Cận Đông Hải vội nói:
- Bí thư cứ yên tâm, quan trọng là ở chỗ Trương Lạc, hắn biết cái gì nên nói, cái gì không nên nói, bên dự thẩm đã được tôi sai người xử lý, dù
thẩm vấn ra cũng chẳng thành vấn đề. Ba tên nhà quê được tôi sai Tiêu
Cường đi dằn mặt, bọn chúng vừa khóc vừa cầu xin, thách chúng cũng không dám nói gì, cũng không ai biết khi đó bí thư có mặt. Nực cười, ba thằng nhà quê có tí tiền dám vào phòng bao Cận Đông Hải này đòi người.
Lưu Thành hừ lạnh:
- Tôi có mặt lúc nào?
Cận Đông Hải sực tỉnh, rối rít gật đầu:
- Vâng, vâng, không có.
- Bảo Tiêu Cường thời gian này đừng làm mấy chuyện kia nữa.
- Chuyện này.
Cận Đông Hải do dự:
- Nơi đó một ngày kiếm cả trăm nghìn.
- Tiền là cái gì, xảy ra chuyện cậu còn mấy cái đầu để tiêu tiền?
Lưu Thành đột nhiên như nhận ra cái gì, ngẩng đầu nhìn qua kính, hướng về phía khu rừng trên con dốc.
Cận Đông Hải lập tức cảnh giác, hỏi nhỏ:
- Bí thư Lưu, sao thế?
Hắn và Lưu Thành đều xuất thân cảnh sát điều tra, ý thức điều tra và
chống điều tra rất cao, Lưu Thành xưa nay cẩn thận, thỏ đào ba hang,
biệt thự này rất ít người biết là của ông ta.
Lưu Thành thu hồi tầm mắt lại:
- Không có gì.
Vừa rồi ông ta thoáng thấy bóng người trên dốc, nhưng nhìn kỹ thì chỉ thấy cây cối.
Cận Đông Hải đi ra cửa, gọi hai nam tử mặc áo đen tới, chỉ lên phía sườn dốc:
- Đi kiểm tra.
Lưu Thành rất hài lòng với sự thận trọng của Cận Đông Hải, hai người tiếp tục thảo luận.
Không bao lâu sau hai người áo đen trở về, lắc đầu với Cận Đông Hải, ý bảo không có gì.
Thấy Cận Đông Hải và Lưu Thành vào trong biệt thự trò chuyện, Tô Xán
thấy ở lại lãng phí thời gian, nên đứng dậy đeo ba lô men theo con đường nhỏ rời khu vực này.
Vậy là mọi chuyện diễn ra đúng theo quỹ tích ban đầu, khai đao với Lưu
Thành không thể tùy tiện, dù sao thân phận ông ta không phải tầm thường, có thể ảnh hưởng tới cả một tỉnh, đời sau vì xã hội đen hoành hành dữ
dội, vấn đề trật tự trị an xã hội quá nghiêm trọng, vấn đề của Lưu Thành mới dần dần lộ ra. Việc áp dụng hành động với Lưu Thành có vẻ bất ngờ,
thực ra thông qua hơn một năm dày công chuẩn bị, mỗi lần đả kích xã hội
đen đều thu thập chứng cứ, chặt đứt chân tay của ông ta, dần dần siết
lưới.
Về sau bị bắt, Lưu Thành bằng kinh nghiệm trong nghề phong phú, phủ nhận nhận hối lộ lớn, phân chia giới hạn với xã hội đen, càng không thừa
nhận cưỡng hiếp rất nhiều phụ nữ. Tiếc rằng ông ta giảo hoạt tới mấy
cũng vô ích, vợ Lưu Thành không chống cự nổi áp lực điều tra, khai ra
vấn đề, Lưu Thành mới cúi đầu nhận tội.
Tô Xán can dự vào chuyện trọng đại thế này cần phải thận trọng, nếu để
Lưu Thành biết được chút manh mối gì, với bối cảnh xã hội đen của ông
ta, mình tuyệt đối không chịu được hậu quả.
Chính cục vùng tây nam rất bất ổn, nhưng chỉ bằng vào thế lực Lưu Thành
đã có thể kéo đổ đại lão của Vương hệ sao? Tô Xán không tòng chính,
nhưng đủ biết chi tiết bên trong nhất định rất phức tạp, dính líu không
chỉ một mình Lưu Thành, mà cả phái hệ sau lưng.
Dù sao cũng không cần tìm hiểu kỹ, một tiểu thị dân như Tô Xán mà nói,
đó là vấn đề bắn đại bác cũng chẳng dính dáng tới, huống hồ y giờ còn
chưa phải là tiểu thị dân, chỉ là học sinh vừa học hết năm thứ nhất cao
trung.
Không may cho Lưu Thành, thằng nhóc học sinh đó vì theo đuổi một cô gái
mà nhắm vào ông ta, hoàn toàn không bận tâm việc làm của mình có thể đảo lộn chính cục cả vùng Tây Nam, ảnh hưởng vận mệnh vô số người.
Tháng tám, mùa thu bao phủ toàn bộ Hạ Hải, mùa hè chỉ còn là ký ức xa
vời, Lưu Thành phóng xe như bay trên đường trở về biệt thự ở Mục Mã Sơn, đường núi có nhiều khúc cua gấp, song Lưu Thành không giảm tốc độ, ông
ta thích khoái cảm kích thích nguy hiểm.
Trở về biệt thự, pha một ấm trà nóng, Lưu Thành xem TV, nghịch cái di động có trang bị camera do đứa con trai du học gửi cho.
Trời tối dần, trong ngoài biệt thự bật đèn, khung cảnh thêm phần trang nhã.
Lưu Thành đi dạo một vòng quanh biệt thự, quay trở vào bên trong, lấy ra hai cái túi bọc giấy dầu, buộc chặt bởi dây thừng, tới bên ao nước, vỗ
vỗ bọc, nhìn quanh, ném hai cái bọc xuống nước, "ùm" nước bắn lên bờ.
Tiếng động này làm Lưu Thành cảm giác khoan khoái, mắt nhắm lại giang
tay ra, như đón nhận thứ gì đó lắng đọng vào sinh mệnh của mình, hết ức
phong phú.
Đứng bên ao nước một lúc, vầng mặt trời đỏ rực chìm xuống rặng núi xa,
lúc này vẻ mặt Lưu Thành có vài phần siêu phàm thoát tục, giống cao thủ
độc cô cầu bại trong hang động ẩn thế nào đó.
Ở trên con dốc đối diện, lá vàng lác đạc rụng xuống bụi cây phía dưới,
có đứa con trai nấp trong bụi cây đó, tay còn cầm một cái máy ảnh, nhếch miệng cười đắc ý, lẩm bẩm:
- Bắt được rồi nhé.
Nếu như ai đó ngồi trực thăng trên cao nhìn xuống, sẽ phát hiện có một
đứa con trai và một nam tử ở tư thế quỷ dị, giống như hai kiếm khách hẹn nhau đại chiến ba trăm hiệp.
Có điều lần này vị trung niên cao thủ tuyệt thế bị bị đánh lén một cách
vô sỉ, nhưng cũng phải khen cho thiếu niên kia miệt mài mai phục ở đây
suốt một tháng trời, bất kể mưa nắng.
Cuối cùng y đã có thứ mình muốn.
……….
Trung tuần tháng 8, tiệc mừng công của Tằng Na được tổ chức ở khách sạn
Khải Lai, cô nhận được giấy trúng tuyển vào chuyên khoa khoang miệng Đại học y khoa Tây Nam Dung Thành. Trường đại học trong nước không được xếp hạng ở bên ngoài, phương Tây không thừa nhận bằng cấp trường ĐH Trung
Quốc, nhưng Đh y khoa Tây Nam là ngoại lệ, mỗi năm đều có học sinh Hong
Kong, Macao thậm chí nước ngoài tới học, bệnh nhân khắp nơi trên thế
giới, là đại học chuyên nghiệp duy nhất của Trung Quốc tiến vào trình độ thế giới, cũng có thể nói là ĐH Trung Quốc nổi tiếng nhất trên thế
giới.
Có thể tưởng tượng được Tằng Na đỗ vào chuyên khoa răng miệng hàng đầu
Châu Á này với đại gia đình Tô Xán mà nói là chuyện chấn động tới mức
nào.
Tằng Kha, Tô Lý Thành chỉ biết tên trường học này mà không biết nó ghê gớm thế nào, nhờ Tằng Toàn Minh giới thiệu mới hiểu.
Quỹ tích thực sự thì Tằng Na thành tích nổi bật, muốn báo danh vào khoa
răng miệng Đh y Tây Nam, điểm thi chung của ĐH Y Tây Nam không cao, muốn vào không khó, chỉ khoa răng miệng là cao quá mức, Tằng Na vì không đủ
tự tin nên đăng ký nguyện vọng vào trường khác, không ngờ thi xong điểm
còn qua điểm chuẩn, thế là bỏ lỡ trường học ao ước của mình.
Đó là nỗi đau duy nhất trong lòng Tằng Na sau này, tốt nghiệp nghiên cứu sinh cũng không vào được bệnh viện chính quy trên tỉnh, đành vào trung
tâm kiểm tra sức khỏe của quân y viện, công việc nhẹ nhõm song không
phải mộng tưởng của cô.
Nhưng hiện giờ do Tằng Toàn Minh thăng tiến thuận lợi, lại thêm bị thành tích học tập của Tô Xán kích thích, Tằng Na điền nguyện vọng vào Đh y
khoa, kết quả đỗ cao.
Tằng Toàn Minh bày mười mấy bàn tiệc, đại sảnh hoa lệ không khí náo
nhiệt, Tằng Na mặc bộ váy đẹp đẽ, còn trang điểm, cùng mẹ đứng ở cửa đón khách. Tằng Viên huých tay Tô Xán một cái, thì thầm nói:
- Không ngờ chị cả lại xinh đẹp như thế.
Tô Xán khỏ đầu thằng em một cái, cái thằng đầu óc đen tối, suốt ngày
nghĩ chuyện bậy bạ, song phải thừa nhận chị cả rất có nét, xương gò má
cao, theo tướng học mà nói, sau này sẽ xỏ mũi chồng dắt đi. Tô Xán không cần biết tướng số, xét tính cách chị cả, khả năng này khỏi phải bàn.
Ngoại trừ nhân vật đầu não của hệ thống kiến thiết thành phố, còn có hệ
thống ngân hàng, tài chính, giới địa ốc Hạ Hải, toàn là nhân vật có tên
có tuổi.
Tằng Toàn Minh sửa được rất nhiều cái tính thối trước kia của phần tử
trí thức, hiện trong uy nghiêm không thiếu phần ôn hòa, đối diện với
lãnh đạo thành phố biết mỉm cười rồi, nói chuyện rất đúng mực, làm lãnh
đạo cảm thấy sự thư thái đặc biệt, không khí rất tốt.