Đại Thần, Vợ Anh Đến Rồi

Chương 18: Chương 18




CHƯƠNG 18     

 

          “Anh gọi em tới đây…có việc gì sao?”

 

          Trình Dật cười cười, đột nhiên vung tay lên, hoa đào xung quanh như có phép thuật mà tụ lại cùng nhau trôi lơ lửng giữa trời. Đoàn Nghị Quân há miệng ngây ngốc nhìn, kỹ năng này thật hoa lệ, nhưng cậu không biết Đoàn Nghị Quân muốn làm gì. Mà đúng lúc này, trên đỉnh núi hoa đào tụ lại thành hai chữ Tiên Ma, chính giữa còn có một trái tim.

 

          Mọi người dưới chân núi đều sôi trào, không ai nghĩ đến đại thần trong lòng họ lại thổ lộ với một tên gà mờ, nhưng khi Ma Dực thốt ra câu “Tiên Nhi, gả cho anh” thì ngọn núi liền nổ tung. Nếu không có những người bảo vệ do Ma Dực chuẩn bị ngăn lại thì lúc này hẳn mọi người đã ùa lên đây. Nhất thời toàn bộ người chơi trong game đều đến đây, có người đến xem náo nhiệt, cũng có hài lòng hưng phấn, cũng có rất nhiều kẻ vốn theo đuổi đại thần cảm thấy mộng đẹp đã sụp đổ mà tan nát cõi lòng.

 

          Trình Dật hoàn toàn không quan tâm đến những chuyện đó, ngày hôm nay anh tập hợp mọi người lại đây chính là vì muốn ở trước mặt mọi người tuyên bố quyền sở hữu của anh với người này, đồng thời cũng nói cho mọi người, anh đã có người yêu.

 

          Đoàn Nghị Quân vô cùng bối rối, ở trong hiện thực anh đã thổ lộ với cậu, nhưng cậu không nghĩ tới anh lại thổ lộ với mình một lần nữa trong game, trực tiếp yêu cầu cậu gả cho anh. Lúc này cậu mới hiểu tại sao anh lại sửa game, hoàn toàn là lấy công làm tư!

 

          “Sao vậy, không đồng ý?” Xung quanh ngập tràn cánh hoa đào bao vây lấy hai người, Trình Dật thẳng thắn bước tới trước trực tiếp ôm Đoàn Nghị Quân vào lòng. Đoàn Nghị Quân có thể tưởng tượng được người ở màn hình bên kia đang vui vẻ đến thế nào. Cậu liền đỏ mặt, trực tiếp vọt khỏi ghế đi đi lại lại vài vòng trong phòng để giảm bớt nhiệt độ trên hai má. Sau đó mới ngồi trở xuống, gõ vài chữ “Em đồng ý”. Vừa gõ xong thì cậu không dám nhìn ai mà thoát game ngay, mà đồng thời, di động của cậu liền rung lên, là anh gọi đến.

 

          Hai người ở trong điện thoại nùng tình mật ý một phen cho đến khi cái điện thoại nóng như cục than mới lưu luyến ngắt liên lạc. Mấy ngày kế tiếp, trong game đều tưng bừng chuẩn bị hôn lễ cho họ.

 

          Cho dù ở trong game nhưng mọi người đều rất nghiêm túc như họ sắp kết hôn thật. Ngày diễn ra hôn lễ chật kín người, Đoàn Nghị Quân thậm chí hoài nghi không biết có phải toàn bộ người trong game đều chạy đến đây không…

 

          Hai người đều mặc hỉ phục đỏ, tuy rằng Trình Dật hay giỡn là bắt cậu gả cho anh nhưng hai người đều mặc đồ tân lang. Nhìn nhân vật trong game, Đoàn Nghị Quân không nhịn được là ghép gương mặt của Trình Dật vào, tựa như anh thật sự đang đứng trước mặt cậu, ngượng ngùng không biết nói gì, nhiều lần suýt đánh rơi con chuột.

 

          Bái đường trao nhẫn, tất nhiên là phải vào động phòng. Toàn bộ đám người trong công hội chẳng khác gì nhà mẹ đẻ của Đoàn Nghị Quân mà cứ khăng khăng đòi phá động phòng. Giằng co một trận mới dần dần tản đi. Đoàn Nghị Quân cứ nhìn chằm chằm màn hình không biết phải làm gì, ai ngờ hai người trong game kia ôm lấy nhau, khi Ma Dực cởi y phục của Thiên Hạ Tầm Tiền thì Đoàn Nghị Quân đơ người.

 

          “Thật… làm thật hả?”

 

          “Đương nhiên, chúng ta đã thành hôn.”

 

          Đoàn Nghị Quân nhất thời im lặng, anh đâu cần phải thiết kế trò chơi chân thực đến mức đó đâu! Ngay khi Đoàn Nghị Quân nhìn hai người trên máy tính đang chuẩn bị diễn kịch 18+ cấm trẻ em thiếu chút nữa lọt cả tròng mắt ra ngoài thì điện thoại của cậu rung lên.

 

          “Vâng?”Tim Đoàn Nghị Quân đập rộn ràng, nghe thấy giọng nói quen thuộc từ đầu bên kia truyền đến thì hai tai càng đỏ rực.

 

          “Ha ha. Đêm nay còn ngủ được không?”

 

          Đoàn Nghị Quân đỏ mặt không biết nói gì, tiếng cười êm ái dễ nghe của Trình Dật vang lên bên tai khiến cậu vô thức nhớ đến khi anh thổi hơi vào tai mình khiến tai cậu ngưa ngứa, cả người đều khó chịu.

 

          “Anh…anh gọi có việc gì không?”

 

          “Có chứ. Nhớ em.” Đoàn Nghị Quân đỏ mặt không biết nói gì thì chợt nghe thấy bên kia lại bổ sung một câu, “Còn muốn thao em.”

 

          Đầu cậu ong một tiếng như bị nổ banh, thiếu chút nữa là làm rớt điện thoại. Người này tại sao lại trở nên hạ lưu như thế?!

 

          “Hôm nay là ngày vui của hai chúng ta mà.” Trình Dật nói.

 

          “Em… em biết…”

 

          “Em xem bọn nó đều làm, không lẽ em không nhớ anh sao?”

 

          Đoàn Nghị Quân không muốn thừa nhận một khắc nghe thấy giọng anh thì cả người đều ngứa, nhưng không nghe thấy cậu nói gì anh lại càng mạnh miệng hơn.

 

          “Bảo bối, em cũng muốn đúng không? Anh không quên mấy ngày trước em nhiệt tình đến thế nào, ngậm anh thật chặt, đòi sâu hơn một chút, cố sức một chút.”

 

          “Đừng… đừng nói nữa…” Đoàn Nghị Quân không nhịn được liếc qua màn hình máy tính, thấy bóng dáng hai người quấn quýt, thân thể càng thêm khô nóng.

 

          “Phía dưới không phải cứng rắn rồi sao? Muốn anh giúp em không?”

 

          “Không… Không cần…”

 

          “Bảo bối, đừng nhịn. Em khổ sở anh sẽ đau lòng. Có muốn chồng em giúp em hút, hút hết toàn bộ cho em không…”

 

          “Đừng… đừng nói nữa.”

 

          Đoàn Nghị Quân đỏ mặt, mang theo tiếng khóc nức nở mà nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.