Một buổi sáng vẫn như mọi ngày, Cố Thừa Nhi vẫn ngủ tới khi mặt trời đã lên cao.
“Cốc.. Cốc... “.
Bên ngoài truyền đến âm thanh gõ cửa làm nữ nhân trên giường nhíu mày bực bội. Kế tiếp lại nghe truyền đến một giọng nói quen thuộc của Tiểu Minh:
- Tiểu thư, mau dậy. Lão gia tìm người.
Trong phòng truyền đến một loạt âm thanh, một lát sau liền thấy nữ tử rạng rỡ như ánh nắng mặt trời bước ra. Giang Minh theo cô 8 năm, quả thật cũng đã sớm quen với sức chói loá của tiểu thư nhà mình, không nói gì cung kính nhường đường cho cô.
Cố Thừa Nhi vừa bước xuống lầu, hình ảnh đập ngay vào mắt là em trai “yêu quý” Cố Thừa Phong đang lắc vòng, con trai “ngoan ngoãn” Cố Thừa Hạo đang vừa hút mì sợi vừa chơi game trên điện thoại. Nhưng cái làm ảnh hướng đến tâm tình Cố đại tiểu thư lại không phải hai cái này, mà là vị Tổng tài hoàng kim Nghiêm Quân Dịch đang ngồi cạnh ba Cố.
Giang Minh đứng bên cạnh chủ nhân, bàn tay siết chặt, hận ý tràn đầy trong đáy mắt. Người đàn ông này 7 năm trước thiếu chút nữa đã giết chết tiểu thư cùng tiểu thiếu gia!!. Sứ mệnh của một Ám vệ tận trung không cho phép hắn buông tha người này.
Sớm đã rèn giũa Giang Minh 8 năm, Cố Thừa Nhi đương nhiên nhận ra tâm tình của cậu, không nói gì liếc mắt cảnh cáo một cái, ý rõ ràng là “đem mắt của cậu cất vào, nếu không đừng trách tôi không khách khí“.
Giang Minh đương nhiên biết, nếu so với hơn một nghìn Ám vệ Cố gia, cậu xưng đệ nhị không ai dám xưng đệ nhất, nhưng so với vị Cố đại Tiểu thư đây, quả thực vẫn là đấu không lại. Đương nhiên cả Cố Thừa Nhi và Giang Minh đều biết, kĩ thuật võ công của Cố Thừa Nhi chẳng qua chỉ là gà mù, nhưng thủ đoạn lại không thua ai.  ̄﹏ ̄
Ba Cố thấy con gái tới, là con gái bảo bối của ông, đương nhiên sẽ vui mừng không dứt.
- Thừa Nhi, chịu dậy rồi hả?. Con đói chưa?. Mau mau ăn sáng.
Cố Thừa Nhi gật gật đầu, sau đó ngoắc tay ý bảo người hầu mang đồ ăn cho cô.
Nghiêm Quân Dịch nhìn Cố Thừa Nhi, lại nhìn Cố Thừa Hạo. Cố Thừa Hạo quả thật rất giống Cố Thừa Nhi, hèn gì ông nội Cố và ba mẹ Cố đều không nghi ngờ gì đến việc Cố Thừa Hạo là con trai hắn. Nghiêm Quân Dịch thừa nhận, tính giác ngộ của hắn hiện tại đang rất cao, hết lòng muốn bù đắp cho Cố Thừa Hạo, và đương nhiên, đó cũng là lí do hắn ở đây. Hắn ở đây, mượn danh nghĩa việc công bồi dưỡng tình cảm với con trai, không phải giác ngộ tốt là gì?.
Cố Thừa Nhi đương nhiên cảm thấy ánh mắt Nghiêm Quân Dịch đặt lên người Cố Thừa Hạo nóng rực. Này, không phải tính ăn thịt con trai cô đấy chứ?. ~T_T~ Tâm tình bực bội không thể xả vào người Nghiêm Quân Dịch, đương nhiên chỉ có thể xả vào em trai Cố Thừa Phong!!!.
- Trai tráng 19 tuổi lắc vòng, em không phải đàn bà quá đấy chứ?.
Đáp lại thái độ khinh bỉ của Cố Thừa Nhi, Cố Thừa Phong khinh thường đáp:
- Đây là chế độ rèn luyện của siêu sao!.
- Siêu sao lắc vòng thì có!.
- Chị đúng là chẳng biết gì. Lắc vòng mông sẽ to. Mặc quần jeans sẽ đẹp!.
Cố Thừa Nhi đương nhiên vẫn khinh bỉ. Mông to để cho người ta thao thì có!!!.
Ba Cố thấy con trai con gái sát khí ùn ùn, chỉ có thể hi sinh lao vào giải vây.
- Thôi nào thôi nào. Thừa Nhi, Tiểu Dịch mang đến hợp đồng cho dự án khi Hoa Liên số 6. Con xem xét rồi tiến hành. - ba Cố lại quay sang Nghiêm Quân Dịch - Tiểu Dịch. Sau này Thừa Nhi sẽ tiếp nhận việc ở tập đoàn. Con có gì trực tiếp tìm con bé là được. Hiện tại người già như ta và ba con cũng đã nên lui về hậu trường rồi. Bây giờ là thời đại của thế hệ trẻ các con.
Nghiêm Quân Dịch cảm thấy mình chẳng có gì để ý kiến, lựa chọn im lặng. Nhưng Cố Thừa Nhi thì khác...
- Ba!!!!!!!!. Sao ba không nói với con???. Không phải chỉ nói con trở về ăn Tết cùng làm người đại diện cho em thôi sao?. Tại sao lại là tiếp nhận tập đoàn?.
Nhìn cảnh con gái đang ăn mì cũng ném bát mì ra, ba Cố chỉ có thể day trán không dứt.
- Thừa Nhi, hiện tại em con không có năng lực tiếp nhận. Con lại hoàn toàn thừa năng lực đó. Ba đương nhiên phải giao cho con. Huống hồ ba và ban giám đốc đã thống nhất rồi, ba không muốn thay đổi.
Cố Thừa Phong: “Ahaha. Đời bọt bèo với chị rồi nha!.”
Đương nhiên kết quả là ăn dép.
Cố Thừa Hạo: “Mẹ không có tiền đồ!.”
Không loại trừ hậu quả bị nhéo tai. -_-///
Nghiêm Quân Dịch: “Vẫn tùy tiện như vậy.”
Cố Thừa Nhi: *liếc*.
Cố Thừa Nhi có cảm giác, những ngày sắp tới sắp không xong rồi!.
Cố Thừa Nhi vốn dĩ chỉ nghĩ vì tin đồn Cố Thừa Phong yêu đương đồng tính với ảnh đế Khương Dạ, ba mới một mực kéo cô trở về quản sát em trai. Không ngờ phía sau lại còn một cái bẫy lớn như vậy. Nếu nói Nghiêm thị chỉ chuyên về bất động sản, là ông vua trong ngành bất động sản thì Thừa Miên lại chính là một tập đoàn đa lĩnh vực. Nói một cô gái như Cố Thừa Nhi tiếp nhận nó, phải chăng đang chê cô mập quá, nên giảm béo?. Cái này... Là giết người không dao không kéo!!!!.
Trái với cô, Nghiêm Quân Dịch chỉ nhướng mày. Chỉ là một tập đoàn?. Khó gì?.
Cố Thừa Nhi: “Đương nhiên tôi biết anh giỏi!.”-_-!