Tế luyện như vậy, ước chừng ba ngày ba đêm, kì thạch kia mới chậm rãi biến hóa, từ viên đá hóa thành cửu sắc linh quang, rất lâu không tắt.
Tiếp tục tế luyện, lại là ba ngày ba đêm, đột nhiên cửu sắc linh quang này ầm một tiếng, trong nháy mắt, lại hoàn toàn hấp thu Nguyên Thủy Băng Tháp của Lạc Ly.
Lạc Ly sửng sốt, đây là có ý gì?
Niếp Thiến ở một bên, kinh ngạc nói: “Xuất bảo rồi, xuất bảo rồi! Ta đã thấy Tông môn Đại La kim tiên luyện bảo, đây là xuất bảo linh quang!
Hơn nữa, hơn nữa, còn là cửu giai chí bảo!”
Còn chưa dứt lời, trong nháy mắt, cửu sắc quang hoa kia hoàn toàn nổ tung, trong một tích tắc, linh quang vô tận trải rộng khắp động phủ.
Niếp Thiến lập tức ra tay, trấn áp động phủ, tránh cho linh quang bị lộ, nhưng mà vẫn là có hào quang phát ra.
Ở trước mắt Lạc Ly, cửu sắc linh quang kia, rất nhanh chuyển hóa, thế mà hóa thành hình ảnh.
Hình ảnh đó có có phiên, có đồ, có tháp, có mạo, có thạch...
Niếp Thiến hô: “Mau, Lạc Ly ca, đây là bảo vật hóa linh, nó đang truy tìm hình thái tồn tại của thế gian, ngươi muốn để nó hóa thành hình dạng gì thì nhanh nghĩ đi, nó…”
Giọng chưa dứt, trong nháy mắt linh qua kia hóa thành một món tiên bào!
Tiên bào này vô cùng sáng ngời, chín đạo hào quang, lóe ra trong đó.
Ngươi nhìn đến lần đầu tiên, căn bản không nhìn rõ tiên bào này là hình dạng gì, nhưng mà có thể cảm giác được một điều, đó là tươi đẹp, huyễn diệu!
Giống như trong ngàn vạn người, chỉ cần ngươi ngẩng đầu, có thể nhìn đến sự tồn tại của nó!
Hơn nữa sự tồn tại này, không phải là sự hiến mị thấp kém, cũng không phải là sự cao ngạo huy hoàng, mà là một loại sức mạnh kì dị.
Tự tin, ngoài ta ra, không ai có thể có được!
Cho dù là ngàn vạn người, tướng mạo giống nhau, y phục giống nhau, khí tức giống nhau, nhưng mà ngươi có thể nhìn ra sự tồn tại của nó, nó có thể áp đảo ngàn vạn người, hạc giữa bầy già, vô dĩ luân bỉ!
Niếp Thiến nhịn không được nói: “Cừ thật, quá, quá, quá...”
Lạc Ly nhíu mày, nói: “Đây là tiên bảo gì, sao chói mắt vậy?”
Hai người lấy tiên bảo này, Niếp Thiến xuất thân Đạo tông, giỏi nhất là giám định bảo vật, nàng bắt đầu thi triển tiên thuật, xem xét món chí bảo này.
Nhất thời ngũ sắc hào quang dâng lên, từng đạo tiên thuật theo từng đạo tiên thuật phát ra.
Sau đó Niếp Thiến nói: “Đây, đây đúng là cửu giai tiên bảo.
Cừ thật, pháp bào này rất lợi hại, truyền thuyết cửu giai tiên bảo, đều sẽ ngưng kết một đạo hoặc là mười đạo chung cực lực lượng trong vũ trị, vì thiên đạo pháp tắc trung tâm thể hiện, mà trên pháp bào này, phàm là thiên đạo pháp tắc ta có thể cảm giác được, toàn bộ sức mạnh trong thế gian đều có thể cảm giác được.
Lực lượng này tập trung cùng nhau, hình thành nên một sức mạnh khó nói nên lời…”
Niếp Thiến vô cùng kinh ngạc, từng chút phân tích cửu giai pháp bào này.
Rất lâu, nàng nhíu mày nói:
“Lạc Ly ca, kỳ quái, dựa vào sức mạnh của chúng ta, nếu cửu giai tiên bảo ở trước người chúng ta, đừng nói ngự sứ, chính là tới gần, đều rất khó.
Nhưng mà pháp bào này căn bản không có uy lực như cửu giai pháp bảo kia.
Hơn nữa loại tiên bảo quý trọng như pháp bào, mạnh nhất đều là năng lực phòng ngự, nhưng mà, nhưng mà...”
Lạc Ly hỏi: “Nhưng mà cái gì?”
Niếp Thiến nói: “Nhưng mà không biết vì cái gì, lực phòng ngự của pháp bào này, yếu kinh người, căn bản không xứng với cửu giai tiên bảo.
Cũng không có tiên linh tồn tại, càng không có tiên thuật tương ứng phụ trợ, chính là nhất giai pháp bào, nó cũng không xứng. Nhưng mà tiên thuật của ta cho biết, nó chính là cửu giai pháp bảo.
Cả pháp bào, ngoài vô cùng chói mắt ra, rốt cuộc không có một chút tác dụng nào khác, đó chẳng phải là phế vật sao?”
Lạc Ly nhíu mày, nói: “Không thể này, cái này là cửu giai pháp bảo!”
Đột nhiên Lạc Ly có một cảm giác với pháp bào này, giống như giữa nó và mình có một mối liên hệ thần bí, nó chính là một bộ phận của mình.
Lạc Ly duỗi tay ra. Pháp bào này bay lên, bay tới trên người Lạc Ly.
Trong nhất thời, Niếp Thiến nhìn Lạc Ly, trợn mắt há hốc mồm, trong mắt đều là kim tinh!
Ở trong mắt nàng, Lạc Ly trở nên vô cùng chói mắt, thật giống như thiên thần vậy, Niếp Thiến thấy mình không thể tự chủ, hận không thể nhào đến trên người Lạc Ly, vĩnh viễn không buông tay.
Niếp Thiến thở ra một hơi dài. Khống chế được tình cảm bản thân, nói: “Lạc Ly ca, pháp bảo này có sức mạnh ảnh hưởng đến người khác!
Có thể sẽ khiến cho ngươi càng thêm vui vẻ!
Lạc Ly yên lặng cảm thụ, nói: “Đồng thời. Ghét ngươi càng thêm ghét ngươi!”
Nói xong lời này, Lạc Ly trong nháy mắt đã biến mất.
Niếp Thiến sửng sốt, xem qua, rốt cuộc không thấy tung tích của Lạc Ly.
Nàng bắt đầu thi triển tiên thuật, tìm Lạc Ly, nhưng mà bất luận tiên thuật nào cũng không thể nào phát hiện ra tung tích của Lạc Ly.
Niếp Thiến nhịn không được nói: “Lạc Ly ca, Lạc Ly ca, ngươi, ngươi ở nơi nào?”
Trong nháy mắt, Lạc Ly xuất hiện ở trước mắt Niếp Thiến, nói: “Ta vẫn luôn ở đây.”
Niếp Thiến giật mình nói: “Sao có thể, Đạo tông tiên thuật của ta, tới giờ chưa từng thất thủ, nhưng vì sao không tìm được ngươi?”
Lạc Ly mỉm cười, nói: “Ta biết vì sao pháp bào này lại như vậy rồi.
Nó tên là chân lý chi bào!”
“Chân lý chi bào?”
“Đúng, nó là do ba ngàn thiên đạo tập trung mà thành, mới sinh ra một loại sức mạnh kì dị, chỉ cần ta kích hoạt sức mạnh này, nhất thời ta sẽ được thiên đạo pháp tắc bảo vệ.
Một khắc này, ta chính là thiên đạo pháp tắc, thiên đạo pháp tắc chính là ta.
Lực lượng này tập trung toàn bộ thiên đạo pháp tắc, thiên đạo pháp tắc hợp thành thế giới, cho nên ta chính là thế giới, dung nhập vào trong thế giới, cho nên ngươi sẽ không nhìn thấy ta.
Sức mạnh này, ta gọi là chân lí!
Chân lý ngay ở trước mắt ngươi, nhưng mà ngươi lại không nhìn thấy, thế giới này có mấy người có thể nhìn thấy sự tồn tại của chân lí!
Cho nên món pháp bào này gọi là chân lý chi bào.
Bởi vì nó không cần lực lượng phòng ngự gì cả, chỉ cần kích hoạt, không ai có thể nhìn thấy ta!”
Niếp Thiến vô cùng kích động nói: “Lợi hại vậy sao, không thể nào.”
Lạc Ly nói: “Chúng ta thử thêm lần nữa nhé, ngươi dùng pháp thuật công kích ta.”
Nói xong, Lạc Ly ẩn thân, Niếp Thiến lập tức sử dụng pháp thuật, ầm, ở trước mắt nàng, hỏa diễm vô tận dâng lên, sau đó hóa thành lôi quang, hóa thành hàn băng...
Rất lâu, Lạc Ly lại một lần nữa xuất hiện, nói: “Quả nhiên, một đám pháp bào, vạn pháp bất thương.
Ngươi ở trên người ta, truy tìm một vậy đi.”
Đạo tông có thủ đoạn truy tung.
Niếp Thiến duỗi tay ra, lại có kim phấn, lại có phù lục, còn có phi trùng, rơi xuống trên người Lạc Ly.
Sau đó Lạc Ly biến mất, Niếp Thiến tìm, cuối cùng lắc đầu nói: “Tìm không thấy, ẩn thân rồi, toàn bộ vật truy tung đều là uổng phí.”
Lạc Ly gật đầu, nói: “Đúng, chân lý chi hạ, không ai có thể biết.
Nhưng mà ta cũng không thể ra tay, ra tay chính là mất đi chân lý bảo hộ, lập tức hiện thân.”