Rốt cục thời cơ đã đến rồi.
Kỳ thật, Lôi Động cũng
không dám tiếp tục trì hoãn nữa. Ý thức Uyển Ngôn tùy thời đều sẽ tán
loạn, nếu như đến lúc mình lấy được Hỗn độn chi tâm mà ý thức Uyển Ngôn
đã tiêu tán thì quả thật là khóc không ra nước mắt rồi.
Thanh Long Hoàng rốt cục cũng không kiên trì nổi, mất đi ý thức, sa vào trong tình trạng điên cuồng, chỉ có thể hành động theo bản năng, thôn
phệ và thôn phệ. So với trước khi áp chế thì điên cuồng hơn rất nhiều.
Hiện tại bản năng hắn muốn thôn phệ toàn bộ oán linh, sau đó giết chết
Lôi Động.
Đáng tiếc là hắn không kiên trì được thêm
nữa. Vì hiện tại số lượng oán linh trên Hỗn độn hải so với thời kỳ toàn
thịnh thì còn lại không tới một thành rồi.
Lúc này thực lực Lôi Động cũng đề cao rất nhiều. Tuy rằng vẫn kém Thanh Long Hoàng
như trước, nhưng hiện tại đối thủ của hắn chỉ là một tên thú vật hoang
dã ý thức không thanh tỉnh mà thôi.
Dùng các loại chiến thuật, kể cả đánh lén. Nhưng cũng hao tổn trọn vẹn mấy năm, Lôi Động
mới chính thức đánh tan hắn, lăng không đè thần hồn của hắn xuống, thi
triển Luân hồi chi nhãn bắt đầu luyện hóa.
Theo Lôi
Động luyện hóa thì lệ khí oán niệm trong thần hồn Thanh Long Hoàng bị
tiêu tan không ít, lúc này hắn dần dần khôi phục lại ý thức. Nhìn thấy
thảm cảnh trước mắt, hắn vô cùng chấn động, đau khổ cầu khẩn Lôi Động
tha thứ, nhưng Lôi Động làm sao có thể để ý tới hắn?
- Lôi Động, ngươi sẽ phải hối hận.
Thanh Long Hoàng phá lên cười ha ha, điên cuồng nói:
- Ngươi đừng nghĩ có thể biến ả kỹ nữ Vạn Linh kia thành của ngươi là
xong, so với tưởng tượng của ngươi thì ả ta giảo hoạt hơn vạn lần. Lúc
trước ý thức vũ trụ đã nói với ngươi như thế nào? Hiện tại ngươi suy
nghĩ cho kỹ nên quyết định làm gì đi.
- Đây chính là quyết định của ta, mặc kệ nàng giảo hoạt như thế nào...
Lôi Động nhàn nhạt nói:
- ... Ngươi đều chết chắc.
...
Ở nơi xa xôi, Vạn Linh Chi Mẫu đang ở trong trạng thái nửa ngủ nửa tỉnh chậm rãi mở to mắt, khóe miệng lộ ra một tia vui mừng, nỉ non nói:
- Thiếp biết mà, chàng nhất định sẽ làm được, phu quân, thiếp chờ chàng trở về.
Nếu để Đinh Uyển Ngôn nhìn thấy tình trạng hiện tại của nàng ta thì
nhất định sẽ chấn động. Bởi vì hiện tại bề ngoài Vạn Linh Chi Mẫu giống
nàng như đúc, phảng phất như là hưởng thụ hình dáng của nàng. Ngay cả
ngữ khí nói chuyện cũng càng ngày càng giống hệt.
Nếu
như nói trước mặt Lôi Động thì nàng tự nhiên là diễn kịch. Nhưng hiện
tại nàng căn bản không coi ai ra gì, cũng không cần phải diễn kịch cho
bất kỳ kẻ nào xem. Kể từ đó, chỉ có một khả năng, chính là trước kia Lôi Động bị nàng lừa thì nàng đã phục chế toàn bộ tất cả trí nhớ và thân
hình bề ngoài của Đinh Uyển Ngôn. Ngay cả thừa số tính mạng của Đinh
Uyển Ngôn cũng trở thành nàng ta.
Tuy rằng ý thức và
trí nhớ trước kia vẫn còn, nhưng hiển nhiên sẽ bị trí nhớ và thân thể
Đinh Uyển Ngôn ảnh hưởng, dần dần cải biến suy nghĩ của nàng. Nói ngắn
gọn lại, trong ý thức của nàng dần dần xuất hiện một nhân cách thứ hai,
chính là nhân cách cực kỳ tương tự với Đinh Uyển Ngôn thật sự.
Mà mầm tai họa này, cũng không phải lúc này mới xuất hiện. Lúc trước, khi nàng bước một bước kia thì đã gieo xuống rồi.
Bất quá, vẫn không hổ là Vạn Linh Chi Mẫu, lúc này nàng vẫn có thể
khiến bản thân mình lập tức thanh tỉnh lại. Sắc mặt trở nên lãnh đạm như nước, trở lại với nhân cách Vạn Linh của mình, khuôn mặt cũng dần dần
trở lại là của Vạn Linh.
- Hừ, Lôi Động, chờ ngươi trở
về, ta sẽ cho ngươi kiến thức cái gì gọi là thống khổ thật sự. Tất cả
thê thiếp, thân nhân, thuộc hạ của ngươi bị ta bắt lại. Mà ngươi là của
riêng mình ta, Lôi Động. Ta sẽ dần dần giết chết hết thê thiếp của
ngươi.
Lúc này biểu lộ của nàng đã trở nên âm tàn.
Nhưng Vạn Linh lại không biết, lúc nàng là Đinh Uyển Ngôn vừa rồi thì
một thân ảnh như có như không cơ hồ tiếp cận nàng, kêu to nàng.
Vừa thấy được biến hóa của nàng ta, thân ảnh kia lập tức dừng lại. Chậm rãi lui về phía sau, đến khi ẩn nấp ở lối vào một tiểu thế giới khác
thì lại chậm rãi chạy ra. Cái này cũng khiến nàng quá chấn kinh rồi, có
chút khẩn trương, như có như không chạm vào một tia cấm kỵ. Kinh động
đến Vạn Linh Chi Mẫu.
- Ai?
Vạn Linh Chi Mẫu vừa sợ vừa giận lớn tiếng hô lên:
- Dám xông vào Vạn Linh không gian của ta, muốn chết?
Trong ý thức của Vạn Linh Chi Mẫu, một bóng hình xinh đẹp vận một thân
tiên y lăng không hiển hiện ra, chính là một nữ tử xinh đẹp không gì
sánh được. Nàng chính là Đạm Đài Băng Vân đã lâu không thấy.
Những năm gần đây, Đạm Đài Băng Vân một mực dùng phương thức của mình
bế quan tu luyện. Thiên Ma phân phối tài nguyên cũng cảm ơn Băng Vân
nhiều lần trợ giúp, chưa bao giờ thiếu phần của nàng. Tất nhiên sẽ phái
người đưa nàng đi.
Phen này, Đạm Đài Băng Vân tỉnh lại
xuất quan, lại phát hiện Tam Giới không ngờ đã xuất hiện biến hóa cực
lớn này. Sau khi điều tra một chút thì nàng mới biết được, nguyên lai
Lôi Động đã tấn cấp Chí Tôn, còn mang người chạy tới đánh Vạn Linh Cung.
Nàng vội vã chạy tới, lại phát hiện Vạn Linh Cung gần như đã biến thành phế tích. Cuối cùng dựa vào bí quyết Chu Thiên Liễm Thức cùng Bích Ba
huyễn thuật thần diệu dị thường, ẩn nấp vào trong tiểu thế giới này.
Không ngờ tới, người biến ảo thành Uyển Ngôn này lại là Vạn Linh muốn
tính kế Lôi Động.
Trong lúc vội vàng chạy trốn, nhất thời xuất hiện sai lầm vô ý.
- Ta nói là ai, bí quyết Chu Thiên Liễm Tức, Bích Ba huyễn thuật, nguyên lai là truyền nhân Bích Ba tiên tử.
Vạn Linh Chi Mẫu nhàn nhạt nói:
- Bích Ba cùng ta quen biết cũng đã lâu. Nhưng tiếc là chết quá sớm,
nếu không thì cũng là một Chí Tôn rồi. Có lẽ ngươi không biết, bí quyết
Chu Thiên Liễm Tức này chính là ta lợi dụng lý giải không gian pháp tắc
mà luyện chế ra ở thời kỳ toàn thịnh nhất. Mà bí quyết Chu Thiên Liễm
Tức của ta, ngay cả Chí Tôn cũng không phát hiện được. Ngươi vận dụng
rất không tồi, ngay cả ta cũng suýt nữa bị ngươi qua mặt. Bất quá, lại
nói tiếp, ngươi còn phải gọi ta một tiếng dễ nghe, trước kia Bích Ba gọi ta là Vạn Linh tỷ tỷ đấy.
- Ta nhổ vào.
Đạm Đài Băng Vân nghe nàng nói tới chuyện này liền tức giận, gương mặt xinh đẹp như tiên nữ lộ vẻ khinh thường sâu sắc.
- Vạn Linh Chi Mẫu, ngươi đường đường là một Chí Tôn, được vạn linh
kĩnh ngưỡng. Không nghĩ tới ngươi là một nữ nhân hèn hạ vô sỉ hạ lưu như thế, ngươi năm đó giật giây khuyến khích sư tôn ta giao hảo với Minh
Vương tiền bối, còn truyền thụ cho nàng bí quyết Chu Thiên Liễm Thức để
dùng trong lúc nguy cấp, tùy thời ăn cắp Minh Vương Phiên cùng Hỗn độn
tháp. Lúc trước sư tôn ta bị đầu độc, cho rằng Minh Vương tiền bối là
người xấu. Kết quá, khi nàng phát hiện ra mong muốn chân chính vĩ đại
của Minh Vương tiền bối thì cự tuyệt nhiệm vụ này, nhưng ngươi lại lấy
thân nhân sư tôn ra áp chế, bức bách nàng làm chuyện khiến nàng vô cùng
hối hận. Về sau sư tôn ta cứ canh cánh chuyện này trong lòng, sầu não mà chết đi.