Thành Nam đế đô, gia viên Ân gia.
Ầm!
Ầm!
Rầm!
Oanh!
Tất cả đồ vật trong nhà đều bị Ân Thập Cửu hung hăng ném xuống đất, nhiều đồ vật vỡ nát thành những mảnh nhỏ. Bạch Dạ vừa mới khỏe lại chỉ biết đứng một bên nhìn chủ nhân nhà mình bạo nộ.
“Hiểu rõ Tiểu U Nhi? Còn hiểu rõ hơn cả ta? Chết tiệt! Trên đời này, kiếp trước chỉ có ta hiểu rõ Tiểu U Nhi nhất, kiếp này cũng vậy, có kiếp sau cũng thế! Khốn khiếp, ngươi nghĩ ngươi là ai chứ? Dám so hiểu biết về Tiểu U Nhi với ta!”
Ân Thập Cửu đã bạo nộ hơn hai canh giờ liền không ngừng, Bạch Dạ nhìn đồ vật trong nhà không còn nhiều lắm, chắc cũng sắp dừng rồi.
Oanh!
Ai ngờ đồ vật trong nhà bị tạp nát hết thì Ân Thập Cửu chuyển sang phá nhà, Bạch Dạ hoảng sợ, vội vàng khuyên nhủ, “Chủ-chủ nhân, người, người không cần phải bạo nộ như vậy, nếu Cửu U chủ nhân quay về nhìn thấy tình cảnh này sẽ, sẽ không vui đâu a.”
Đôi mắt Ân Thập Cửu híp lại như lợi nhận, tà tà nhìn Bạch Dạ, y thấy ánh mắt nhìn đến mình lập tức tìm chỗ núp, Ân Thập Cửu nghe nói đến Ân Cửu U; khí sắc trên mặt chợt hòa hoãn rất nhiều, “Cũng đúng... Bạch Dạ, ngươi đi giải quyết đống này, ta ra ngoài tản bộ một lúc.”
Nói xong liền mang mặt nạ quỷ rời khỏi gia viên, một thân Bạch Dạ khóc không ra nước mắt nhìn tình cảnh ngôi nhà hiện tại, hắn bây giờ chỉ biết liên hệ người của Huyết Ma Thần Giáo trợ giúp chứ có thể làm gì đây?
Đi được vài bước, Ân Thập Cửu đột nhiên vang vọng đến lời nói, “Không được động đến phòng của ta và phòng của Tiểu U Nhi.”
Bạch Dạ gật đầu như giã thóc, “Tà thiếu yên tâm.”
Bực bội trong lòng Ân Thập Cửu vẫn chưa tiêu tán hết, hắn rất tưởng niệm những món Cửu U nấu, từ khi nàng rời đi hắn cũng chưa một lần ăn uống bất kỳ món gì, cùng với kiếp trước giống nhau, Cửu U một khi vừa đi, Ân Thập Cửu sẽ rơi vào tình trạng kén ăn và rối loạn giấc ngủ.
Tại dị giới này có tu luyện nên chống đỡ tốt hơn... Hắn thật khâm phục bản thân trong quá khứ, sống không có người yêu, không có Tiểu U Nhi suốt mười vạn năm.
Bạch Dạ nhìn nhìn hướng Ân Thập Cửu rời đi, có điểm gì đó không đúng lắm, nhưng hắn cũng không tiện hỏi.
Ân Thập Cửu xuất hiện ở đấu trừng Tuyệt Thế, nơi này ở tại lòng đất rất tiện lợi cho sức mạnh của hắn. Hắn bỏ qua lão già đứng canh cửa, trực tiếp tiến vào đấu trường.
Ở thế giới trước, Thập Cửu vốn có một loại dị năng, dị năng này chỉ có tác dụng trong phạm vi nhỏ hẹp, cho đến khi mạt thế đến, dị năng của hắn mới có tác dụng trong phạm vi lớn, đúng hơn là bao trùm cả thế giới.
Dị năng này gọi là Truy Tung.
Dựa vào dị năng này hắn có thể tìm được bất kỳ ai chỉ cần biết mặt hoặc tên của người cần tìm. Tuy nhiên, dị năng tại thế giới này thì bị hạn chế trong phạm vi nhất định. Hắn bây giờ phát động toàn bộ sức lực chỉ tìm kiếm người cần tìm trong phạm vi nhị quốc.
Trong vòng ba cái hô hấp, Ân Thập Cửu đã tìm ra vị trí của Ân Cửu U, nhưng hắn không vào phòng nàng mà đứng ở bên ngoài nhìn một lúc liền rời đi.
Hắn rời đi tìm cô nàng tiểu loli A Ly kia. Nghĩ đến tiểu cô nương đáng yêu như hấp huyết quỷ kia, trong lòng Ân Thập Cửu không nhịn được nở nụ cười tà khí.
Sâu dưới lòng đất là một nơi âm u và ẩm thấp, nơi này chỉ có duy nhất một phòng, được tạo ra dành cho những đoàn hắc khí kia.
Không ai biết đường đến nơi này trừ người tạo ra đấu trường Tuyệt Thế và đám khí đen. Bọn chúng nghị luận gì đó với nhau và mỗi đoàn khí tản đi mỗi nơi khác nhau.
A Ly đi về hướng Ân Cửu U, giữa đường bị Ân Thập Cửu kéo lại.
Nàng ta từ một đám khói đen bị Ân Thập Cửu kéo lại, lập tức hóa thành tiểu loli đáng yêu như hấp huyết quỷ.
A Ly vốn đang tức giận đột nhiên bị người kéo lại nàng cũng chẳng thể dùng được đầu óc mà nghĩ xem thử bản thân đang là hắc khí thì làm sao bị kéo lại được, đáng tiếc tâm tính áp chế lý trí làm nàng bạo nộ trước tính sau mọi chuyện.
“Kẻ nào chán sống? Không thấy bổn tôn đang có việc gấp sao? Có biết tâm tình bổn tôn rất bực bội hay không? Ngươi...” Nàng còn chưa phát xong hết bạo nộ ra ngoài, Ân Thập Cửu đã đấm một đấm vào bụng làm nàng im bặt lời nói.
“Khụ khụ...” Nàng ta ho khan hai tiếng.
Ân Thập Cửu lạnh mặt nhìn A Ly gục người ngồi bệch trên đất. Vừa mới chạm vào A Ly, Ân Thập Cửu đã biết nàng là một dạng linh hồn có hình thể thông qua tu luyện. Mà nói nàng là linh hồn cũng không đúng.
Vì hắn cảm nhận rõ ràng về hồn hình của nàng. Linh hồn, ý thức, hình thể... Tất cả đều được tạo ra chứ không từ một người chết kéo linh hồn rồi luyện hóa.
Ân Thập Cửu đã thấy qua vô số loại linh hồn, linh hồn như A Ly là do một vị Hồn Tu, nếu nói theo ở thế giới này, đã tạo ra. Còn theo thế giới của hắn, là do các ma tu cấp Diêm Vương tạo ra để làm các việc tay chân hay là làm người hầu thân cận.
“Ngươi một cái linh hồn tầng thấp nhất dưới cùng lại dám cùng ta so?” Ân Thập Cửu trầm giọng lên tiếng.
Vừa nói hắn vừa đá vào nàng.
Dưới uy áp của Ân Thập Cửu, A Ly không cử động được thân thể dù chỉ là một đầu ngón tay, cả cơ thể nàng không tự chủ run cầm cập. Vừa hèn mọn vừa chướng mắt. Điều này làm Ân Thập Cửu tức giận hơn.
Hắn muốn những người bên cạnh Ân Cửu U phải mạnh mẽ để bảo vệ nàng... Vậy mà, vậy mà cái linh hồn này còn không chịu nổi một phần vạn uy áp của hắn! Linh hồn này phải yếu kém thế nào mới không thể chịu đựng được một phần vạn uy áp. Vậy nếu hắn thả hết uy áp ra có phải hay không hồn phi phách tán?
“Ngươi... Chỉ là Linh?” Lời vừa ra A Ly càng run rẩy lợi hại hơn.
Người này biết, hắn biết cấp bậc linh hồn, hắn rất mạnh, không ai trong đấu trường Tuyệt Thế này có thể đánh bại được hắn.
“Ngươi... Tránh xa Tiểu Tịch Nhi ra, còn có, linh hồn các ngươi ở nhân thế dù là ở dưới lòng đất âm u cũng sẽ mất đi linh khí, nể tình ngươi chăm sóc Tiểu Tịch Nhi ta mới khuyên các ngươi, đến từ nơi nào quay về nơi đó.”