Hai tên dị tộc có năm cái sừng dài vừa đáp xuống thì Hàn Thạc ngay lập tức cảm giác được áp lực trầm trọng đập vào mặt. Trong đó có một tên bay lên không trung hướng về phía hắn. Năm chiếc sừng nhọn trên đầu y đồng thời bắn ra hàn quang xanh lục. Từ xa nhìn chúng trông như năm khúc ngọc phỉ thúy.
Hàn Thạc còn chưa kịp phản ứng thì đột nhiên cảm giác được năm luồng lực lượng thần bí mãnh liệt đâm vào thần thức. Chúng tựa như những mũi dùi bén nhọn, lập tức gây cho hắn một loại đau đớn khó có thể tả bằng lời.
Thần thức như bị một đòn nghiêm trọng!
Động tác hai tay bằng Thiên ma lợi nhận lượng vòng của Hàn Thạc đột nhiên bị đình trệ. Xung quanh gồm bảy tên dị tộc bốn sừng lao thẳng đến hắn nhanh chóng khép lại vòng vây. Sừng nhọn trên đầu bọn chúng cũng lóe lên ánh sáng xanh lục. Nhất thời, hai mươi tám luồng lực lượng thần bí điên cuồng chui vào thần thức của Hàn Thạc, tạo thành hai mươi tám đạo công kích linh hồn uy lực đáng sợ.
Đau đầu muốn nổ tung!
Đây là cảm giác trực quan nhất, nỗi đau đớn thậm chí làm Hàn Thạc bị vừa ảo giác vừa mê muội dù chỉ thoáng qua. Phương thức công kích linh hồn thần bí này rất đơn giản nhưng lại khiến cho kẻ tiếp nhận chịu thống khổ trong đầu giống như lưỡi bị đao đảo qua đảo lại.
Đã nhiều năm tu luyện ma công nên mức nhẫn nại thích ứng của Hàn Thạc với sự đau đớn đã đạt tới một trình độ biến thái. Ma công giúp cho linh hồn hắn tiến hóa thành thần thức cao cấp, khiến cho thần thức có được mức độ cứng cỏi và thần kỳ mà thường nhân không thể tưởng tượng được.
Thân thể ngày thường vẫn rèn luyện ma công một cách cuồng nhiệt, những thống khổ hành hạ mà thường nhân không thể chịu được khiến cho cơn đau trong óc Hàn Thạc đột nhiên tạo ra mê muội nhưng vẻn vẹn chỉ duy trì đúng hai giây!
Sau hai giây, Ma Anh bên trong máu tươi bổn mạng của hắn đột nhiên sôi trào lên, thần thức Hàn Thạc trong nháy mắt thu hoạch được lực lượng khôn cùng.
Bỗng dưng trong đầu hắn, thần thức quỷ dị đó phân giải thành vô vàn tia. Thứ đang công kích vào thần thức Hàn Thạc đột nhiên mất đi mục tiêu!
Một khắc sau khi thần thức Hàn Thạc phân tán thành ngàn vạn tia, nó lại hội tụ trong Ma Anh, từ không biến thành có dấu vết, thần thức lại xuất hiện!
Cảm ứng được thần thức tái hiện, tổng cộng ba mươi ba đạo công kích linh hồn liền có phản ứng nhưng không chờ chúng nó công kích tiếp, thần thức dung nhập vào Ma Anh đột nhiên hình thành lực hút cực kỳ mãnh liệt!
Hóa ma quyết toàn lực điên cuồng vận chuyển. Thuộc tính của tu ma giả thôn phệ hết thảy với Ma Anh làm căn bản lập tức xoay dữ dội.
Toàn bộ lực công kích nhằm vào thần thức Hàn Thạc chưa kịp rút khỏi thân thể hắn, trong đó có hai mươi tám luồng lực lượng thần bí toàn bộ bị lực hút vây khốn!
Hàn Thạc thần thức chặt chẽ như cá voi hút nước, hai mươi tám luồng lực lượng công kích linh hồn toàn bộ đều chui vào trong cái miệng nhỏ của Ma Anh.
Hàn Thạc còn chưa kịp cao hứng thì năm đạo công kích linh hồn hắn đầu tiên, tức là năm đạo công kích đến từ tên thủ lĩnh dị tộc, lại dường như phản ứng trước một bước. Trong lúc thần thức Hàn Thạc hội tụ thành nhóm lại trong Ma Anh, Hóa ma quyết vừa mới hình thành thì chúng dường như cảm giác được nguy hiểm liền rời khỏi thân thể hắn sớm trước một chút.
"Hú!"
Hàn Thạc hét lớn một tiếng, cảm thụ được Ma Anh đang phân tích hấp thu lực lượng thần bí mới này, động tác hai tay thi triển Thiên ma lợi nhận đang ngưng trệ lại một lần nữa bay ra.
Tên thủ lĩnh dị tộc trên đầu có năm chiếc sừng nhọn đã nhanh chóng vọt tới sát vị trí của bảy tên dị tộc có bốn sừng. Cặp mắt xanh lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Hàn Thạc đột nhiên giống như có thêm vẻ sợ hãi. Bốn cái sừng nhọn trên đầu bọn chúng lúc trước có sắc xanh lục sáng bóng bây giờ đều ảm đạm.
Chỉ có cái tên thủ lĩnh từ trên tế đài nhảy xuống kia, năm chiếc sừng trên đầu y vẫn duy trì màu xanh lam không thay đổi. Xem ra năm luồng lực lượng thần bí từ trong cơ thể Hàn Thạc đã được y thu hồi về mình. Bởi vậy y cũng không bị ảnh hưởng gì cả.
Lúc còn chưa đạt đến cảnh giới Túng Dục, Hàn Thạc vốn đã hiểu được đặc tính thôn phệ ích mình hại người có tác dụng kỳ diệu của ma công. Rồi khi cảnh giới của hắn từng bước tăng cao, đặc tính chiếm đoạt của Ma Anh, thôn tính tất cả cho bản thân càng ngày càng rõ ràng.
Bất quá không biết có phải là do tu ma giả thuộc phe cực kỳ tà ác hay không mà đặc tính thôn phệ của Ma Anh tựa hồ bài xích hết thảy lực lượng Quang Minh thần thánh, dù chỉ là một chút đấu khí bên trong, Ma Anh tựa hồ cũng không thể tiếp tục hấp thu, như là để bảo trì lực lượng thuần túy tà ác trong cơ thể Hàn Thạc vậy.
Còn như một số lực lượng mặt trái hổ lốn khiến người ta tà ác bạo nộ, cho dù chúng có nguồn gốc thần bí cổ quái bao nhiêu đi nữa, một khi lọt vào trong cơ thể Hàn Thạc thì Ma Anh đều có thể thu nạp một cách thần kỳ, đồng thời còn chuyển hóa chúng thành lực lượng thuần chất nhất thích hợp cho Ma Anh tiếp tục sinh trưởng tiến hóa.
Chẳng hạn như lực lượng tà ác trên người Y Lệ Toa Bạch. Rõ ràng lực lượng trong cơ thể đám dị tộc nhân cũng chẳng phải lương thiện gì cũng thế.
Bất giác, Hàn Thạc phát hiện mình mới giống như là đại dị đoan bên phe tà ác, tất cả lực lượng tà ác dường như hắn đều có thể sử dụng được!
Ta quả nhiên là người xấu! Nhưng lại chính là người xấu chuyên môn đối phó người xấu!
Hàn Thạc vừa thầm suy nghĩ, Thiên ma lợi nhận với tốc độ cao vừa bay ra, từng luồng ánh sáng mà mắt thường khó thấy kịp chợt lóe lên rồi biến mất.
Đang đứng gần trong gang tấc, bọn dị tộc nhân bốn sừng không kịp lui bước. Lúc trước Hàn Thạc chỉ có thể lợi dụng Thiên ma lợi nhận lưu lại từng vết máu trên người chúng, nhưng bây giờ hắn đột nhiên phát hiện, dưới ánh sáng của Thiên ma lợi nhận bắn ra, trên người bảy tên dị tộc cao thủ lại một lần nữa có thêm nhiều vết thương. Mà những vết thương này sâu đến mức có thể thấy được xương!
Trong cặp mắt xanh của bảy tên cao thủ dị tộc đang bao vây Hàn Thạc chợt ánh lên ba phần sợ hãi. Rồi đột nhiên, chúng nhất tề rời xa hắn! Trên người bọn chúng đã có thêm những vết thương tanh tưởi, không ngừng chảy ra máu tươi màu xanh lục!
Hàn Thạc cũng đờ ra, khá kinh ngạc nhìn Thiên ma lợi nhận dài cả mét, không rõ vì sao đột nhiên chúng có thể gây cho bảy tên dị tộc thương tổn lớn hơn nữa.
Cẩn thận suy nghĩ một chút, Hàn Thạc phát hiện công kích lúc này khác với lúc trước ở một điểm duy nhất. Đó chính là Ma Anh đã hấp thu xong lực lượng kỳ dị mà bảy tên dị tộc công kích linh hồn hắn. Chẳng lẽ nguyên nhân là vì Ma Anh hấp thu được hai mươi tám luồng lực lượng thần bí của đám dị tộc?
- Này… Đế Á Na đại tỷ, tới nhanh một chút! - Không chờ Hàn Thạc suy nghĩ nhiều, cách đó không xa vọng đến tiếng kêu to của lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ.
Hàn Thạc vừa quay đầu nhìn, đột nhiên phát hiện thân thể Tư Tháp Tác Mỗ giống như con rắn đang di động trong vòng vây của đám dị tộc. Trên trường kiếm và trường bào thêu hoa bách hợp của lão đều dính đầy máu tươi sắc lục. Tư Tháp Tác Mỗ là một người cực kỳ thích sạch sẽ, đối với trường bào bị máu tươi vấy lên tựa hồ rất không hài lòng.
Lão vừa chạy trong đám dị tộc vừa xuất kiếm, thỉnh thoảng huy kiếm chém đứt góc áo bị dính máu. Vào thời điểm tính mệnh nguy ngập này mà lão còn đi lo chuyện áo xống sạch sẽ, cái này đúng thật là làm cho Hàn Thạc muốn khóc không được mà muốn cười cũng không xong.
Chỉ có điều Tư Tháp Tác Mỗ mặc dù thoạt nhìn luống cuống tay chân, nhưng đó đều bởi vì lão cố kỵ làn da dơ dáy của đám dị tộc nhân. Cẩn thận nhìn kỹ một chút, Hàn Thạc nhịn không được, phải cảm thán trước sự lão luyện cường đại của lão yêu này. Lão thủy chung không để cho tên thủ lĩnh dị tộc trên đầu có năm sừng tới gần, mà cước bộ kỳ diệu chạy vòng quanh cái đám dị tộc bốn sừng rồi thỉnh thoảng xuất một kiếm, tất sẽ có thêm một lỗ máu trên mình một tên dị tộc.
“Gừng càng già càng cay! Lão yêu này đúng là một đối thủ giảo hoạt lão luyện!”
Trong lòng Hàn Thạc thầm nhận định về Tư Tháp Tác Mỗ.
- Tốt lắm! - Từ phương xa chẳng biết trốn ở phương nào, quý phụ Đế Á Na quát nhẹ.
Bất chợt băng hàn rét thấu xương tại khu vực này tăng gấp bội. Từng làn hàn khí tựa như rồng dài uốn mình. Ngay cả đám dị tộc bốn sừng bị nó quét phải cũng đều lập tức hóa thành tượng băng, trong đó bốn làn hàn khí to lớn trong nháy mắt hình thành, bao phủ phía trên bốn tên thủ lĩnh dị tộc có năm sừng.
Hai tên ở trên tế đàn, hai tên phía dưới đều là thủ lĩnh dị tộc bị bốn làn hàn khí lạnh thấu xương khổng lồ mà Đế Á Na đặc biệt chuẩn bị cho bọn chúng bao lại. So với bọn dị tộc thông thường thì bốn tên thủ lĩnh dị tộc này cao hơn gần một cái đầu. Mặc dù bốn làn hàn khí này có thể đóng băng không gian nhưng cũng không lập tức biến bọn chúng trở thành tượng băng.
Chỉ có điều bọn chúng vẫn bị hàn khí đáng sợ ảnh hưởng, thân thể theo tốc độ mắt thường có thể thấy được nhanh chóng kết băng. Tên thủ lĩnh đang truy đuổi lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ rất nhanh người đột nhiên vang lên mấy tiếng “cọt kẹt”, tốc độ của y dần dần chậm lại, trở nên giống như ốc sên. Cơ năng của thân thể bị hàn khí đóng băng hầu hết một cách tuyệt đối.
Đế Á Na vừa phóng ma pháp ra, cả trời đất như hóa thành thế giới băng, cả đại hồ hoàn toàn đóng băng, gió lạnh, không khí, bóng người cơ hồ toàn bộ dừng lại! Ngoại trừ lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ và Hàn Thạc ra thì không có một ai hoặc một cơn gió, khí nào có thể di chuyển!
Hàn Thạc cũng rùng mình ớn lạnh, thầm mắng một tiếng mẹ nó đúng là lạnh! Nhìn cái đám dị tộc năm sừng trước mặt kia giống như người máy, thân hình chậm chạp vặn vẹo, Hàn Thạc rốt cục có thể khẳng định Đế Á Na là một Thủy hệ Pháp thần. Nếu không thì hàn khí thấu xương cũng không cách nào đóng băng đám dị tộc có thực lực bán thần này.
- Chính là lúc này, động thủ chiếm đồ! - Một tiếng hét lớn đột nhiên phát ra từ miệng Đế Á Na, trong thanh âm khó nén được cảm giác hưng phấn!
Tinh thể bản nguyên Thủy hệ!
Mặc dù Thủy hệ Pháp thần này ẩn tàng tại một góc vô danh trên đại lục chẳng biết đã sống qua bao nhiêu năm tháng, nhưng đối với bà ta lúc này cũng không thể át chế được lực hấp dẫn!
- Đi! - Lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ quát lớn, thì ra hắn đã mặc lên một bộ trường bào màu xám bạc thêu hoa bách hợp mới thay cho bộ cũ đã rách nát. Ánh mắt lão hừng hực, nhìn chằm chằm vào một quả cầu đang không ngừng lưu chuyển ánh sáng đấu khí. Người lão chợt như tia chớp bắn ra.
Hàn Thạc cũng không cam lòng rớt lại. Ma động cửu thiên thuật lần đầu tiên toàn lực thi triển, cả Lôi Nặc và Đế Á Na căn bản cũng không nhìn ra quỹ tích phi hành của hắn. Khi hắn tới tế đàn thì cái ảo ảnh huyễn hoặc phía dưới vốn đang đứng thẳng đột nhiên biến mất trong mắt hai người.