Đại Mộng Chủ

Chương 684: Chương 684: Báo đáp




Thẩm Lạc đưa tiễn Hấp Huyết Quỷ xong, vỗ vỗ đầu, não hải có chút đau nhức.

Thi triển Khải Linh bí thuật tiêu hao thần thức rất lớn, chỉ sợ cần vài ngày mới có thể khôi phục.

Thẩm Lạc khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển công pháp vô danh, trên thân rất nhanh hiện ra một chùm sáng màu xanh thẳm hình cầu.

Thời gian mười ngày trôi qua rất nhanh, chùm sáng màu lam chầm chậm tán đi, hiện ra thân ảnh Thẩm Lạc.

Hắn mở to mắt, ánh mắt sáng có thần, thần hoàn khí túc, hiển nhiên lực lượng thần thức đã khôi phục.

Thời gian ước định với Hoa lão bản đã đến, Thẩm Lạc thu cấm chế trong phòng, đứng dậy đi ra bên ngoài.

Trong tiểu viện không có một ai, Bạch Tiêu Thiên cùng Thiền nhi đều không có ở đây.

Trong lòng hắn giật mình, vội vàng tìm người hỏi thăm, mới biết Bạch Tiêu Thiên bồi tiếp Thiền nhi đi bái phỏng những tăng nhân khác trong dịch quán.

“Thiền nhi này thật sự là tâm lớn, bất quá có Bạch huynh hầu ở bên người, an toàn cũng không ngại.” Thẩm Lạc nhẹ nhàng thở ra, đứng dậy rời dịch quán, rất mau tới chỗ Hoa lão bản.

“Chủ nhân.” Trên mặt đất loé lên bóng đen, Quỷ Tướng từ dưới đất chui ra.

Hôm đó hắn cứu Quỷ Tướng ra, lại tiếp tục phái nó canh giữ ở nơi này.

“Hoa lão bản những ngày qua không làm ra yêu thiêu thân gì chứ?” Thẩm Lạc hỏi.

“Không có, những ngày qua hắn vẫn luôn đóng cửa luyện khí, hôm qua ta cảm ứng được trong viện truyền ra hai cỗ sóng pháp lực mãnh liệt, hẳn là hai kiện pháp khí của chủ nhân đã làm xong rồi.” Quỷ Tướng nói.

“Vậy là tốt rồi.” Thẩm Lạc gật gật đầu, thu Quỷ Tướng vào Càn Khôn Đại, đưa tay gõ cửa.

Lần này Hoa lão bản không để cho hắn chờ quá lâu, rất nhanh liền mở cửa viện ra.

“Tới cũng nhanh, vào đi.” Hoa lão bản cười nhẹ một tiếng, để Thẩm Lạc tiến vào tiểu viện, nhìn lão đã khôi phục thái độ bình thường, không còn khó chịu nữa.

“Hoa lão bản, không biết pháp khí tại hạ đã hoàn thành chưa?” Thẩm Lạc cũng không nói nhảm, đi thẳng vào vấn đề.

“Hoa mỗ đã nói há lại không thành, cầm lấy đi.” Hoa lão bản vung tay lên,

Hai đạo tinh quang một kim một vàng tuột tay bắn ra, đều tản ra sóng pháp lực kinh người.

Thẩm Lạc vội vàng phát ra một mảnh lam quang, tiếp lấy hai đạo tinh quang.

Trong kim quang là một thanh quạt lông màu đỏ vàng, chính là Ngũ Hỏa Phiến, chỉ là ngoại hình cây quạt so với trước đã phát sinh biến hóa rất lớn, toàn thân biến thành màu đỏ vàng, trong bảy cây linh cầm thì ba cây đã đổi thành Kim Phượng Vũ, nan quạt biến thành màu lửa đỏ, phía trên khắc lục rất nhiều linh văn thần bí.

Hắn nắm chặt Ngũ Hỏa Phiến, rót pháp lực vào trong đó, lập tức toàn bộ Ngũ Hỏa Phiến hiển lộ tài năng. Từng đạo hoả diễm màu đỏ vàng từ phía trên phun ra ngoài, quấn quanh người hắn, phụ trợ hắn giống như Thượng Cổ Hỏa Thần.

Thẩm Lạc lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, Ngũ Hỏa Phiến đơn giản phát sinh biến hóa thoát thai hoán cốt, cấm chế bên trong vậy mà gia tăng đến mười sáu tầng, đạt đến cực phẩm pháp khí cực hạn.

Năm cỗ lực lượng hỏa diễm khác lạ ở trong Ngũ Hỏa Phiến cuồn cuộn, một trong số đó đã biến thành Phượng Hoàng Hỏa. Uy lực Phượng Hoàng Hỏa mặc dù không bằng Hồng Liên Nghiệp Hỏa, nhưng cũng không sai biệt nhiều, vượt xa bốn cỗ hỏa diễm khác, trong quạt vốn ngũ hỏa ngăn cản đánh phá nhau, Phượng Hoàng Hỏa độc chiếm vị trí đầu. Bởi vậy lực lượng hỏa diễm trong Ngũ Hoả Phiến mặc dù bạo tăng, nhưng cũng trở nên dị thường hỗn loạn.

Bất quá cấm chế trên Ngũ Hỏa Phiến cũng hoàn toàn thay đổi, bị Hoa lão bản đổi thành cấm chế hoàn toàn mới. Lực lượng hỏa diễm trong quạt mặc dù uy năng tăng nhiều, nhưng cấm chế mới này tựa hồ có năng lực quỷ thần khó lường, vậy mà áp đảo ngọn lửa cuồng bạo kia, một mực giam cầm nó trong quạt.

“Tính ra vận khí tiểu tử ngươi không tệ, trước kia ta đã từng may mắn được Hỏa Đức Tinh Quân truyền xuống Càn Nguyên Khống Hỏa Thần Cấm, nên đã dùng trong cây quạt này.” Hoa lão bản bên cạnh nói ra, một bộ dạng tiểu tử ngươi chiếm đại tiện nghi.

“Hỏa Đức Tinh Quân!” Thẩm Lạc ở trong giấc mộng đã gặp đối phương, có chút kinh hãi.

Hỏa Đức Tinh Quân là người Thiên Đình, Hoa lão bản này vậy mà biết bí pháp Hỏa Đức Tinh Quân, xem ra lai lịch người này không đơn giản!

“Đa tạ Hoa lão bản.” Hắn cũng không truy vấn, cảm tạ một tiếng, thu Ngũ Hỏa Phiến vào, ánh mắt nhìn về phía một đạo hoàng mang khác.

Trong hoàng mang là một cây Huyền Hoàng trường côn dài hơn một trượng, toàn thân tản mát ra hoàng mang sáng tỏ thuần túy, thân côn chia làm ba phần, phần giữa lớn màu vàng, hai đầu là một đoạn ngắn màu đen, mà hai đầu cây gậy đều có màu vàng quấn tròn, ngoại hình tương tự Trấn Hải Tấn Thiết Côn.

Thẩm Lạc nắm Huyền Hoàng trường côn trong tay, một cỗ ba động linh lực cường đại từ trong thân côn tuôn ra.

Pháp lực trong cơ thể hắn như bị kích thích, tốc độ vận chuyển lập tức đột ngột tăng gấp bội, mà trên Huyền Hoàng trường côn cũng toả ra hoàng mang sáng tỏ, ẩn ẩn cộng hưởng với pháp lực trong cơ thể hắn.

Mà hoàng mang trên côn tiếp xúc đến mặt đất, mặt đất phụ cận lập tức có chút rung động, tựa hồ phát sinh địa chấn vậy.

“Cây gậy này, ta dùng bí truyền luyện chế một kiện trọng bảo long cung rèn đúc thành, bởi vì tài liệu bên trong là Huyền Quy Bản, cho nên côn này có thể cộng minh cùng địa mạch, mượn nhờ lực đại địa kích địch.” Hoa lão bản tiếp tục nói.

“Bí bảo Long cung? Tám thành chính là Định Hải Thần Châm, nên nói là trùng hợp, hay là may mắn đây.” Thẩm Lạc thầm nghĩ trong lòng, vận khởi pháp lực cảm ứng cấm chế trong thân côn, thần sắc lần nữa hiện lên vẻ vui mừng.

Cấm chế trong Huyền Hoàng trường côn này cũng là mười sáu đạo, đạt tới cực hạn cực phẩm pháp khí. Mà mười sáu đạo cấm chế này phi thường phong cách cổ xưa, hoàn toàn khác biệt cấm chế hiện tại. Hoa lão bản nói là dùng Thượng Cổ bí pháp luyện chế côn này, xem ra không giả.

Mười sáu đạo cấm chế này đều chớp động hào quang màu tím đen, tính bền dẻo cực mạnh.

Chúng cũng có được lực dung nạp rất mạnh, pháp lực rót vào trong đó, có thể bảo tồn hoàn mỹ, không bị tràn ra.

“Đây là công hiệu Tử Tâm Mặc Tinh! Thủ đoạn Hoa lão bản này quả nhiên phi phàm, vậy mà dung hợp hoàn mỹ Tử Tâm Mặc Tinh cùng cấm chế! Mà những cấm chế này bền bỉ như vậy, dù triệu hoán tu vi mộng cảnh, những cấm chế này chắc hẳn cũng có thể chịu đựng được!” Thẩm Lạc tán thưởng.

Hắn nắm chặt cây côn nhấc lên, cây côn nặng lạ thường, hắn vận khởi toàn bộ pháp lực mới có thể nhấc lên được.

Bất quá một côn tới tay, tâm tình Thẩm Lạc kích động khó hiểu, cổ tay chuyển một cái, thi triển côn pháp Viên Vương.

Hắn không thật thôi động tinh tuý côn pháp Viên Vương, chỉ dùng một chút hình thức bề ngoài côn pháp này, từng luồng từng luồng côn phong hùng hồn không gì sánh được từ Huyền Hoàng trường côn bắn ra, xé rách không khí, chấn động khí lãng trong viện quay cuồng, mặt đất bị vạch ra từng đạo ngấn sâu.

“Dừng lại! Dừng lại! Tòa viện này của ta không chịu được ngươi hồ nháo như vậy, muốn đùa nghịch côn thì đi ra bên ngoài mà đùa nghịch!” Hoa lão bản vội vàng giận dữ hét.

Thẩm Lạc cười ha ha một tiếng, dừng tay lại.

“Côn tốt, toàn thân ngươi là màu huyền hoàng, vậy gọi ngươi là Huyền Hoàng Nhất Khí Côn đi.” Hắn suy nghĩ đặt một cái tên cho cây côn này.

“Muốn lấy tên ngươi về nhà từ từ lấy, pháp khí đã luyện xong, mau cút xéo đi.” Hoa lão bản tức giận hạ lệnh trục khách.

“Lần này luyện khí, đa tạ Hoa lão bản tương trợ, ngày sau nếu có cơ duyên, tất nhiên tận tâm báo đáp.” Thẩm Lạc thu hồi Huyền Hoàng Nhất Khí Côn, thi lễ với đối phương một cái.

“Ngươi dùng hai kiện pháp khí này hảo hảo bảo hộ tiểu hòa thượng kia, xem như báo đáp ta.” Hoa lão bản nhàn nhạt nói một tiếng, sau đó không đợi Thẩm Lạc hỏi thăm, quay người vào phòng, đóng cửa lại.

Thẩm Lạc thấy vậy, chỉ có thể thi lễ về hướng phòng một cái, cáo từ rời đi.

Tiếp theo hắn không đi dạo trên đường, lập tức quay trở về dịch quán, đóng cửa tế luyện Ngũ Hỏa Phiến cùng Huyền Hoàng Nhất Khí Côn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.