Đại Thú Liệp chiến tiến cận kề, toàn bộ Bắc giới trở nên áp lực vô
cùng, mây đen phủ đầy, cuồn cuộn kéo tới, mọi cường giả đều cảm nhận khí tức tàn sát ngút trời.
Toàn bộ các thế lực đều run rẩy trước bầu không khí đó, thậm chí
mạnh như những thế lực cao cấp mà nội tình hơi mỏng dính một tí thì tâm
thần bất định, vì xưa nay Đại Thú Liệp chiến kết thúc không ít thế
lực cao cấp đỉnh cấp bị thôn tính xâu xé, thậm chí kẻ sáng lập thế lực
cũng không trốn thoát khỏi Vẫn Lạc chiến trường, cuối cùng vẫn lạc luôn ở trong đó.
Sự tàn khốc này ngay cả siêu cường giả Địa Chí Tôn cũng không cách nào chỉ lo cho mình.
Địa vực nào cũng có quy tắc của nó, Bắc giới là như thế. Dù biết
rằng Đại Thú Liệp chiến hung hiểm vô song, nhưng kỳ lạ chẳng có thế lực
nào lại phản đối hay từ bỏ không tham dự.
Chính vì nơi Vẫn Lạc chiến trường kia có thứ mà các vị chủ tể các thế lực không thể kháng cự nổi sự hấp dẫn, Linh Thần dịch.
Dù trong mắt người thường, họ là cường giả lật tay hủy núi, úp tay
tát biển, nhưng có lên núi cao mới thấy được núi cao hơn. Bọn họ biết
trong Địa Chí Tôn cũng có này có nọ, càng thèm khát sức mạnh cường đại
hơn nữa.
Nhưng ở cấp độ Địa Chí Tôn muốn tăng thêm thực lực một chút, thì
càng khó như lên trời. Linh Thần dịch kia lại có thể giúp họ nhất bộ
đăng thiên, là cái thang cho họ lên tầm cao mới.
Nhiều năm nay, thậm chí những cường giả Địa Chí Tôn kéo đến bắc giới xây dựng thế lực, tạo địa bàn, mở rộng lãnh thổ, e rằng mục đích chính
cũng chỉ là Linh Thần dịch trong Vẫn Lạc chiến trường.
Mỗi khi chiến trường bắt đầu, luôn luôn là hồi chiến tranh thảm thiết.
Vì cuộc chiến này, siêu cường giả Địa Chí Tôn cũng không chừng phải chết.
Hồi chiến tranh hủy thiên diệt địa kia ngẫm lại khiến người ta sợ hãi.
Bắc giới, vùng tây bắc, Đại La Thiên, Cửu U cung.
Mục Trần và Cửu U đứng trước cung điện, quảng trường trước mặt phủ kín quân binh giáp đen, nhuộm tối cả một vùng.
Quân ý nghiêm cẩn, chiến ý hừng hực, linh lực dường như hòa vào một thể, bá đạo cường hoành.
Quảng trường đông đúc nhưng yên tĩnh, mọi ánh mắt đều chú ý đến hai người đứng trước điện.
Mục Trần nhắm mắt đứng im không nói gì, chiến phục màu đen tôn lên
thân hình cao ngất, phong thái ung dung. Một năm tôi luyện, gã "thiếu
nhi" cũng bớt đi vài phần non nớt, bắt đầu toát ra khí chất bình tĩnh.
Cửu U xinh đẹp trong bộ hắc giáp gợi cảm, bó sát những đường cong mê người, chỗ nào hở được thì tận dụng hết sức hở, đôi chân thon khoe tối
đa, làm cho đám lính lác ở dưới gân máu nổi đầy mặt, mị lực vô song làm
người ta muốn đè nàng xuống mà chinh phục.
Phía sau hai người là đám tùy tùng nô bộc Cửu U cung không tham chiến, Đường Băng và Đường Nhu đứng đầu đám linh tinh đó.
"Boong!"
Yên tĩnh bị phá vỡ bởi tiếng chuông mang đầy chiến ý từ trung tâm Đại La Thiên,
Chiến khí mãnh liệt bốc cao khắp nơi Đại La Thiên vực, những tiếng
xé gió dồn dập vang lên, từng đoàn người đông đúc lúc nhúc bay lên trời, phủ kín thiên không.
Chiến kỳ phấp phới, từng quân đoàn hùng tráng hô vang khẩu hiệu!
- Đại quân Đại La Thiên vực nghe hiệu lệnh, xuất binh!
Thanh âm Mạn Đà La cũng bất chợt vang trong không trung mang theo uy nghiêm vô tận.
"Ầm!"
Bầu trời suýt nữa đổ sụp, những quân đoàn ùn ùn kéo đi như bầy kiến rời hang săn mồi.
Cửu U quay lại nhìn Đường Băng:
- Cửu U cung giao cho các ngươi.
- Cửu U tỷ tỷ, mọi người bảo trọng, chúng ta ở lại chờ tin khải hoàn.
Đường Băng và Đường Nhu bịn rịn chia tay. Hai người cũng biết sự
khốc liệt của Đại Thú Liệp chiến lớn đến thế nào, Đại La Thiên vực hùng
mạnh cũng có nguy hiểm diệt vong, không ai dám khẳng định chiến tranh
kết thúc thì có bao nhiêu quân đoàn trở về được Đại La Thiên vực, hay
tất cả đều bị kẻ khác chém giết xâu xé.
Mục Trần và Cửu U nhìn nhau, khẽ gật. Mục Trần bước lên vung tay, mắt lăng lệ ác liệt.
- Cửu U vệ nghe lệnh, xuất phát!
Mục Trần và Cửu U bay đi trước, binh đoàn Cửu U vệ theo đó xông lên trời như đám mây đen.
Đại quân rời khỏi Đại La Thiên vực, khiến cho vô số cường giả Đại La Thiên vực đưa mắt nhìn theo, ánh mắt phức tạp, trong lòng chúc phúc. Dù sao ai nấy đều sống trong nội vực, gốc đại thụ này mà đổ, cũng chẳng
tốt lành gì cho họ.
(LTC: lũ khán giả nào nữa đây???)
Đại quân di chuyển, dọc đường có những cánh quân nhỏ hơn thỉnh
thoảng bay lên hòa vào dòng người. Đó chính là quân đội của các thế lực
phụ thuộc Đại La Thiên vực, gia tăng thêm thanh thế và quân số, chiến ý
trùng thiên, làm vô số cường giả hoảng sợ nhìn lên vùng trời tràn ngập
chiến ý, không dám tùy tiện vận dụng linh lực, sợ lỡ như khí tức bộc
phát khiến cho đại quân lao xuống như lũ cuốn.
(LTC: khán giả lại tự kỷ...)
Đối mặt đại quân khổng lồ này, dưới Địa Chí Tôn căn bản không dám cản đường.
Trong lúc đó, ở những khu vực khác của Bắc giới, cũng có những đạo
đại quân khác như bầy ong lớn phủ kín bầu trời, chiến ý như cuồng phong
phá thiên tế.
Toàn Bắc giới lúc này đều chuyển mình, cảnh tượng quân đoàn ùn ùn kéo đi thật giống như ngày diệt thế đến gần. (?)
Những thế lực vì quá nhỏ yếu mà may mắn không tham gia Đại Thú Liệp
chiến, thì hâm mộ nhìn lên trời, may mắn tránh được đại chiến hủy diệt,
cũng thầm cảm ơn trời đất vì bản thân yếu đuối, không đủ tư cách cho
người ta hủy diệt.
Nhưng may mắn hay hâm mộ, thì Đại Thú Liệp chiến kinh khủng nhất chính thời khắc này đã nổ ra. (liên quan voãi)
Trận chiến này, chắc chắn máu nhuộm trời xanh
Bắc giới, cực tây địa vực.
So với những vùng phồn hoa đô thị khác, nơi đây hoang vu lạnh lẽo vô cùng, thỉnh thoảng vang lên những tiếng thú rống kình thiên.
Không khí nơi này cũng mông lung vô định, khí tức âm lãnh lạ lùng, linh khí cũng mang hơi hướng âm tà ngụy dị.
Phía xa xa như nghe tiếng chém giết dữ dội, nhưng khi nhìn kỹ vẫn chỉ thấy một vùng vắng vẻ hoang tàn quỷ dị
Một khe nứt khổng lồ dữ tợn, sâu đến mấy chục vạn trượng.
Chiều rộng vực sâu chừng vạn trượng, nheo mắt cũng không thấy đáy,
đen thui một màu như vùng u minh cô tịch, cuồng phong gào thét như ngăn
cách với thế giới bên ngoài.
Đáy khe nứt bị không khí mù mịt che giấu, vang lên những tiếng gầm
gừ thê lương, lại nghe như đang có đại quân giao tranh chém giết.
Đây chính là Vẫn Lạc chiến trường, là cấm địa Bắc giới, rất nhiều cường giả tham lam đi tìm bí tàng đã một đi không về.
Nhưng hôm nay nó lại chính là vùng đất được toàn bộ Bắc giới chú ý.
Trong không gian cô tịch vang lên những tiếng xé gió, xa xa những đoàn châu chấu ào ào bay đến phủ đầy trời đất.
Đó chính là toàn bộ những tinh anh Bắc giới kéo đến Vẫn Lạc chiến trường!
Chiến ý hùng tráng tức khắc thanh trừ gió lạnh thổi ra từ Vẫn Lạc chiến trường.
Một chỗ nọ, quân đội Đại La Thiên vực đã chiếm đóng một vùng khổng
lồ trải dài nghìn dặm, những thế lực ít ỏi khác nhìn thấy thì bỏ chạy tứ tán, không dám trêu chọc.
Trên một tòa núi, Mục Trần đứng thẳng, trước mặt hắn là Mạn Đà La,
Tam Hoàng và chư Vương. Lúc này mọi người đều hướng mắt về phía trước.
Khe nứt như vết sẹo của đất, hắc phong bạo yếu đi trông thấy, bức
màn che chắn Vẫn Lạc chiến trường đang nhanh chóng bị kéo ra.
Cả vùng trời đất bao la, vô số cường giả quan sát hắc phong bạo
tiêu tán, cũng chính là lúc Đại Thú Liệp chiến chính thức mở màn!
Và giờ phút đó tới cực nhanh.
Chỉ 10 phút sau, hắc phong bạo triệt để tan mất.
Ngay lúc đó, Mục Trần nghe như chiến ý gào thét.
Mạn Đà La đứng trước, giơ tay bé bỏng, vung xuống.
- Khai chiến!