Đại Ma Vương

Chương 962: Chương 962: Biến cố dưới lòng đất




Lôi Cát Tư trái lại không hề bất ngờ trước hành động của Hàn Hạo, dưới thế cục hiện nay, rõ ràng lập tức rút lui cũng không đáng xấu hổ. Chỉ là hắn không ngờ Hàn Hạo có thể quyết đoán dứt khoát đến như vậy, phút chốc vừa mới xuất hiện đã lập tức đưa ra quyết định, không có bất kỳ lời nói thừa nào, mang theo Tá Kỳ liền rời đi.

Ánh sáng sấm sét bắn ra, thông đạo được che chắn chặt chẽ đó bị điện quang xuyên thấu qua, đánh ầm trên Bạch Cốt Thuẫn Bài (tấm khiên bằng xương trắng).

Bạch quang hoa mỹ trên Bạch Cốt Thuẫn Bài nở rộ. Trong phút chốc, nó bị chia năm xẻ bảy, bột xương biến thành tro bụi bay lả tả.

Lôi Cát Tư hai mắt điện quang rực rỡ, tập trung vào hình dáng chợt lóe lên rồi biến mất của Hàn Hạo, khẽ cười:

- Phản ứng không tệ, tư chất phi phàm, ta muốn xem xem ngươi có thể tháo chạy đến đâu?

Hắn lướt về phía Hàn Hạo, ở trong thông đạo u ám hắn nhanh như một tia chớp giật, khiến cho người ta lóa mắt.

Tiểu Khô Lâu một tay túm lấy Tá Kỳ bỏ chạy, lập tức cảm nhận được Lôi Cát Tư theo cùng đuổi tận phía sau lưng. Khí tức không thoải mái lờ mờ trên người đó khiến cho hắn ý thức được thần hồn của đối thủ đã khoá chặt hắn.

- Tá Kỳ, ngươi chạy trước đi! - Buông Tá Kỳ ra, Hàn Hạo bất ngờ quay đầu, dùng lực cắm chặt cốt thứ trong tay xuống mặt đất ở dưới chân.

Từng tia sáng mắt thường có thể nhìn thấy được của cốt thứ chui vào nền đất thông đạo. Đột nhiên, bùn đất kiên cố giống như tấm thảm thoáng cái bị xốc lên, từ phía này của Hàn Hạo cuốn ngược về hướng Lôi Cát Tư.

Nguyên tố Tử Vong phun ra mãnh liệt, hình thành dày đặc cơ man là cốt mâu, tràn ngập thông đạo nhỏ hẹp, chớp thời cơ bắn trước về phía Lôi Cát Tư.

- Cẩn thận! - Tá Kỳ quay đầu liếc nhìn, khẽ nói rồi sau đó nhanh chóng rời đi mà không quay đầu lại.

- Hàn, ngươi thật không tệ! - Lôi Cát Tư tán thưởng một câu, đột nhiên triển khai Thần Chi Lĩnh Vực trong thông đạo chật hẹp. Sức mạnh sấm sét xen lẫn với âm thanh “ùng oàng” lấy Lôi Cát Tư làm trung tâm lan tràn ra bên ngoài, cốt mâu bắn về phía hắn vỡ tung từng cái.

Ánh mắt ngưng đọng, hai tia chớp từ hai con ngươi hắn bắn ra, giống như lôi long cuộn ngược lại đánh tan tấm thảm bằng đất hướng về phía hắn thành tro bụi dễ dàng như bẻ cành khô.

- Ớ! - Sau khi trời quang mây tạnh, đột nhiên Lôi Cát Tư phát hiện trong thần hồn đã mất dấu của Hàn Hạo, ngay cả bóng dáng của hắn cũng đã không còn.

- Đúng là nhanh thật…

Lôi Cát Tư sửng sốt. Nhếch miệng cười bí hiểm, hắn khẽ lẩm bẩm:

- Như vậy cũng tốt, một lưới bắt hết còn đỡ tốn sức hơn.



Chỉ cần có Thổ giáp thi Hàn Thổ ở cung điện dưới lòng đất thì có thể mở thông đạo mới từ bất kỳ chỗ nào. Ở chỗ sâu dưới lòng đất này, Thổ giáp thi là con cưng của mẹ đất, chính vì có thể tùy ý sử dụng Đại địa lực lượng để mang lại những điểm tiện lợi cho người Hàn gia.

Tá Kỳ mới tiến vào một gian phòng thì toàn bộ bức tường bằng phẳng đột nhiên mở ra một cửa hang sâu thẳm không thấy ánh sáng. Lúc đầu hắn có chút hoài nghi nhưng liền nhận ra được đó là cái gì, lập tức chui vào không chút do dự.

Tá Kỳ vừa vào, cửa hang đột nhiên mới mở ra đó lại khép lại một cách vô cùng kỳ diệu, bằng phẳng giống như gương soi, không nhìn ra một chút manh mối nào của việc đã từng nứt ra.

Vào lúc này, các khu vực của cung điện dưới lòng đất của Ma Ẩn cốc, chỉ cần là khu vực có người Hàn gia ở thì đều có cửa hang được mở, hễ mà bọn họ đi vào thì chúng lại khép lại như ban đầu.

Không chỉ như vậy, rất nhiều cửa hang tồn tại lúc đầu, cũng có thể đột nhiên sụp đổ, khiến cho bọn cường giả Liệp thần giả đang truy đuổi người Hàn gia bị ngăn cản lại. Ở nơi sâu thẳm trong lòng đất này, Hàn Thổ đang ra sức phóng thích năng lực của hắn, dựa theo sự quen thuộc của hắn đối với cung điện dưới lòng đất, hướng dẫn từng người từng người Hàn gia đang rải rác ở các nơi khác nhau đến điểm trọng yếu trung tâm quản lý toàn bộ trận pháp.

Dưới sự tiếp ứng của Hàn Thổ, những thành viên chủ chốt nhất của gia tộc Hàn gia đều không gặp phải nguy cơ mất mạng, lần lượt được sức mạnh của hắn hướng dẫn vượt qua khỏi sự truy sát của bọn Liệp thần giả.

Tuy nhiên, bản thân Hàn Thổ vẫn chưa lập tức tiến vào khu vực trung tâm được bố trí lực lượng trùng trùng điệp điệp đó, mà bây giờ hắn đang trốn ở một góc hẻo lánh trong cung điện dưới lòng đất, sử dụng đồ hình trên các mặt gương phóng thích sức mạnh của bản thân vào lòng đất.

Ở bên cạnh hắn, ngoại trừ bốn người Hàn Kim, Hàn Hỏa, Hàn Mộc, Hàn Thủy còn có An Đức Lệ Na đang ngây người ra.

An Đức Lệ Na tay trong tay với Hàn Kim, đôi mắt sáng ngời như tinh thạch nhìn Hàn Thổ có vẻ cực kỳ kinh ngạc. Nàng ta nghĩ mãi mà không hiểu cái gì có thể khiến cho Hàn Thổ thực lực chỉ ở cảnh giới Thượng vị thần sơ kỳ vận dụng Đại địa lực lượng thành thạo tự nhiên như vậy, cũng không nghĩ thông tại sao ở khoảng cách xa như vậy mà hắn lại có thể mở ra từng thông đạo một.

Thân là con gái của nữ thần Vận Mệnh, An Đức Lệ Na có sự nghiên cứu vô cùng uyên thâm đối với mười hai hệ lực lượng lớn thông thường của đại lục Chúng Thần. Đạo lý thâm sâu của các loại lực lượng có đặc trưng gì, mỗi tầng cảnh giới có thể làm được đến mức nào, nữ thần Vận Mệnh đều đã từng giải thích rõ ràng rành mạch cho nàng.

Đừng nói là chỉ có thần ở cảnh giới Thượng vị thần, cho dù là những người tu luyện Đại địa lực lượng đạt đến cảnh giới Chủ thần như Áo Tác Ai, Tái Á Lộ cũng không có khả năng làm được cái việc mà Hàn Thổ đang làm như bây giờ.

Thật khó tưởng tượng được!

Nắm thật chặt tay của Hàn Kim, An Đức Lệ Na khẽ hỏi:

- Năng lực của hắn đến từ đâu vậy? Tại sao kỳ lạ như vậy chứ? Dường như toàn bộ mặt đất đều là một phần thân thể của hắn! Điều này thần kỳ quá, thật không dám tin người tu luyện đạo lý thâm sâu Đại địa lực lượng có thể vận dụng nó đến mức độ này!

Hàn Kim mỉm cười, do dự một chút mới chỉ tay vào Hàn Mộc, Hàn Thủy, Hàn Hỏa bên cạnh đang tập trung tinh thần chú ý bốn phía xung quanh, nhỏ giọng:

- Không riêng gì Hàn Thổ, ba người bọn họ, bao gồm cả ta, mỗi người về phương diện vận dụng năng lực đều được trời ưu ái. Ha ha, tất cả điều này đều là nhờ phụ thân ban cho chúng ta!

- Bố Lai Ân, hắn…hắn thật đúng là… - An Đức Lệ Na ngạc nhiên, chợt lắc lắc đầu cười khổ.

- Có người tới!

Ngay lúc này, Hàn Mộc khẽ quát một tiếng, chỉ tay vào một vách tường giống như gặp phải đại địch, thần sắc ngưng trọng:

- Cũng tu luyện Đại địa lực lượng, chắc hẳn là hắn đã cảm nhận được sự thay đổi sức mạnh của toàn bộ cung điện dưới lòng đất đến từ chỗ này!

- Không phải Áo Tác Ai, vậy chính là Tái Á Lộ rồi! - Hít một hơi, Hàn Thổ nãy giờ luôn chăm chú vào việc hướng dẫn người Hàn gia đến khu vực an toàn, đột nhiên mở mắt ra.

- Thế nào rồi? - Hàn Kim hỏi.

- Gần hết rồi, người cần đưa đã đưa xong. Còn một số vệ sĩ Hàn gia, bởi vì quá nhiều nên ta chỉ có thể dẫn dắt đến thông đạo phía cung điện của đại ca thôi. - Hàn Thổ đương nhiên biết Hàn Kim hỏi cái gì, lập tức trả lời.

- Vậy được rồi, chúng ta cũng rời khỏi thôi. - Hàn Kim suy nghĩ một chút, vội vàng nói.

Chính vào lúc này, không những Hàn Thổ tu luyện Đại địa lực lượng và Hàn Mộc tu luyện Sinh Mệnh lực lượng biết có người đến, ngay cả Hàn Kim cũng cảm nhận được một luồng lực lượng dũng mãnh đe dọa người khác đã tiếp cận.

Không cần nói nhiều, không phải Tái Á Lộ thì chính là Áo Tác Ai đang toàn lực hướng đến nơi này.

Thân là cường giả tu luyện Đại địa lực lượng, dù cho trong lòng đất bọn họ không thể vận dụng sức mạnh thần kỳ giống như Hàn Thổ, nhưng một chút ngăn chặn trong lòng đất do hắn làm ra lại không ngăn nổi bọn họ.

Hơn nữa bởi vì có Đại địa lực lượng, cho nên bọn họ có thể tìm được chỗ chính xác của Hàn Thổ.

- Đến nhanh thật, chạy! - Hàn Kim kinh ngạc kêu một tiếng, lập tức giật lùi một bước.

Vươn người đứng dậy, Hàn Thổ lập tức dẫn đầu, bức tường bằng phẳng trước mặt hắn đột nhiên nứt ra một thông đạo, hắn chui luôn vào. Hàn Kim, Hàn Hỏa không chút do dự vội vàng xông vào bên trong, mấy người vừa vào thông đạo thì mật thất này thình lình sụp đổ, thông đạo nứt ra này cũng lập tức khép lại.

“Rầm rầm! Rầm rầm!”

Đại địa lực lượng chấn động mãnh liệt, âm thanh long trời lở đất từ khu vực này truyền đến. Một bóng người phá tan tất cả bùn đất cản đường, trực tiếp xuất hiện ở bên trong mật thất đã sụp đổ này.

Tái Á Lộ cảm thụ kỹ càng một chút, lạnh lùng hừ một tiếng, giương bàn tay ra. Lại là một luồng thần lực oanh kích vào khu vực mà đám người Hàn Thổ đã chui vào trong, dưới sức công kích của hắn, chỗ đó bị rách toạc ra, một hang động lớn xuất hiện, hình bóng của bọn người Hàn Mộc, Hàn Kim chợt lóe lên rồi biến mất.

- Quả nhiên là ở đây! - Tái Á Lộ cười lạnh, đột nhiên bắn người vào trong.

Có thể tu luyện lực lượng đạt đến cảnh giới Chủ thần, Tái Á Lộ đương nhiên không phải là kẻ đầu đường xó chợ. Về phương diện vận dụng Đại địa lực lượng, có lẽ hắn không tinh diệu đến mức được trời ưu ái như Hàn Thổ, nhưng bởi vì cảnh giới cao thâm thần lực thâm hậu, nên lực công kích của hắn lại vượt quá xa Hàn Thổ.

Dựa vào thần lực dũng mãnh vô cùng, hắn có thể ảnh hưởng đến kết cấu vật chất của đất đai, biến đổi bùn đất thành bất kỳ hình dạng nào mà hắn có thể tưởng tượng. Cùng tu luyện Đại địa lực lượng, nhưng hắn không thể làm được như Hàn Thổ, hòa hợp thân thể với mặt đất làm một, nhưng lại có thể dùng thần lực ảnh hưởng đến đất đai.

Thần lực vừa xuất ra, không những oanh tạc mạnh mẽ mở ra một lối thông đạo, mà dưới tác dụng của thần lực trong người hắn, Đại địa nguyên tố đậm đặc tụ tập lại trên người hắn, khí thế của hắn càng ngày càng cao, mỗi bước hắn đạp tới cả cung điện dưới lòng đất tựa hồ cũng đang run rẩy.

- Không hay rồi! - Hàn Thổ kinh hãi kêu lên một tiếng, Đại địa nguyên tố hỗn loạn đã thay đổi kết cấu vật chất, cả một khu vực tràn ngập thần lực của Tái Á Lộ. Hàn Thổ đã mất quyền điều khiển đất đai, mặt đất không ngừng khép lại, thông đạo bắt đầu không bị khống chế, co lại từng chút một.

- Ta tới đây! - Chính ngay lúc này, nhìn thấy tình thế nguy cơ, An Đức Lệ Na đột nhiên quát lên một tiếng trong trẻo.

Hàn Kim đang nắm tay cô nàng đột nhiên cảm thấy một luồng năng lượng dao động cực kỳ đáng sợ từ lòng bàn tay cô nàng – đó là một chấn động mãnh liệt mà mấy trăm tháp năng lượng cùng phát động mới có khả năng hình thành được.

Ánh sáng chói mắt trong chốc lát phóng ra từ trên người của An Đức Lệ Na. Nó lóng lánh giống như kim cương tụ lại thành cột, bất ngờ oanh tạc về phía Tái Á Lộ đang không ngừng đến gần!

Tái Á Lộ với khí thế hùng hổ dọa người vừa nhìn thấy trước mặt đột nhiên bắn ra một luồng ánh sáng chói mắt, vẻ mặt liền biến sắc, không thể không tạm thời rút lại thần lực thâm nhập vào sâu trong lòng đất để chống lại sự tấn công của làn sóng năng lượng đáng sợ này. Chỉ thấy thông đạo trước mặt hắn thoáng chốc co lại, đột nhiên đám bùn đất đó biến thành lớp phòng vệ kiên cố nhất, vững vàng chắn trước mặt hắn.

Tiếng nổ vang như đất rung núi chuyển từ bức tường phòng ngự giữa Tái Á Lộ và cột ánh sáng năng lượng vọng lại. Giờ phút này tất cả mọi người ở cung điện dưới lòng đất đều cảm nhận được chấn động đáng sợ này, tường đất trên đỉnh đầu từng khối từng khối rơi xuống.

- Tốt rồi! - Hàn Thổ vui mừng kêu lên, hắn lập tức cảm nhận được thần lực của Tái Á Lộ tràn ngập mặt đất chung quanh vừa biến mất.

Ở trước mặt hắn, thông đạo vừa mới đóng kín một lần nữa lại nứt ra, hắn là người đầu tiên xông vào, Hàn Mộc, Hàn Thủy, Hàn Hỏa phía sau khẩn cấp bám theo.

- Chạy! - Hàn Kim kéo An Đức Lệ Na, cũng mặc kệ cô nàng suy nghĩ gì, cứ kéo lấy nàng chạy về hướng Hàn Thổ biến mất.

Bởi vì biết sau lưng có một Tái Á Lộ cường đại cho nên mọi người cũng không dám dừng lại, đều nâng cao tốc độ hết mức, lúc địch nhân vẫn còn chưa kịp phản ứng, đã rời xa khỏi khu vực này.

Ngũ hành giáp thi và An Đức Lệ Na rất nhanh chóng xuyên thủng bức tường chắn để đến khu vực trung tâm khống chế toàn bộ trận pháp của Ma Ẩn cốc. Đây là một mật thất rộng rãi ăn sâu vào trong lòng đất chỉ có mấy trượng, phía trên đầu bọn họ chính là cái đài tròn có đồ án Vạn Ma Đỉnh, nó không những có thể lôi kéo nguyên tố của trời đất, mà còn có thể thu thập thần hồn đã chết tại Ma Ẩn cốc lại.

- Chàng làm gì mà kéo ta gấp như vậy? Không phải là Tái Á Lộ thôi sao? Ta mà phải sợ hắn! - Sau khi đến mật thất này, An Đức Lệ Na nhỏ giọng oán trách Hàn Kim.

Hàn Kim gượng cười nói:

- Không phải sợ nàng gặp nguy hiểm hay sao.

Vừa nghe hắn nói như vậy, An Đức Lệ Na cười khấp khởi mừng, đắc ý nói:

- Trong tay ta có bảo bối, cho dù là Tái Á Lộ cũng không làm gì được ta đâu!

Hàn Kim sửng sốt, hỏi luôn:

- Vậy nàng có thể sử dụng bảo bối này để tiêu diệt Tái Á Lộ sao? Nếu như có thể, chúng ta lập tức quay lại tiêu diệt hắn.

- Thứ đồ đó chỉ có thể bảo toàn tính mạng của ta, không giết được hắn đâu.

An Đức Lệ Na lắc lắc đầu, hậm hực nói:

- Mẫu thân ta không cho phép ta tùy tiện giết người, nếu bà ấy đem Vận Mệnh Chi Cảnh cho ta, ta mới thật sự có thể tiêu diệt được kẻ kia!

- Vận Mệnh Chi Cảnh! Chủ thần khí của nữ thần Vận mệnh sao? - Tư Tháp Tác Mỗ kinh ngạc, chợt cười khổ rồi lắc lắc đầu, thầm nghĩ nếu để cho cô nàng này lấy được vũ khí đó, không biết nàng ta sẽ gây ra bao nhiêu sóng gió đây.

- Còn có ai chưa đến không? - Hàn Hạo nhíu nhíu mày, quay đầu lại hỏi Phỉ Bích.

Trải qua trận này, mấy nàng Phỉ Bích và Ngải Mễ Lệ này xem như đã thành thật hẳn, cũng không dám trách cứ Hàn Hạo cẩn thận quá mức. Bọn họ biết lần này cũng may là gã phản ứng kịp thời, vừa cảm thấy không đúng liền lập tức dặn dò Hàn Thổ đưa tất cả mọi người rời đi, nếu không thì không biết sẽ có bao nhiêu người của Hàn gia phải chết ở cung điện dưới lòng đất này.

Ánh mắt của Phỉ Bích đảo qua đảo lại trong mật thất, lặng tính toán một chút, sau đó mới nói:

- Người đến từ đại lục Kỳ Áo hẳn là đều đã ở cả đây.

- Vậy là được rồi.

Hàn Hạo gật gật đầu, dặn dò Ngũ Hành giáp thi vừa mới đến:

- Đóng cửa đi!

Ngũ Hành giáp thi cũng không phí lời, vừa nghe thấy mệnh lệnh của Hàn Hạo lập tức bắt đầu động thủ sử dụng nguyên lực của ngũ hành để khống chế bốn bức tường. Ánh sáng đủ các loại màu sắc của nguyên lực từ trên người bọn họ phóng thích ra, từ từ thâm nhập vào trong các bức tường xung quanh.

Dưới năng lực của năm người bọn họ, xung quanh mật thất này truyền đến từng tiếng trầm đục, trên đỉnh đầu vẫn vang lên âm thanh “cót két, cót két” giống như một cỗ máy cực lớn đang tức giận vậy.

Cùng lúc đó, nguyên khí của trời đất bên trong Thiên Tuyệt trận cuồn cuộn không ngừng đột nhiên phân ra một luồng, từ từ kéo về hướng mật thất mà bọn họ đang ở. Từng luồng ánh sáng lộng lẫy kỳ dị phản chiếu lại từ trên vách tường, các loại kết giới, ma trận bỗng được hình thành.

Đạt Tạp bị Thiên Tuyệt trận ép cho thở không nổi, lập tức cảm nhận được biến đổi này. Áp lực thoáng được buông lỏng, nhưng muốn chạy ra khỏi Thiên Tuyệt trận thì hắn vẫn cần một chút thời gian.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.