Đại Niết Bàn

Chương 132: Q.4 - Chương 132: Bị từ chối rồi.




Ăn mỳ xong cả đám đông hơn chục người kéo nhau rời cửa hiệu nhỏ, trông rất là có khí thế, làm học sinh đi qua vội vàng né tránh. Chẳng trách được, cái vòng tròn bọn họ toàn nhân vật cộm cán cả, học sinh bình thường luôn kính nhi viễn chi.

Trương Phi Phi kéo tay Đường Vũ thì thầm gì đó, gần đây hai bọn họ liên tục bị Trương Phi Phi quấy nhiễu tách nhau ra, khác với Lâm Lạc Nhiên chỉ có thể làm bạn chơi cùng, ở cạnh Đường Vũ nội tâm tinh tế, làm Trương Phi Phi thấy cực kỳ thân thiết có thể chia sẻ nhiều tâm sự, chỉ tiếc rằng tới thời gian cuối cùng mới phát hiện ra cô bạn này, kết quả thời gian đã chẳng còn bao nhiêu nữa.

Giống như rất nhiều học sinh năm thứ ba khác.

Đối với Đường Vũ mà nói, được tiến cử hay không chẳng có gì khác nhau, cô vẫn mỗi ngày nhận bài tập giáo viên bố trí hoàn thành đầy đủ, ngoan ngoãn tham gia lớp học buổi tối, làm bài kiểm tra với sự chú tâm cao nhất, có điều gần mực thì đen, bị ảnh hưởng bởi kẻ nào đó, Đường Vũ chỉ chọn những đề có tình thử thách để làm thôi, còn kiểm tra thuộc lòng, hay là kiến thức cơ bản cô đều bỏ qua.

Cho dù là thế cũng khiến giáo viên khen không ngớt miệng, chủ nhiệm lớp số 13 xem Đường Vũ là học sinh kiểu mẫu:

- Các em xem Đường Vũ, bạn ấy được Thanh Hoa Bắc Đại chấm rồi, nhưng mỗi ngày vẫn cứ chăm chỉ làm bài nghe giảng, các em phải nhìn vào bạn ấy mà học tập, ở thời khắc trọng yếu này càng không thể buông lỏng bản thân, phải cành giác cao độ.

Thường mà nói những lời này ở trên lớp chẳng gây ra được chút gợn sóng nào, đừng cho rằng loại cổ vũ này làm người ta hối cải thay hồn đổi xác, dốc sức phấn đấu, vì lên năm thứ ba đã hình thành thói quen rồi, tốt xấu hay dở đã định hình, cho dù thình lình xuất hiện một con ngựa ô cũng cực hiếm, lại không thuộc phạm trù nhân loại bình thường.

Nhưng ít nhất có thể khiến cho học sinh top 10 ấm ức không phục, Đường Vũ đi Mỹ ba tháng, bài vở tụt hậu, sao trở về vẫn cường hãn như thế, thành tích không tụt xuống chút nào, không lý nào chúng tôi mỗi ngày liều sống liều chết ôn tập lại không theo kịp.

Cho dù ngưỡng mộ cũng được, ghen tỵ cũng được, căm ghét cũng được, Đường Vũ mỗi ngày trừ gặp Tô Xán và nhóm bạn của y thì ở lớp nghiêm túc nghe giảng, chuẩn bị bài vở, thi thoảng hơi ngây người nở nụ cười bâng quơ, làm không ít nam sinh vô tình nhìn thấy bay mất nửa phần hồn.

Trương Phi Phi tới phòng vẽ, Lâm Lạc Nhiên gần đây phát hiện một số môn học có điểm yếu cần bù đắp, đám Vương Uy Uy cùng về lớp ôn tập thêm, Tô Xán không biết làm sao mà lại bị gọi lên phòng giáo viên rồi, nên Đường Vũ về lớp luôn, làm những kẻ ở sân bóng chờ đợi bóng hình xinh đẹp của Đường Vũ xuất hiện phải thất vọng.

Rời phòng tuyển sinh của trường, tâm trạng Tô Xán rất không tốt, về nhà thấy mẹ đang xem tiết mục dạy làm món ăn trên TV.

Hiện giờ chuỗi cửa hiệu văn phòng phẩm của Tằng Kha đã mở khắp trường cao đẳng đại học ở Dung Thành, là đại lý cấp một của Thục Sơn, là một trong ba nhà đại lý lớn nhất của Thục Sơn, có 15 chi nhánh, tài sản cố định 5 triệu, thuê 75 công nhân, đã có quy mô sơ bộ.

Nói một cách đơn giản dễ hiểu là bây giờ có 75 người gọi Tằng Kha là "giám đốc Tằng!"

Quản lý được Tô Xán trợ giúp quy chuẩn, nhập hàng cũng là từ Thục Sơn - Của con trai - Đương nhiên giám đốc Tằng rất nhẹ nhõm, có nhiều thời gian hơn để cằn nhằn con trai mình:

- Học hết cao trung rồi là muốn ra ngoài học, bọn nhỏ bây giờ chỉ muốn đi, ở nhà chê chán, rồi sau này ra ngoài mới biết khổ ra sao.

Một bên thúc giục chồng con nhiệt tình cho những món ăn đủ phong cách khác nhau vào bụng.

- Con trai về rồi à?

Tô Lý Thành mừng ra mặt, vợ ông xem ra hôm nay lại định làm món ăn gì mới rồi, may mà thứ bảy Tô Xán không ôn tập tối, cả nhà quây quần ăn cơm.

Vật liệu làm món ăn mới được Tằng Kha chuẩn bị xong cả rồi, chỉ đợi Tô Xán về là chế biến cho nóng hổi, vừa đeo tạp dề vừa gọi chồng:

- Lão Tô, anh muốn làm món gì thì nhanh lên, con trai đói rồi.

Tô Lý Thành bỏ báo trong tay xuống, sắn tay áo sơ mi lên đi vào bếp:

- Để cha làm cá sốt cho, cơm nước ở trường chắc chẳng ra làm sao hả, cha làm ngay đây, 40 phút nữa là ăn cơm.

Tằng Kha bê đĩa hoa quả ra, gọt táo đỏ Phú Sĩ cho Tô Xán ăn, nhìn vỏ táo mỏng liền thành một vòng là biết công lực của Tằng Kha gần đây tăng tiến nhiều:

- Ở trường học có cô bé nào thích con hả?

Tô Xán đang nuốt dở miếng táo ho khù khù, tay cầm quả táo bị ngoạm lõm một miếng lớn ngạc nhiên nhìn mẹ.

- Gần đây mẹ trò chuyện với mẹ đám Ngô Thì Nhuế, nghe nói ở trường con được hoan nghênh lắm đúng không?

Hai mắt Tằng Kha híp lại, cười rất chi là gian:

- Vậy cô bé hồi trước đi sinh nhật người ta thì thế nào rồi?

Chuyển nhà tới được một năm rồi, tình thế đã khác hoàn toàn lúc mới tới đây, Tô Lý Thành làm phó tổng giám đốc, nếu so đơn vị hành chính thì đã là cấp chính xử. Tằng Kha cũng được coi như là bà chủ lớn rồi, biến thành nhân vật người ta rất muốn kết giao.

Ở loại chuyện này mà nói Tô Xán chẳng hơn gì chàng trai mới lớn, nói chuyện với cha mẹ cảm thấy rất ngại ngùng, quay mặt đi:

- Mẹ toàn thích mấy nghe chuyện đồn thổi đâu đâu, con còn là học sinh mà.

Nói mà không biết nghĩ mình tán tỉnh Đường Vũ thì tâm trạng cha mẹ người ta ra sao.

- Được rồi, mẹ biết con lớn rồi, tự có chừng mực, mẹ không hỏi tới nữa, ăn một quả lót dạ thôi, dành bụng mà ăn cá sốt đậu mà cha con làm. Hôm nay cha con biểu hiện không tệ, chuyện xã giao bên ngoài đều từ chối hết, con đang dùng đầu óc nhiều, ăn cá cho thông minh, bổ xung dinh dưỡng ...

Tránh phải nghe mẹ mình lải nhải, Tô Xán cũng buộc tạp dề, chạy vào bếp phụ cha.

Cơm canh nóng hổi được dọn ra, Tô Xán gắp miếng cá lớn đẫm nước sốt ngon lành, vừa ăn vừa nói:

- Cha mẹ, còn một chuyện mà con quên, hôm nay trường học thông báo, đã có tin tức thẩm tra tiến cử, ĐH Thượng Hải thông qua thẩm tra tư cách, bước tiếp theo là thi viết và phỏng vấn lựa chọn, địa điểm là ban tuyển sinh của ĐH Thượng Hải, do chuyên gia của bọn họ tiến hành.

Tằng Kha tay run lên rơi miếng cá, Tô Lý Thành mừng rỡ:

- Con được thông qua rồi?

- Dạ.

Tô Xán chỉ ậm ừ, không muốn nói nhiều về chuyện này.

Hôm nay đã có tin tức thẩm hạnh tiến cử của Tô Xán và Đường Vũ, với thành tích của Tô Xán còn chưa đủ để được vào Thanh Hoa Bắc Đại, có điều ĐH Thượng Hải đã chấp nhận.

Trong xếp hàng các trường đại học hàng hiệu toàn quốc năm 2000, ĐH Thượng Hải xếp thứ 5, trong đó triết học kinh tế thuộc khoa học vã hội và khoa học kỹ thuật thuộc khoa học tự nhiên là thương hiệu khá có tiếng trong nước, hiện có hơn 3000 tiến sĩ, 1000 thạc sĩ, sinh viên bình thường chừng 20.000, có 50 nghành học thuộc trọng điểm quốc gia. Đh Thượng Hải nằm ở phương nam, cùng với kinh tế tự do quật khởi, mặc dù thực lực tổng hợp không bằng Thanh Hoa Bắc Đại, nhưng tiền đồ tương lai là không thể đo lường.

Bắc Đại gt;Thanh Hoagt;Nam Kinhgt;Vũ Hángt; Phục Đán ( Thượng Hải).

Có điều Tô Xán sau khi biết Thanh Hoa Bắc Đại không chấp nhận mình, y thực sự kích động muốn xé toạc giấy tiến cử, cùng lắm thì tham gia cao khảo dựa vào thực lực vượt qua long môn.

Nhưng lý trí cho Tô Xán biết chuyện này không thể, thời gian giao lưu trải nghiệm ở ĐH Exeter làm bài vở của y ở trường xuất hiện nhiều lỗ hổng.

Muốn thi vào Thanh Hoa Bắc Đại, bình tâm mà luận thì không nắm chắc cho lắm, còn với thành tích yêu nghiệt của Đường Vũ, Thanh Hoa Bắc Đại đều giang rộng tay chào đón. Mặc dù Tô Xán không biết đời sau Đường Vũ học trường nào, có điều với xu thế hiện tại mà xét, cô tất nhiên sẽ đi con đường này.

***

Cái vụ tên trường ĐH này mình còn tìm hiểu và sửa lại sau, tạm thời gọi nó là ĐH Thượng Hải đã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.