Đại Sinh Tử

Chương 6: Q.2 - Chương 6: Vô Đề




Trên nền đất màu xám, xung quanh 10 trượng không có khóm cây, bụi cỏ nào. Một con Xích Tử Báo trưởng thành, lông tím sậm đang nằm dài trên một vũng máu. Những giọt máu từ một vết thương nhỏ trên ngực nhưng mang tính chí mạng vẫn liên tục rơi vãi. Nó hoàn toàn nằm đấy, nó không có đủ sức lực để hành động. Ánh mắt dần lờ mờ, nó biết nó gần đi đến cuối con đường. Nó mở to mắt nhìn về phía một người trung niên, ánh mắt tràn đầy cừu hận và không cam lòng. Nó gầm lên thay sự phẫn nộ, sau đó, nó chết đi.



Hầu Thiên Kinh vừa giết xong 1 con Xích Tử Báo, hắn vui vẻ cúi người xuống, định cho con báo vào túi càn khôn mang về. Bỗng nhiên, một nguồn năng lượng từ phía xa bộc phát.

“Tu sĩ Trúc cơ kỳ? Ở trung tâm khu sơ cấp Mộc địa có gì nguy hiểm khiến một tu sĩ Trúc cơ kỳ phải bạo phát toàn bộ lực lượng?” – Hắn tự hỏi.

Sau đó, hắn biến sắc. Hướng năng lượng bộc phát lại chính là hướng hắn vừa để 2 đứa con ở lại.

- Đáng chết.

Hắn rống lên, lao nhanh về phía ấy, bỏ lại thân thể con Xích Tử Báo tại chỗ, giờ này hắn làm gì có suy nghĩ nào khác hơn là nhanh chóng về bảo vệ 2 đứa con.

Khi hắn về đến, xung quanh tan hoang, đổ nát. Hầm hố khắp nơi, mặt đất còn lại hơi lửa nóng. Hai đứa con nằm trên hai vũng hố khác nhau, máu me khắp người, hơi thở yếu ớt.

Hắn vội vàng bay đến, triển khai linh khí điểm vào các huyệt đạo trên ngực Hầu Quang và Hầu Siêu, ngăn chặn chảy máu, giữ lại tí sinh cơ. Mặc dù vậy, hơi thở của Hầu Quang và Hầu Siêu cũng ngày càng yếu đi.

Không còn cách nào khác, hắn đành ôm 2 đứa con, bắt đầu mở hết tốc độ phi hành về hướng Xuân Thủy thành.

“Hi vọng chúng cầm cự đến cứ điểm của gia tộc tại Xuân Thủy thành” – Hắn thì thầm và tự trách.



- Khốn khiếp, ngươi bảo vệ Hầu Quang và Hầu Siêu như thế nào vậy? Nhìn đi, nhìn đi, giờ đây Hầu Quang và Hầu Siêu sinh tử một đường, sống chết như ngàn cân treo sợi tóc. Khốn khiếp.

Giữa sảnh đường, Hầu Xung nổi cơn tức giận tam bành, quát mắng. Giữa sảnh, Hầu Thiên Kinh khuôn mặt hốc hác, tối tăm, im lặng, cúi đầu quỳ ở đó.

- Mở miệng trả lời cho ta, im lặng giờ này còn ích lợi gì? Nhìn thấy Hầu Thiên Kinh im lặng, Hầu Xung càng tức điên.

- Gia chủ, xin ngài bớt giận, xin ngài hãy để cho Hầu Thiên Kinh hắn ngẫm nghĩ và nói lại kĩ càng mọi việc.

Đại trưởng lão Hầu Chiểu Vũ vội can ngăn, đồng thời nhìn về Hầu Thiên Kinh mở miệng:

- Thiên Kinh, giờ phút này không phải là lúc để ngươi tự trách. Ngươi lập tức ngẫm lại và đem mọi việc nói rõ ràng cho mọi người biết.

Một lúc sau, Hầu Thiên Kinh ngẩng đầu và bắt đầu mô tả lại tình huống đã trải qua.

Nghe xong Hầu Thiên Kinh nói, mọi người thất kinh. Hầu Xung run run hỏi:

- Ngươi nói có 2 tu sĩ tu vi Trúc cơ kỳ cùng 10 tu sĩ Luyện khí kỳ không rõ lai lịch, không rõ vì lí do gì công kích các ngươi. Sau đó ngươi mặc dù lên tiếng ngươi là người của Hầu gia nhưng bọn chúng hoàn toàn không có tí ngạc nhiên nào.

- Vâng, gia chủ.

- Ngươi nói bọn họ bị cuốn vào thú triều. Sau đó các ngươi rời khỏi khu Trung cấp, lúc trở lại khu Sơ cấp. Vì các con quá đói, ngươi bỏ lại chúng và đi tìm thức ăn. Khi đang tìm thức ăn, ngươi cảm thấy có tu sĩ Trúc cơ kỳ tranh đấu tại vị trí Hầu Quang và Hầu Siêu nên ngươi vội bay trở về. Khi bay trở về, ngươi không gặp ai, chỉ thấy Hầu Quang và Hầu Siêu nằm dưới mặt đất với tình trạng như vậy?

Hầu Thiên Kinh thở dài nói:

- Vâng.

- Gia chủ, theo ý kiến của ta, 12 kẻ này rõ ràng đã biết nhóm người Hầu Thiên Kinh là người của Hầu gia từ trước. Vậy cũng đủ chỉ ra rằng bọn chúng hoặc có tư thù với chúng ta, hoặc được người phái tới giết người Hầu gia. Càng là lúc sau, ít nhất một kẻ Trúc cơ kỳ đánh giết Hầu Quang và Hầu Siêu, sau đó nhanh chóng rút đi và biến mất trước khi Hầu Thiên Kinh kịp trở về. Sự việc lần này e rằng rất phức tạp. Ta đề nghị chúng ta trước tiên càng tra rõ chuyện này, cũng như tăng cường phòng thủ tại các cứ điểm của gia tộc.

- Gia chủ, ta đồng ý với suy nghĩ của đại trưởng lão.

- Gia chủ, ta cũng tán thành.

- Gia chủ, ta cũng có ý nghĩ như vậy.

Các trưởng lão dồn dập tỏ thái độ đồng tình với Hầu Chiểu Vũ.

- Được rồi, trước mắt cứ như thế. Nhưng chuyện này nếu tra rõ ngọn nguồn, dù là Tang gia, ta nhất định không dễ dàng bỏ qua. Hầu Xung ánh mắt lạnh lẽo nói.



Phòng bắc - gia viên Tang gia.

Trong căn phòng mỹ lệ đầy sắc hồng, hoa tươi, kỳ dược khắp chốn. Tạ Kiều ngồi trên ghế, ngẩng đầu nhìn một tên đầy tớ đang cung kính cúi người bẩm báo.

- Ngươi nói sau cuộc thí luyện ở Mộc địa, 5 hộ vệ đi cùng Hầu Thiên Kinh đã chết, đồng thời sau đó Hầu Thiên Kinh mang Hầu Quang và Hầu Siêu trọng thương sắp chết trở về Xuân Thủy thành, và giờ đã về đến Thánh thành.

- Vâng, phu nhân.

- Ừm, ta đã biết. Lui ra đi.

Tên đầy tớ quay người cáo lui. Nhìn tên đầy tớ khuất bóng, Tạ Kiều nhàn nhạt mở miệng:

- Tuyên Vũ.

- Có thuộc hạ.

- Dưới sự truy sát của 2 Trúc cơ kỳ, 10 Luyện khí kỳ mà chỉ có 5 tên Luyện khí kỳ chết đi, Hầu Thiên Kinh còn mang 2 đứa con về được Thánh thành, ngươi có thể cho ta biết là vì sao không?

- Bẩm phu nhân, chuyện này… chuyện này đúng là có chút kì lạ. Theo thuộc hạ nghĩ, có lẽ là một lão bất tử nào đó của Hầu gia lúc đó đi ngang qua nên mới có kết quả này?

- Ngươi nghĩ? Đó cũng là suy nghĩ của ngươi mà thôi. Ta cũng thật không ngờ kế hoạch này lại thất bại. Xem ra sau lần này Hầu gia càng cẩn thận rồi. Lần này đại sự khó thành công. Đành tạm gác lại vậy.



Không lâu sau, Hầu gia tuyên bố 2 ngày sau tổ chức tang lễ của Hầu Quang, mời toàn bộ các gia tộc tới dự.

Sự việc Hầu Thiên Kinh dẫn 2 nhi tử và 5 tên hộ vệ tiến vào Mộc địa thí luyện gặp phải tập kích, dưới tin tức tang lễ này, xem như đã được chứng thực. Các gia tộc nhỏ bắt đầu co lại và cẩn thận hơn. Họ sợ bị Hầu gia “giận chó đánh mèo”.



Hám gia, cùng với Hầu gia và Tang gia là 3 đại gia tộc của Nhân tộc. Thế lực và thực lực mạnh mẽ không kém gì Hầu gia, đặc biệt là họ rất khiêm nhường, nhẫn nại, họ hiểu rõ gia tộc mình, với vị trí là một trong 3 đại gia tộc, họ sống yên ổn và vui vẻ.

Tuy nhiên, từ khi Hầu Thiên Kinh bị tập kích tại Mộc địa, người người ở Hám gia đều có cảm giác không an toàn, và trở nên cảnh giác rất nhiều. Mặc dù gia chủ Hám gia là Hám Lập chưa tuyên bố điều gì từ sau sự việc đó, nhưng họ vẫn cố gắng giảm thiểu sự va chạm với 2 gia tộc Hầu gia và Tang gia.

Hám Lập đang đứng chắp tay, phía sau hắn là trưởng tử Hám Bằng. Hám Lập là một lão giả tóc bạch, râu ria xồm xồm, khuôn mặt hơi tái nhợt chứ không hồng hào như các vị trưởng lão của Hầu gia. Hôm nay hắn mặc một bộ quần áo màu trắng tao nhã, trông hắn giống một gã thư sinh hơn là một vị tu sĩ. Hắn nhẹ nhàng nhìn lướt qua bức họa Thủy Nguyệt trên bàn, không hề quay lại và cất tiếng hỏi:

- Sự việc vừa qua của Hầu gia, ngươi nghĩ thế nào?

Hám Lập vừa cất lời, Hám Bằng đã biết phụ thân mình đề cập đến chuyện gì, hắn đã sớm suy nghĩ kĩ, định đáp lời. Nhưng khí tràng quanh thân Hám Lập càng ngày càng mạnh, khiến hắn sinh sinh nuốt trở lại và im lặng suy nghĩ thêm.

- Sao rồi? Đã nghĩ kĩ?

Hám Bằng thở ra một hơi, bắt đầu trả lời:

- Phụ thân, theo ý hài nhi, sự việc lần này không đơn giản, có lẽ liên quan đến Tang gia.

Hắn càng nói về sau giọng điệu càng nhỏ, nghe như muỗi kêu. Nói hết câu, hắn dừng lại, ngẩng đầu quan sát vị cha già của mình.

Vẫn xem bức họa và không quay đầu lại, Hám Lập lên tiếng:

- Nói tiếp đi, không cần dừng lại giữa chừng.

- Vâng, phụ thân. Theo các nguồn tin chúng ta thu thập và tổng hợp được, hài nhi cho rằng: Thứ nhất thời điểm xày ra vụ việc có vẻ không hợp lí. Thứ 2, đối phương huy động 2 tu sĩ Trúc cơ kỳ, 10 tu sĩ Luyện khí kỳ thì hẳn không chỉ đơn giản là tư thù, vì hầu như 12 người này hoàn toàn vừa đủ sức tiêu diệt nhóm người Hầu Thiên Kinh. Thứ 3, khó có tổ chức nào dám nhận lời đánh giết người của tam đại gia tộc. Thêm việc 12 người đó đều là nhân tộc và Hầu Thiên Kinh từng gặp Tạ Kiều ở trước cổng thành Xuân Thủy. Cộng với việc gia tộc chúng ta không hề xuất động người đối phó với Hầu gia. Kết hợp tất cả, Tang gia có dính líu tới việc này, thậm chí Tang gia chính là chủ mưu.

Nói xong, Hám Bằng im lặng chờ đợi Hám Lập.

- Đã xong? Đó chỉ là suy nghĩ của ngươi. Tốt nhất là không nên nói ra cho bất kỳ ai biết. Hiểu chứ?

Hám Lập quay lại liếc mắt nhìn Hám Bằng, trầm trọng nói ra.

- Vâng, phụ thân. Hài nhi ghi nhớ kĩ.

- Tốt rồi. Sự việc lần này thật sự không đơn giản. Truyền lệnh xuống, yêu cầu hạ nhân để ý từng thông tin và hành động của Tang gia và Hầu gia, nhớ rõ không được bỏ sót chi tiết nào. Cũng như yêu cầu toàn bộ gia tộc yên phận và tránh gây xung đột. Đồng thời tăng cường phòng bị và cảnh giác, con cháu và các thành viên quan trọng muốn ra ngoài cần phải có sự đồng ý của các trưởng lão và phải có hộ vệ đi theo.

- Vâng, phụ thân.

Hám Lập phất tay áo, ý bảo Hám Bằng lui ra.

Khi còn lại một mình trong thư phòng, hắn trở nên trầm mặc lại, nhăn chặt đôi lông mày. Vài phân sau, hắn như già đi vài tuổi, thở dài:

- Sóng gió lại khởi động rồi. Giặc ngoài chưa đánh, bên trong đã loạn thành một mảnh. Nhân tộc cuối cùng rồi sẽ đi về đâu?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.