CHƯƠNG 17
Tuy cảm thấy kỳ quái nhưng Đoàn Nghị Quân vẫn ngoan ngoãn gật đầu rồi nhìn anh đi vào làm thủ tục. Bóng lưng anh vừa rời đi thì cậu đã nhớ anh rồi, cảm giác vừa ngọt ngào vừa chua xót khiến cậu thấy dường như cậu không còn là cậu nữa. Nhớ tới những gì mình đã hẹn với anh, cậu muốn thi vào trường đại học ở thành phố của anh, nhất định không thể có thành tích kém được, vì vậy càng phải nỗ lực. Hiện tại chỉ cần nhớ tới Trình Dật thì cậu đã tràn đầy tự tin và sức mạnh.
Về đến nhà, Đoàn Nghị Quân mở máy đăng nhập vào trò chơi, mấy ngày nay vẫn luôn ở với Trình Dật nên cậu không lên game được. Hai người ở chung với nhau thời gian lúc nào cũng thấy thiếu, hận không thể mỗi phút mỗi giây đều dính chặt vào nhau, đương nhiên sẽ không rảnh mà chơi game rồi. Mấy ngày nay họ biết mất không biết đã bị đám người trong đó YY bao nhiêu lần. Bình thường hai người đều đi chung với nhau, lần trước Thiên Hạ Tầm Tiên biến mất mấy ngày thì đại thần đã gấp đến độ nổi bão khắp nơi. Lần này còn đồng thời mất tích mấy ngày, dù cho họ không thừa nhận thì bà con đã tự động bổ não rồi.
Đoàn Nghị Quân lên mạng rồi mới phát hiện không biết game đã thay đổi đến thế nào rồi, mà đề tài được mọi người nhiệt tình thảo luận chính là phiên bản mới, tựa hồ rất được hoan nghênh. Đoàn Nghị Quân cảm thấy kỳ quái, không biết trò chơi tại sao lại được nâng cấp đột ngột, nhớ tới câu nói vu vơ khi đó của Trình Dật thì càng thêm mơ hồ.
“Có kỹ năng mới sao mà mọi người thích thú như vậy?”
“Tiên Nhi đã đến rồi! !” Vừa nhìn thấy cậu, mọi người liền trở nên sôi nổi, hình như ai cũng hưng phấn.
“Ba cái kỹ năng hay vật phẩm tầm thường làm sao khiến tụi này hài lòng nhưvậy, có người nói hệ thống đã cho phép nam nam kết hôn rồi.”
“Hở?” Đoàn Nghị Quân nghe vậy thì sửng sốt, mà đám con gái trong công hội thì vô cùng kích động mà rít gào không ngừng, thảo luận xem ai với ai sẽ ở bên nhau, ai với ai đang có một chân, ai với ai đang cử hành hôn lễ. Đoàn Nghị Quân nghe đến mơ hồ, bỗng không biết ai hỏi một câu, “Mấy ngày nay cậu đi đâu vậy? Sao cũng không thấy đại thần đâu?”
“Nghe nói hai người là một cặp thiệt hả?!”
Mặt của Đoàn Nghị Quân đỏ bừng, cậu không biết sao tự nhiên lại thấy chột dạ, hơn nữa kỳ quái tại sao đám con gái này lại nắm bắt tin tức nhanh vậy, rốt cuộc là nghe từ đâu?
Đoàn Nghị Quân không biết có nên công bố quan hệ của họ ra hay không, vì vậy đành ba phải đáp lại mọi người, ai muốn hiểu sao thì hiểu, để cho các cô ấy không đoán được thật giả.
Trong lòng Đoàn Nghị Quân vẫn rất nghi hoặc, tại sao anh lại sửa trò chơi lại? Game này vốn chỉ cho nam nữ kết hôn, nhưng giờ thì nam nam cũng có thể… Nghĩ đến đây mặt của Đoàn Nghị Quân vô thức đỏ lên, cậu vẫn còn không dám thừa nhận là Trình Dật vì mình mà sửa game lại.
Sau khi Trình Dật xuống máy bay thì nhận được tin nhắn của Đoàn Nghị Quân hỏi về game, anh chỉ cười cười nhắn lại, “Mấy ngày nữa em sẽ biết.”
Đoàn Nghị Quân rất kỳ quái, mặc dù không ít suy đoán nhưng vẫn cảm thấy đại thần hẳn là sẽ không công khai thừa nhận tính hướng của mình đâu…
Mấy ngày kế tiếp, Trình Dật tựa hồ rất bận rộn chỉnh sửa game, Đoàn Nghị Quân rất nhớ anh đành phải liều mạng cắm đầu vào học để phân tán sự chú ý của mình. Đến kỳ nghỉ đông và nghỉ hè thì họ có thể gặp nhau, thế là động lực càng tăng. Mà chơi game chỉ thuần túy là vì “gặp” được anh, tuy không bằng người thật nhưng trong game sớm chiều được ở chung bên nhau cũng đủ vui rồi. Khi Đoàn Nghị Quân gần như quên mất chuyện Trình Dật nói với cậu lần trước thì hôm nay đột nhiên nhận được tin của anh trong game.
“Đến Hoa Sơn.”
Đoàn Nghị Quân không hiểu gì nhưng nhân vật của cậu không do dự mà chạy thẳng đến Hoa Sơn. Đến chân núi cậu mới phát hiện ra có rất nhiều người đã tập trung ở đây, không biết đang thảo luận việc gì trông rất sôi nổi. Mà tại nơi cao nhất, có một bóng người cao ngạo đứng đó, vạt áo tung bay trước gió, phía dưới đám con gái bị mê hoặc không ngừng phát ra những biểu tượng phấn khích. Đoàn Nghị Quân dám cam đoan nếu thay thành người thật hết thì phỏng chừng mắt của họ đều là hình trái tim hồng lấp lánh.
Mà khi Đoàn Nghị Quân xuất hiện thì mọi người đều giật mình, sau đó trở nên kích động khiến cho cậu vô cùng ngạc nhiên, bỗng nhận được tin nhắn của Trình Dật.
“Đừng để ý tới các cô ấy, bắt đầu.”
“Vâng.” Đoàn Nghị Quân gật đầu, sau đó nhảy lên đứng ngay bên cạnh Ma Dực. Trang phục hôm nay của cậu đẹp trai bức người, Đoàn Nghị Quân lúc này mới nhận ra phong cảnh tại đây thật đẹp, chẳng khác gì cảnh thật ở bên ngoài, cũng có bốn mùa rõ rệt, bây giờ đang là mùa xuân nên trên núi từng mảng cây cối xanh tươi. Mà họ đang đứng dưới một gốc cây đào thật lớn, đây là cây đào đẹp nhất ngọn úi này, hoa nở rực rỡ, mỗi lần có gió xuân lướt qua thì những cánh hoa rơi lả tả đẹp không kể xiết. Những cánh hoa màu hồng rơi xuống quần áo trắng như tuyết của Đoàn Nghị Quân khiến cho cậu càng thêm xinh đẹp động nhân.
Mặc dù đang ở trong game nhưng bị Trình Dật nhìn chăm chú, Đoàn Nghị Quân ngồi trước mắy tính vẫn phải đỏ mặt.