Đại Sinh Tử

Chương 2: Q.1 - Chương 2: Quỷ dị




Hoàng Châu năm 3544 – Thời đại Đại Sinh Tử.

Thánh điện, Luận Văn phòng.

- Roson Kenvin, chủ tịch hội Khoa học Triệu Chi (người được xem là trầm tĩnh, chưa bao giờ tức giận) điên cuồng quát. Ngươi, cái kẻ điên này, chúng ta đều cho rằng ngươi là thiên tài, kỳ vọng rất nhiều, nhưng thế này là sao? Ngươi đang trình bày cho chúng ta cái gì thế này? Ngươi, Roson, ngươi mau cút cho ta.

Trong phòng, một chàng trai tầm 18, 19 tuổi đang đứng trước toàn thể giám khảo, khuôn mặt chữ điền, đầy nét tang thương, nghe vậy chỉ bình tĩnh nói ra:

- Ta, Roson Kenvin chỉ nghĩ cho nhân loại, thế nhưng các ngài chỉ nghĩ cho bản thân mình. Tin tưởng ta, rồi có một ngày cái các ngài gọi là “luận văn điên cuồng, phản đạo đức” sẽ được thực thi. Chỉ mong đến lúc đó đã không quá muộn.

Nói xong, Roson bước thẳng ra ngoài. Luận Văn phòng tràn đầy tiếng chửi bới. Đâu đâu cũng là những lời bàn tán “kẻ điên”, “người máu lạnh”, “kẻ bị nguyền rủa”…

- Tất cả im lặng cho ta. Ngay từ lúc này, bản luận văn này được xếp vào tuyệt mật, cấm lưu truyền, ai trái lại sẽ chịu tội bán đứng bí mật nhân loại. Nhớ kĩ cho ta, cấm có tiếng gió nào lọt ra. Dù nhân loại chúng ta không áp dụng nhưng mọi người nên biết nếu nó lộ ra thì hậu quả như thế nào rồi đấy.

Nói xong, Triệu Chi phất áo đi ra ngoài. Trên mặt tràn đầy ưu sầu. Roson vốn là đệ tử của hắn, hắn kỳ vọng rất nhiều, cũng từng mong chờ bản luận văn mà Roson từng nói với hắn “Nhất định nó sẽ là một hồi cuồng phong, địa chấn; bởi vì nó sẽ thay đổi lịch sử nhân loại trong thời đại Đại Sinh Tử này”, nhưng giờ, hắn chỉ toàn bi thương và tức giận.

Hoàng Châu năm 3557 – Thời đại Đại Sinh Tử

Thạch Vương Thành, Kim Thạch điện, cấm khu, phòng bí mật.

- Khốn nạn, bên các ngươi có tra ra ai là kẻ để lộ tin tức không hả? @#@#$@...

- Thạch Tấn, ngươi dù là lãnh đạo của Thạch Tộc, mà sao toàn ẳng bậy thế? Ha hả, ha hả…

- Lão Mộc, đừng cho rằng ta sợ ngươi. Ta xxx con mẹ nhà ngươi chứ.

- Được rồi, ta tham dự vào không phải để nghe 2 ngươi cãi nhau. Nói việc chính đi. Tử tộc đã tra ra gián điệp và xử tử cả rồi.

- Haha, vẫn là lão già nhà ngươi tẻ nhạt. Mộc tộc cũng xong rồi.

- Thạch Tộc chuẩn bị xong. Mặc dù tin tức rò rỉ, khiến cho nhân tộc đề phòng, nhưng cũng chẳng sao, trước thực lực tuyệt đối thì chẳng là gì, hihô, hihô…

- Ta nói lão Thạch, giọng cười của ngươi vẫn đê tiện và đàn bà như ngày nào. Mộc Vân nói

- Được rồi, ta thấy gần đây nhân tộc hành động có vẻ quái lạ. 2 người các ngươi không lo đề phòng đi, coi chứ lật thuyền trong mương.

- Yên tâm đi lão Tử, Mộc Vân trả lời.

Hoàng Châu năm 3562 – Thời đại Đại Sinh Tử.

Ngày 5 tháng 7 theo lịch nhân tộc, Mộc – Thạch – Tử 3 tộc kéo quân tiến đánh Nhân tộc. Quân liên hợp tiến quân thần tốc, chỉ qua 4 ngày đã chiếm được 7 thành của Nhân tộc.

- Có gì đó quái lạ, Mộc tộc chúng ta không hề gặp bất kì sự phản kháng nào của nhân tộc, ngoài ra, không phát hiện được bất cứ nhân loại nào. Sự việc này thật đáng ngờ.

- Được rồi lão Mộc, bên ta cũng thế, nhưng ta nghĩ bọn nhân tộc sợ chết co lại hết ở Thánh thành nhân tộc rồi, chúng nghĩ tử thủ ấy mà. Không phải 5 năm trước, mật thám báo tin nhân tộc liên tục di dân từ mọi nơi về Thánh thành sao.

- Trên đường tiến quân, Tử tộc cũng thấy vấn đề như thế. Nhưng ta không nghĩ bọn nhân tộc hèn hạ, vô sỉ, đê tiện lại dễ dàng chấp nhận thất bại như thế. Nếu thế này, ta đề nghị, 3 tộc nhanh chóng hợp quân, tiến thẳng Thánh thành nhân tộc, vừa quét sạch cao tầng nhân tộc, vừa đề phòng âm mưu, quỷ kế của chúng.

- Ta đồng ý.

- Ta đồng ý

Ngày 6/7/3562, Hoàng Châu – Thời đại Đại Sinh Tử. Liên quân 3 tộc Mộc – Thạch – Tử tấn công Thánh thành – thánh địa nhân loại.

- Mau phá tan vòng sáng bảo vệ.

- Mau sang trái.

- Chú ý né tránh vũ khí nhân loại.

Sau khi liên quân tiến vào Thánh thành, một vòng tìm kiếm, mọi người lạnh ngắt như tờ. Tình cảnh quá mức quỷ dị nên không ai thốt nổi lên lời nào.

Thánh địa của nhân loại giờ phút này chỉ toàn xương trắng chất đầy mọi nơi và các kiến trúc hư hỏng. Từng bãi, từng bãi kề sát, dày đặc xương người, xương người số lượng ước chừng hơn tỷ, có thể tưởng tượng tất cả nhân loại đều chết ở đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.