Đại Ma Vương

Chương 963: Chương 963: Cầm tù




Tất cả người Hàn gia đều tụ lại một chỗ cùng nhau đối phó với đợt truy sát của Lôi Cát Tư.

Ngũ hành giáp thi vừa phát ra lực lượng thì thiên địa nguyên khí đang lượn lờ quanh Thiên Tuyệt trận đã hội tụ về nơi này, tạo thành hàng phòng ngự kiên cố nhất, khiến gian mật thất này trở nên tường đồng vách sắc, không chừa lại một khe hở nào để lọt vào.

Trong lòng mọi người đều hiểu rõ đám người Lôi Cát Tư, Tái A Lộ sớm muộn gì cũng có thể tìm được nơi này. Mặc dù biết rằng trốn tránh ở đây không phải là biện pháp, nhưng cũng không thể không làm như vậy. Ít ra thì bên trong gian mật thất này, trong khoảng thời gian ngắn, bọn đó cho dù có tới cũng đừng hòng phá được hàng phòng ngự kiên cố do Hàn Thạc tốn bao tâm huyết thiết lập.

Trước khi Hàn Thạc ra đi đã dặn dò bọn họ, một khi hắn xử lý xong công việc, nhất định sẽ dùng tốc độ nhanh nhất để trở về. Bọn họ hiểu rõ được điều này, thầm nhủ hy vọng trước khi gian mật thất này bị phá vỡ, đợi được Hàn Thạc xuất hiện là xong.

Hàn Thạc đã từng nói với bọn họ, trong Ma Ẩn cốc, lực lượng của hắn có thể được nâng cao vượt bậc. Vô luận là Chủ thần tu luyện bất kỳ loại lực lượng áo nghĩa nào, chỉ cần không thực sự sở hữu thần cách thì tại nơi đây đều sẽ không phải đối thủ của hắn.

- Bố Lai Ân nhất định sẽ trở về trước khi vách đá bị phá vỡ! - Ngải Mễ Lệ khẳng định.

- Không cần lo lắng. Cho dù phụ thân không kịp trở về, năm đứa bọn ta nếu liều mạng vận hành Thiên Thi Ngũ Hành đại trận cũng có thể chống đỡ được một khoảng thời gian! - Hàn Kim cười thoải mái, an ủi mấy người Hàn gia đang khẩn trương.

- Nếu ta sử dụng bảo bối, ít nhất có thể cản trở được một tên Chủ thần. Ta có thể bảo đảm hắn sẽ không rảnh tay mà đối phó với các ngươi! - An Đức Lệ Na kéo tay của Hàn Kim rồi cười hì hì nói. Xem bộ dạng của nàng ta thì rõ ràng không để tâm tới nguy cơ lần này.

Nghe mấy người này nói vậy, mọi người đang mặt mày u sầu cũng có vẻ thư giãn hơn được một chút. Giọng nói cũng không còn trầm trọng như trước nữa, bắt đầu bàn luận Hàn Thạc khi nào sẽ trở về trước hiểm cảnh lần này.

Lúc này Hàn Hạo mặc dù không có biểu hiện gì, nhưng mọi người đều đã coi hắn thành người chủ chốt. Trước đó, phán đoán chính xác của hắn đã tạo ra tác dụng quan trọng chính yếu, dùng tốc độ nhanh nhất để thông báo cho Hàn Thổ tới giải cứu nên lần này mới có thể trong hoàn cảnh gian nan như vậy mà đưa các nhân vật chủ yếu tới nơi này.

- Không nên quá lạc quan. Phải tính cho kỹ tình trạng xấu nhất.

Vẻ mặt Hàn Hạo bình tĩnh liếc mắt nhìn Hàn Kim, An Đức Lệ Na rồi nhíu mày nói:

- Trước mắt thì trong Ma Ẩn cốc có bảy cao thủ cấp Chủ thần. Đạt Tạp, Đạt Cách Mã, A Sắt Nhĩ Tư Đặc mặc dù tạm thời bị vây giữ, nhưng một khi đám người Mễ Lặc hiểu rõ tình trạng trong Ma Ẩn cốc, ra tay cứu lấy ba người bọn chúng, vậy thì kể cả Áo Tác Ai trong đó, nếu cả bảy đại Chủ thần liên thủ, ta nghĩ lực phòng ngự của gian mật thất này tuyệt đối không chống đỡ được bao lâu!

Lời vừa nói ra, mọi người liền biến sắc, dường như đến lúc này mới đột nhiên ý thức được trong Ma Ẩn cốc rốt cuộc có bao nhiêu người đáng sợ như vậy.

Nhưng trước mắt ngoại trừ Mễ Lặc, Tái A Lộ, Lôi Cát Tư ba người ra thì còn có cả Đạt Tạp, Đạt Cách Mã, A Sắt Nhĩ Tư Đặc, thậm còn cả cái tên Áo Tác Ai thủy chung vẫn chưa thấy tung tích đâu cả. Bọn bảy người ai nấy đều ở cảnh giới Chủ thần này nếu mà không liên thủ với nhau thì gian mật thất này có lẽ còn miễn cưỡng chống đỡ được một lúc, nhưng nếu cả bảy người cùng ra tay thì lực lượng khủng bố cỡ đó quả thật khó mà tưởng tượng nỗi.

Cho dù bọn họ có thêm lòng tin với Hàn Thạc, nhưng cũng không cho rằng gian mật thất do hắn bài trí có thể chịu nổi lực đánh phá của bảy đại Chủ thần.

- Đại ca, phải làm sao đây? - Hàn Kim thất kinh lên tiếng.

- Ta đang suy nghĩ đây. - Hàn Hạo từ từ xếp bằng ngồi xuống ngay tại đó, nhắm mắt không nói lời nào, còn đầu mày thì nhíu lại.

Bên trong cung điện ngầm, hai người Lôi Cát Tư, Tái A Lộ dẫn theo thủ hạ, dọc đường giải quyết sạch sẽ đám vệ sĩ Hàn gia đang tẩu thoát rồi sau đó đi thẳng về hướng mật thất đang ở của nhóm người Hàn Hạo.

Từ trước tới giờ, chỉ có thành viên hạch tâm của Hàn gia mới có tư cách ở lại cung điện ngầm, ngoài ra thì chỉ có thêm một số rất ít vệ sĩ trong cung điện ngầm phụ trách việc truyền tấn. Vì thế, tại cung điện ngầm, ngoài đám thành viên hạch tâm của Hàn gia đến từ Kỳ Áo đại lục, còn số lượng đám vệ sĩ đóng tại đây cũng chẳng nhiều lắm.

Hai người Lôi Cát Tư tìm kiếm vài lần cũng chỉ giết được vài chục tên vệ sĩ mà thôi. Bọn họ vô cùng hiếu kỳ không biết vì sao Hàn gia to lớn như vậy mà chỉ dùng có bấy nhiêu vệ sĩ, nào biết phần lớn vệ sĩ Hàn gia đều đóng ở trong lòng cái toà núi bên ngoài Ma Ẩn cốc. Nguy cơ tại cung điện ngầm vừa xảy ra thì trước khi bọn Hàn Hạo trốn vào mật thất đã mang tin tức truyền ra ngoài.

Đám vệ sĩ Hàn gia trong lòng núi lập tức theo con đường do Kim giáp thi khai phá trước đây chạy tới một số toà núi ở xa hơn né tránh. Cho dù là bọn Lôi Cát Tư, Tái A Lộ cũng không cách nào khiến linh hồn xuyên qua được các toà núi đã có bố trí kết giới trên đó nên chẳng thể phát giác được việc gì khác lạ.

Hai người Lôi Cát Tư, Tái A Lộ đi lại một hồi dưới lòng đất thì gặp Mễ Lặc lẳng lặng xuất hiện trong cung điện. Ba người vừa gặp nhau thì Lôi Cát Tư đã cười nói:

- Là hắn dẫn ngươi tới à?

Mễ Lặc cười gật đầu nói:

- Ài, tình huống thế nào rồi?

- Các nhân vật chủ yếu hẳn là đã tụ tập lại một chỗ rồi. Hà hà, vậy thì càng tốt, cũng không cần phải đi tìm từng người.

Tái A Lộ chỉ về một chỗ trên đầu rồi nói với Mễ Lặc:

- Đều ở bên đó cả, lực lượng phòng ngự tầng lớp như vậy, nhìn là biết ngay.

- Đạt Tạp, Đạt Cách Mã, A Sắt Nhĩ Tư Đặc đều ở trong cốc. Áo Tác Ai trước khi dẫn ta tới đã có nói lấy được tin tức từ miệng bọn họ.

Vẻ mặt Mễ Lặc đầy vẻ kính phục, mở lời cảm thán:

- Nếu không phải chính mắt nhìn thấy, thật không dám tin nơi này không ngờ có nhiều thứ kỳ lạ như vậy, lại có thể khiến ba người Đạt Tạp, Đạt Cách Mã, A Sắt Nhĩ Tư Đặc bị vây khốn vào một chỗ, thật không thể tưởng tượng nổi.

- Ừ, cũng may bọn ta lẳng lặng giả trang làm người của Áo Tác Ai theo vào từ lòng đất. Bằng không tự tiện xâm nhập vào từ bên ngoài, có thể cũng bị vây khốn như bọn Đạt Tạp. Cái tên Bố Lai Ân đó quả thật là một nhân vật thần kỳ! - Lôi Cát Tư mở miệng đầy nét cảm xúc.

- Xử sao với ba tên Đạt Tạp, Đạt Cách Mã, A Sắt Nhĩ Tư Đặc đây? - Mễ Lặc suy nghĩ một hồi rồi hỏi Tái A Lộ, kẻ tu luyện lực lượng áo nghĩa Đại địa. Lần hành động này chủ yếu do hai người Tái A Lộ cùng Áo Tác Ai liên thủ ra tay, cho nên về các việc quan trọng, hắn đều muốn nghe ý kiến của Tái A Lộ.

- Bọn ta phải lo cái gì chứ?

Tái A Lộ cười nói:

- Bọn chúng tự mình lọt vào bẫy, đâu phải là bọn ta hãm hại bọn chúng. Bọn ta đâu có nghĩa vụ gì mà phải giải cứu cho bọn chúng?

Rõ ràng là Tái A Lộ cũng không định tính đường cứu ba người Đạt Tạp ra.

Mễ Lặc, Lôi Cát Tư đưa mắt nhìn nhau, rồi cùng gật đầu mỉm cười, xem ra cũng thầm đồng ý với phương pháp của Tái A Lộ.

- Đi thôi, chúng ta tới chỗ bọn họ chờ xem thế nào. Các ngươi nhớ kỹ, trước khi Bố Lai Ân xuất hiện, không thể giết người! Ma Ẩn cốc này có nhiều thứ ngon lành quá, tương lai nơi này do ba người bọn ta cùng nhau chưởng quản, chúng ta cần phải từ miệng tên kia truy ra tất cả mọi bí mật rồi mới có thể giết sạch bọn chúng! - Tái A Lộ cười nói.

- Cái đó thì đương nhiên rồi! - Mễ Lặc, Lôi Cát Tư cùng cười lớn.

Lý do vì sao bọn họ phải tính toán trăm mưu nghìn kế để đoạt Ma Ẩn cốc là vì khả năng phòng ngự thần kỳ có thể cầm tù ba đại Chủ thần Đạt Tạp, Đạt Cách Mã, A Sắt Nhĩ Tư Đặc. Giá trị của hàng phòng ngự này đối với bọn họ mà nói thì thật cao hơn nhiều so với một thâm cốc như vầy.

Theo bọn họ thấy, cuộc chiến lần này giữa Liên minh Liệp thần giả với Vùng đất hỗn loạn vừa bắt đầu là đã nhất định thắng lợi. Trước khi chưa chiến đấu, bọn họ đã nghĩ tới vấn đề phân chia địa bàn trong tương lai sau khi chiếm được nó.

Có thể đoán ra được, trong tương lai tại Vùng đất hỗn loạn sẽ có đủ các thế lực do mười hai đại thống lĩnh Liệp thần giả. Còn liên minh của các thế lực cũng chẳng phải là đoàn kết lắm. Làm sao để tăng cao thực lực cùng phương tiện của bản thân mới là ý nguyện của bọn họ.

Vì thế mà Ma Ẩn cốc với lực phòng ngự kinh khủng, nơi nào cũng đầy nét thần bí quỷ quyệt chính là vùng đất quý mà bọn họ muốn đoạt lấy.

Có Ma Ẩn cốc, trong tương lai cho dù bọn họ có trở mặt với các thế lực khác, cũng có thể dựa vào điểm đặc biệt của vùng đất quỷ này để ở vào thế bất bại. Vì thế bọn họ nhất định phải từng bước tiến hành chiếm hạ Ma Ẩn cốc.

Không lâu sau, ba người đã tới phía trước gian mật thất nơi bọn Hàn Hạo đang trú.

Quang mang đủ màu loé ra từ trên tường, nhìn cứ như vách tường làm bằng ngọc lưu ly vậy. Nhìn thoáng thì không biết bức tường đủ màu này chỉ là tường đất. Từng tia lực lượng kỳ dị như nước chảy uốn lượn trên tường, ngấm ngầm chứa đựng ý định kháng cự người từ ngoài ngàn dặm.

Ba người vừa tới gần mật thất thì đột nhiên cảm giác được một cỗ lực lương nhu hòa đẩy lùi bọn họ ra ngoài, cho dù là ba người Lôi Cát Tư đã đạt tới cảnh giới Chủ thần, thân thể cũng không tự chủ được bị đẩy lùi về sau vài bước.

Đột nhiên sắc mặt cả ba trở nên hưng phấn.

- Quả nhiên thần kỳ. Áo Tác Ai không hề gạt ta!

Vẻ mặt Tái A Lộ đầy nét vui mừng, cười ha hả nói:

- Chẳng trách Áo Tác Ai lại bán đứng Bố Lai Ân mà hợp tác với bọn ta. Ta nghĩ hắn mơ ước tới nơi này chẳng phải ngày một ngày hai đâu. Tính người tham lam, ai tới nơi đây đều muốn chiếm lấy làm của riêng cả!

- Chuyến đi này không tệ a!

Lôi Cát Tư nhìn về phía trước, cẩn thận cảm nhận các loại lực lượng ẩn hàm trên vách tường, sắc mặt lộ vẻ nóng lòng muốn thử, sốt ruột mở miệng:

- Ta đợi không nổi nữa rồi, ừm, để ta thử trước nhé!

Hai người Tái A Lộ cùng Mễ Lặc đưa mắt nhìn nhau, rồi cùng thối lui vài bước, nhường chỗ cho Lôi Cát Tư có thể mặc sức ra tay.

Từng đạo lôi điện hội tụ lại, dần dần hình thành một luồng điện mang mạnh mẽ vô cùng, dưới sự thao túng của Lôi Cát Tư đánh ầm ầm lên lớp quang mang lấp loé trên bề mặt vách tường đất.

Tiếng vang đinh tai nhức óc phát ra, lực lượng lôi điện mãnh liệt vừa phát ra sau đó đã biết mất không tung tích trong nháy mắt.

- Lợi hại thật! - Lôi Cát Tư la hoảng một tiếng. Hắn cảm giác được dưới đòn công kích lôi điện từ tám thành lực lượng của hắn, vách tường đất ẩn hàm lực lượng kỳ dị kia chỉ hõm vào một chút rồi lập tức khôi phục lại như cũ trong nháy mắt.

- Quả thật là ngoài dự liệu. - Mễ Lặc gật đầu, hai mắt loé ra ánh quang mang rồi một lưỡi phong đao to lớn khổng lồ từ trên không chém tới. Chỉ nghe âm thanh “răng rắc” vang lên, lưỡi phong đao khổng lồ do Phong nguyên tố cùng với thần lực của hắn ngưng kết thành, không ngờ lại vỡ vụn thành từng tấc một.

- Lực lượng kỳ dị trên tường có thể phá vỡ kết cấu của nguyên tố. Cái tên gia hỏa Bố Lai Ân kia quả thật là kỳ tài ngút trời. Thật không biết hắn từ đâu học ra cái thứ lực lượng lạ lùng thế này! - Sau khi thử một lần, Mễ Lặc lập tức rút tay, nhắm mắt suy nghĩ một hồi rồi mới giải thích với Tái A Lộ.

- À, căn cứ theo tin tức bọn ta thu được thì hắn sẽ trở về rất mau. Ài, có con cờ ngầm Áo Tác Ai, lại có đám người Hàn gia ở đây, bọn ta có thể từ từ đùa giỡn với hắn. Đến khi đó, đợi bọn ta biết được hết mọi bí mật Ma Ẩn cốc từ trong miệng hắn thì cho dù bọn Đạt Tạp có thoát ra được, cũng chẳng làm gì được! - Tái A Lộ vô cùng cao hứng. Tất cả các thứ của Ma Ẩn cốc càng thần kỳ ngoài dự liệu của hắn thì hắn càng cao hứng, bởi vì trong lòng hắn đã coi chúng đều thuộc về hắn.

- Tới đi, cả ba người chúng ta cùng thử ra tay. Cho dù là phòng ngự thế nào cũng cần năng lượng duy trì. Ta nghĩ dưới sự công kích không ngừng của chúng ta, không có phòng ngự nào có thể mãi mãi chống chọi được! - Mễ Lặc suy nghĩ một hồi rồi nghiêm mặt lên tiếng.

Đây là chân lý vĩnh viễn không thay đổi. Bất kỳ kết giới cùng phong ấn phòng ngự nào, đều cần năng lượng để duy trì. Năng lượng này có thể là do tháp năng lượng hay năng lượng tinh thạch cung cấp, cũng có thể do thần lực của người phát ra hay là do nguyên tố cung cấp. Lực lượng gì cũng có thể kết hợp thành lực lượng phòng ngự.

Nhưng cho dù lực phòng ngự có mạnh bao nhiêu đi nữa, mỗi lần bị đánh phá đều sẽ tiêu hao năng lượng duy trì. Một khi lực lượng phòng ngự không được cung cấp đầy đủ, năng lượng bị dùng hết thì lực phòng ngực có mạnh bao nhiêu đi nữa cũng sẽ bị phá vỡ.

Ba người Mễ Lặc đương nhiên biết được chân lý này. Cả ba chuẩn bị xong rồi luân phiên từng người một ra tay, dùng lực lượng Lôi điện, Đại địa, Phong hệ công kích ầm ầm lên vách tường nơi đám người Hàn Hạo đang ẩn trốn.

Dưới lực lượng của cả ba, đám Phỉ Bích, Ngải Mễ Lệ, Tư Tháp Tác Mỗ… bên trong mật thất đều cảm giác được sự chấn động kịch liệt. Những tràng âm thanh đinh tai nhức óc đánh lên vách tường khiến bọn họ đều bị rung động theo.

Nhưng có được nguyên khí tụ tập bao nhiêu năm nay của cả Ma Ẩn cốc, mà gian mật thất này lại là nguồn cội, lại thêm Hàn Thạc tận tình bố trí nên lực phòng ngự quả nhiên khiếp người. Mễ Lặc, Tái A Lộ, Lôi Cát Tư ba người hợp sức ra tay công kích liên tục ba mươi lần cũng không phá vỡ được vách tường.

Cả ba ai nấy đều lộ vẻ kinh ngạc, như không dám tin nhìn vách tường có ánh quang mang như lưu ly kia, không ngờ ngay cả lực lượng cảnh giới Chủ thần, mỗi người ra tay mười lần cũng không thể phá vỡ tầng tầng chướng ngại trên vách tường.

- Không cần tiếp tục ra tay nữa! - Trong lúc cả ba đang định kiên cường ra tay thêm nữa thì chợt nghe thanh âm phát ra bên tai.

Qua được một hồi thì thấy Áo Tác Ai bước tới, vẻ mặt nghiêm trọng giải thích với cả ba:

- Các ngươi càng công kích mãnh liệt thì lực lượng kỳ dị phát ra bên phía cầm tù Đạt Tạp càng ít đi. Theo như vậy thì đám Đạt Tạp sẽ mau thoát ra được lắm. Một khi để ba tên đó thoát ra, bọn ta chẳng thể nào nắm hết cả Ma Ẩn cốc trong lòng bàn tay.

- Có chuyện vậy sao? - Tái A Lộ sửng sốt, hiện rõ vẻ kinh ngạc vô cùng.

- Ta ở bên trên có thể cảm nhận rõ ràng sự dao động năng lượng. Năng lượng phát ra chính là từ phía giam cầm Đạt Tạp. Theo sức công kích của các ngươi, lực trói buộc bên phía Đạt Tạp dường như đang giảm đi cho nên ta mới dám khẳng định như vậy! - Áo Tác Ai trầm giọng nói.

Lời vừa phát ra, ba người Tái A Lộ lập tức ngừng tay, càng thêm kinh ngạc về sự bố trí trong Ma Ẩn cốc.

- Bọn ta có thể chuẩn bị diễn một trò hay đi. Bố Lai Ân chắc sẽ mau chóng trở về Ma Ẩn cốc rồi. - Nhìn thấy ba người Tái A Lộ nghe lời dừng tay, Áo Tác Ai cười cười để lộ ra bản mặt tự tin như thắng lợi nằm chắc trong tay vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.