũ không hề thích chúng chút nào. Bởi vì, mấy ngày nay, cứ hết ngày này đến ngày khác phải sống trong rừng rậm đã sớm làm Nguyệt Vũ vô cùng phản cảm, chán ghét!

Nhưng cũng không còn cách nào , bởi vì lộ tuyến của nàng phải đi qua Phệ Ma Sâm Lâm mới có thể đến được Lưu Vân thành! Nếu không phải như vậy, đánh chết Nguyệt Vũ, Nguyệt Vũ cũng quyết không bước vào rừng rậm nào nửa bước!

Phệ Ma Sâm Lâm, nghe tên này tựa hồ thấy có chút khủng bố. Bất qua so với Khấp Huyết Sâm Lâm tương đối mà nói, mặt ngoài nó cũng có vẻ tốt hơn nhiều!

Bởi vì Phệ Ma Sâm Lâm cũng không có âm trầm khủng bố, huyết tinh bạo lực như Khấp Huyết Sâm Lâm. Nhưng mà, bề ngoài thoạt nhìn an bình yên tĩnh cũng không đại biểu tình huống thực tế cũng sẽ như vậy !

Thật ra, ở một mức độ nào đó, Phệ Ma Sâm Lâm so với Khấp Huyết Sâm Lâm còn đáng sợ hơn!

Đi trong phong cảnh duyên dáng của rừng rậm, Nguyệt Vũ không có bao nhiêu tâm tình để thưởng thức. Bởi vì cái gì càng xinh đẹp sẽ lại càng nguy hiểm, đạo lý này chưa bao giờ sai! Đừng có nhìn xinh đẹp quá mà đi thưởng thức, nếu không đợi lát nữa chết thế nào cũng không biết!

Càng đi về phía trước, phong cảnh lại càng xinh đẹp , mà Nguyệt Vũ cũng lại càng cảnh giác. Bộ pháp dưới chân vô cùng kiên định hữu lực, Nguyệt Vũ tuyệt không dám đại ý!

Thật lâu sau, Nguyệt Vũ đã vào sâu trong rừng rậm. Nhìn phía trước có một tảng đá lớn bằng phẳng, Nguyệt Vũ thật cẩn thận đi tới nơi đó ngồi xuống nghỉ ngơi.

Dọc theo đường đi hoàn hảo không có gặp huyền thú nào cấp bậc quá cao, do quan hệ vây giáp giữa trong lẫn ngoài, cho nên cấp bậc huyền thú cũng đều đa số ở mức thánh thú, mấy loại huyền thú cũng chả đáng để Nguyệt Vũ bận tâm!

Ngẫu nhiên sẽ xuất hiện chích thần thú, với bản mạng thần hỏa của Triệt, Nguyệt Vũ cũng đủ bảo mệnh!

Lúc này Nguyệt Vũ đang nằm ở trên phiến đá để hồi phục thể lực đã tiêu hao. Khi nàng hồi phục không sai biệt lắm, chuẩn bị đứng dậy, đột nhiên nhìn thấy trong rừng rậm có một tầng hồng quang truyền đến!

Tò mò, Nguyệt Vũ đứng dậy hướng nguồn sáng kia đi đến.

Càng đến gần, hào quang phát ra càng mãnh liệt, cảnh tượng cũng lại càng đồ sộ. Lúc Nguyệt Vũ tới gần nhất thời trong lòng mừng như điên!

Nguồn hồng quang phát sáng chói mắt kia cũng không phải cái gì mà chính là U U bí cảnh thần bí khó gặp!

U U bí cảnh chính là một không gian loại nhỏ, bên trong chứa thiên địa linh khí vừa sung túc vừa tinh thuần, nếu đứng ở bên trong tu luyện có thể nói tốc độ tiến triển sẽ cực nhanh!

Nhưng điều làm cho người ta tiếc nuối chính là không gian này rất kì quái, không những biết di động mà còn biết ẩn thân, khó có được lần hiện thân đã vậy còn rất nhanh biến mất, hơn nữa người vào bên trong cũng không thể quá lâu, bằng không sẽ bị nổ tan xác mà chết!

Có thể vì nó xuất hiện quá ít nên với mọi người đối với U U bí cảnh cũng không hiểu rõ ràng lắm.

Bất quá, bên trong mặc dù không thích hợp tu luyện nhưng chỉ cần ngốc trong đó chốc lát cũng sẽ được lợi không ít! Huống hồ nếu vận khí tốt, bên trong còn có thể tìm thấy được bảo bối!

Cơ hội không thể bỏ qua, qua thôn này chưa chắc lại có điếm! Vì thế, không nói hai lời, Nguyệt Vũ lắc mình một cái tiến vào U U bí cảnh.

Vừa mới tiến nhập bí cảnh, Nguyệt Vũ liền cảm thấy toàn thân một trận sảng khoái, tình trạng kiệt sức cùng không thoải mái vừa rồi trong chớp mắt hoàn toàn tan biến!

“Thật không hổ là thứ tốt a, nếu có thể mang theo trên người thật là tốt biết bao a, về sau nếu không thoải mái liền tiến vào ngồi một lát thì tốt rồi.”

Nguyệt Vũ thập phần tà ác nghĩ. Nàng thế nhưng tưởng đem thứ này mang trên người!

Hưởng thụ thoải mái như vậy nhưng Nguyệt Vũ đương nhiên không có quên mục đích nàng tiến vào nơi này là cái gì. Nhưng vô luận nàng tìm thế nào cũng không thấy bất kì bảo bối nào a!

Nếu cứ tiếp tục ngốc ở đây, Nguyệt Vũ dám khẳng định nàng sẽ bị tinh thuần linh khí nơi này làm bạo nổ! Lập tức chỉ có thể thập phần đáng tiếc mà đi ra ngoài.

Mới vừa bước ra, Nguyệt Vũ đột nhiên cảm thấy đan điền một trận đau nhức……

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.