Ngày hôm sau, khi ánh sáng mặt trời xuyên qua từng khe cửa, ánh sáng rọi lên ba thân thể đang nằm quấn lấy nhau trên giường.
Trần Phong tỉnh lại, nhìn hai nữ nhân say giấc mà tâm viên ý mãn, Diệp Chỉ Hân cũng được thỏa mãn,sau một đêm nàng đã thay đổi triệt để, khuôn mặt thiếu phụ giờ nhìn vào như là một thanh xuân nữ tử, nhan sắc so sánh với nữ nhi Tiêu Ngọc Sương càng thêm kiều mỵ.
Nàng nay đã hơn 200 tuổi, nhưng nhờ có tu vi Luyện Hư, tuổi thọ khoảng ngàn năm, nên nhìn sơ qua thì như thiếu phụ 30, khi còn trẻ đã gã cho phụ thân Tiêu Ngọc Sương, do tu luyện giả trong cơ thể toàn là linh khí nên khả năng sinh nở rất khó khăn, 20 năm trước nàng mới sinh ra được Tiêu Ngọc Sương.
Nhưng giờ đây, dưới sự hỗ trợ song tu của “Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết”, Diệp Chỉ Hân hiện tại so sánh với Tiêu Ngọc Sương có thể nói là tỷ muội song sinh,từng đường nét khuôn mặt không khác nhau là mấy, đều là tuyệt sắc khuynh thành.
- Dậy nào hai bảo bối, mặt trời chiếu tới mông rồi.
Trần Phong cười khẽ, vỗ vài cái vào mông hai nàng, tạo ra từng cơn sóng lãng.
- Đừng mà tiểu bại hoại để người ta ngủ thêm một tý, hành hạ nhân gia cả đêm.
Diệp Chỉ Hân cau lại cái mũi, ôm chắc Trần Phong mà vùi đầu vào ngực hắn, Tiêu Ngọc Sương thì ngồi dậy, dụi dụi đôi mắt ngáp một cái nói.
- Chúng ta đi tắm thôi, cả người thấy khó chịu quá.
Đúng thật là căn phòng sạch sẽ bây giờ không khác gì bãi chiến trường, y phục nằm tứ tung, cái giường thì nhăn nheo không chịu nổi, trên tấm trải giường thì còn lưu lại những vết nước của cuộc hoan lạc.
Trên ngọc thể hai nàng đều là bê bếch mồ hôi, mái tóc dài tán loạn dính vào nhau trông khá chật vật, Tiêu Ngọc Sương thì càn thảm, nàng đã bị Diệp Chỉ Hân cao trào mà bắn thẳng lên mặt, lượng d*m thủy chưa lau sạch khi khô dính lại từng mảng trên mặt nàng lấm lem vô cung.
....Bốp...Bốp
- Hân nhi thật là lười, tỉnh dậy phu quân giúp các nàng tắm rửa.
Trần Phong lại vỗ mạnh vào mông Diệp Chỉ Hân vài cái, bị đau nàng mới ểu oải ngồi dậy, thật sự nàng sức lực để đi cũng không có, sau khi cùng nữ nhi hầu hạ hắn, rồi nửa đêm lại bị hắn sủng hạnh một lần nữa, đến động đậy một ngón tay cũng khó khăn.
- A mẫu thân, ngươi ngươi...
Tiêu Ngọc Sương nhìn thấy dung nhan mẫu thân lắp bắp kinh hãi, nàng không ngờ chỉ sau một đêm mẫu thân lại thay đổi nhiều đến như vậy, một dung nhan tinh xảo, cái miệng anh đào nhỏ nhắn, đôi mắt to tròn đang mơ ngủ, lông mi cong như vẽ, một vẻ đẹp không cách nào tả xiết.
“Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết” công dụng song tu đối với nữ nhân tu vi cao càng thêm tác dụng, bởi vì khi đó lượng Thuần Âm Chi Khi trong cơ thể nàng càng nhiều, thì mỗi lần Trần Phong bắn ra tinh hoa vào cơ thể các nàng đều nhận được lợi ích to lớn, hơn nữa Trần Phong cũng đã bắn cho nàng vài lần, từ đó cơ thể nàng tự động hấp thụ số Thuần Dương Chi Khí đó mà cải tạo thân thể.
- Ngươi cái gì mà ngươi.. từ giờ khi chúng ta ở chung khi không có người ngoài ngươi phải gọi ta là tỷ tỷ hiểu chưa, hiện tại chúng ta là nữ nhân của phu quân.
Diệp Chỉ Hân không vui trừng mắt nhìn nữ nhi, nàng đã thật sự luân hãm vào vòng tay Trần Phong, sau khi hắn làm cho nàng có được một đêm khó quên từ khi sinh ra tới giờ.
- Không, ý nói là khuôn mặt ngươi.
Lúc này Diệp Chỉ Hân mới định thần, dùng nguyên lực ngưng tụ ra một tấm kính soi mặt vào bên trong, nàng đưa bàn tay vuốt ve khuôn mặt trắng mịn như trứng gà bóc vỏ của mình, một ít nếp nhăn nơi khóe mắt cũng biến mất, đôi môi hồng nhuận phơn phớt, tỏa ra sức sống của một thanh xuân thiếu nữ, nàng mở to đôi mắt long lanh không dám tin tưởng, trong mắt nàng đỏ hồng cảm động quay sang Trần Phong khóc lóc một hồi.
Nàng vì quá cao hứng mà khóc, nữ nhân thích thiên tính thích cái đẹp, bất luận là ai cũng đều như thế, nàng tư chất cũng bình thường, nếu tu vi không đột phá nàng sẽ càng già đi hao hết thọ nguyên mà chết, nhưng giờ đây có một đứa con rễ, kim trượng phu giúp nàng lấy lại thanh xuân.
- Được rồi, chúng ta sau này sẽ ở bên nhau mãi mãi, thả lỏng tâm thần đừng suy nghĩ gì ta mang nàng đi tắm rửa.
Trần Phong cũng biết cảm xúc của Diệp Chỉ Hân hiện giờ nên yêu thương vỗ về, nghe hắn nói nàng vâng lời nghe theo, cả ba biến mất tại chỗ đến khi xuất hiện đã vào trong Cửu Tôn Tháp.
Trần Phong cùng hai nàng xuất hiện trước một cái hồ nước trong xanh, Trần Phong dùng Hỏa hệ lực lượng tạo ra một hồ nước nóng rồi bế Diệp Chỉ Hân xuống hồ.
Được nam nhân mình âu yếm, Diệp Chỉ Hân hạnh phúc hai tay bấu chặt cổ hắn, đầu dựa sát vào lồng ngực cảm nhận sự ấm áp từ hắn mang lại, Tiêu Ngọc Sương gặp cảnh này cũng vui vẻ trong lòng, từ khi gặp được Trần Phong cuộc sống và tính cách của nàng đã thay đổi triệt để.
Trong hồ nước nóng nghi ngút hơi nước lượng lờ, Trần Phong đặt Diệp Chỉ Hân ngồi trong lòng, dịu dàng tẩy từng vết bẩn trên người nàng, một kẻ hở không bỏ sót, bắt lấy bầu ngực sữa nàng mà xoa bóp, ngực nàng còn nhỏ hơn nữ nhi một chút, nhưng thay vào đó là cảm giác mềm mại cùng co dãn, còn Tiêu Ngọc Sương thì căng tròn mà củng không thiếu sự đàn hồi.
Tiêu Ngọc Sương dùng bàn tay ngọc mát lạnh cẩn thận chà lưng cho Trần Phong, đôi khi còn dùng hai đại bạch thỏ của mình ma sát lưng hắn, cứ như vậy luân phiên chăm sóc lẫn nhau, rồi cả ba mặc quần áo tử tế trở về Ngạo Thiên Điện giới thiệu Diệp Chỉ Hân với hai nữ Trần Mộng Kỳ cũng Cổ Cẩn Huyên.
Lúc về đại điện, hai nữ đang ngồi tự tay khâu từng đường kim mũi chỉ, may cho hắn một bộ bạch y, đó là những gì hai nàng làm lúc rảnh rỗi, lúc trước đi dạo thành các nàng đòi mua vải may y phục, thì ra là may cho hắn, làm hắn cảm động muốn khóc.
- A phu quân ngươi ở về.
Trần Mộng Kỳ cùng Cổ Cẩn Huyên bắt gặp ba người trở về vui mừng kêu lên, vội vàng bỏ dỡ nhào vào ôm ấp hắn.
Dù gì cũng đã một ngày hắn không có vào thăm các nàng bảo sao không tưởng nhớ, khi các nàng vào ở trong Cửu Tôn Tháp hắn đã ngưng thời gian gia tốc gấp một trăm lần, để cho các nàng sống thật với hiện tại.
- Hứ phu quân ca ca lại đem về một tỷ muội cho chúng ta.
Cổ Cẩn Huyên đánh giá Diệp Chỉ Hân, “hứ” nhẹ một tiếng, hiển nhiên tiểu nha đầu này bắt đầu ăn giấm, lần trước đưa về Tiêu Ngọc Sương, lần này này lại thêm một mỹ nữ còn thành thục động lòng người hơn, nàng nhìn lại cặp bánh bao nhỏ của mình mà buồn bực không thôi, nàng sợ Trần Phong sẽ không thích mà bỏ bê nàng.
- Haha Huyên Huyên là ghen à, đừng lo dù có bao nhiêu người, ta cũng sẽ yêu thương Huyên Huyên.
Trần Phong biết nàng còn tính tình tiểu hài tử, đành vội đi lại ôm nàng vào lòng hôn nhẹ một phát trấn an, tiểu nha đầu nhanh chóng vui vẻ lôi kéo Diệp Chỉ Hân hỏi chuyện.
Cả gia đình vui vẻ hòa thuận cười nói, Trần Phong biết Diệp Chỉ Hân cũng mệt mỏi đành đưa nàng về phòng mà nghỉ ngơi, mở ra cửa phòng hắn bế nàng đặt lên giường kéo lấy tấm da thú đắp lên cho nàng ôn nhu nói.
- Hân nhi, hôm nay cực khổ nàng rồi, nhanh chóng ngủ đi.
Nàng nhu thuận gật đầu rồi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ, Trần Phong yêu thương hôn nhẹ vào trán nàng một phát chúc ngủ ngon rồi đi ra khỏi phòng.
Đi ra đại đện thấy ba nữ đang cùng may một cái y phục, hắn không nói gì ngồi bên cạnh nhìn xem chúng thê tử làm việc, một lát sau cuối cùng cũng may thành công một bộ Bạch Y trắng như tuyết.
- Phu quân, ngươi mặc thử, đây là công sức vài ngày của chúng ta.
Trần Mộng Kỳ đem lại bộ y phục, tam nữ chủ động chu đáo giúp hắn mặc vào chỉnh tề, nhìn vào từng đường kim mũi chỉ mà hắn nhận ra đó là do ai làm.
Mộng Kỳ dịu dàng, hiền thục nên những đường may tỉ mỉ, còn mấy cái xiêu xiêu vẹo vẹo là biết do nha đầu Huyên Huyên làm rồi, nhưng mặc vào bộ y phục này giá trị của nó vượt xa tất cả các pháp bảo trên đời, bởi vì nó mang theo tình cảm của các nàng mà không thứ bảo vật nào có thể so sánh.
Hắn lấy ra Vô Cực Phá Thiên Kiếm tra vào vỏ đeo sau lưng, đây là một thanh kiếm chiều dài hơn 1m có hai lưỡi,được khắc hoa văn thanh long uốn lượng, tay cầm được bao phủ bởi long lân, toàn thanh kiếm phát ra một cỗ năng lượng bàng bạc.
Đây là thần binh từ thời kỳ Hỗn Độn bắt đầu, bị hư hại rồi thông qua hệ thống cải tạo nó đã trở lại thành Chân Cấp, và may mắn được Trần Phong thu vào tay, muốn ôn dưỡng nó trưởng thành thì phải mang theo cạnh, người kiếm hợp nhất mới giúp nó nhanh chóng trưởng thành.
Trần Phong lúc này vô cùng anh tuấn, ngũ quan như ngọc, mái tóc đen dài được các nàng chải chuốc tỉ mỉ buộc gọn ra phía sau lưng, trên trán lại phủ xuống vài sợi tóc bạc che đi một bên lông mày, đó là do tiểu nha đầu Cẩn Huyên làm nhuộm cho hắn.
Trần Phong nghiêm trang đứng thẳng, thân hình cao 1m8 thon dài cân đối, tạo cho hắn ra một chút mị lực khó tả, tam nữ nhìn lấy thân ảnh Bạch Y bồng bềnh,sau lưng mang theo một thanh kiếm phiêu dật xuất trần.
Trong đồng tử của tam nữ đều là lấp lánh ngôi sao nhỏ, thần thái si mê mà ngắm nhìn thân ảnh đỉnh thiên lập địa kia, ưỡn ngực mà kiêu ngạo vì đó là người các nàng giao phó cả cuộc đời không hối hận.
Điều này làm Trần Phong cảm động muốn rớt nước mắt, đàn ông không dễ rơi lệ bởi vì chưa có việc gây xúc động mà thôi, và để bù đắp phần tình cảm này hắn nhanh chóng bế Trần Mộng Kỳ cùng Cổ Cẩn Huyên kéo vào phòng mà bồi thường cho các nàng, Tiêu Ngọc Sương thì sợ hãi cự tuyệt tham gia.
Sau đó hắn mở thời gian gia tốc gấp một trăm lần bên ngoài,ban ngày bồi tiếp chúng nữ luyện tập thực chiến, ban đêm cùng bốn nàng ân ái triền miên, tình cảm của chúng nữ cũng trở nên thân thiết không khác gì tỷ muội ruột thịt.
Diệp Chỉ Hân cũng nhanh chóng hòa mình vào cuộc sống mới, nàng cảm thấy chỉ cần có hắn bên cạnh dù có chết cũng cam lòng, trong thời gian này nàng cùng Trần Phong song tu cũng đã bước vào Luyện Hư trung kì, các nàng khác thực lực cũng tăng trên diện rộng, có được nhiều kỹ năng chiến đấu, chỉ chưa có sinh tử chiến mà thôi.
Thời gian bên trong Cửu Tôn Tháp, thoáng cái trôi qua 30 ngày,Trần Phong nhận lợi ích từ song tu cũng sắp đột phát Hóa Thần Kỳ, căn cơ cực kỳ ổn định không vì nhận exp từ Hệ Thống mà gây ra ảnh hưởng.
Cuối cùng Trần Phong cùng tứ nữ ra khỏi Cửu Tôn Tháp xuất hiện bên ngoài, lần này đi ra cho các nàng dạo chơi, hít thở không khí tươi mát, bên trong Cửu Tôn Tháp nó cũng tự thành một thế giới, có ngày đêm xen lẫn nhưng nhìn lên trời chỉ là một màu trong xanh, cùng những đám mây do linh khí ngưng tụ mà thành.
Ngoài ra không có mặt trời và mặt trăng, nên không thể hoàn chỉnh một cái thế giới, vì vậy chúng nữ ở lâu cũng chán nên ra ngoài cũng hắn du ngoạn.
Cả đám xuất hiện trong căn phòng của Tiêu Ngọc Sương, đồ đạc vẫn như cũ bừa bộn không chịu nổi, mặc dù ở bên trong một tháng nhưng bên ngoài chỉ qua vài canh giờ, các nàng nhìn cảnh tượng xung quanh đều ý vị thâm trường liếc xéo về hướng Trần Phong, làm hắn mặt cũng đỏ lên, nếu không có hắn làm sao ra cảnh tượng này.
Trần Phong dắt theo mẫu nữ hai người Diệp Chỉ Hân, Trần Mộng Kỳ cùng Cổ Cẩn Huyên đi ra khỏi phòng, mỗi nàng sau khi cùng hắn song tu thì dung nhan khuynh quốc khuynh thành, thế gian hiếm có, năm người hạnh phúc nắm tay nhau đi khắp Vi Thủy Các.
Khi các đệ tử nhìn thấy đoàn mỹ nữ thì hai mắt trợn tròn tâm hồn như lìa khỏi thân xác ngây ngốc tại chổ ngắm nhìn, nhưng không ai dám tiến lên gây sự vì thấy đại tiểu thư Tiêu Ngọc Sương trong đoàn người.
Theo bọn họ thấy nàng còn là nữ ác ma,kiêu căng bá đạo nên không ai dám chọc, chỉ giương mắt ếch ra nhìn, họ nào biết nàng hiện giờ đã ôn nhu hiền thục còn hơn các thiên kim tiểu tư nho nhã nhà quý tộc.
Trần Phong đi giữ tứ nữ, trên người khoác một bộ Bạch Y trắng như tuyết, không dính một hạt bụi trần, sau lưng cõng theo một thanh kiếm bá khí vô song, nhìn hắn cứ như một Kiếm Khách Đa Tình, cộng thêm gương mặt anh tuấn, một vài sợi tóc bạc phủ xuống trên trán, làm các nữ đệ tử để quăng đến ánh mắt si mê.
- Trần công tử, có một vị Thái Thượng Trưởng Lão của Cự Kiếm Môn đang tìm ngài.
Đang dạo chơi quanh Vi Thủy Các, thì có một tên đệ tử tiến tới nhìn Trần Phong ôm quyền nói, họ biết Trần Phong chắc chắn sẽ là phu quân của ma nữ Tiêu Ngọc Sương, nên họ biết Trần Phong không đơn giản, nên không dám thất lễ mà đắc tội hắn.
- Là một nữ nhân sao?
Nghe nói là Thái Thượng Trưởng Lão tìm mình, Trần Phong nghĩ ngay tới Ninh Cung Như sư phụ của Hạ Ức Mộng, dù sao hắn biết môn phái có vài vị Thái Thượng Trưởng Lão nhưng đều ẩn cư bế quan, chỉ có nàng là dạy dỗ cho Hạ Ức Mộng.
- Vâng!
Tên đệ tử hồi đáp.
- Nàng đang ở đâu dẫn chúng ta đi.
Trần Phong nghe vậy biết chắc là Ninh Cung Như rồi, nhưng hắn không biết nàng tìm hắn có việc gì, chắc không hẵn là hỏi tội mình a.
- Ngài ấy đang đợi ở Thiên Nữ Hồ mời theo ta.
Tên đệ tử nhanh chóng dẫn đường, Thiên Nữ Hồ là một hồ nước lớn nằm ở trung tâm hòn đảo Vi Thủy Các.
Chu vi Thiên Nữ Hồ rộng gần mười dặm nhưng kỳ lạ là, nhiệt độ nước trong hồ cực kỳ thấp quanh năm thường xuyên đóng băng, chung quanh hồ phủ một lớp thảm thực vật xanh um đẹp không sao tả xiếc.
Trong phút chốc đoàn người đã tiến đến Thiên Nữ Hồ, chúng nữ nhìn cảnh vật xung quanh liền bỏ mặt Trần Phong chạy đi tham quan.
Giờ phút này, bên hồ có một đình nghỉ mát, một bóng người phong hoa tuyệt đại đang đứng đưa lưng về Trần Phong, nàng một bộ y phục rộng thùng thình, nhưng vẫn không che giấu được dáng người đầy đặn của nữ nhân trưởng thành.
Hắn đành lê từng bước chân tiến vào bên trong đình đứng cạnh Ninh Cung Như đưa mắt nhìn về phía mặt hồ tán thán nói.
- Nơi này cảnh sắc đẹp vô cùng, Thái Trưởng Lão thật biết lựa chọn địa phương.
- Ta gọi ngươi tới đây không phải để ngắm cảnh!
Ninh Cung Như lạnh nhạt trả lời, nang đang bực tức, tên này đã làm ảnh hưởng tới tâm cảnh đệ tử nàng, rồi còn không biết xấu hổ chạy tới đây cầu hôn nữ nhân khác bảo sao nàng không tức,
- Đinh! phát hiện Tiên Thiên Chi Thể, top 15 Thiên Thể Bảng Huyền Âm Chi Thể.
Khi lúc Trần Phong đứng gần Ninh Cung Như, Hằng nhi nhanh chong phát hiện ra thể chất của nàng, hắn ngạc nhiên nhanh chóng trong đầu dò hỏi.
- Huyền Âm Chi Thể là gì?
- Huyền Âm Chi Thể nằm top 15 trong Thiên Thể Bảng, dù top 15 nhưng cũng cực kỳ hiếm gặp của nữ tu, trời sinh Huyền Âm Khí trong cơ thể sẽ sản sinh rất nhiều, gây nên mất khống chế mỗi lần bạo phát sẽ sinh ra thống khổ cực độ, nếu có công pháp và cách thức tu luyện phù hợp, liền sẽ luyện hóa những Huyền Âm Khí đó cho mình sử dụng, tư chất võ đạo cũng tăng lên tầng cao mới, nhưng đó cũng là một đối tượng song tu có lợi ích đứng đầu.
- Nếu công tử có thể song tu cùng nàng, luyện hóa Nguyên Âm của nàng sẽ mang lại lợi ích cực lớn, đồng thời rót vào cơ thể nàng Thuần Dương Chi Khí sẽ giúp nàng âm dương cân bằng, sau này không còn thống khổ mỗi khi Huyền Âm Khí quá nhiều.
- Nàng có thể chịu đựng và tu luyện sống tới hôm nay đã là kỳ tích, thường thì những người mang Huyền Âm Thể không bị bắt đi làm lô đỉnh hút cạn sinh cơ thì cũng bị thống khổ dày vò mà chết.
Hằng nhi chậm rãi phân tích cặn kẽ, Trần Phong cũng không ngờ nhìn bề ngoài nàng chững chạc lãnh đạm vậy mà cũng có số phận khá là khổ a, hắn cũng hiếu kỳ Thiên Thể Bảng là gì mà hắn có nằm trong đó.
- Cho ta xem hạng trên Thiên Thể Bảng.
1.Hỗn Độn Chi Thể.
2.Thời Không Chi Thể
3.Thiên Ma Chi Thể
4.Ngũ Hành Chi Thể.
5.Diệu Nhật Ly Thể
6.Minh Nguyệt Chi Thể
7.Dược Linh Chi Thể
8.Quang Minh Chi Thể.
9.Thủy Linh Mị Thể
10.Hỏa Linh Minh Thể.
11.Kim Cương Toái Thể.
12.Sinh Mệnh Chi Thể.
13.Thổ Linh Chi Thể.
14.Phiêu Hương Ngọc Thể.
15.Huyền Âm Chi Thể.
Thuần Âm Chi Thể.
- Các loại thể chất sau này khi đạt đỉnh cao sẽ lột xác tiến vào Thánh Thể Bảng rồi Thần Thể Bảng ví dụ như Hỗn Độn Chi Thể tiến hóa thành Hỗn Độn Thánh Thể, rồi tiến hóa thành Hỗn Độn Thần Thể.
Một loạt danh sách cùng thông tin hiện lên trước mắt Trần Phong, hắn cũng âm thầm cảm thán đành hỏi.
- Vậy ta thuộc loại thể chất gì?
- Hậu thiên Hỗn Độn Thể.
Hằng nhi trả lời.
- Không phải Hỗn Độn Chi Thể à.?
Trần Phong gấp rút, có thể thấy, hắn biết mình có Hỗn Độn Thể rất là hưng phấn.
- Hậu thiên Hỗn Độn Thể, là do công tử tu luyện công pháp sau này luyện thành chứ không phải do trời sinh, khi nào công tử thoát thai phàm nhân nó mới tiến hóa thành Hỗn Độn Chi Thể.
Hằng nhi nói, thì ra Trần Phong tu luyện công pháp “Hỗn Nguyên Đế Thiên Quyết” giúp hắn sau này có thể hấp thu và tu luyện tất cả thuộc tính, bao gồm, Ngũ Hành thuộc tính, Phong, Lôi, Quang Minh, Bóng Tối, Ma Khí, Băng vv...
Nhưng hiện tại hắn chỉ là Hậu Thiên Hỗn Độn Thể nên chỉ mới có thể tu luyện bảy loại thuộc tính gồm Ngũ Hành cùng Phong và Lôi, nhưng bao nhiêu đó cũng đủ làm cho hắn có ước mơ cao rộng sau này.
.