Trần Phong sau khi biết mình có Hỗn Độn Thể, thì lấy lại tinh thần nhìn Ninh Cung Như cười nói.
- Tuy không phải ngắm cảnh, nhưng đã đến đây ngài có biết Thiên Nữ Hồ này có cái truyền thuyết.
- Không có hứng thú.
Ninh Cung Như tâm tình không tốt, cũng không có hứng thú để nghe, nhưng nàng muốn vào chuyện chính thì Trần Phong bắt đầu kể.
- Truyền thuyết nói rằng thật lâu trước đây, có một Thiên Nữ từ Tiên Giới hạ xuống phàm trần, ở tại đây gặp được nam nhân mình yêu mến.
- Hai người tâm đầu ý hợp, rơi vào bên trong bể tình, nhưng bị giới hạn bởi quy tắc thiên địa không được ở bên nhau đành phải tách ra, Thiên Nữ kia trước khi trở về Tiên Giới rơi xuống một giọt nước mắt, tại nơi này hóa thành một hồ nước, nên nó được gọi là Thiên Nữ Hồ.
Ninh Cung Như cũng nhíu mi, nghe Trần Phong thao thao bất tuyệt bịa chuyện một lát sau nàng hừ nói.
- Đã nói xong sao?
- Chưa xong!
Trần Phong đáp một tiếng rồi chỉ vào mặt hồ đang đóng băng phía trước nói.
- Thiên Nữ tại Tiên Giới dùng pháp thuật thần thông của mình lâu lâu đóng băng lại mặt nước, để soi bóng dung nhan nàng từ trên cao xuống cùng người yêu Hạ Giới câu thông.
Ninh Cung Như càng nghe càng thấy buồn cười, tên này cũng quá biết thêu dệt chuyện.
- Nói hưu nói vượn, tại sao ở Tây Đại Lục ta chưa từng nghe qua truyền thuyết này.
Đừng nói là nàng sinh ra và tu luyện ở đây tới nửa bước Hợp Thể, mấy lão bất tử cũng chưa chắc nghe qua cái này, đây là chắc chắn hắn bịa chuyện vô cớ đổi chủ đề.
Trần Phong nhìn nàng vuốt cái mũi, nghiêm túc nói.
- Dựa theo truyền thuyết thì hiện tại mặt hồ đóng băng có nghĩa là Thiên Nữ đang chiếu rọi dung nhan mình xuống hồ, nếu Trưởng Lão không tin thì có thể cùng ta ra xem.
Nghe hắn nói nàng càng cảm thấy tên này thú vị, nên cùng hắn bay ra mặt hồ để xem, nàng muốn nhìn Trần Phong rốt cuộc trong hồ lô bán thuốc gì.
Hai người đứng trên mặt hồ, Ninh Cung Như chỉ thấy bên dưới là phản chiếu lên hai bóng người bọn hắn, nào có cái gì là dung nhan Thiên Nữ.
- Tiểu tử, ngươi đang đùa giỡn ta sao, đâu là dung nhan Thiên Nữ.?
Trần Phong cười hì hì chỉ vào mặt băng, phản chiếu hình ảnh lấy khuôn mặt Ninh Cung Như nói.
- Đây là không phải là Thiên Nữ a, nhìn đi có phải rất đẹp sao?
Bịa ra một cái truyền thuyết, rồi tới dung nhan của Thiên Nữ, Trần Phong có ý tưởng tán dương dung mạo Ninh Cung Như, làm nên kế hoạch thu nàng vào hậu cung, hắn biết Ninh Cung Như có thân phận cùng tu vi cao, nếu muốn đánh cắp phương tâm rất là khó, nên phải dùng thủ đoạn đặc biệt.
Ninh Cung Như dung mạo cũng là xinh đẹp, nhưng còn kém Diệp Chỉ Hân sau khi cùng hắn song tu một tý, nhưng cái khí chất cao cao tại thượng ấy cũng bù đắp cho nàng phần nào.
Trần Phong bịa chuyện để cố ý tán dương nàng, đổi lại là nữ tử mới lớn chắc chắn sẽ tâm hồn nở hoa, tình nguyện xà vào lòng hắn, nhưng cái này đối với Ninh Cung Như là vô dụng, tâm cảnh của nàng đã vững chắc như bàn thạch.
- Ngươi đang đùa giỡn ta sao? Có tin ta một tát đập ngươi nằm xuống.
- Không dám a, ta cảm thấy Thái Trưởng Lão dung mạo so với Thiên Nữ cũng không kém là bao nhiêu a.
Trần Phong cười xua tay, quanh co lòng vòng kể một hồi rồi trực tiếp tán dương.
- Hừ miệng lưỡi trơn tru, chả trách Mộng nhi lại bị ngươi làm cho tâm hồn bay bổng.
Ninh Cung Như hừ lạnh nói, nhưng nàng chung quy là nữ nhân, dù có tâm cảnh hay thực lực cao thâm, đối với người khác tán dương sâu trong nội tâm rất là vừa lòng, nhưng bên ngoài bất động thanh sắc nói.
- Lần này ta đến đây là nhận được chỉ thị của Môn chủ, đảm bảo an toàn cho ngươi về tới Cự Kiếm Môn, theo một phương thức nào đó Thúy Yên Môn đã tìm ra chính ngươi là kẻ giết thiếu chủ của bọn hắn, hiện tại bọn hắn đã cử người ra chặn đường giết ngươi.
Ninh Cung Như nghiêm túc nói, theo thông tin thì Thúy Yên Môn đã cử ra cường giả để chặn giết Trần Phong báo thù, nên hiện tại tông môn chỉ có nàng là thực lực cao nhất, nên Lưu Diệp đã cử nàng đến hộ tống Trần Phong an toàn trở về Cự Kiếm Môn thì lúc đó hắn mới không còn nguy hiểm.
Nàng sau khi biết Trần Phong đã có Hạ Ức Mộng còn đi trêu hoa ghẹo nguyệt rất là không ưa hắn, nhưng lệnh của Môn chủ thì đành phải miễn cưỡng đáp ứng đến đây hộ tống hắn trở về.
- Là cao thủ cỡ nào!?
Trần Phong cũng không có cảm thấy nguy cơ là mấy, hắn có Cửu Tôn Tháp không đánh lại có thể trốn vào bên trong, nhưng hắn sợ mình lộ ra báu vật dẫn đến nhiều người để mắt, còn nếu là cao thủ dưới Luyện Hư thì hắn có khả năng chạy thoát mà không cần hỗ trợ.
Nếu là Luyện Hư Kỳ trở lên, thì hắn còn một đợt Thiên Kiếp lúc đột phá Nguyên Anh phong ấn đến bây giờ, hắn cũng sắp đột phá Hóa Thần cũng nên mở ra, chứ không thì sau này hai đợt Thiên Kiếp hắn có mà quy tiên.
- Có thể là Luyện Hư Kỳ trở lên, vì ngươi có thực lực chém giết Hóa Thần, nên phải cử ra cao thủ.
Ninh Cung Như trả lời.
- Đã rõ, chuyện này ngài yên tâm,ta lo liệu được, nhưng ta có thể xin Thái Trưởng Lão một chuyện.
Trần Phong đã có quyết định xử lý đám cường giả đó, kế hoạch tiếp theo của hắn là thân cận với Ninh Cung Như bồi dưỡng tình cảm.
- Nói!
- Ta đây tu luyện còn thiếu một người chỉ đạo, không biết Thái Trưởng Lão có thể thu ta làm đệ tử giống như Mộng nhi.
Trần Phong làm ra bộ dáng thiên chân vô tà, ánh mắt trong suốt nhìn Ninh Cung Như chờ đợi.
Ninh Cung Như suy nghĩ một tý, rốt cuộc cũng đáp ứng, dù gì Môn chủ cũng khá xem trọng hắn, mà hắn cũng là thiên tài hiếm có cũng cần người chỉ đạo trên con đường tu luyện.
- Được rồi! sau này về môn phái ngươi cùng Mộng nhi theo ta chỉ đạo tu luyện.
Trần Phong mừng rỡ, đã đạt được bước đầu tiên liền khấu đầu ba cái nói.
- Đệ tử bái kiến Sư tôn.
Ninh Cung Như gật đầu hài lòng có thêm một tên đệ tử thiên tài, nhưng nào biết tên đệ tử này đang nghĩ cách ăn sạch nàng, nàng đã bước đầu tiên rơi vào miệng cọp.
Ngày hôm sau.
Trần Phong cùng Tiêu Ngọc Sương làm một cái lễ thành hôn, có chứng kiến của vô số đệ tử Vi Thủy Các, cùng Ninh Cung Như với thân phận sư tôn của Trần Phong.
Lúc dâng trà lên cho Diệp Chỉ Hân, nàng khuôn mặt hồng như phát sốt, một cảm giác quái dị dâng lên trong lòng, lúc trước còn uyển chuyển dưới người Trần Phong, mà hôm nay ngồi trên làm trưởng bối chứng kiến hôn sự của nữ nhi mình.
Ngay sau đó Các chủ Tiêu Chính Thuần tuyên bố giao lại quyền hành, rồi quay đầu biến mất vào trong vết rách không gian, Trần Phong cũng thu những nữ nhân của mình cùng với sư tôn Ninh Cung Như vào trong Cửu Tôn Tháp.
Bên trong tháp thì hắn là thiên địa muốn làm gì cũng được, dù Ninh Cung Như có bản lĩnh thông thiên cũng không cách nào thoát ra, hắn cũng không cần nàng bảo vệ, hắn quyết định độ kiếp để kéo theo vài tên Luyện Hư rồi bỏ chạy cũng không muộn, nếu có nàng sẽ là vướng víu với hắn.
Tại Vi Thủy Các có riêng một cái truyền tống trận, nên hắn bước vào đi thẳng đến Mạc Thành mua một số vật liệu xây Cung Điện, nếu gặp được người của Thúy Yên Môn thì kéo theo bọn hắn cùng Độ Kiếp luôn cũng là ý tưởng không tồi.
Hiện tại trong Cửu Tôn Tháp chỉ có một cái Cung Điện, mà có gần 100 cái phòng riêng, không gian sống quá nhỏ, hắn quyết định đi mua vật liệu để xây cho từng người một cái Cung Điện thật to, rồi một cái giường cực lớn đặt gữa quảng trường kể có thể cùng các nàng vu sơn.
Sau này các nàng ở trong sinh hoạt, nếu thích thì sáng cùng hắn ra ngoài hưởng thụ cuộc sống, đêm tiến vào Cửu Tôn Tháp tiến hành quá trình sản xuất con người thì tuyệt bao nhiêu.
- Hằng nhi đổi cho ta 10 triệu danh vọng.
Trong truyền tống trận, Trần Phong hắn còn lại 1 vạn Thượng Phảm Linh Thạch của kì trước, hắn muốn đổi tất cả để đem bán,mua vật liệu tốt xây dựng Cung Điện cho các nữ nhân mình.
- Đinh! giới hạn mỗi khi công tử đột phá một đại cảnh giới chỉ có thể đổi tối đa 5000 Linh Thạch Thượng Phẩm = 5 triệu Danh Vọng.
Thì ra để cho Hệ Thống không chịu quá tải năng lượng, cũng như không muốn Trần Phong dựa dẫm quá nhiều vào Hệ Thống nên hắn chỉ đổi được tối đa 5 triệu Danh Vọng.
Cũng có hơi tý thất vọng, nhưng hắn cũng có thể còn đổi được hơn 2 triệu Danh Vọng, liền quy đổi tất cả thành Danh Vọng rồi mua vài món Linh Cấp vũ kỹ, pháp khí các loại rồi bỏ vào giới chỉ, nhét vào Cửu U Long Giới, rồi yên tâm cưỡi truyền tống trận tiến về Mạc Thành.