Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Chương 173: Chương 173: Vẫn Lôi Trận




Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên

Chương 58: Vẫn Lôi Trận

Chỉ nghe một giọng nữ, trong thanh âm có chút kiệt ngạo, dường như là người mạnh nhất trong số đám người mà Tinh Hồn vô tình phát hiện, từ tốn nói:

-Hồng sư đệ, đây là chỗ ngươi nói à?

Người gọi là Hồng sư đệ đối với nữ nhân này dường như rất úy kị, giọng nói hạ thấp xuống, vội đáp:

-Phải, ngày hôm qua khi đang làm nhiệm vụ thì đệ vô tình phát hiện đầu Xích Tuyến Xà này. Hình như nó vừa mới phải trải qua một trận chiến nào đó, bởi trên người nó xuất hiện vết thương rất nặng, lân giáp trên cơ thể bị đập nát. Sau khi theo đuôi đầu Xích Tuyến Xà chạy đến chỗ này, đệ nhìn thấy bên trong tổ của nó có mấy chục cái trứng. Biết Mai sư tỷ đang luyện công pháp cần dùng đến độc xà nên đệ liền cấp tốc gửi tin tức về tông môn báo cho Mai sư tỷ biết.

Thanh niên Hồng sư đệ giải thích.

-Làm tốt lắm. Đợi sau khi xong việc, ta sẽ trọng thưởng cho đệ.

-Đạ tạ Mai sư tỷ.

Nghe được ban thưởng, Hồng sư đệ mừng ra mặt, không ngờ cảm ơn vị Mai sư tỷ kia.

Đám người này không ngờ cũng nhắm đến Xích Tuyến Xà kia, mà nghe thoáng qua thì có lẽ Xích Tuyến Xà này rất quan trọng với nữ tử họ Mai.

Dựa vào thần thức mạnh mẽ, Tinh Hồn dễ dàng nhìn thấu được tu vi của tám người này.

Trong số tám người, chỉ có hai người là đạt đến trung kỳ Phàm Tiên Cảnh, trong đó có một người khí tức không ổn định, hẳn là mới đột phá cách đây không lâu.

Còn người kia thì khí lực rất mạnh, tiến vào đỉnh phong trung kỳ Phàm Tiên Cảnh. Mà người đỉnh phong trung kỳ Phàm Tiên Cảnh chính là cô gái họ Mai.

Những người còn lại đều là tiên giả sơ kỳ Phàm Tiên Cảnh cả. Đối với mấy kẻ này, Tinh Hồn không quá lưu tâm, bởi bọn chúng không gây áp lực gì được.

Vốn Tinh Hồn có ý định rút lui, dù sao cũng chỉ là một đầu Xích Tuyến Xà mà thôi, có thể chất độc của nó mang đến cho hắn một vài con bài tẩy, nhưng không nhất thiết phải liều mình.

Dù sao thì vài ngày nữa hắn cũng trở thành một thành viên của đoàn thợ săn Hạng gia, nhờ bọn họ chiếu cố tìm kiếm một vài đầu Xích Tuyến Xà là được.

Có điều, khi nghe đến vế sau thì ý định của Tinh Hồn lại thay đổi. Chính là câu nói “trứng của Xích Tuyến Xà”.

Nếu như ăn sống trứng của loài Xích Tuyến Xà, mang lại rất nhiều điểm lợi hại mà ai cũng thèm khát. Thứ nhất chính là giúp cơ thể tiên giả kháng lại một số chất độc thông dụng; thứ hai giúp cơ thể cường tráng khỏe mạnh, với một số người có huyết mạch đặc thù thậm, sau khi phục dụng thậm chí khiến cho huyết mạch được thăng hoa; và cuối cùng chính là khiến cho tu vi tiên giả được xúc tiến tăng trưởng mạnh mẽ.

Với những lợi ích trên, Tinh Hồn há có thể từ bỏ được.

Theo như những gì hắn biết về loài Xích Tuyến Xà thì mỗi lần để trứng, số lượng trứng không dưới trăm quả. Ăn sống một lần trăm quả trứng này, chỉ sợ công dụng còn muốn tốt hơn cả Thương Lan Thảo.

Chỉ là, kỳ ngộ lần này so với mấy ngày trước, coi bộ sẽ gặp không ít khó khăn. Bởi vì lần trước, những người tham gia tranh đoạt Thương Lan Thảo, mỗi người đều mang tâm tư muốn đoạt Thương Lan Thảo làm của riêng.

Chính bởi vì điều đó nên mới bị Tinh Hồn lợi dụng, bày ra một loạt liên hoàn sáo, rốt cuộc mới thu được Thương Lan Thảo về tay mà không tốn quá nhiều công sức.

Nhưng lần này thì khác, tám người này lấy nữ tử họ Mai làm trung tâm. Chuyến đi lần này, mục đích chính là lấy trứng của Xích Tuyến Xà cho nàng ta, thế nên Tinh Hồn không thể lợi dụng như trước đây nữa.

Tranh đoạt trực tiếp thì hắn lại càng không có cơ hội, cơ hồ vừa mới hiện thân đã bị người ta đánh chết rồi.

Tạm thời Tinh Hồn ẩn nấp trong bóng tối để chờ đợi thời cơ xuất thủ.

Chỉ thấy tám người, mà dẫn đầu là nữ tử họ Mai bắt đầu tiến vào trong hang ổ của Xích Tuyến Xà.

Hang của nó nằm trong một cái hốc của một gốc đại thụ khổng lồ đã bị chết đi. Từ bên trong miệng hốc truyền ra tiếng thở dốc mệt mỏi, dĩ nhiên chính là do Xích Tuyến Xà truyền ra.

Nó nằm cuộn tròn trong ổ, chính giữa là hơn trăm quả trứng to bằng đầu của một người lớn, bên ngoài có những vòng tuyến màu đỏ trông rất bắt mắt.

Xích Tuyến Xà lúc này đang nhắm mắt nghỉ ngơi, vết thương mấy ngày trước sau khi chiến đấu với Thạch Nguyên Quy vẫn chưa phục hồi lại, để lộ ra một lớp thịt màu đỏ hồng.

Nó đang nghỉ ngơi tịnh dưỡng, nhưng đột nhiên như phát hiện ra tiếng động lạ nào đó. Chỉ thấy nó mở to đôi mắt ra, đôi mắt màu vàng sáng trưng như hai ngọn đuốc, cái đầu lớn ngẩn lên, từ bên trong cái hốc cây tối tăm nhìn ra.

Cái lưỡi thò ra thụt vào, như đang cảm nhận sự bất thường trong địa bàn của mình.

Nhưng ngay sau đó, như không cảm giác được sự khác biệt nào, nó mới nhắm mắt lại, tiếp tục nghỉ ngơi.

-Xích Tuyến Xà dù đang bị thương nhưng nó vẫn rất lợi hại, không phải là thứ mà chúng ta dễ dàng trêu chọc.

Nữ tử họ Mai thần sắc trịnh trọng, đôi mắt đẹp nhìn vào trong hốc cây khổng lồ, giọng nói tru trơn nhắc nhở các sư đệ đi cùng với mình một tiếng.

-Sư tỷ, đệ nghĩ hay là dụ nó ra khỏi tổ, sau đó chúng ta bày ra Vẫn Lôi Trận, xác suất giết được nó là rất lớn.

-Ta cũng đang có ý định đó. Nhưng ai sẽ là người phụ trách dẫn dụ nó đây?

Đối với ý kiến của người nọ, nàng có chút tán đồng, nhưng sau đó hỏi lại.

Mọi người đâm ra trầm ngâm. Xích Tuyến Xà này không chỉ một thân độc công lợi hại, mà tốc độ lại rất nhanh. Nơi này chính là địa bàn của nó, muốn đối phó không phải là chuyện dễ ăn.

Đột nhiên một trong hai người có tu vi trung kỳ Phàm Tiên Cảnh kia mở miệng nói:

-Để đệ đi.

Trong lúc ai nấy đều muốn tránh né việc này thì bất ngờ y lên tiếng, để cho những kẻ khác thở phào một hơi nhẹ nhõm.

-Hoàng sư huynh mới đột phá trung kỳ Phàm Tiên Cảnh không lâu, lại có thân thủ phi phàm, hẳn là sẽ rất nắm chắc được việc này.

Nam tử họ Hồng vội nịnh hót. Liền đó nhưng người khác nhao nhao nói theo phụ họa. Có điều, nam tử họ Hoàng không mảy may quan tâm đến họ, chỉ nhìn thẳng vào gương mặt xinh đẹp nhưng không kém phần băng lãnh của nử tữ họ Mai.

-Ngươi nắm chắc không? Việc này rất nguy hiểm đấy.

-Hẳn là sẽ không sao. Nàng yên tâm, ta tự biết phải làm gì.

Hắn cười nhạt một tiếng, rồi nói tiếp:

-Ta sẽ ra đó dụ nó, các vị nhân cơ hội mà bố trí Vẫn Lôi Trận.

-Hoàng sư huynh cẩn thận.

Hắn gật đầu, rồi sau đó rút ra hai thanh song kiếm vác ở sau lưng, xông đến trước cái hốc cây khổng lồ.

Xích Tuyến Xà nghe tiếng động, bỗng nó rít lên một tiếng nghe rất chói tai. Thanh niên họ Hoàng vận chuyển nguyên lực, tạo thành một tầng bảo hộ thân thể, làm cho tiếng rít kia không ảnh hưởng quá nhiều đến bản thân.

Chỉ thấy Xích Tuyến Xà từ bên trong cái hốc cây bò ra, trong đôi mắt tràn đầy hung tính, nhìn chằm chằm thanh niên họ Hoàng.

Hắn không dám nhìn thẳng vào mắt Xích Tuyến Xà, bởi huyết mạch của những loài rắn có một loại thần thông trời sinh, nó khiến cho bất kỳ sinh linh nào nhìn vào mắt đều có cảm giác bản thân bị suy yếu đi. Thần thông đó chính là áp chế về mặt tinh thần, làm cho chiến ý bị suy giảm, nội tâm vì thế mà sinh ra sợ hãi.

Loại thần thông này trừ khi là mạnh hơn nó một bậc, hoặc là có thần thông nào khác khắc chế ngược lại, nếu không dù là thực lực ngang bằng đi chăng nữa cũng khó mà thoát khỏi sự áp chế tinh thần.

-Nghiệt súc, xem kiếm của ta.

Thanh niên họ Hoàng hét lớn một tiếng, nguyên lực được vận chuyển, hai thanh kiếm trong tay đột ngột chói sáng, ẩn ẩn có tiếng lôi điện nổ tí tách.

-Bôn Lôi Trảm.

Chỉ thấy y chém ra một đường chữ thập, kiếm khí mang theo lực lượng lôi điện xông thẳng về chỗ Xích Tuyến Xà.

Đột nhien Xích Tuyến Xà uốn mình, cái đuôi nhanh chóng cuốn lấy một gốc cây đổ nát ở gần đó, vác gốc cây khô ném thẳng tới.

Ầm một tiếng, gốc cây bị vỡ nát thành tro bụi. Thanh niên họ Hoàng lùi lại phía sau, nhưng chưa kịp ổn định lại thân hình thì bỗng từ trong khói bụi mờ mịt, một cái bóng khổng lồ xuất hiện trong chớp nhoáng, chính là Xích Tuyến Xà.

Nó há cái miệng khổng lồ to như một cái chậu lớn, hai bên đầy những cái răng nanh sắc nhọn, cạp lấy thân thể hắn ta vào bên trong.

Phản ứng của thanh niên họ Hoàng rất nhanh, vội lấy hai tay chống phía hàm trên, gồng hết sức lực khiến cho cái miệng lớn của Xích Tuyến Xà không khép lại được.

-Đáng chết, đừng hòng nuốt được ta.

Hắn hét lớn, áo bào bỗng nhiên căn phồng lên, cơ thể vang ra những âm thanh lách tách.

-Bôn Lôi Thể.

Từ bên trong cơ thể xông ra những tia lôi điện màu xanh lam, cái miệng của Xích Tuyến Xà bỗng hơi co giật, một giây đó hắn ta nhân cơ hội mà xông ra.

Tuy nhiên sắc mặt hắn trắng bệch, phun ra một ngụm máu lớn ướt hết phía trước ngực. Thần thông ban nãy khiến cho hắn tiêu hao rất nhiều nguyên lực.

Đúng lúc này, thanh âm của nữ tử họ Mai vang lên:

-Mau bố trận.

Nhận thấy đây chính là thời cơ thích hợp, nàng ta liền ra lệnh cho mọi người. Một phút trước, sau khi Xích Tuyến Xà bị thanh niên họ Hoàng hấp dẫn sự chú ý, nàng liền quay sang chỉ điểm vị trí của từng người một.

Tất cả đều được nàng hành động rất nhanh chóng, còn lại đều chờ đợi thời cơ mà thôi.

Chỉ thấy xung quanh có sáu người xông ra, còn ở trên cao chính là nữ tử họ Mai, nàng chính là trung tâm của Vẫn Lôi Trận này.

Phía sau lưng nàng có một dải lụa hồng mềm mại, nhờ dải lụa này nàng mới có thể phi hành trên cao, trông nàng chắc khác gì một tiên tử thực thụ cả.

Tiếng sấm nổ ầm ầm, Vẫn Lôi Trận được thiết lập, bao vây Xích Tuyến Xà vào bên trong. Tuy nhiên, Xích Tuyến Xà này đang trong trạng thái cuồng bạo, muốn giết được nó là chuyện không hề đơn giản với đám người này.

Tinh Hồn vẫn đang nấp trong tối, lặng lẽ quan sát tình huống. Đến lúc này, hắn vẫn chưa dám xuất thủ, bởi chưa nắm chắc phần thắng trong tay.

-Ây dô, chuyện vui thế này, sao không gọi bổn long ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.