Đại Địa Chủ

Chương 307: Chương 307: Chèn ép




Thiên Thọ năm thứ nhất, cuối tháng 8

Ánh nắng mãnh liệt xuyên thấu tầng mây, thiêu đốt đường phố và bá tánh vội vã đi lại. Cảm giác nóng rực kéo dài từ buổi sáng đến buổi chiều, thái dương sắp xuống núi mới có chút hòa hoãn.

Buổi tối mùa hè là thời điểm náo nhiệt nhất ở Quân Tử Thành. Chợ đêm từ giờ Dậu bắt đầu liên tục đến giờ Hợi. Đường phố được vô số đèn lồng chiếu sáng như ban ngày. Người đến người đi còn náo nhiệt hơn cả ban ngày.

Lúc này, không chỉ bình dân bá tánh, rất nhiều nhà giàu cũng sẽ ra ngoài hóng gió.

Vào mùa nắng gay gắt này mà Điểm Trang Các vẫn trước sau như một khách khứa nườm nượp.

Trịnh Quân Kỳ mang thai, Điểm Trang Các liền tạm thời do Phó Dịch xử lý, sau khi An Tử Nhiên trở về, Phó Dịch lại giao lại cho hắn. An Tử Nhiên tiếp nhận nhưng cũng không thường xuyên hỏi đến, rất nhiều chuyện đều giao cho Diêu Thời Vũ đi làm.

Diêu Thời Vũ kế thừa bản lĩnh kinh doanh từ cha hắn Diêu Thiên Tường, lại mưa dầm thấm đất từ nhỏ cho nên hắn còn tính có đầu óc. Vì báo thù, hắn cơ hồ dành toàn bộ tinh lực cho Điểm Trang Các, còn liều mạng hơn cả chủ nhân là Trịnh Quân Kỳ, ngẫu nhiên không thể không khuyên hắn nghỉ ngơi một chút.

Chỉ là trước khi chưa báo thù xong, Diêu Thời Vũ sẽ không có một tia trễ nải. Trịnh Quân Kỳ biết hắn đã quyết tâm nên không nhiều lời nữa.

Điểm Trang Các từ khi khai trương đến giờ đã hơn một năm, hiện giờ đã trở thành thương hiệu son phấn lớn nhất Quân Tử Thành, Ngọc Đường Các từng vang bóng một thời cũng chịu Điểm Trang Các chèn ép mà dần xuống dốc.

Ngọc Đường Các không phải kẻ thù của Diêu Thời Vũ, nhưng nó lại hợp tác với kẻ thù của hắn. Ngọc Ngưng Các muốn mượn Ngọc Đường Các để chen chân vào thị trường son phấn ở Quân Tử Thành, nếu Diêu Thời Vũ không may mắn gặp được Trịnh Quân Kỳ thì có lẽ họ đã sớm đạt tới mục đích.

Diêu Thời Vũ từ các bí truyền tổ truyền để phối ra nhiều loại sản phẩm có hiệu quả càng tốt, không chỉ chèn ép Ngọc Đường Các về giá, chất lượng cũng cao hơn một bậc.

Chủ nhân của Ngọc Ngưng Các hiểu rõ thế cục, tầm tháng 11 năm trước đã rút khỏi Quân Tử Thành, từ bỏ thị trường ở Quân Tử Thành. Không có Ngọc Ngưng Các ở sau lưng chống đỡ, Ngọc Đường Các mau chóng xuống dốc không phanh.

Nhưng đây không phải mục tiêu chân chính của của Diêu Thời Vũ.

Điểm Trang Các hoàn toàn nổi danh ở Quân Tử Thành, hắn liền về Vân Châu mở mấy cửa hàng Điểm Trang Các.

Vân Châu là đại bản doanh của Ngọc Ngưng Các, vì sản phẩm của họ tốt nhất ở đây cho nên Ngọc Ngưng Các quật khởi hoàn toàn dựa vào thực lực.

Diêu Thời Vũ trước khi quyết định mở rộng Điểm Trang Các đến Vân Châu cũng đã tìm người hỏi thăm quá. Giá cả sản phẩm của Ngọc Ngưng Các phổ biến tương đối cao, nhưng bởi vì các cửa hàng son phấn khác không tốt như của họ, cho nên rất nhiều quý nữ đều không tiếc nới rộng hầu bao.

Chủ nhân của Ngọc Ngưng Các bắt lấy tâm lý thích làm đẹp của phái nữ, cho nên ngắn ngủn hai năm đã kiếm được một khoản kếch xù.

Kế hoạch của Diêu Thời Vũ rất đơn giản, chỉ cần đẩy ra sản phẩm tiện lợi hơn Ngọc Ngưng Các là được. Điểm Trang Các cũng không phải không có tiếng tăm gì, chỉ cần đã đi qua Quân Tử Thành thì hẳn đều nghe nói về cái tên này.

Diêu Thời Vũ dựa theo đề nghị của An Tử Nhiên, trước này khai trương Điểm Trang Các hai ngày thì tìm người tiến hành tuyên truyền, cùng với hoạt động khuyến mãi mua hai tặng một.

Rất nhiều người vừa nghe nói đây là cửa hàng son phấn rất nổi danh ở Quân Tử Thành, rất được các phu nhân tiểu thư ở Quân Tử Thành như phu nhân Tể tướng, phu nhân Thượng thư vv yêu thích, Điểm Trang Các vừa khai trương đã lập tức kín hết chỗ.

Điểm Trang Các không đi theo con đường giá rẻ bình dân, giá cả giảm xuống một chút chủ yếu vì đánh sập Ngọc Ngưng Các.

Ở một gian Điểm Trang Các khác bày bán không phải son phấn bình thường, mà là các sản phẩm chăm sóc da dựa vào công thức tổ truyền của Diêu gia, chỉ cần kiên trì thoa thì không tới mấy tháng là có thể cải thiện làn da, hiệu quả rõ rệt.

Bởi vì giá quá đắt, ngay từ đầu cũng không có bao nhiêu người mua. Thẳng đến tầm tháng 4, tháng 5, những phu nhân đã sử dụng hết thảy trở thành khách hàng quen. Có các nàng gián tiếp tuyên truyền, Điểm Trang Các nhanh chóng thành danh.

Rất nhiều cửa hàng son phấn gần đó ít nhiều đều chịu ảnh hưởng, nhưng tổn thất lớn nhất vẫn là Ngọc Ngưng Các. Vốn dĩ công thức sản xuất của hai nhà có một phần giống nhau, hiệu quả cho ra giống nhau, giá cả lại bất đồng, tựa như một hộp phấn được Ngọc Ngưng Các bán với giá hai lượng bạc, Điểm Trang Các lại chỉ bán một lượng bạc.

Chênh lệch gấp đôi tức khắc làm khách hàng của Ngọc Ngưng Các bất mãn. Các nàng trước kia tuy biết son phấn của Ngọc Ngưng Các đắt có chút thái quá, nhưng khi đó chỉ có Ngọc Ngưng Các, vì làm mình trở nên xinh đẹp hơn, các nàng xót tiền cũng chỉ có thể cắn răng mua.

Hiện tại có một lựa chọn tốt hơn, các nàng vì sao phải đến Ngọc Ngưng Các chỉ biết lừa tiền của các nàng?

Nghĩ vậy, ấn tượng của đại bộ phận người đối với Ngọc Ngưng Các liền càng kém, làm cho Ngọc Ngưng Các dù giảm giá cũng không thể kéo lại khách quen. Cứ giảm rồi lại giảm, giảm đến mức giá ngang hàng với Điểm Trang Các mà vẫn không có bao nhiêu người quay đầu lại.

Chủ nhân của Ngọc Ngưng Các vội muốn chết, cứ tiếp tục như vậy, sự nghiệp hắn thật vất vả kinh doanh sẽ sớm hay muộn bị sụp đổ.

Chính là hắn lại không thể làm gì. Sau khi thảm bại ở Quân Tử Thành, hắn đã biết bối cảnh của Điểm Trang Các, trừ phi hắn muốn tìm chết, nếu không tuyệt đối không thể lay động Điểm Trang Các.

Cảm giác đi tiếp hay lui về đều chỉ có tử lộ thiếu chút nữa bức hắn phát điên.

Hắn thì phát điên, Diêu Thời Vũ lại mỗi ngày thu được tin về hắn. Từng bước một đẩy kẻ thù vào tuyệt cảnh rốt cuộc làm hắn có khoái cảm báo thù, quả nhiên loại chuyện báo thù này phải tự mình làm mới có ý nghĩa. Hoàn toàn kéo sập Ngọc Ngưng Các, hủy diệt kẻ thù, cha mẹ hắn trên trời có linh thiêng hẳn có thể an giấc ngàn thu.

Diêu Thời Vũ ở lại Vân Châu luôn, hắn muốn chân chính bức người kia đến tuyệt cảnh, buộc hắn lại lần nữa ra tay. Vì chuyên tâm đối phó, hắn liền không có biện pháp bận tâm đến Quân Tử Thành. An Tử Nhiên không thể không tự mình tiếp quản.

Giữa hè, dòng sản phẩm son phấn mang lại cảm giác mát lạnh sảng khoái bán chạy nhất.

Ban ngày, bởi vì ánh nắng quá mạnh, các phu nhân tiểu thư lo lắng làn da sẽ bị cháy nắng nên không dám ra ngoài, cho nên buổi tối là lúc Điểm Trang Các buôn bán tốt nhất.

Khi An Tử Nhiên cùng Phó Vô Thiên tới, khách nhân ra vào nối liền không dứt, đều chỉ có quý nữ phu nhân. Có một Điểm Trang Các khác ở một con phố khác chủ yếu hướng tới đối tượng là bình dân bá tánh, bắt đầu từ năm trước. Cả hai cửa hàng vẫn luôn lấy được thành công rực rỡ.

Hiện giờ, từ hai cửa hàng đã tăng lên bốn cửa hàng, nhân viên có hơn mười lăm người.

Trần chưởng quầy thấy họ, còn tưởng rằng Vương gia cùng Vương phi tới xem sổ sách, định lấy sổ sách ra tới thì đột nhiên nhớ tới hiện tại mới là cuối tháng 8, còn chưa đến thời điểm kiểm toán, liền gọi một nhân viên khá cơ linh tới phục vụ hai người. An Tử Nhiên không cần, bảo hắn cứ tiếp tục công việc.

Họ chuẩn bị rời đi, lại ngoài ý muốn gặp được hai người. Hai người tựa hồ cũng không ngờ lại ở chỗ này gặp được họ.

Họ chuẩn bị rời đi, lại ngoài ý muốn gặp được hai người. Hai người tựa hồ cũng không ngờ lại ở chỗ này gặp được họ.

An Vu Chi lập tức lộ vẻ vui sướng, nhưng nàng cũng không ngờ sẽ gặp cả Phó Vô Thiên nên vẻ vui mừng cũng phai nhạt đi nhiều, thay thế là càng nhiều co quắp, nhỏ giọng chào họ một tiếng rồi không dám mở miệng.

“Ngươi tới nơi này mua son phấn?” An Tử Nhiên đánh vỡ trầm mặc.

An Vu Chi do dự gật gật đầu.

An Tử Nhiên nhướng mày nói: “Nơi này son phấn rất đắt, ngươi có bạc mua?”

An Vu Chi trở về, hắn không hề bạc đãi nàng ở khoản ăn mặc, nhưng khoản tiêu dùng thì lại không đưa nhiều, mỗi tháng chỉ chi cho nàng năm lượng bạc giống như nàng lúc trước ở An gia, so với bá tánh bình dân thì không tính thiếu, nhưng muốn mua son phấn lại không đủ.

Sản phẩm của Điểm Trang đều không thấp hơn năm mươi lượng, phổ biến ở khoảng một trăm lượng và có thể lên tới vài trăm lượng. An Vu Chi nếu muốn mua, phải tích cóp ít nhất mấy tháng mới có thể mua được loại rẻ nhất.

An Vu Chi quẫn bách cúi đầu. Xảo Nhi lập tức giải thích, “Hồi Vương phi, tiểu thư bán một ít trang sức mới tích cóp đủ tiền. Ngài không biết, da của tiểu thư có chút mẫn cảm, son phấn bình thường làm da bị dị ứng, chỉ dùng son phấn của Điểm Trang Các mới sẽ không.”

An Tử Nhiên xác thật không biết, số lần hắn nói chuyện với An Vu Chi có thể đếm trên đầu ngón tay, nơi nào biết làn da An Vu Chi có mẫn cảm hay không.

“Vương gia có mang ngân phiếu trên người?”

Phó Vô Thiên thấy lông mày hắn động một chút cũng đã đoán được hắn nghĩ gì, từ vạt áo lấy ra một chồng ngân phiếu, rút ra mấy tấm đưa đi.

An Tử Nhiên đưa ngân phiếu cho An Vu Chi, “Chỗ này có năm trăm lượng, cầm đi.”

An Vu Chi ngơ ngác. An Tử Nhiên đưa ngân phiếu cho Xảo Nhi, sau đó đi về cùng Phó Vô Thiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.