Dạ Vô Cương (Đêm Trường Bất Tận)

Chương 48: Chương 48: Khác




Trong gian phòng rất ấm áp, ban đầu chủ yếu là Lưu lão đầu nói, Tần Minh tim lặng lắng nghe. Cuối cùng mới là hai người cùng nghiên cứu.

Tần Minh khá mong chờ, trong lòng cũng có chút kích động. Sống ở trong hoàn cảnh nguy hiểm này, hắn rất hy vọng Tân Sinh lần thứ ba. Hắn không muốn lại trải qua cảnh tượng bị thú lớn truy sát nữa.

Nếu hắn rất mạnh, người của Kim Kê Lĩnh và Tam Nhãn Giáo sẽ không dám ép, xem bọn họ trở thành vật phẩm tiêu hao mà đưa xuống dưới đất thăm dò mỏ khoáng.

Lưu lão đầu uống một hớp nước và nói:

- Lát nữa sau khi tiến vào núi, chúng ta phải cẩn thận quan sát địa thế, vạch ra tuyến đường chạy trốn xong hẵng ra tay.

- Sao ta có cảm giác ngài không đủ tự tin vậy?

Tần Minh nghi ngờ. Đừng để tới lúc quan trọng lại giống như xe tuột xích, xuất hiện các loại vấn đề đấy.

Lưu lão đầu nói:

- Cẩn thận không sai. Bởi vì, chúng ta không thua nổi đâu. Nơi chúng ta sắp đi có vật chất linh tính quý hiếm nhưng vô cùng nguy hiểm. Một khi chúng ta thất bại, sẽ chết người đấy.

Tần Minh cũng cẩn thận, nói:

- Ngân Đằng Trấn có thuốc nổ không? Chúng ta mua một ít đi!”

- Ngươi nói như vậy thật sự mở ra cho ta mấy con đường mới. Chúng ta có thể cân nhắc tới mấy nơi khác nữa.

Lưu lão đầu không ngờ còn có phương án lựa chọn khác.

- Ngươi nói ta nghe thử.

- Trong núi lớn, ở khu vực Tây Câu có một hồ nước. Trong đó có con rùa già biến dị ba lần đang ngủ đông ở đó. Toàn thân nó đều là bảo vật. Trong máu rùa đầy vật chất linh tính. Bây giờ nó đang ngủ đông. Nếu chúng ta có thể đào được nó lên, nhân lúc nó ngủ say ném thuốc nổ vào hang rùa của nó, ta cảm thấy rất có thể sẽ thành công!”

Lưu lão đầu nói đến đây thì hơi kích động. Hắn cũng muốn thay phương án thứ nhất thành qua đối phó với con Linh Quy kia.

Tần Minh lại làm hắn hạ nhiệt độ, nhắc nhở:

- Mai rùa có năng lực phòng ngự kinh người, thuốc nổ chưa chắc có thể đánh vỡ được. Chủ yếu nhất là hồ nước lớn như vậy, chúng ta làm sao tìm được nó? Chẳng lẽ chúng ta phải đào tới già à?

- Ngươi nói cũng đúng. Sinh vật linh tính vốn mạnh hơn dị loại cùng cấp. Linh Quy đã ba lần biến dị chắc hẳn không sợ thuốc nổ. Nhất là loài này còn mọc chân, nếu nó điên liên thì tốc độ cũng không chậm đâu.

Lưu lão đầu bình tĩnh lại, tự mình hủy bỏ kế hoạch này. Hai mươi năm trước, con Linh Quy kia biến dị ba lần, bây giờ chắc hẳn càng lợi hại hơn.

Tần Minh vừa nghe thì sắc mặt lập tức thay đổi. Hắn cảm thấy không đúng, nói:

- Lão gia tử, mấy tin tức ngươi cung cấp sẽ không phải đều là tình hình từ hai mươi năm trước chứ?

- Ngươi yên tâm, ta là kẻ không đáng tin cậy như vậy sao?

Lưu lão đầu lắc đầu phủ định.

Hắn lại nói ra một phương án khác. Đó chính là sử dụng thuốc nổ đi nổ khỉ, lợi dụng tiếng nổ cực lớn dọa cho đám Trường Tí Viên Hầu kia chạy hết, sau đó đi tới hang của chúng để lấy đi vật chất linh tính.

Tần Minh nhìn hắn với ánh mắt khác thường. Sao những phương án này đều kỳ quái như vậy?

Lưu lão đầu nói:

- Thật lòng mà nói, ta thật sự muốn hốt cả ổ vượn kia. Chúng quá đáng hận!”

Tần Minh hỏi:

- Có phải ngươi từng bị khỉ bắt nạt? Chúng không phải cách đây hơn hai mươi dặm à? Chúng cách chỗ của chúng ta quá xa đấy.

Lưu lão đầu vỗ bàn nói:

- Chúng ta vì dân trừ hại, hiểu chưa? Không ít người bên Nga Mi Trấn tiến vào núi bị đám Trường Tí Viên Hầu cướp mất con mồi, thậm chí kéo cả người đi.

Tần Minh vừa nghe vậy thì lập tức biết hắn chắc chắn từng gặp phải đàn khỉ kia, bây giờ vẫn không cam lòng!

- Ta cảm thấy không đáng tin cậy. Nếu chẳng may không dọa của đám Trường Tí Viên Hầu đó, ngược lại kích thích làm bọn chúng nổi nóng, đuổi giết chúng ta khắp núi đồi thì xong rồi. Sinh vật loài khỉ này thù dai lắm đấy.

Lưu lão đầu nói:

- Tuy không quá ổn thỏa nhưng vẫn có thể thực hiện được. Ba mươi năm trước từng có người gây ra động tĩnh rất lớn, dùng kế điệu hổ ly sơn thành công đến thăm hang hổ của Sơn Quân. Đây là cách tương tự thôi.

- Mạnh như vậy à? Thật sự có thể à?

Tần Minh không khỏi thán phục. Sơn Quân kia còn lợi hại hơn con gấu đực và con trâu già đấy.

Lưu lão đầu lắc đầu, nói:

- Sơn Quân càng thù dai hơn. Nhưng khi đó nó còn chưa lợi hại như bây giờ nhưng vô cùng hung dữ. Vào một đêm khuya sau khi chuyện đó xảy ra ba tháng, nói xông thẳng vào Ngân Đằng Trấn xé xác hai người kia.

Tần Minh mới vừa cảm thấy hai người kia lợi hại, trong lòng cũng đang cân nhắc, bây giờ bị ép phải bình tĩnh lại, nói:

- Ta cảm thấy, những phương án dự phòng này của ngài đều không đáng tin cậy. Cách đầu tiên vẫn là thích hợp nhất. Chúng ta tiến vào núi thôi!”

Hai người mới ra khỏi cửa, đã nhìn thấy người của Kim Kê Lĩnh vào thôn. Bọn họ dùng Tẩu Địa Kê làm tọa kỵ, nên chỉ là nhà này.

- Kim Kê Lĩnh còn có người có thể dùng à? Sao bọn họ còn chưa chết sạch ở trong Đại Liệt Cốc vậy?

Lưu lão đầu khẽ nói.

Sau khi hai người này đến, tất cả người dân trong thôn đều rất căng thẳng. Dù sao trước kia Kim Kê Lĩnh chính là đạo khấu. Cho dù bọn họ được chiêu an nhưng không thể thay đổi được bản chất.

- Chúng ta tới tìm hiểu xem thôn các ngươi có bao nhiêu người Tân Sinh. Tất cả qua đăng ký đi.

Một nam tử trung niên trên Tẩu Địa Kê nói.

Trong lòng chợt tất cả mọi người đều nặng nề, bọn họ sẽ không trả thù chứ?

Bởi vì ai cũng biết người của Kim Kê Lĩnh và Tam Nhãn Giáo tiến vào Đại Liệt Cốc lần này đã bị tiêu diệt gần hết, ngược lại những người dân trong thôn không chết một ai, tất cả đều trốn thoát.

Lấy phong cách hành thường ngày sự của Kim Kê Lĩnh, bọn họ rất có thể giận chó đánh mèo tới người Tân Sinh của những thôn xóm xung quanh đã trốn về.

Hứa Nhạc Bình khẽ nói:

- Có vài thôn xóm khá lớn đã bị tìm hiểu từ hôm qua.

Tần Minh nói:

- Người của Kim Kê Lĩnh không thể trốn thoát thì liên quan gì đến chúng ta? Bản thân bọn họ có địa vị cường thế lại còn không có bản lĩnh bằng sơn thôn bị chèn ép, bọn họ có thể trách ai chứ?

Lưu lão đầu nói:

- Bọn họ sẽ không nói đạo lý với ngươi. Thời buổi này là vậy. Nếu như ngươi đủ mạnh, bất kể là cưới gả hay chết, dị loại cao cấp trong núi cũng có thể sẽ đích thân tới dự tiệc. Nếu như ngươi là kẻ yếu, ngay cả con khỉ trong núi cũng sẽ bắt nạt ngươi, người còn phải cố gắng vươn lên.

Hắn nói thêm:

- Các lão quái vật ở sâu trong núi lớn có qua lại với cao tầng Xích Hà Thành. Các ngươi đừng có mà không tin. Lão tuần núi năm đó quen biết với ta đã nói cho ta biết đấy.

Hai người của Kim Kê Lĩnh lấy danh sách xong cũng không ở lâu, lập tức đi xa.

- Ta nghĩ, bọn họ có lẽ muốn bổ sung thêm người.

Hứa Nhạc Bình nói.

Đám người được nghe vậy cũng cảm thấy có lý. Lần này, Kim Kê Lĩnh tổn thất vô cùng nghiêm trọng, bọn họ cần bổ sung người Tân Sinh gấp.

Lưu lão đầu nói:

- Phiền phức tới rồi. Ngoại trừ cần người, bọn họ chắc chắn còn có thể đòi tài vật. Chuyện chiêu mộ binh mã mới sẽ tiêu tốn không ít đâu.

Trong lòng mọi người nặng nề, đạo khấu Kim Kê Lĩnh vẫn gây áp lực rất lớn cho thôn xóm ở khu vực xung quanh. Hiện nay, tình trạng này vẫn khó có thể thay đổi được.

Tần Minh và Lưu lão đầu tiến vào trong núi. Trên đường đi, hai người vẫn cảm thấy không vui. Bọn họ cùng mắng người của Kim Kê Lĩnh, cho rằng từ trước tới nay, chúng vẫn luôn là một đám cường đạo.

- Ta thật sự muốn san bằng Kim Kê Lĩnh!

Tần Minh nói.

- Ngươi đừng nói lung tung. Nếu chẳng may bị ai đó nghe được, ngươi sẽ gặp họa lớn đấy.

Lưu lão đầu cản hắn.

- Ôi chao, đúng rồi, lão gia tử ngươi nói sinh linh cao cấp ở sâu trong núi lớn qua lại mật thiết với cao tầng Xích Hà Thành, chuyện này thật hay giả vậy?

Lưu lão đầu nói:

- Dù sao có người đã nói như vậy, ta cũng không biết cụ thể là thật hay giả nữa.

- Vậy vì sao còn có thể có vụ án thảm khốc ở Đại Liệt Cốc?

Tần Minh nhìn về phía nơi yên tĩnh phía trước. Ba ngày trước, chỗ đó đã chết rất nhiều con người cùng dị loại, trong sơn cốc nồng nặc mùi máu.

- Ta nghĩ, dị loại bao vây tấn công Đại Liệt Cốc không hẳn không có sự ăn ý của hai bên cao tầng.

Tần Minh nhìn về phía hắn, nói:

- Vì sao lại nói như vậy?

Lưu lão đầu nói:

- Trong núi càng lúc càng nhiều dị loại, nhưng địa bàn lại không nhiều, cần giảm bớt một số. Mấy năm nay, gia tộc lớn Xích Hà Thành phát triển quá nhanh. Theo những khách du lịch và thương nhân nói, các nhà đều có sản nghiệp lũng đoạn của mình, thành chủ chắc chắn không thích hợp trực tiếp chèn ép. Bây giờ xảy ra vụ án giết người ở Đại Liệt Cốc hình như cũng hợp lý.

- Lưu đại gia, ngươi đúng là dám nghĩ!” Tần Minh liếc mắt nhìn hắn.

- Năm đó, lão già ta cũng từng du lịch tới Xích Hà Thành nên hiểu rất rõ về chỗ đó, cũng đã gặp qua nhiều trường hợp. Nếu không phải ta bị con thú nổi tiếng trong núi kia cào hỏng căn cơ, sao ta có thể nghèo túng thế này.

Hai người vừa đi vừa trò chuyện.

Sau khi đi sâu vào trong núi lớn chừng mười dặm, Lưu lão đầu nói:

- Đừng nhiều lời nữa. Đến đây rồi, chúng ta không thể nhắc tới những lão quái vật trong núi sâu.

Bọn họ lại đi thêm một đoạn đường, hai người đã xuất hiện ở trong một khu rừng già nguyên sinh, sau đó đi tới dưới một chân núi.

- Ở trong lòng núi này có một Hỏa Tuyền.

Lưu lão đầu nói. Đây là hắn hiểu rất rõ về núi lớn. Nếu đổi thành người khác căn bản sẽ không biết được tình hình ở đây.

Hơn nữa, Lưu lão đầu đã sớm đi qua, biết Hỏa Tuyền ở đây bị từ trường hỗn loạn trong núi ảnh hưởng nên trở nên tương đối tối. Đây cũng là nguyên nhân hắn lựa chọn ra tay với chỗ này.

Trong lòng núi có một ổ Ngân Đầu Nghĩ ở rất gần Hỏa Tuyền. Nếu không trong thời tiết giá lạnh này, khả năng hoạt động của chúng sẽ giảm mạnh, không thích nhúc nhích.

Từ Huyết Xà đến Linh Quy, lại đến Trường Tí Viên Hầu, lại thêm Ngân Đầu Nghĩ ở đây, mục tiêu mà Lưu lão đầu lựa chọn đều khá khác thường.

Nhưng Tần Minh phải thừa nhận đây đúng là lựa chọn tốt nhất hiện nay.

Ngân Đầu Nghĩ rất hung dữ. Một tổ kiến của nó đông tới dọa người, mùa đông đối phó với chúng là thích hợp nhất.

Còn có một nguyên nhân rất quan trọng là trong cả tổ chỉ có thể có một con kiến chúa. Mặc dù vẫn có thừa vật chất linh tính có thể khiến cho các con Ngân Đầu Nghĩ khác biến dị ba lần, nhưng kiến chúa sẽ không cho phép.

Lưu lão đầu nói:

- Sau này, chúng ta phải chuẩn bị vài tấm thép bảo vệ cơ thể, chỉ khoác áo giáp không ổn. Nếu bị Ngân Đầu Nghĩ cắn một cái, tuy không đến mức bị độc chết nhưng nửa người sẽ tê dại rất lâu. Một khi bị chúng nhấn chìm, chúng ta sẽ bị chúng cắn chết mất.

Loại Ngân Đầu Nghĩ này có lẽ còn mạnh hơn loại kiến đen mà Hứa Nhạc Bình dùng pha trà rất nhiều. Từ con lớn bằng nắm đám trẻ sơ sinh đến con lớn bằng quả trứng gà đều có, vô cùng hung hãn.

Đầu của chúng có vân màu bạc, bởi vậy mới có cái tên này.

Con kiến này khiến người ta cảm thấy kỳ lạ nhất là chúng biết sản xuất ra Mật Tửu. Chúng thu thập các loại phấn hoa, quả dại trong núi lớn, thậm chí rời núi cướp ngũ cốc, sau đó mượn linh tính của Hỏa Tuyền để sản xuất ra chất lỏng vừa giống rượu lại vừa giống mật.

Chúng có thể lấy ra tinh hoa trong Mật Tửu, làm cho tinh túy lại được lên men, còn có thể nhiều lần tinh luyện, nhiều lần lên men, cuối cùng sẽ sinh ra một loại vật chất linh tính đặc biệt là chất lỏng màu vàng nhạt.

Ở trong một số thành trì lớn, Mật Tửu do Ngân Đầu Nghĩ sản xuất ra có giá đắt kinh người, càng không cần nói đến vật chất linh tính do chúng tinh luyện tinh hoa và lên men nhiều lần.

Tần Minh và Lưu lão đầu đi dọc theo khe nứt trong thân núi tiến sâu vào trong và nhìn xuống. Tần Minh cảm giác da đầu tê dại. Bên Hỏa Tuyền ảm đạm đều là những con kiến lớn. Nếu người có hội chứng sợ lỗ ở đây chắc chắn sẽ không nổi chịu. Những sọc màu bạc phát ra ánh sáng lạnh lẽo chuyển động. Lúc này, chúng đều không nhúc nhích.

Hai người im lặng rời khỏi đó, bắt đầu quan sát địa thế gần đó, vạch ra tuyến đường chạy trốn.

Trong hai ngày tiếp theo, bọn họ không ngừng ra vào núi lớn, đưa các vật tư cần thiết đến.

- Thành hay bại đều dựa vào một lần hành động này!” Trong trời băng đất tuyết, trong mũi hai người đều phả ra sương trắng. Bọn họ chuẩn bị ra tay.

Trong lòng Tần Minh thấy bất an. Hắn thật ra không phải đang căng thẳng hay sợ hãi. Hắn đang suy nghĩ, nếu như hành động lần này thành công, sau khi hắn Tân Sinh ba lần, ký ức vỡ nát ngày xưa lại hiện ra, lần này hắn sẽ thấy điều gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.