Đại Ma Vương

Chương 458: Chương 458: Thần chi lĩnh vực




Hàn Thạc và lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ liếc mắt một cái, lập tức hiểu rằng Thánh nữ của Quang Minh giáo hội đã tới.

Cường giả này theo như Đế Á Na nói đã có lực lượng của thần thực sự, người vừa đến khu vực này, hai người Hàn Thạc và Tư Tháp Tác Mỗ như là lập tức bị một loại lực lượng giống như đầm lầy bao phủ, ngay cả nhúc nhích dường như cũng khá khó khăn!

Thần chi lĩnh vực!

Trong mắt Hàn Thạc và Tư Tháp Tác Mỗ cùng hiện lên vẻ hoảng sợ, cái loại lực lượng này khiến cho hai người sinh ra ý nghĩ quỳ lạy, chính là lực lượng mà thần thực sự mới có trong truyền thuyết, có sức mạnh kiềm giữ khiến phàm nhân không cách nào nhìn thẳng vào được!

- Thánh nữ! - Hai bán thần của Quang Minh giáo hội cùng khấu bái, vẻ mặt cung kính xuất phát từ nội tâm.

- Ra mắt Thánh nữ! - Đến ngay cả Đế Á Na cũng hành một lễ trang trọng, thần sắc nghiêm túc trang trọng.

Từ góc độ của Hàn Thạc và Tư Tháp Tác Mỗ không thể thấy rõ tướng mạo của người mới tới, nhưng loại khí tức thần thánh phô thiên cái địa này lại làm rung động lòng người, dường như có từng tiếng ca tụng Quang Minh thần êm tai, xen lẫn với khí tức thần thánh ngân nga ở sâu trong linh hồn hai người.

Loại thanh âm này mang theo thần lực mê hoặc nhân tâm, đi kèm theo từng tiếng ca tụng đó, tay chân Hàn Thạc khí lực dần mất đi, phảng phất như cam tâm tình nguyện muốn nương nhờ trong lòng Quang Minh thần, từ đấy thần phục không bao giờ hối hận.

“Không ổn!”

Hàn Thạc trong lòng run lên, phản ứng lại.

Tới bây giờ, hắn hoàn toàn có thể khẳng định lực thần thánh đến từ Thánh sơn lúc ở thành Thánh La trước đó mà mình cảm ứng được chính là xuất phát từ vị Thánh nữ này. Chỉ là lần đó bởi vì khoảng cách khá xa, hơn nữa lực lượng đó bao trùm cả thành nên Hàn Thạc mới không có cảm giác khó chịu.

Nhưng mà, bây giờ tồn tại cường đại như thần linh này chỉ gần trong gang tấc, lĩnh vực tự nhiên phóng thích xen lẫn cả khí tức thần thánh, đối tượng nhằm vào có lẽ cũng không chỉ riêng hai người Hàn Thạc. Nhưng bởi vì phạm vi thu nhỏ lại nên hai người đều có chút khó có thể kháng cự, dần dần sinh ra dục vọng trầm luân cả về thể xác và tinh thần.

Nhiều năm tu luyện ma công đã ma luyện tâm chí khiến cho tính tình Hàn Thạc kiên định người thường không gì sánh được, ôm ấp trong lòng một loại phản nghịch không thể lay chuyển. Hắn đưa thần thức ẩn núp vào Lục ma phong đang ngủ đông trong cơ thể, lấy nó phát ra dục vọng vô cùng hung ác hủy diệt không ngừng kích thích thần thức, lệnh cho thần thức duy trì trấn tĩnh trước sau như một, không hề bị sa vào trong Thần chi lĩnh vực.

“Xoạt!”

Trường kiếm lão yêu ra khỏi vỏ. Đấu khí vô hình quanh quẩn nơi chuôi kiếm truyền đến một thanh âm cổ quái, dùng sự ăn mòn cải tạo để chống lại thần chi lực lượng.

Vẻ mặt Tư Tháp Tác Mỗ ngưng trọng trước giờ chưa từng có, hai viền lông mày nhíu chặt. Hô hấp cũng hơi không ổn định, rõ ràng đã sử ra toàn lực chống lại!

“Vo vo…"

Tiếng kêu đến từ Tộc vương sáu sừng của Hồn tộc trong lúc đó đột nhiên như bao phủ cả tòa Thánh sơn. Một luồng khí tức tử tịch lạnh như băng không có một chút nhân tính giống như băng đao không gì không phá được tràn ngập mỗi một khu vực.

Vốn tiếng kêu đó trong tai Hàn Thạc và Tư Tháp Tác Mỗ khó nghe cực kỳ thì giờ đột nhiên trở nên dễ nghe vô cùng, bởi vì tiếng tiếng kêu này vừa vang lên, lực thần thánh Thánh nữ mà hai người không thể thấy rõ tướng mạo phóng ra khiến người khác không tự chủ được muốn trầm luân giống như bị thanh kiếm sắc bén xé rách thành bụi phấn, không còn sót lại chút gì!

- Lực lượng đáng sợ thật! - Lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ thở dài, lòng vẫn còn sợ hãi thốt lên.

- Trước ngăn trở kẻ đến xâm phạm đã. Hai người này đợi sau khi người Hồn tộc rời đi rồi chúng ta lại tính! - Một tiếng quát nhẹ ôn nhu trong veo bỗng nhiên từ bên ngoài huyệt động cách tầng băng cứng rất dày vang lên.

- Đã rõ. Thánh nữ! - Kể cả Đế Á Na, ba bán thần đồng thời trả lời.

“Vù!"

Tộc vương sáu sừng của Hồn tộc có cái đuôi xanh lục như mãng xà đã đáp xuống trước cửa động. Theo sau y là bốn người Hồn tộc năm sừng chẳng phân biệt trước sau.

Không trao đổi gì, thậm chí không có bất luận động tác nào dư thừa, tổng cộng năm người Hồn tộc vừa đáp xuống khu vực này lập tức xuất thủ công kích mấy người Quang Minh giáo hội đang chắn trước cửa động.

Một cái bóng trắng như tuyết chợt hiện ra. Trong khi Thánh nữ mặc bạch y tế tự bào đón đánh tên Tộc vương sáu sừng kia thì Hàn Thạc và Tư Tháp Tác Mỗ mới rốt cục thấy được vị Thánh nữ nghe tiếng mà không thấy mặt kia.

Đây là một thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp, vẻ mặt nàng trong sáng sạch sẽ, vui tươi hơi mỉm cười, chỉ bằng vào ngoại mạo này đã làm cho người ta thấy sự hoàn mỹ thánh khiết không tì vết. Khí chất siêu phàm thoát tục ấy cứ tự nhiên mà tỏa ra, thiếu nữ này dường như trời sinh là vì tuyên dương Quang Minh thần mà sinh ra.

Xinh đẹp, thánh khiết, cao quý, đó chính là cảm giác trực quan nhất của Hàn Thạc đối với nàng, nó đã ném đi sự chán ghét của hắn với Quang Minh giáo hội. Thiếu nữ xinh đẹp trẻ tuổi này như là đã tập trung tất cả ưu điểm của một nữ nhân lên người mình, chỉ có hai chữ “Hoàn mỹ" dường như mới có thể miễn cưỡng đánh giá được mẫu nữ nhân này.

Thiếu nữ từ sườn bên bay ra, dáng điệu uyển chuyển đáp xuống trước mặt tên Tộc vương kia, trong tay cầm một cái chén thánh lóng lánh ánh sáng thần thánh đẹp mắt, trong chiếc chén còn có thánh thủy dao động rì rì.

Chỉ thấy chén thánh trong tay nàng vừa lay động, một lực lớn có thể so với núi non cũng bao phủ lên người tên Tộc vương. Từ góc độ của Hàn Thạc và Tư Tháp Tác Mỗ mà xét, phát hiện người y rõ ràng cũng lay động một chút theo chiếc chén.

Một tiếng rít chợt từ mồm Tộc vương Hồn tộc phát ra, cái đuôi mãng xà của y tựa như giao long thăng thiên, thình lình nhanh như chớp quất tới chén thánh đang trong tay Thánh nữ.

“Đang!" Tiếng động đáng sợ như bao phủ cả tòa Thánh sơn, dư uy mắt thường khó có thể thấy bắn nhanh ra, vách đá nhô ra kia giống như bị thuốc nổ mạnh nã vào, không chịu nổi vỡ ra ầm ầm, đá vụn to bằng nắm tay trút xuống phía dưới như mưa.

Một loại chấn động đất rung núi chuyển giống như đã xảy ra ở tòa Thánh sơn cao hơn chín nghìn mét này. Hàn Thạc và lão yêu Tư Tháp Tác Mỗ bị nhốt ở giữa động, cũng theo đó mà thân thể lắc lư một chút.

Cùng lúc đó, bốn tên thủ lĩnh Hồn tộc theo Tộc vương đến đây, những cặp mắt xanh lục không chút nhân tính khóa chặt trên người ba bán thần Đế Á Na, cơ hồ tên Tộc vương vừa động cũng bắt đầu công kích với ba người. Sừng nhọn trên đầu bọn chúng lại bắt đầu lóng lánh màu xanh lục tà dị, Hàn Thạc đã nếm mùi đau khổ của cái thứ này lập tức hiểu được đó là phương thức nhằm vào linh hồn công kích.

- Chúng ta cần phải nghĩ biện pháp rời đi, lúc này mà không thoát được, e rằng sẽ không còn bất cứ cơ hội nào nữa! - Đôi mắt Tư Tháp Tác Mỗ vừa bừng bừng chú ý vào trận đại chiến kinh thiên động địa cách một tầng băng cứng, vừa vội vàng nói với Hàn Thạc.

Hàn Thạc làm sao lại không biết tình thế đang ác liệt chứ? Huyệt động này bị Thánh nữ kia tăng thêm một tầng lực lượng thần thánh phòng ngự, ngay cả hòn đá cứng rắn cũng ẩn chứa lực lượng này, cửa ra do Đế Á Na bố trí kết giới băng cứng cũng bị Thánh nữ gia cố, cho dù là Hàn Thạc cũng có cảm giác vô kế khả thi.

Chỉ có thử xem Kim Giáp thi thế nào thôi! Chủ ý vừa định, Hàn Thạc lập tức triệu hoán nó về. Kim Giáp thi cả người kim quang lấp lánh vừa từ Vong Linh giới xuất hiện, liền theo mệnh lệnh của hắn, cố gắng bằng vào sự khống chế lực đối với kim thạch đào một thông đạo.

“Đinh đinh!"

Thanh âm cổ quái đột nhiên từ dưới chân truyền đến. Hàn Thạc vừa chú mục nhìn thì thấy Kim Giáp thi ra dấu tay hết cách, đồng thời còn nhắn lại một tin tức:

- Tảng đá nơi này có một số tạp chất cổ quái, thuộc tính của chúng đã bị thay đổi, con không cách nào đào thông một con đường được!

- Đế Á Na đáng chết! - Hàn Thạc mắng to, sắc mặt khá khó coi.

Xem ra vô luận là khi nào cũng không được để lộ con át chủ bài của mình ra. Lần trước khi rời khỏi chỗ Tộc vương sáu sừng của Hồn tộc, Đế Á Na đã thấy Hàn Thạc lợi dụng Thổ Giáp thi mở một địa đạo mới có thể chạy trốn, lúc này bà ta dám chắc đã nói về sự thần kỳ của hắn cho Quang Minh giáo hội, sau đó mới có chuyện Thánh nữ này ngay cả giữa đá núi cũng ẩn tàng lực lượng thần thánh.

Ngay cả con đường này cũng lấp kín, bọn họ hiển nhiên cũng sẽ không lưu lại cơ hội để cho hai người lợi dụng không gian ma pháp quyển trục rời đi. Dưới tác dụng lực lượng lĩnh vực của hai cường giả cấp Thần, mặc dù là Không gian hệ Thánh ma đạo sư cũng đừng mơ tưởng lợi dụng không gian pháp tắc bỏ đi dễ dàng, huống chi chỉ là cầm trong tay không gian ma pháp quyển trục như Hàn Thạc và Tư Tháp Tác Mỗ?

- Không có biện pháp? - Mắt thấy cương thi chiến sĩ của Hàn Thạc không có hiệu quả, lại nghe hắn mắng Đế Á Na, lão yêu lập tức đã rõ, trong lòng trầm xuống, có cảm giác bất lực.

Lắc lắc đầu, Hàn Thạc cười khổ trả lời:

- Đế Á Na đã bán đứng chúng ta rồi, ngay cả chỗ dựa dẫm của ta cũng phá hỏng!

Trong khi nói chuyện, ánh mắt hắn kiên định, đã bắt đầu thầm suy xét có nên sử dụng Thiên ma giải thể Huyết Độn quyết rời đi hay không, như vậy có thể khiến hắn trọng thương rất nặng, thế nhưng đó lại là lối thoát duy nhất.

- Cha, người có muốn cho nổ cái sơn động này không? - Ngay lúc này, Kim Giáp thi đột nhiên đưa tin.

- Được, thế nhưng xem ra không có hy vọng! - Hàn Thạc thuận miệng đáp, trong lòng vẫn đang suy nghĩ, cân nhắc có nên lập tức sử dụng Thiên ma Huyết độn rời đi hay không.

Hàn Thạc vừa nói xong, Kim Giáp thi đột nhiên lấy ra Kim hệ chí bảo Kim Cô bổng lấy được ở Kim tuyệt chi địa, trong lúc hắn không để ý thì Kim hệ chí bảo này cũng từ từ to ra, biến thành một cây đại trụ chọc trời lấp lánh sắc vàng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.