- Lôi huynh, quy củ chính là quy củ. Ta cùng Vệ Hoa tu vi thấp, chỉ đánh tiểu lâu la, đứng cổ vũ. Lý Trường An là bị ba người các ngươi tiêu diệt. Lần này chúng ta lấy được nhiều, tình huống lần sau thì thế nào bây giờ? Vì kế lâu dài, lưu hậu hoạn, không bằng sớm định ra quy củ.
Trần Mâu vẻ mặt nghiêm mặt, chậm rãi nói ra.
Trong nội tâm Lôi Động thầm than, Trần Mâu này đúng là biết cách làm người. Biết rõ cái gì gọi là kế lâu dài, cũng không phải loại người thấy tiền sáng mắt. Hắn nói đúng, rất nhiều chuyện vừa mới bắt đầu không lập quy củ thật tốt, hợp tác sau này bởi vì có gút mắt nên sụp đổ. Hơi suy nghĩ đôi chút, liền đồng ý cách nói của hắn. Kỳ thật trong số tài sản trăm vạn linh thạch khổng lồ này, linh thạch chỉ chiếm hơn bốn mươi vạn, còn lại phần lớn là pháp khí, linh khí trân tàng của Lý Trường An, đan dược phù lục các loại, nhưng mà, trong pháp khí phần lớn là Trung phẩm, có vài món Thượng phẩm.
Linh Khí cơ bản đều là Hạ phẩm, đối với Lôi Động mà nói, nhu cầu với những pháp khí, linh khí này không quá lớn. Một kiện Thượng phẩm pháp khí, tuyệt đối không kém hơn Hạ phẩm linh khí.
Cuối cùng nhất, Lôi Động đạt được mười vạn linh thạch tiền mặt, cùng với số đan dược quy ra tiền là năm vạn. Nhu cầu đan dược đối với Lôi Động, còn lớn hơn so với linh thạch. Trực tiếp cầm lấy đám đan dược kia, tránh phải đi mua. Kể từ đó, chẳng khác gì Lôi Động thoáng cái đạt được tài nguyên trị giá mười lăm vạn linh thạch. Hơn nữa cộng thêm một ít nhiệm vụ đã hoàn thành, thu hoạch từ bán Trung phẩm linh quỷ lấy tiền mặt.
Xem chừng tài nguyên tu luyện tới Trúc Cơ kỳ, cũng đã đủ rồi, dù sao mình đã có hai hạt Trúc Cơ Đan.
Về phần ba vị sư đệ, tuy nói chỉ cần số lượng tài nguyên trị giá năm vạn. Nhưng đối với nhóm tài nguyên này, chúng có thể tăng cường chất lượng pháp khí của bọn họ, đề cao sức chiến đấu lên, số lượng còn lại bọn họ có thể đi mua đan dược để tăng tốc độ tu luyện.
Kể từ đó, sau khi thực lực của ba vị sư đệ được tăng cường, sẽ càng dễ đạt được tài nguyên hơn nữa, đây là một vòng tuần hoàn, tương lai sẽ là những trợ thủ đắc lực của Lôi Động.
Kỳ thật có chút đạo lý rất đơn giản, giống như ở kiếp trước của Lôi Động, nếu như hai bàn tay trắng, tay không tấc sắt, muốn lăng không kiếm được món tiền trăm vạn, tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng. Nhưng nếu đã có được một trăm vạn, còn muốn lợi nhuận từ một trăm vạn đó, sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều, tỷ lệ thành công sẽ gia tăng.
Đây cũng là đạo lý đã giàu thì giàu hơn nữa. Mấy vị sư đệ, sau lần này, chẳng khác gì đạt được số tài chính nguyên thủy xa xỉ. Về phần có thể dựa vào số tài chính nguyên thủy này làm giàu lên hay không, còn phải xem bổn sự của bọn họ mà thôi.
Âm Sát Song Anh, xuất lực rất nhiều. Nhất là Đông Phương Phức, nếu không có thanh danh và địa vị của nàng làm cho tên Lưu Vạn Sơn kia kinh sợ, chỉ sợ còn lưu lại hậu hoạn ngày sau. Còn nữa, đây chính là cơ hội tâng bốc mã thí của Đông Phương Phức, cũng không có nhiều cơ hội như lần này, hai người bọn họ đều được chia số tài nguyên mười lăm vạn. Khởi điểm Đông Phương Phức sống chết không chịu thu, nhưng không chịu nổi thành tâm thành ý khuyên bảo của Lôi Động, lại thêm Đinh Uyển Ngôn hiểu được cảm giác của sư đệ nhà mình, hắn sống không có cảm giác an toàn.
Muốn nhân cơ hội này ôm đùi Thiên Ma Cung, sau đó không ngừng cổ vũ, rốt cuộc Đông Phương Phức cũng nhận lấy số tài nguyên được phân cho nàng. Ấn tượng đối với Lôi Động cũng tốt hơn, đã hòa hoãn hơn rất nhiều, xem như Lôi Động đã đạt được mục đích.
Về phần bốn mươi vạn còn lại, Lôi Động cũng đã có ý định tốt, hai mươi lăm vạn linh thạch trong đó phân cho sư thúc Vương Khang, mười lăm vạn còn thừa lại chuẩn bị cho Ngô Địch. Không nói trước việc này không có tác dụng chấn nhiếp to lớn từ Vương Khang và Ngô Địch, chỉ bằng Vương Khang có một phần rưỡi cơ hội bước vào cảnh giới Kim Đan kỳ, đã làm cho Lôi Động hạ vốn gốc, đầu tư lâu dài.
Lôi Động tin tưởng, chỉ cần sau này thao tác thỏa đáng, tương lai mình sẽ nhận được hồi báo cực lớn trên người Vương Khang. Cường giả Trúc Cơ kỳ tầng sáu, cũng không phải tùy tiện là có thể làm quen được. Phải nhân cơ hội này kéo gần quan hệ lại, đây chính là chuyện Lôi Động cầu mà không được, tương lai sẽ có thời điểm cần hắn trợ giúp a.
Xử lý xong chuyện ở quê nhà, Lôi Động cũng ngăn ngừa thị phi tái diễn. Liền thương lượng với Đinh Uyển Ngôn, quyết định mang phụ mẫu đi Vạn Quỷ Thành định cư, dù sao chỗ đó, cũng là một thành thị vô cùng phồn hoa náo nhiệt, lại là địa bàn hạch tâm của Vạn Quỷ Quật. Phụ mẫu ở đó, thời gian sinh hoạt cũng rất thoải mái.
Mà sơn trang của Lý Trường An, Lôi Động nhìn thấy liền tức giận, sau khi quan sát không còn gì đáng giá, vốn chuẩn bị hỏa thiêu, nhưng Trần Mâu lại liều mạng ngăn cản, tình nguyện bỏ chút thời gian bán cái trang viên cực lớn này đi, tiền có được phân cho Vệ Hoa một phần, trở về cho phụ mẫu của mình. Sau đó cáo biệt, Lôi Động thấy bộ dáng keo kiệt của hắn, thầm nghĩ không hổ là người xuất thân thương nhân, cũng theo hắn mò mẫn.
Vốn Lôi Động muốn cho Tả Siêu mang theo Lôi Thanh Nhi, còn Đinh Uyển Ngôn mang phụ mẫu của mình, nhắm Vạn Quỷ Quật mà đi. Nhưng không ngờ Đông Phương Phức luôn giữ im lặng, vào lúc này lấy ra một tàu cao tốc cực lớn. Làm cho Lôi Động trợn mắt há hốc mồm, tàu cao tốc chính là pháp khí cỡ lớn, thường thường là pháp khí do tu sĩ sau Kim Đan kỳ sử dụng khá nhiều, trong hàng linh khí ngẫu nhiên cũng có thể nhìn thấy. Nhưng pháp khí cấp tàu cao tốc, lại cực kỳ hiếm thấy.
Mà chiếc tàu cao tốc này, óng ánh sáng long lanh, bộ dáng tinh xảo, rất dễ nhìn, nhưng lại quá mức xinh xắn lanh lợi. Đông Phương Phức dẫn theo người nhà của Lôi Động và Đinh Uyển Ngôn đi, nhưng lại lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lôi Động cùng Tả Siêu, nói nếu bọn họ có gan leo lên tàu cao tốc Linh Lung một bước, sẽ không khách khí.
Lôi Động thấy tàu cao tốc của Đông Phương Phức là vật phẩm tư nhân, rất nhiều cường giả xem tàu cao tốc là nhà của mình. Bởi vậy chiếc tiểu phi thuyền này, có lẽ được xem là nửa khuê phòng của Đông Phương Phức. Nàng chịu cho phụ mẫu của Lôi Động lên, đã là rất nể tình. Lôi Động cũng không muốn chọc người ta ghét, rất thức thời dắt Tả Siêu đi, ven đường hắn vẫn còn nhiệm vụ phải làm, cho nên Tả Siêu cũng cùng đi.
Đinh Uyển Ngôn rất muốn đi làm nhiệm vụ với Lôi Động, đáng tiếc Lôi Động không yên lòng người nhà, cho nên không thể cho nàng cùng đi.
Sau khi bái biệt phụ mẫu, Lôi Động lại niết khuôn mặt nhỏ nhắn phấn ục ục của Lôi Thanh Nhi, sợ tới mức nàng khóc lớn lên. Liền triển khai thân pháp, quỷ ảnh trùng trùng điệp điệp, lao lên chỗ sâu của bầu trời. Ngay sau đó, quanh thân cao thấp có một đoàn quỷ khí um tùm, giống như một ngôi sao băng đen kịt, lao về chỗ xa mà đi. Tả Siêu thấy thế, cũng liên tục khống chế Thượng phẩm phi hành Ma Linh Kiếm, hắc khí quanh quẩn bên thân, sư huynh kêu to trung khí mười phần, trực tiếp đuổi theo.