Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Chương 325: Chương 325: Ba chiêu đã hết




Càn Phổ có thể bước lên vị trí hiện tại, dĩ nhiên thực lực không phải hạng gà đất chó sành. Hắn là một đối thủ rất mạnh. Thế nhưng, công tử Quân tư thế ung dung tiêu sái, gương mặt hơi ngẩn lên, hướng ánh mắt ngạo nghễ nhìn thế công mãnh liệt như thiên quân vạn mã kia, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhạt.

Càn Phổ dù điên cuồng tấn công, thế nhưng vẫn nhận ra được nụ cười nhạt này, chính là đang coi thường, điều đó càng khiến cho Càn Phổ muốn bằm nát công tử Quân hơn bao giờ hết.

Chỉ thấy công tử Quân song thủ nhẹ nhàng nâng lên, hai dòng tiên lực mảnh như sợi chỉ ẩn hiện bên trong hai cánh tay, nhẹ nhàng tán ra ánh sáng yếu ớt nhưng bất phàm. Hai bàn tay bất chợt xuất hiện hai quả cầu đen trắng, vừa nhìn đã biết bất phàm, công tử Quân đem hai quả cầu trắng đen đó múa thành một vòng.

Tiên lực từ dung nhập vào hai quả cầu đen trắng đó, ngay lập tức trên bầu trời xuất hiện một cái ảo ảnh bát quái đồ đằng.

- Bát Quái Thuẫn.

Đại Kim Cương Chùy uy thế kinh đào lãng hải với khí linh xuất hiện gia tăng thêm uy lực đập xuống ầm một tiếng, cảm giác như bầu trời vừa mới bị sụp xuống vậy. Uy lực của Đại Kim Cương Chùy vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng khi chạm vào ảo ảnh đồ đằng bát quái thì giống như vừa mới đánh vào một cái trống vậy.

Vừa mới chạm vào ngay tức khắc bung ngược trở lại, một luồng sức mạnh phản phệ từ linh khí Đại Kim Cương Chùy chạy ngược vào cơ thể Càn Phổ, mặc dù lực lượng nhục thân của Càn Phổ rất cường hãn, thế nhưng lực lượng cắn trả ngược lại quá mạnh khiến cho Càn Phổ miệng phun ra một ngụm tiên huyết.

Cơ thể khổng lồ vạm vỡ như một tòa núi nhỏ bắn thẳng lên trời, thoạt trông như một viên đá đặt trên một cỗ máy phi thạch bị ném đi. Xung quanh Đấu Trường Táng Tiên có ba tầng kết giới, một tầng bao trùm toàn bộ Đấu Trường Táng Tiên trong bán kính hai trăm trượng; tầng thứ hai ngăn cách khán đài với sân đấu trường; và tầng thứ ba là một khoảng trống khoảng chừng mười thước để cho trọng tài giả di chuyển bên ngoài an toàn.

Thế nhưng, khi thân thể Càn Phổ chạm vào tầng kết giới bao xung quanh sân đấu trường thì bỗng nhiên phát ra một tiếng nổ chấn động. Gã trọng tài giả đang mải mê cuồng nhiệt bình luận, lập tức đón nhận một trận áp lực rất khủng khiếp.

May mắn là thực lực của hắn không tồi, trên người lại mặc pháp bảo phòng hộ, thế nên khi thân thể đập vào vách tường sau lưng, chỉ bị thổ huyết nhẹ mà thôi. Có điều, Sư Thứu thì không may mắn như chủ nhân của nó. Chỉ thấy thân thể của nó lúc này đã hóa thành một đống máu thịt nhầy nhụa, hơi thở biến mất, chết một cách thê thảm.

Tuy rằng sủng thú bị chết và bản thân trọng thương nhẹ, thế nhưng tên trọng tài giả không vì vậy mà tức giận hay phẫn nộ, mà nhìn gương mặt hắn lại thêm phần kích thích, tiếp tục gào thét.

- Tuyệt vời, công tử Quân dễ dàng hóa giải thế công của Càn Phổ. Không những vậy còn khiến cho Càn Phổ bị bay thẳng lên trời.

- Công tử Quân thiên hạ vô địch.

- Tốt lắm, công tử Quân hảo thủ. Đập chết con voi rừng hôi hám xấu xí đó đi.

- Ha ha ha, lão tử thắng lớn rồi.

- ……….

Trên sân đấu trường, làn khói bụi mịt mờ bao trùm lấy không gian. Đột ngột một tiếng *rầm rầm…* vang lên, chính là do Càn Phổ từ trên cao rơi xuống mà tạo thành chấn động.

Bị lực lượng phản chấn ngược lại, tiên huyết trong cơ thể chạy hỗn loạn, cơ thể trong giây lát không thể tự chủ, vì vậy Càn Phổ mới không thể giữ được thăng bằng mà ngự không. Cũng may là hắn nhục thân cứng cáp, bằng là nhân loại tiên giả, chỉ sợ tan xương nát thịt rồi.

Càn Phổ một tay xách Đại Kim Cương Chùy chống đất lấy thế gượng dậy, tay còn lại lau đi máu tươi trên miệng, trông hơi thể Càn Phổ đang có dấu hiệu hỗn loạn, đoán chừng cắn trả ban nãy đã khiến cho hắn trọng thương khá nặng.

Mà phía đối diện, khói bụi cũng dần tán đi, ẩn hiện bên trong một bóng người, dĩ nhiên chính là công tử Quân rồi. Hai con ngươi Càn Phổ co rút, biểu cảm tràn đầy vẻ không thể tin nổi.

Tuyệt chiêu Phách Địa Thế hắn đã phát huy mười thành công lực, lại thêm khí linh của Đại Kim Cương Chùy gia trì, uy lực cơ hồ mạnh hơn gấp rưỡi. Mặc dù bị công tử Quân đỡ được, nhưng hắn trong đầu nghĩ rằng, đối phương so với mình nội thương không chênh lệch, thậm chí là trọng thương nặng.

Thế nhưng, nhìn công tử Quân ngoại trừ hai cánh tay áo bị chấn thành tro bụi, để lộ hai cánh tay trắng ngọc nhưng rắn chắc. Ngoài bị hủy hai cánh tay áo ra, tất cả đều bình thường.

Nhãn quan của tiên giả, nhất là những kẻ chiến đấu sinh tử sự quan sát rất kỹ lưỡng. Nhìn công tử Quân, hắn ta đỡ lấy tuyệt chiêu kinh thiên động địa kia, vậy mà nữa bước chân cũng không bị đánh lùi.

- Thực lực không tồi, nhưng vẫn chưa đủ. Càn Phổ, ngươi còn một lần cơ hội nữa.

Công tử Quân đảo mắt nhìn xung quanh, lấy vị trí đang đứng làm trung tâm, xung quanh mười thước bị đánh sập xuống tạo thành một vòng hố với vô số vết nứt nẻ hủy hoại, trông khá ấn tượng.

Thấy Càn Phổ đang trọng thương không nhẹ, nhưng công tử Quân không vì vậy mà thất hứa. Hắn trước đó nói chấp Càn Phổ ba chiêu, Càn Phổ chỉ mới xuất thủ hai chiêu, còn một lần xuất thủ trước nữa, thế nên công tử Quân không xuất thủ.

Toàn trường hít sâu vào một ngụm khí lạnh, ngay cả Càn Phổ cũng không ngoại lệ. Trong lòng hắn bắt đầu sinh ra một tia khiếp sợ với gã nhân loại tiên giả tự xưng công tử Quân này rồi. Cơ hồ trước mắt hắn không phải là một tên nhân loại nhỏ bé rác rưởi, mà là một con quái vật khổng lồ nhẹ nhàng một ngón tay cũng đủ nghiền chết hắn.

Càn Phổ làm sao có thể chấp nhận được sự thật này. Hắn trước giờ chỉ có nghiền nát, giết chết đối thủ của mình, có bao giờ trải qua sự áp lực khủng khiếp này.

- Graoooo…. Graoooo….

Đột nhiên Càn Phổ rống lên một tiếng rất lớn, âm ba truyền ra xung quanh, nếu không ngờ có tầng kết giới siêu việt cường đại, chỉ sợ đã thổi bay đám khán giả trên lôi đài rồi.

- Công tử Quân, không thể giết ngươi, Càn Phổ ta không cam tâm.

Chỉ thấy Càn Phổ thân thể đột ngột trương lên, quần vải và giáp sắt đeo trên vai vì Càn Phổ đột nhiên biến lớn mà lập tức bung rách vỡ nát. Ánh sáng màu đen xám lóe lên trên sân đấu trường, một cái bóng cùng với hung uy khủng bố lan tràn xuất hiện.

Một con yêu tượng khổng lồ cao khoảng chừng sáu thước, thân thể khổng lồ vạm vỡ tựa một tòa đại sơn, bốn chân giống như bốn cái trụ trời chống đỡ thân thể khủng bố kia. Chiếc vòi dài gần bốn thước không ngừng đung đưa trước mặt, hai chiếc ngà dài cong vút nhọn hoắc, cơ hồ có thể ủi bay bất kỳ một tòa thành trì nào của nhân loại, trong đôi mắt đỏ rực tràn đầy hung tính và sát ý, nhìn chằm chằm vào công tử Quân.

- Ép ta phải lộ ra bản thể, công tử Quân, ngươi chính là nhân loại đầu tiên.

Con yêu tượng này dĩ nhiên chính là bản thể Thiết Bối Sơn Tượng mà Càn Phổ biến hóa ra. Trọng trạng thái biến hóa về bản thể, sức mạnh, lực phòng ngự của Càn Phổ sẽ mạnh hơn gấp nhiều lần, thực lực cơ hồ vô hạn tiếp cận Thiên Tiên cảnh.

- Yêu tộc Hư Thần Tinh, Thiết Bối Sơn Tượng chính là một trong những chủng yêu tộc thực lực đứng đầu, quả nhiên danh bất hư truyền.

Công tử Quân nhìn bản thể khổng lồ tràn ngập hung tính hoang dã của Càn Phổ, miệng khẽ cười nhận định.

Nhìn dáng vẻ này của hắn, dường như… việc Càn Phổ biến hóa trở lại bản thể, thực lực bạo tăng lên, hắn cũng chẳng việc để ý cho lắm.

Trông thấy biểu cảm khoan thai ung dung này, Càn Phổ lửa giận càng bùng nổ.

- Công tử Quân, ngươi sẽ hối hận vì sự kiêu ngạo này.

Chân trước bên phải của Càn Phổ giậm giậm xuống đất, không ngừng tạo thành từng đợt động đất dữ dội.

- Thần Tượng Trấn Ngục Kình.

Chỉ thấy Càn Phổ khí thế càng lúc càng bạo tạc, hai chân trước nhún đẩy thân thể cao lớn bật lên, sau đó vung cái vòi khổng lổ tràn đầy sức mạnh từ trên bầu trời đạp thẳng xuống. Khí thế cùng uy lực so với khi còn mạnh mẽ hơn bội phần.

Tầng tầng không gian bị phá hủy sụp đổ, không gian muốn biến dạng, kết giới bảo vệ sân đấu trường bởi vì uy lực khủng bố mà trở nên vặn vẹo, thiếu điều như muốn sụp đổ xuống.

Khoảng khắc kinh thiên động địa kinh hãi thế tục này, dù rằng cuồng phong từng đợt không ngừng muốn thổi bay đám khán giả, thế nhưng chẳng ai muốn bỏ qua viễn cảnh ấn tượng này. Vô số biểu cảm trên gương mặt của mỗi người, có điên cuồng, có phấn khích, có hâm mộ, cuồng nhiệt và dĩ nhiên là cả sợ hãi… Một trận chiến thật sự quá hấp dẫn, quá đáng đồng tiền bát gạo bỏ ra để đặt cược, chiêm ngưỡng.

- Ba chiêu đã hết. Đến phiên ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.