Cách thuỷ vực xám trắng không xa “Soạt” một tiếng, một dòng nước bay vụt đến, lóe lên hóa thành hai đạo thủy nhận xám trắng, chém về phía thân thể quỷ vật đỏ thẫm.
Quỷ vật đỏ thẫm cảm ứng được tình huống này, hai quỷ trảo lập tức chụp vào thủy nhận xám trắng. Nhưng thủy nhận xám trắng nhoáng một cái tránh thoát quỷ trảo vồ bắt, chém về phía sau lưng quỷ vật.
Quỷ vật đỏ thẫm vừa ngăn cản Thông Linh Dịch Yêu thuật, lại phải đối phó hai đạo thủy nhận, hai mặt thụ địch, tâm thần lực rất nhanh bị hao hết sạch, bất đắc dĩ phải khuất phục.
Thẩm Lạc chưa từng nghĩ thu nhập con quỷ vật này lại dễ dàng như thế, cái này đều dựa vào dòng pháp lực kia tương trợ. Dòng pháp lực kia mặc dù không mạnh, nhưng tại thời điểm thông linh linh sủng lại phát huy đại tác dụng.
“Xem ra thông qua tấm gương xám trắng này thu phục linh sủng, hiệu suất cao hơn nhiều so với thi triển Thông Linh Dịch Yêu thuật.” Trong lòng hắn thầm nghĩ, vận chuyển thông linh thuật, ngưng tụ một ấn ký thông linh dung nhập vào thân thể đối phương.
Làm xong những thứ này, pháp lực hắn tiêu hao cũng có chút nghiêm trọng, không có ý định tiếp tục thông linh nữa, ý đồ rút về pháp lực cùng thần thức trong không gian xám trắng.
Pháp lực thì không có gì, nhưng những thần thức này nếu không thể thu hồi, sẽ tạo thành tổn thương thần hồn cho hắn khá lớn.
Ngay lúc hắn nghĩ biện pháp, hư không phía trên đoàn thần thức nổi lên ba động, một quang môn xám trắng trống rỗng xuất hiện.
Thẩm Lạc thấy vậy, lập tức đưa thần thức cùng pháp lực chui vào trong đó, sau một khắc liền quay trở về hiện thực, dung nhập vào thân thể của hắn.
Mà bàn tay của hắn cùng tấm gương xám trắng kia thuận lợi tách ra.
“Hảo kính! Vậy mà thông linh như thế!” Thẩm Lạc cầm lấy tấm cổ kính này, mặt lộ vẻ vui mừng.
Mặc dù không biết tấm gương này từ đâu đến, nhưng có kính này, về sau hắn có thể tùy thời tiến vào không gian xám trắng kia, thông linh quỷ vật trong đó.
Lúc trước ở Minh Hà, hắn khắc sâu sự lợi hại của sinh linh Minh giới.
Thẩm Lạc lập tức bấm niệm pháp quyết thi pháp, trên gương hiện lên một tầng cấm chế, ngăn cách tấm gương lộ ra quang mang xám trắng, sau đó thu nó vào.
Hắn lập tức lấy ra một viên đan dược ăn vào, vận công luyện hóa, rất nhanh khôi phụ pháp lực đã tiêu hao, bấm niệm pháp quyết gọi ra một dòng nước, thi triển triệu hoán thuật.
Trong dòng nước rất nhanh hiện ra một thủy động màu đen, từng tia từng tia hắc khí âm lãnh từ trong động toát ra, sau đó vèo một tiếng, quỷ vật đỏ thẫm kia từ trong thủy động bay tán loạn ra, kéo theo đạo đạo tàn ảnh, tốc độ nhanh kinh người.
Thẩm Lạc thấy cảnh này, mặc dù đã biết rõ thực lực quỷ vật đỏ thẫm này, trong lòng vẫn không khỏi chấn kinh.
Quỷ vật đỏ thẫm hiện thân, phía sau hắc sa là hai con mắt huyết hồng nhìn chằm chằm Thẩm Lạc, vẫn như cũ mang theo một tia địch ý.
Hai huyết sắc quỷ trảo từ dưới mũ rộng vành nhô ra, đầu ngón tay chớp động hàn quang lạnh như băng, tựa hồ lúc nào cũng có thể đâm tới.
“Ngươi có tên không?” Thẩm Lạc nhìn quỷ vật đỏ thẫm phía trước, mỉm cười hỏi.
“Ôi ôi...” Quỷ vật ôi ôi kêu hai tiếng.
Thẩm Lạc cũng không biết nó có ý tứ gì, thông linh ấn ký trong thể nội quỷ vật cũng không truyền tới tin tức hữu dụng.
“Ngươi có năng lực gì?” Thẩm Lạc nhíu mày, hỏi lần nữa.
Quỷ vật đỏ thẫm lần nữa kêu hai tiếng khó hiểu.
Thẩm Lạc nhíu chặt chân mày, vật này thực lực cường đại, nhưng nếu không cách nào câu thông, dù lợi hại hơn nữa cũng vô pháp phát huy tác dụng trong chiến đấu.
Hắn hơi trầm ngâm, hai tay bấm niệm pháp quyết điểm một cái, thông linh ấn ký trong cơ thể quỷ vật đột nhiên tỏa sáng hào quang, thân thể quỷ vật đỏ thẫm cứng đờ, như bị định trụ không thể động đậy, cặp mắt dưới hắc sa của nó lộ ra quang mang tức giận.
Thẩm Lạc không để ý đến ánh mắt phẫn nộ của quỷ vật, dùng Thông Linh Thuật định trụ đối phương xong, cất bước đi tới, đưa tay đặt trên đầu quỷ vật đỏ thẫm, tụng niệm chú ngữ cổ sơ.
Lòng bàn tay của hắn nổi lên một đoàn hắc vụ, bên trong còn có rất nhiều phù văn màu đen như nòng nọc chớp động, đặt trên đầu quỷ vật đỏ thẫm.
Hắc vụ lập tức thẩm thấu vào đầu quỷ vật. Con mắt huyết hồng quỷ vật lập tức lộ ra vẻ thống khổ, thân thể run rẩy, trên thân sáng lên lưỡng sắc quang mang đỏ thẫm, xoắn xuýt cùng một chỗ, nhanh chóng chớp động.
Trọn vẹn qua một khắc đồng hồ, Thẩm Lạc mới buông tay ra, trên mặt hiện ra một tia mỏi mệt, lui về sau một bước.
Mà thân thể quỷ vật đỏ thẫm vẫn còn run rẩy, nhưng nó rất nhanh khôi phục lại, ngẩng đầu nhìn Thẩm Lạc, trong mắt huyết hồng nhiều thêm một tia thanh minh.
“Chủ... nhân... Đa tạ ngài... Giúp ta... Khai linh trí...” Quỷ vật đỏ thẫm ôm quyền thi lễ với Thẩm Lạc, trong miệng phát ra thanh âm ồm ồm, bất quá cuối cùng có thể biểu đạt ý tứ.
“Khai Linh Thuật trong Luyện Thân Bí Điển lại thần diệu như vậy, thật có thể mở ra linh trí sinh linh.” Thẩm Lạc không để ý đến quỷ vật đỏ thẫm, ngược lại mặt lộ vẻ kinh ngạc tự lẩm bẩm.
Vừa rồi hắn thi triển chính là một môn Khải Linh Thuật trong Luyện Thân bí điển, có thể cưỡng ép mở ra thần trí sinh linh u mê, hắn cũng ôm suy nghĩ thử một lần, không ngờ lại thành công.
“Ngươi có tên không?” Thẩm Lạc ngẩng đầu nhìn về phía quỷ vật đỏ thẫm, hỏi.
“Ta... Thuộc về U Minh giới... Bộ tộc Hấp Huyết Quỷ Vật... Không có tên...” Quỷ vật đỏ thẫm khó khăn nói.
“Hấp Huyết Quỷ Vật? Vậy về sau ta gọi ngươi là Hấp Huyết Quỷ, ngươi có năng lực gì?” Thẩm Lạc khẽ vuốt cằm, nói.
“Hấp Huyết Quỷ tộc chúng ta... Có thể nhanh chóng dị động... Ẩn nấp... Hành tích... Hút máu...” Hấp Huyết Quỷ nói, biểu hiện ra bằng cách thân hình thoắt một cái biến mất.
Nhoáng một cái đã đột ngột biến mất, Thẩm Lạc vậy mà cũng không thể phát giác được.
Sau một khắc thanh âm vỡ vụn từ chỗ sâu gian phòng truyền đến, nơi đó đứng vững một cây cột đá bị một quỷ thủ huyết sắc xuyên thủng. Thân thể Hấp Huyết Quỷ cũng xuất hiện bên cạnh cột đá.
Thẩm Lạc nhíu mày lại, Hấp Huyết Quỷ làm sao xuất hiện ở nơi đó, hắn cũng hoàn toàn không cảm giác được.
Hấp Huyết Quỷ rút quỷ trảo ra, mũi quỷ trảo dưới cổ tay xẹt qua cột đá, lại nhẹ nhõm vạch ra năm ngấn sâu.
Cột đá dịch quán sử dụng vật liệu đá khai thác từ dãy núi phụ cận, bên trong ẩn chứa xích đồng, dị thường cứng rắn, nhưng trước huyết sắc quỷ thủ lại yếu ớt chẳng khác nào đậu hũ.
“Năng lực không tệ.” Thẩm Lạc gật đầu khen.
“Nơi này... Không có vật sống... Không cách nào biểu hiện ra... Năng lực hút máu... Sinh vật cùng giai... Chỉ cần hình thể không quá khổng lồ... Ta có thể... Chỉ năm hơi... Hút sạch máu tươi của bọn hắn...” Hấp Huyết Quỷ tiếp tục nói.
“Năm hơi là có thể hút sạch máu tươi!” Thẩm Lạc nhíu mày lại.
Lúc trước hắn đã từng thấy năng lực hút máu quỷ này, không ngờ lợi hại như vậy.
Tốc độ quỷ này nhanh như điện, còn có thể che giấu khí tức, quỷ thủ lại sắc bén vô địch, cùng năng lực nhanh chóng hút sạch máu tươi, chỉ cần trước đó không có pháp khí phòng ngự bảo vệ thân thể, bị con Hấp Huyết Quỷ này cận thân, cơ hồ chính là cái chết.
Hắn càng nghĩ, càng cảm thấy Hấp Huyết Quỷ này hữu dụng.
“Năng lực hút máu của ngươi, trước đó ta đã thấy, ngươi đi về trước đi, ngày sau lúc chiến đấu ta lại triệu hoán ngươi ra.” Hiện tại chung quanh dịch quán cư ngụ rất nhiều cao tăng đến từ ba mươi sau nước Tây Vực, Thẩm Lạc không dám để Hấp Huyết Quỷ ở đây lâu, để tránh bị người phát giác, thi pháp mở ra thông linh thủy động, đưa nó trở về.