“Bảo bối ơi,
sau này sinh con ra rồi đặt tên con là gì nà?” Đại Kỷ khi về nhà, tắm
rửa ăn uống no nê, liền ăn vạ trên giường, ôm chầm lấy Nhã Ái đang nằm
cạnh, thì thầm cười cười, tham lam hôn lên má cô 1 cái.
“Ừ nhỉ,
em cũng không biết nữa...Anh nghĩ sao?” Nhã Ái quay người nhìn Đại Kỷ,
mỉm cười, đầu dụi vào lồng ngực anh. Đại Kỷ vuốt vuốt tóc cô, rồi bảo
cô:
“Họ anh là họ Đại, anh ban đầu định đặt là Đại Bảo, nhưng
nghĩ lại, hoàn toàn không hợp. Ưm...Đại Bối...cũng không được...Đại
Thần? Đúng rồi! Đại Thần!!” anh như tìm ra được lục địa mới, không quan
tâm nét mặt cô nhìn anh bây giờ quái dị đến mức nào...
Đại Boss, anh nghĩ sao đặt tên con là Đại Thần a~
“Em từ chối.” cô tự dưng ôm bụng, động tác bảo vệ con, lắc đầu không chịu.
Nhã Ái không chịu cái tên Đại Thần của Đại Kỷ, cô nghĩ tới 2 tên đầu mà
anh nói, Đại Bảo nếu là con trai, Đại Bối nếu là con gái, cũng rất được
nha! Nhưng mà ghép lại với nhau...Bảo Bối...
...Anh không còn điều gì để nghĩ nữa sao, Đại Kỷ? 99,999999...% là do vợ anh mà đặt ra cái tên này à?
Ai đó bằng hạt đậu trong bụng Nhã Ái khóc thương cho số phận: “Oa oa oa, tôi không muốn cái tên đó a!!!”
Nghĩ tới tương lai của con, thân là mẹ, Nhã Ái đứng dậy khỏi giường, lấy
giấy lấy viết ra, ngồi viết 1 hơi tên có chữ Đại phía trước. Đại Kỷ ngồi xổm người nhìn vợ. Anh cũng tự hỏi sao cô lại phấn khích tới vậy cơ
chứ? Phấn khích đến độ tung chăn rời khỏi anh luôn. Nhã Ái của anh chưa
bao giờ như vậy!
Biết trước vậy không nhắc cho rồi...